Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Chương 135




Sầm Tử Tranh không ngờ Cung Quý Dương lại đưa cô đến vịnh Tampa, bang Florida, khi xe chầm chậm dừng lại trước cửa khu vui chơi thì Sầm Tử Tranh ngây người tại chỗ.

Đây là khu vui chơi2Liseberg, ngoại trừ khu vui chơi này ở vịnh Tampa này, mà ở Hy Lạp, Goteborg - Thụy Điển, Garda - Ý, Stafford - Anh và cả ở Salo - Tây Ban Nha đều có cùng loại khu vui5chơi theo chủ đề Liseberg này.

Sầm Tử Tranh đã từng nghe nhắc đến khu vui chơi này chỉ có điều cô vẫn chưa có cơ hội bước vào. Sở dĩ biết đến nó là bởi vì lúc khu vui6chơi theo chủ đề này được xây dựng ở Mỹ, những khu vui chơi theo chủ đề của Liseberg cũng đồng thời được xây dựng ở nhiều thành phố khác nhau trên thế giới, số tiền khổng lồ mà5chủ đầu tư vung ra để xây dựng nó khiến cô muốn không chú ý đến cũng khó.

Không ngờ hôm nay Cung Quý Dương lại dẫn cô đến đây.

Nhưng mà ... cô hoàn toàn không ngờ có một ngày3mình và một người đàn ông, hai người như bị quỷ ám nửa đêm nửa hôm lại chạy đến khu vui chơi này!

'Chuyện này ... anh chắc chắn là có thể vào trong này bây giờ sao?' Sau khi xuống xe, Sầm Tử Tranh ngơ ngác nhìn Cung Quý Dương hỏi lại.

Cung Quý Dương không trả lời cô mà chỉ mỉm cười. Khi hắn nắm tay cô bước đến gần, cửa lớn của khu vui chơi liền chầm chậm mở ra như mở ra một tòa thành trong chuyện cổ tích ...

Tầm mắt theo cánh cửa mở ra mà không bị che chắn gì nữa thì hô hấp của Sầm Tử Tranh càng lúc càng trở nên dồn dập. Cô trừng mắt thật lớn, hai tay bịt chặt lấy miệng để che đi một tiếng kêu kinh ngạc.

Tất cả các trò chơi trong khu vui chơi đã được khởi động, toàn bộ đèn cũng được bật lên, ngay cả những cây cỏ trong khu vui chơi cũng chìm trong màu sắc rực rỡ. Sầm Tử Tranh cứ ngỡ rằng mình đang ở trong một khu rừng nguyên thủy trong một tòa thành cổ. Cách đó không xa là một thác nước nhân tạo đang đổ rào rạt bắn tung tóe những đám bọt nước trắng xóa, thậm chí trong khu vui chơi còn có thể nhìn thấy những loài động vật quý hiếm mà khó có khu vui chơi nào có được.

Bóng đêm dày đặc trong chớp mắt đã được chiếu sáng rực rỡ.

Cả người Sầm Tử Tranh cũng chìm trong những luồng ánh sáng đầy sắc màu ấy.

'Thích nơi này không?'

Biểu tình chấn động và kinh ngạc của Sầm Tử Tranh toàn bộ đều lọt vào mắt Cung Quý Dương, hắn vòng tay ôm cô từ phía sau, âu yếm hỏi.

Lúc này Sầm Tử Tranh gần như đã quên mất mình đang đứng ở đâu. Cả khu vui chơi này được xây dựng trên một khu đất thật rộng lớn, diện tích lớn đến nỗi cô khó mà hình dung được trong khu vui chơi này có tất cả bao nhiêu trò chơi, bao nhiêu điểm tham quan.

Khi cô cảm nhận được sự ấm áp và hương vị quen thuộc từ phía sau thì Sầm Tử Tranh mới có phản ứng ...

'Nơi đây ...'

Thực ra câu hỏi đầu tiên mà cô muốn hỏi là rốt cuộc nơi đây là do ai mở ra dù trong lòng cô đã lờ mờ đoán ra được, khu vui chơi này nhất định là do Cung Quý Dương mở. Nhưng mà ...

Cô trước giờ không hề nghe nhắc đến có hạng mục khu vui chơi trong số các ngành kinh doanh của Cung thị.

