Một tiếng chim rít lên nghe vô cùng chói tay vang lên ở xa xa nhưng rất nhanh đã có thể thấy nó bay đến tốc độ khá nhanh con
yêu thú này chỉ mất vài phút con chim này đã bay đến phía trên đầu mọi người, cơ thể nó khá lớn ước chừng sải cánh hơn
50m với cơ thể như vậy có thể nghĩ sự hung mãnh của nó. có thể thấy một người trung niên đang đứng trên đầu con chim lớn
này hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra đám người phía dưới đang đưa cặp mắt đầy rung động nhìn lên người con thú này.
– Yêu thú cấp 4, Phi Mão Ưng.
Rất nhanh con Phi Mão Ưng này đã đáp xuống quảng trường to lớn nhìn thấy ánh mắt của các thanh niên lần đầu nhìn thấy
một yêu thú cấp bốn to lớn được thuần hóa tỏ ra tràng đầy rung động.
Ánh mắt con Phi Mão Ưng thấy biểu tình của mấy thanh niên này nó vô cùng đắc ý, nó ưỡn ngực lên ngẩn cao cổ vỗ vỗ cánh
tạo ra một đợt cuồng phong nhè nhẹ làm cho vài thanh niên càng thêm kinh sợ. Người trung niên đứng trên lưng nó hừ nhẹ
một tiếng lúc này con Phi Ưng mới đứng im như ánh mắt nó vô cùng đắc ý vì vẻ uy phong của mình.
Người trung niên trên lưng con Phi Ưng thân hình hạ xuống liếc mắt nhìn một vòng sau đó gương mặt tươi cười chắp tay với
người thanh niên vận một bộ bạch y trước hết thảy, hắn cung kính nói.
– Ta là chấp sự ngoại môn của Chấn Hà Tông xin ra mắt Tinh Gia.
Thân ảnh của Tinh Gia hiển đã được Lục Chấn Hà miêu tả rõ ràng, hắn phụng mệnh tới đón đệ tử ở Thành Ngan Bạc cũng
phải tỏ ra vô cùng khách sáo với Tinh Gia hiển nhiên đã được phân phó rất kỹ lưỡng.
Tinh gia cũng không ngạc nhiên biểu hiện của người này, hắn mỉm cười một cái.
– Được rồi cứ làm việc của ngươi đi.
Nghe Tinh Gia nói vậy người này vẫn giữ bộ dạng tươi cười, vái Tinh Gia một cái rồi từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một quyển
trục, hắn mở quyển trục ra đọc tên những người đi đến Chấn Hà Tông. Mị Nhi, Hàn Linh và đều làm Võ Thừa bất ngờ là Hạ
Mẩn cũng có tên cùng Hạ Bằng.
Hạ Mẩn từ sáng đã quấn quýt lấy Võ Thừa nàng cũng đã nghe Hạ Đồ nói về việc nàng sẽ đến chấn hà tông nàng cũng bâng
khuâng, nhưng sau đó lại nghe nói Chấn Hà Tông sẽ giúp nàng luyện đan được nâng cao tay nghề thì nàng đồng ý. Hiển
nhiên là muốn luyện ra đan dược có phẩm chất cao hơn cho tiểu tình lan của nàng.
Hạ Mẩn nắm tay Võ thừa đôi mắt long lanh giống như có nước mắt khẽ nói.
– Ta sẽ cố gắng luyện ra đan dược thật nhiều cho huynh ăn, khi nào rảnh hãy đến Chấn Hà Tông thăm muội nhé.
Võ Thừa mỉm cười vuốt tóc Hạ Mẩn một cái.
– Giữ gìn sức khỏe cho tốt, khi xong việc ta sẽ đến thăm muội.
Hạ Mẫn nhu thuận gật đầu. Đi về phía Phi Mão Ưng. Tiếp đó Mị Nhi, Hàn Linh sau khi nói lời từ biệt với gia tộc mình cũng
hướng về phía Tinh Gia gật đầu rồi cũng đưa một ánh mắt chất chứa phức tạp nhìn Võ Thừa một cái.
Nhất là Hàn Linh nữ tử này lúc nào cũng lạnh lùng khó gần nhưng khi ánh mắt nhìn Võ Thừa lại thoáng hiện lên vẻ giao động
hiếm thấy.
– Khá lắm tiểu tử quả nhiên đào hoa giống hệt ta năm đó.
