Chương 447: Mật mã
Ba cậu cảnh giác theo dõi camera, là vị đầu bếp kia.
Anh mang theo ba vị trợ lý, cho nên ngoài cửa tổng cộng có bốn người.
“Sao không mở cửa?” Há Cảo nghỉ hoặc nhìn về phía Bánh Bao.
“Từ từ! Để ngừa bất trắc!”
Bánh Bao đi đến trước cửa: “Mật mãt”
Ngoài cửa đầu bếp đang nghỉ hoặc, sủng nịnh cười cười: “Ngày hôm qua không phải đã tới sao? Tôi thấy các cậu thật đẹp trai!”
Xưng hô xấu hổ này, làm cho ba vị trợ lý phía sau không nín được cười.
Đầu bếp vô cùng bất đắc dĩ, đây là ba cậu chủ dạy cho.
hắn, nói là mật mã.
“Quả thật là đẹp trai!” Sau khi Bánh Bao xác nhận, mở cửa.
“Nhanh lên nhanh lên tiến vào! Bằng không bà phù thủy đáng sợ sẽ bắt cóc các người” Há Cảo diễn quá sâu, nhìn một đám anh trai thanh tú, chạy nhanh thúc giục đứng lên.
“Mụ phù thủy nào?” Đầu bếp cầm áo khoác lên từ sàn nhà: “Là cái này sao?”
“Đúng vậy! Các chú vừa có nhìn thấy một người phụ nữ không?” Bộ dạng Há Cảo vừa lo lắng sợ hãi.
“Không có! ở ngoài cửa không có ai”
“Thật sự chạy! Thật là! Các chú phải bảo vệ tốt chính mình!” Săc mặt Há Cảo còn thật sự nghiêm túc.
Bốn anh trai dấu chấm hỏi đầy mặt: “ Rốt cuộc là phát sinh chuyện gì?”
“Thiếu chút nữa chúng cháu đã bị hấp ăn, các chú hãy bảo boss phái người lại đây bảo vệ chúng cháu” Một cái thỉnh cầu như vậy cứ bị Bánh Bao dễ dàng nói ra.
“Gặp nguy hiểm?” Đầu bếp đang thái rau dừng lại, mắt lạnh liếc nhìn.
“Người thái rau không được nói, chúng cháu sợi”
Ba cậu thầm nghĩ vừa rồi bộ dáng Lê Thu cầm dao, bây giờ vẫn còn sợ hãi.
Đầu bếp đành phải đem đồ ăn xử lý phía sau, không nhịn được nở nụ cười ›t, thấy ba cậu lùi về Rốt cuộc làm sao vậy?”
Rõ ràng trên mặt bọn cậu là sợ hãi, chính là buồn cười với hành động, làm cho bọn cậu không hiểu sao lại gây cười.
“Không cho cười, thật sự rất đáng sợ!” Màn Thầu đem thu hình lại rồi đưa cho anh ta xem.
“Xem cháu cùng chú Mục ăn sáng, bảo chú phái người lại đây, bảo vệ chúng cháu! Nhất là búp bê, búp bê đã không có, các chú phải bảo vệ cháu”
Nghe thế, bốn anh trai cười ngây ngô: “Chúng tôi chỉ phụ trách nấu cơm, về sinh hoạt cá nhân của Mục tổng chúng tôi không quản được! Xin lỗi!”
Ba cậu ủy khuất bĩu miệng, cứng nhắc đem máy tính đến trước mặt bọn họ: “Người nói, đáng sợ không thể sợ! Nếu lúc ấy cửa bị đẩy ra, các chú sẽ không nhìn thấy sự đáng yêu của chúng cháu! Nếu không ,các chú ở lại, bảo vệ chúng cháu?”
Vốn là đến nấu cơm, những đầu bếp lại đây, hiện tại biến thành toàn bộ thời gian.
Mục Lâm Kiên nhìn thấy tin tức của ba đứa nhỏ ở công ty.
Chính là bởi vì bữa sáng lần trước, ba tên nhóc này đem đầu bếp của anh lấy đi rồi.
“Làm phòng tân hôn cho Vũ Hân Hân!” Mục Lâm Kiên gửi lại.
Anh vì cô đem mấy người thuê đều đuổi đi, còn sửa chữa, đã bị mấy tên nhóc thối nói là nhà ma, gian phòng nhỏ cho.
thuê này lập tức có bốn người đàn ông vào ở.
“Không thành vấn đề!” Ba cậu chỉ vì bảo toàn tính mạng, như thế nào cũng đáp ứng.
Vũ Hân Hân không trở về trước, ba cậu cùng bốn vị đầu bếp đem phòng nhỏ ở đó dọn đến trong phòng lớn, phòng cho thuê nhỏ bốn người đàn ông liền vào ở.
“Lăn ra đây!”
Chờ tất cả mọi chuyện được sắp xếp tốt, đầu bếp thu được Mục Lâm Kiên đích tin tức.
Bốn người đàn ông lập tức đi tới, nghe theo mệnh lệnh dọn dẹp đến dưới phòng.
Căn hộ kia, Mục Lâm Kiên sử dụng.
“Mục tổng, không cần phải trải qua đi! Đây là cuộc sống của dân cư, ngài ở không quen!” Lục Tâm khuyên nhủ.
“Mục tổng, nếu không trực tiếp đem phòng ở sửa lại, như thế nào?”
“Ít nói nhảm! Hôm nay tất cả người cho thuê đều dọn cho tôi”
Lập tức, Vũ Hân Hân ở lại sửa sang lại tòa nhà làm cho tất cả người cho thuê đều dọn đi.
Trong đó, bên phòng bên trái tầng hai, vệ sĩ gõ cửa một tiếng đồng hồ, đều không có người đáp lại.