Tu La Giới Chí Tôn

Tu La giới chí tôn - Chương 130




10 nhịp thở cũng nhanh chóng trôi qua. Nén nhang kia cuối cùng cũng tàn hết.

Beng…

Một tiếng chuông vang lên. Trung niên nam tử đều hành vòng ba đứng dậy hô lớn.

– Vòng ba kết thúc chúc mừng 16 người các ngươi trụ lại sau cùng.

Nói xong hắn vung tai lên lập tức có 16 bình ngọc bay đến lơ lửng trước mặt mọi người.

– Đây là ban thưởng như đã nói. Đan dược cấp ba. Có tác dụng rất lớn trong việc rèn gân luyện cốt, các ngươi tranh thủ thời

gian đều tức lại trạng thái, một nén nhang sau các ngươi cùng những người đã vượt qua được 1/2 cây nhang lúc trước sẽ vào

vòng khiêu chiến.

16 người còn trên chiến đài cùng tất cả những người đã vượt qua 1/2 nén nhang kia cháy đều lặp tức khoanh chân.

– Đại ca ta mơ hồ có cảm giác đột phá.

Trường Ngạo nắm nắm đôi bàn tay có thể thấy những cọng gân đang ngọ ngoạy dưới lớp da của hắn nói với Võ Thừa.

Võ Thừa thoáng trầm ngâm rồi móc một bình đan dược đưa cho Trường Ngạo nhẹ gật đầu một cái nói.

– Đệ đột phá đi ở đây rất an toàn.

Trường Ngạo gật đầu cũng không nói gì thêm ngửa cổ đem bình đan dược đổ vào lập tức ngồi xuống khoanh chân vận

chuyển linh lực. Đan dược cùng linh lực tinh thuần lúc trước kết hợp làm cho khí tức Trường Ngạo không ngừng kéo lên từ

trúc cơ cửu trọng trực tiếp đến đỉnh phong, không dừng lại ở đó khí tức hắn còn đang không ngừng kéo lên liên tiếp.

Ầm… đột nhiên ở một hướng khác chính là hướng của Mị Nhi cùng Hàn Linh hai nàng dường như không chịu thua kém nhau

linh lực đề thăng đột biến trực tiếp đột phá trúc cơ tiến vào cảnh giới thái ất cảnh.

Không chỉ hai nàng những võ giả còn lại cũng thỉnh thoảng có luồng giao động đột phá thái ất bốc lên khiến cho không gian ở

đây lặp tức có phần náo nhiệt.

Một lúc sau trường ngạo cũng đã đột phá thái ất, một luồng khí tức mạnh mẽ trước nay chưa từng có chảy trong cơ thể, đan

điền như được mở rộng ra gấp 5 lần khiến cho trường ngạo hắn không khỏi ngửa cổ lên trời hét lớn một tiếng.

Sau đó hắn đứng dậy lúc này Hạ Khuê cũng đi đến ánh mắt đầy nhu tình nhìn hắn. Trường Ngạo hung hăng cầm lấy hai bờ

vai nhỏ miềm của nàng kích động.

– Ta đã đột phá rồi… ta đã làm được…

Hạ Khuê cười ôn nhu gương mặt nàng cũng ửng hồng vì phấn khích.

Võ Thừa đi đến vổ vổ bả vai hắn.

– Làm tốt lắm…

– Đại ca…

trường ngạo thoáng xúc động nhưng Võ Thừa cắt ngang.

– Không cần nói gì cả đệ mạnh lên mới có thể sau này cùng ta lăn lộn a.

Trường ngạo kìm nén xúc động trong lòng hung hăng gật mạnh đầu cũng không nói gì thêm.

– À đại ca ngươi còn chưa đột phá sao?

Võ Thừa thoáng ngẩn ra. Hắn rãi rãi đầu nói.

– Ta cũng không biết, ta còn chưa có cảm giác đột phá.