Tinh Gia cười cười giơ ngón cái về phía Võ Thừa một cái.
– Nếu đã đủ người chúng ta lên đường thôi.
Trung niên chắp tay với mọi người một cái rồi vái thật sâu Tinh Gia sau đó hắn nhoán người nhảy lên lưng con Phi Mão Ưng.
Bốn người Mị Nhi, Hạ Mẩn, Hạ Bằng, Hàn Linh cũng phi thân lên. Con Phi Ưng ngửa cổ gáy to một tiếng rồi vỗ cánh bay lên
rất nhanh đã bay khuất tầm mắt mỏi người.
Một nén nhang sau lại có hai con yêu thú cấp 4 bay tới thủ bút thế này tất nhiên là Vân Hà Tông và Tây Hà Tông. Một con
Song Tử Điểu thân hình cũng tương tự Phi Mão Ưng, bộ lông màu xám cái đầu có 4 cọng lông dựng thẳng nhìn rất ngộ
nghĩnh, đặc biệt nhất là nó có tới 4 con mắt trên đầu, phía trên con Song Tử Điểu này là một trung niên vận bộ thanh xam
thoạt nhìn khá anh tuấn. Yêu thú còn lại là một con Tuyết Ưng. Một thân toàn Lông trắng mịn đôi mắt màu lam quan thoạt nhìn
rất đẹp. Người ngồi trên con tuyết ưng này cũng là một nữ tử sắc mặt ôn hòa.
Sau khi chào hỏi khách sáu một phen cả hai cùng hướng về Tinh Gia ôm quyền thi lễ rồi cũng dẫn đệ tử có trong danh sách
rời đi. Trường Ngạo từ biệt Tinh Gia cùng Võ Thừa mang theo Hạ Khuê hai phu thê trẻ này cũng lên lưng Song Tử Điểu của
Vân Hà Tông giơ tay chào Tinh Gia cùng Võ Thừa.
Rất nhanh trên quảng trường chỉ còn người ở lại gương mặt đầy mong đợi vào một tương lai sáng lạng của những người trẻ
tuổi trong gia tộc.
Vô Thượng Tam Cảnh, là cảnh giới khi đến cực hạn của võ giả Kim Cang Cảnh đột phá đi lên.
Gồm Nhân Thượng Cảnh, Địa Thượng Cảnh và Thiên Thượng Cảnh. Thông thường Võ Giả khi đến bình cảnh của Kim Cang
sẽ tiến hành cảm ứng với Vô Thượng Tinh Linh đây là một loại pháp tắc của một tinh cầu tu luyện, từ cổ chí kim, cũng rất ích
người biết Vô Thượng Tinh Linh là gì chỉ có cường giả đạt đến tu vi nhất định mới biết, còn người tu luyện chỉ biết có một cảm
giác trong cõi u minh để họ tìm đến và đột phá, quá trình này nếu Võ Giả có cảm ngộ sâu cạn là tùy ở bản thân, cảm ngộ càng
sâu tu vi sẽ tăng càng mạnh.
Trong suốt quá trình này cũng phải kể đến cơ duyên cùng năng lực của mỗi người, căng cơ tu luyện càng vững thì tu vi tiến bộ
về sau sẽ càng chắc chắn.
Mà lúc trước Phù Đổng Thiên Vương có nói Võ Thừa nếu trong hai năm có thể tìm đến cảm ứng với Vô thượng để đột phá thì
có nhiều khả năng sẽ có năng lực cắn nuốt ngược lại Nguyên Thức Ký Chủng bên trong người hắn.
Lại nói đến Nguyên Thức Ký Chủng, là một phương thức cấy một mầm mống Linh Hồn cùng Nguyên Thức của bản thân lên
trên người khác giống như cấy một cái mầm vào cơ thể người bị ký sinh đây chính là biện pháp đoạt xá thân thể đặc thù của
Ma Giới.
Nếu thành công thì bản thân Nguyên Thức này sẽ chính thức trở thành một phân thân của người đó nhưng khác ở chỗ phân
thân này có thể tu luyện riêng biệt, có trường hợp vì cơ thể cùng huyết mạch người bị đoạt xá có tư chất kinh diễm tuyệt luân
nên khi đoạt xá xong sau năm tháng tu luyện, phân thân còn có tu vi cao hơn bản thể.