Cung Quý Dương hơi nghiêng mặt, đặt một nụ hôn lên má cô, nói khẽ: 'Khu vui chơi Liseberg này chỉ trong một năm đã được xây dựng ở nhiều thành phố lớn trên thế giới, em biết vì sao không?

Trên mặt Sầm Tử Tranh hiện ra một nét nghi hoặc mơ hồ, cô trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu.

Cung Quý Dương mỉm cười, xoay người Sầm Tử Tranh lại để cô đối diện với h ăns ...

'Bởi vì chủ nhân của khu vui chơi này muốn đợi người anh ta yêu!'

Hả???

Sầm Tử Tranh ngẩng mặt lên nhìn đôi mắt tràn đầy ý cười đầy dụ hoặc của hắn, nhất thời chợt có cảm giác mình đang bị say, đắm đuối trong đôi mắt thâm thúy sâu không thấy đáy kia, không thể thoát ra được!

'Em ... em không hiểu ...'

Cô bất giác thấp giọng thì thào, trong ánh mắt lộ ra một chút hoang mang.

'Không đâu, Tranh Tranh, em hiểu mà!'

Cung Quý Dương thấp người, nụ cười mỉm đầy quyến rũ bên môi hắn càng sâu hơn, mùi long diên hương thoang thoảng tỏa ra từ người hắn vây phủ lấy cô càng khiến cô say.

'Khi em bước vào cửa của khu vui chơi này, thực ra em đã đoán ra được anh chính là chủ của khu vui chơi Liseberg này rồi, đúng không?'

Cả người Sầm Tử Tranh run càng lợi hại, cô sững sờ nhìn hắn, đôi mắt thâm thúy như đầm nước kia như cũng được ánh đèn rực rỡ chiếu vào khiến cho nó càng sáng rỡ, đẹp như hai vì sao sáng.

Nhưng ... đối mặt với tất cả những thứ đẹp đẽ trước mắt này, Sầm Tử Tranh thực sự hoài nghi mình có khả năng tiếp nhận nó hay không.

'Vì sao ... vì sao ...' Cô chỉ còn sức lẩm bẩm mấy câu không đầu không đuôi.

Trên không trung, muôn ngàn pháo hoa đang phát sáng như muốn đốt cháy cả bầu trời đêm.

Hai tay Cung Quý Dương khóa đôi vai cô lại, không còn vẻ mặt bất cần đời nữa, nụ cười cũng không mang vẻ tà tứ như thường ngày nữa, chỉ còn lại ánh mắt cực kỳ chân thành ...

'Em biết không, Tranh Tranh, tám năm trước, khi lần cuối cùng em biến mất khỏi tầm mắt anh trong khu vui chơi anh đã thề với lòng, anh phải xây dựng một khu khu vui chơi với nhiều chủ đề phong phú, những trò chơi nguy hiểm nhất thế giới. Mục đích của anh rất đơn giản, đó chính là ... tuyệt đối không để em biến mất trong khu vui chơi của anh!'

Giọng nói của hắn kiên định, có chút bá đạo nhưng là lời tuyên cáo đầy thâm tình của một người đàn ông.

Sầm Tử Tranh nhìn tất cả trước mắt, bên tai vọng đến lời tình tự của Cung Quý Dương, nhất thời cô không biết mình nên nói gì, ngoại trừ chấn động và kinh ngạc, trong lòng còn có thêm một nỗi đau âm thầm.

Người đàn ông này ... thì ra trong tám năm qua đã vì cô làm nhiều việc như vậy, vậy mà cô hoàn toàn không hay biết ...

'Tranh Tranh, anh biết em thích những trò chơi trong khu vui chơi cho nên vì em, mỗi một trò chơi trong khu vui chơi này đều là do chính tay anh thiết kế, anh muốn một ngày nào đó có thể dẫn em đến đây, để em cảm nhận được sự vui vẻ thật sự!'

Trong mắt Cung Quý Dương toát ra một tia kiên định và chấp nhất nhưng cũng tràn đầy tình ý.

Một lúc lâu sau Sầm Tử Tranh mới nhìn Cung Quý Dương, chậm rãi lên tiếng: 'Quý Dương, tất cả của tám năm trước không đáng để anh làm vậy đâu ...'

'Tranh Tranh, điều anh muốn em hiểu chính là, bởi vì em mới đáng để anh làm tất cả những điều này!' Cung Quý Dương ngắt lời cô, tình ý nồng nàn tuyên cáo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.