Trường Ngạo ngẩn ra. Thiên tư Võ Thừa hơn ai hết hắn là người biết rõ. Lúc trước rất lâu Võ Thừa đã đột phá trúc cơ cửu

trọng lúc ấy hắn chỉ mới thất trọng nay hắn đã đột phá thái ất mà Võ Thừa vẫn ở ngưỡng cửa trúc cơ, việc này thật khó hiểu.

Chỉ có Võ Thừa hắn rãi rãi đầu hắn cũng không hiểu vì sau tu vi lúc trước đột phá dễ dàng mà lúc này lại khó khăn đến vậy.

Nhưng hắn có thể cảm nhận được việc mình đột phá là chuyện sớm muộn cái hắn cần là cơ duyên mà thôi.

Trong khi Trường Ngạo còn đang vui vẻ vì đã đột phá thái ất cảnh. Ở thành Ngan Bạc nếu đạt tới tu vi này thì chắc chắn sẽ

được nhiều người tôn kín và ở trong gia tộc sẻ là một trưởng lão tôn quý không thể nghi ngờ.

Kích động hồi lâu trường ngạo đưa ánh mắt đày chiến ý của hắn liếc nhìn một vòng toàn trường, hắn rất muốn biết bản thân

đột phá sẽ là bộ dạng thế nào.

Dường như hiểu ý nghĩ trong lòng trường ngạo Võ Thừa cười cười vỗ vai hắn một cái nói.

– Đệ không cần khẩn trương tự khắc có người tìm đến thôi.

Võ Thừa ánh mắt như cười như không nhìn về phía Vương gia ở đó Vương tuấn cũng đang đứng giữa một nhóm hơn 10

người thi thoảng khỏe liếc mắt về hướng này, gương mặt âm trầm.

– Vừa đột phá thái ất thì đã sao, ta cũng đã đến thái ất nhị trọng ta không tin một võ giả vừa đột phá thái ất có thể tạo nên sóng

gió gì.

Hừ lạnh một tiếng vương tuấn trong lòng đã quyết định, tìm đến Võ Thừa mà khiêu chiến. Mặc dù thấy Võ Thừa hoàn toàn nhẹ

nhàng vượt qua uy áp của nén nhang nhưng trong cảm nhận của hắn người này chưa đột phá thái ất thì không thể là đối thủ

của hắn được.

Thời gian lại trôi qua. Một nén nhang để võ giả điều chỉnh lại trạng thái cũng xong.

Beng…

Lại một tiếng chuông vang lên. Một lão giả trên đài cao nhìn rất tiên phong đạo cốt đứng trước mọi người hô lớn.

– Vòng bốn khiêu chiến bắt đầu, các ngươi tùy ý khiêu chiến một người, người bị khiêu chiến cũng được phép cự tuyệt nhưng

không quá ba lần. Sau ba lần nếu không có người khiêu chiến thì ngươi phải khiêu chiến người khác. Nói chung các ngươi

cần là phải đánh bại một người nếu sau thời gian 3h mà không đánh bại được người nào thì sẽ bị loại.

– Các ngươi đã hiểu rồi chứ.

Tất cả mọi người nghe xong thì gật đầu, quy định này họ cũng đã nghe lớp người đi trước trong tộc nói ra, lúc đầu họ thấy quy

định này thật bất công cho người tu vi yếu sẽ là cái mà để những người có tu vi mạnh hơn nhắm tới. Đánh bại một người họ

có thể vào vòng thứ năm.

Chuyện bất công là vậy nhưng đó là thông lệ cũng là một lần rèn luyện tiếp lửa cho Võ Giả. Vì trong cái thế giới cường giả vi

tôn này đạo lý chỉ là thứ hoa ngôn xảo ngữ mà thôi. Hết thảy đều dựa vào thực lực bản thân. Nếu không ở đây vượt qua

những khó khăn đầu tiên của cuộc đời được. Một khi bước ra bên ngoài kia thứ chờ họ chỉ có thất bại thậm chí là vẩn lạc tại

nơi đất khách quê người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.