*Chương có nội dung hình ảnh
Võ Thừa nhún người nhảy lên cùng lúc đó linh lực vận chuyển một quyền ầm ầm nện xuống đầu Triệu Ma La. Một quyền
không hoa mỹ chỉ đơn giản là linh lực cùng sức mạnh của cơ bắp tốc độ quá nhanh.
Triệu MaLa biến sắc, đồng tử trong mắt co lại không nghĩ đến Võ Thừa này một lời không hợp lại muốn đánh, hắn cắn răng
gian nang nâng hai tay lên một màng linh lực tạo thành một tấm lá chắn phía trên vừa xong quyền đầu của Võ Thừa đã hung
hăng nện xuống không chút lưu tình.
Ầm…
Triệu MaLa như một viên đạn pháo bay ra hơn 20m mới miễn cưỡng dừng lại được thân hình cảm giác đau nhức từ cánh tay
truyền đến khiến cả cơ thể hắn run rẩy. Hắn hét lớn.
– Võ Thừa ngươi đừng khinh người quá đáng.
Võ Thừa vẫn không nói gì tiếp tục xông lên. Những người còn lại của Triệu Gia thấy vậy từ trong kinh hãi cũng cắn răng xong
lên vũ khí trong tay mạnh mẽ tiến lên vây đánh Võ Thừa, nhưng chỉ là bọn họ dù có đông hơn thực lực vẫn không đủ giống
như con kiến rung cây mà thôi.
Võ Thừa thế như chẻ Tre một quyền, một cước tung ra là có một người Triệu gia kiêu thảm văng ra lê lết hoặc nằm bất tỉnh
không biết sống chết. Triệu Ma La trong lòng kiêu khổ hắn hung hăng bóp một ngọc giản màu xanh trong tay rồi cũng hung
hăng sử dụng đấu kỷ mạnh nhất của mình tiến lên liều mạng.
Âm thanh la hét thảm thiết cùng tiến nổ ì đùng do chiến đấu phát ra cũng khiến cho bốn người Trường Ngạo mở mắt đứng bật
dậy. Cả bốn người nhìn nhau một cái rồi không nói lời nào xông thẳng về phía vòng chiến. Khi đám người Trường Ngạo đến
nơi chỉ thấy một mảnh đất đai chỉ còn những lởm chởm như bị đào bới bụi cát mịt mù.
Từ trong cát bụi mịt mù cùng linh lực tứ tán một thân ảnh thân hình cường tráng từ từ bước ra. Trên tay còn nắm chân của
một nam tử từ từ lôi ra khỏi đám khói bụi.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!
">
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!