Tu La Giới Chí Tôn

Tu La giới chí tôn - Chương 119




Nói chung tất cả các tông môn đều muốn có những được những đệ tử có tư chất cao nhất để bồi dưỡng và phát triển. Từ đó

từng thế hệ sao này sẽ quyết định sự tồn vong của các tông môn về sau. Việc tìm được những người có tư chất cao giữa biển

người mênh mông thiết nghĩ cũng là chuyện khó.

Thế nên các tông môn hào hứng hương phấn như vậy bởi vì cái họ thấy trong chiến địa một năm qua là ngoài sức tưởng

tượng của họ.

– Thật không ngờ một nơi hẻo lánh thế này lại xuất hiện nhiều thiên tài kiệt xuất như vậy. Thật không uổng phí một năm qua ta

ngồi lì ở đây.

Lục Chấn Hà có phần trầm tĩnh hơn hai lão giả còn lại mở miệng. Đối với cường giả linh hồn như lão. Khả năng chấn định và

phán đoán có phần tốt hơn Võ Giả cùng cấp.

Rất nhanh không gian truyền tống phía trước không ngừng truyền tống các gia tộc ra khỏi chiến địa. Khí thế của từng người

bất kể tu vi gì khi bước ra ngoài đều mang theo một khí tức sát phạt mạnh mẽ mà chỉ có những người chảy qua chém giết lâu

dài mới có.

Hạ Gia cũng được truyền tống ra ngoài, Võ Thừa nhẹ xoay đầu nhìn lại phía sau lưng trong mắt hiện lên nổi cảm khái, nhưng

trong lúc đó đột nhiên hắn cảm giác được một tia sát khí từ một hướng phát ra tập trung lên người hắn. Nhẹ xoay đầu nhìn về

hướng phát ra tia sát khí kia. Chỉ thấy một lão giả sắc mặt âm trầm ngồi trên vị trí đài cao nhìn hắn.

Người này không ai khác chính là trưởng lão của Độc Tà Tông. Hiển nhiên trận đại chiến lúc trước Võ Thừa đã gián tiếp phá

hư kế hoạch của Độc Tà Tông còn ra tay giết chết một người của tông phái này.

Võ Thừa gương mặt không chút biểu tình vui buồn cũng nhìn về phía lão. Tuy khí tức người này phát ra mạnh hơn Đặng Bình

Chân vài phần, nhưng theo tu la quyết thể quyển đã đột phá tầng thứ 3 hắn tự tin có thể đánh một trận với kẻ này.

Tinh Gia phía sau tiến lên vỗ vai Võ Thừa cười cười nhìn về phía lão giả kia. Khoảnh khắc va chạm ánh mắt đồng tử lão giả co

rụt lại, sau đó rất nhanh hắn chuyển ánh mắt về hướng khác nhưng trái tim hắn vẫn còn đập loạn tâm thần lẩm bẩm.

– Cao thủ…

Tinh Gia khóe miệng cười lại càn đắc ý, chắp tay sau lưng hừ lạnh.

– hừ… cũng là vài cái tôm tép mà thôi. Tinh gia ta một ánh mắt thử xem ngươi có xúc động muốn xoán ra quần hay không…

Võ Thừa một bên nghe tinh gia nói cũng gật đầu.

– Đi thôi tìm chỗ nghỉ ngơi đã. Ui cha không khí ngoài này coi bộ tốt hơn nhiều so với trong kia a.

Tinh Gia nhếch miệng sau đó nhìn nhìn xung quanh ánh mắt dời đến tộc trưởng Diệp gia ánh mắt phát sáng, nàng này thấy

ánh mắt Tinh Gia cũng nở nụ cười xinh đẹp. Nói đi phải nói lại nàng tuy nhìn đã có tuổi nhưng nét nhu mì thuần thục này thật

khiến người ta vừa nhìn đã thuận mắt.

Cũng trong lúc này một tiếng còi dài vang lên tất cả toàn trường đều im lặng nhìn về phía đài cao nơi ba lão già đang ngồi tĩnh

tọa, gương mặt tươi cười vui vẻ. Lương Quang lão giả vuốt chòm râu bạc của Lão một cái hắn đứng dậy âm thanh dõng dạc

vang lên.

– Chúc mừng tất cả các gia tộc đã tham gia vào chiến địa chi nguyên. Các ngươi đã truyền tống ra ngoài có nghĩa là hiệp hội

gia tộc đã khép lại. Xin chúc mừng.

Lão gian hay tay ý vị tươi cười, âm thanh hòa ái khiến tất cả toàn trường từ trong căng thẳng của chiến địa chém giết tranh

đoạt đã phần nào giảm bớt.

– Tiếp theo là Võ Đài Chiến mở ra về quy tắc. Lâm trưởng Lão sẽ nói gõ với chư vị.

Lâm Thiên Thức với bộ dạng đầy uy nghiêm khi hắn đứng dậy chuẩn bị phát biểu thì ánh mắt liếc thấy Tinh Gia. Hắn hơi cúi

đầu gương mặt tươi cười một cái. Hành động này vô tình được tất cả mọi người chú ý không ích người nhanh chóng đưa ánh

mắt về phía Tinh Gia có người không kìm được lẩm bẩm.

– Người… người này là ai mà trưởng lão trung cấp tông phái phải gật đầu chào khi nhìn thấy.

– Hạ gia… là hướng Hạ gia…

Không ích người ánh mắt lóe lên một cái rồi trầm ngâm không biết nói và nghĩ gì.

Đối với hành động của Lâm Thiên Thức tinh Gia lại nở nụ cười cổ quái cũng hơi gật đầu cười cười.

Lục Chấn Hà cùng Lương Quang thì trong lòng lại chửi bới om củ tỏi.

– hừ… lão già vô sĩ này…

Lương Quang lão giả không kìm được mắn lớn trong lòng một câu.

Lâm thiên Thức hít vào một hơi gương mặt lại trở nên đầy uy nghiêm âm thanh ồm ồm mở miệng.

– Quy tắc của Võ Đài Chiến như sau. Thứ nhất . Các ngươi sẽ đi qua khảo nghiệm độ tuổi về việc này chỉ cần đưa tay lên trụ

thủy tinh phía trước Võ Đài là được. Nếu vượt quá độ tuổi sẽ lập tức bị tước quyền thi đấu.

Thứ hai là ở hai vòng đầu là hỗn chiến có thể các ngươi có bàn hữu ở hai vòng đầu này các ngươi được phép tự ghép tổ đội.

Không quá 20 người.

Sau khi vòng một và hai kết thúc chỉ còn khoảng 500 người lúc đó sẽ tiến vào vòng ba. Vòng ba không đánh nhau mà sẽ chịu

uy áp từ chiến đài. Chịu được 1 nén nhang sẽ tiếp tục đến vòng thứ tư.

Vòng thứ tư các ngươi có thể tùy ý khiêu chiến lẫn nhau nhưng nếu không khiêu chiến người khác hoặc không được người

khác khiêu chiến sẽ bị loại.khi có đối thủ nhận thua không được phép tiếp tục.

Sau vòng thứ 4 sẽ được các tông phái bất đầu thu nhận và ban thưởng. Vòng thứ tư rất đơn giản rút thăm so đấu.

Vòng cuối cùng sẽ chọn ra ba người mạnh nhất như chúng ta đã nói với tất cả các ngươi vào một năm trước. Các ngươi đã

rõ..?

Lời vừa xong mọi người khí thế bừng bừng đồng loạt hô vang… rõ… lâm thiên thức gật đầu tiếp tục mở miệng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.