Truyện Thiếu Chủ Bí Mật - Lý Phàm - Cố Họa Y

Chương 710




CHƯƠNG 710: KHÔNG DÙNG ĐƯỢC

“Anh biết thật nhiều thứ, em sắp thành fan ruột của anh rồi.” Trương Lệ Chất nắm lấy cơ hội tâng bốc, hi vọng lưu lại cho Lý Phàm một ấn tượng tốt.

Lý Phàm cần thận đặt hai khối thịt cá bằng phẳng xuống, sau đó nhìn về phía đầu bếp Nước J nói: “Chỗ các anh ăn thịt cá lóc gai thích cắt mỏng, cắt càng mỏng càng tốt có phải không?”

“Đúng, kỹ thuật cắt cá lóc gai tốt nhát là cắt hết gai phía sau, xuyên qua tia sáng có thể nhìn thấy chữ nhỏ trên mặt báo.” Đầu bếp Nước J mặt đen lại, thầm cảm thấy sụp đổ.

Từ thao tác thành thục của Lý Phàm, đầu bếp Nước J có thể cảm giác được sự chênh lệch giữa mình và Lý Phàm như trời và đất.

“Nhìn kỹ nhé.”

Lý Phàm khế xoay dao trong tay, nhanh chóng lát nghiêng thịt cá lóc.

Chưa đầy mấy giây, Lý Phàm đã nhanh chóng cắt xong một khối thịt cá, sau khi cắt xong, thịt cá vẫn còn nguyên một khối hoàn chỉnh, cứ như chưa từng bị cắt qua.

Trán đầu bếp nước J đã toát mồ hôi, chỉ nhìn một người giơ tay ra đã biết người đó có phải người trong nghề hay không, đầu bếp nước J đã hiểu kỹ thuật dùng dao của Lý Phàm tuyệt đối không tầm thường.

“Kỹ thuật dùng dao của anh là cái gì, sao lại có thể lợi hại hơn kỹ thuật dùng dao của sư phụ tôi, tại sao có thể có nhân vật như vậy, sư phụ tôi đã là người có kỹ thuật dùng dao lợi hại nhất nước J, sao cậu còn có thể mạnh hơn ông ấy?”

Khang Văn Hân cười nhạo một tiếng, đắc ý nói ra: “Sư phụ tôi là người có khả năng nấu ăn giỏi nhất trong các tay đua xe, đánh nhau giỏi nhất trong các đầu bếp, có thể xưng là siêu nhân toàn năng thời đại mới, thần bảo vệ chính nghĩa và hòa bình.”

“Câm miệng, tự đắc vừa thôi.”

Lý Phàm gõ trán Khang Văn Hân một cái, dùng đũa kẹp một miếng thịt cá lóc lên đung đưa.

Miếng thịt cá lóc bị kẹp lên mỏng như cánh ve, xuyên thấu qua miếng thịt có thể mơ hồ nhìn thấy cảnh vật phía sau, dùng để xem chữ nhỏ trên mặt báo chắc chắn không thành vấn đề.

Các thực khách ăn dưa đồng loạt thốt lên, liên tiếp quay chụp miếng thịt đó.

“Đặc sắc, quá đặc sắc, e là không có mấy đầu bếp có thể thực hiện được kỹ thuật dùng dao này.”

“Người anh em, cậu làm nghề gì thế? Con trai tôi học tập không giỏi, có thể theo cậu học đầu bếp hay không?”

“Đây chắc chắn là kỹ thuật dùng dao bậc thầy, chắc người anh em đã tốn không ít công sức để luyện tập nhỉ.”

Khang Văn Hân đắc ý nhìn đầu bếp nước .J một chút, cao giọng nói: “Có phải các vị đang lạc đề hay không, bây giờ là lúc các vị nên xem vị đầu bếp nước .J này biểu diễn.”

Sắc mặt đầu bếp nước J đỏ bừng, cúi gập người bái Lý Phàm, cao giọng nói: “Vừa nãy, tôi đã ngạo mạn rồi, không nghĩ tới kỹ thuật dùng dao của anh lại lợi hại như thế. Tôi chân thành xin lỗi anh, tôi sẽ từ chức về nước, sinh thời sẽ không bước ra khỏi nước J một bước, kiếp này chắc chắn siêng năng luyện tập kỹ thuật dùng dao, mong có thể dùng dao tới cảnh giới như anh đây.”

Dứt lời, đầu bếp nước .J quay người rời đi, quản lý đại sảnh trợn tròn mắt, hết nhìn Lý Phàm, lại nhìn đầu bếp nước J rời đi, cuối cùng chạy ra khỏi đại sảnh.

Khang Văn Hân trợn trừng mắt nói: “Tên chó này, chỉ nói hai câu như vậy là coi như xong việc sao, người nước J bọn họ không phải lưu hành thất bại mổ bụng tự vẫn ư.”

“Ha ha, ăn thịt cá lóc của cậu đi, bê đĩa này về ăn đi.” Lý Phàm đưa đĩa thịt cá lóc cho Khang Văn Hân.

Sau đó cắt một khối thịt cá lóc khác, sau khi sắp thành một đĩa đầy đặn, nói: “Mọi người hãy cùng nếm thử đĩa thịt cá lóc này, vừa nãy quấy rầy mọi người ăn cơm, đây coi như là quà tạ lỗi của tôi.”

“Người anh em khách khí rồi, có thể nhìn thấy kỹ thuật dùng dao thần kỳ của cậu, đó là may mắn của chúng tôi.”

“Người anh em có phải là đầu bếp không, anh mở quán ở đâu, chúng tôi sẽ đến ủng hộ.”

“Đúng vậy, chỉ bằng kỹ thuật dùng dao của cậu, chắc chắn nhà hàng của cậu rất chuẩn chỉ, hãy nói địa chỉ chúng tôi sẽ đi đến đó.”

Lý Phàm chắp tay hướng quần chúng ăn dưa xung quanh, mỉm cười trở về chỗ ngồi của mình.

Quần chúng ăn dưa thi nhau nếm thịt cá lóc mà Lý Phàm đã cắt, ai cũng giơ ngón tay cái tỏ vẻ tán thưởng với Lý Phàm.

Sau khi đảo mắt một vòng, Trương Lệ Chất cười tủm tỉm đi về phía Lý Phàm.

Trần Hiểu Đồng cảnh giác nhìn Trương Lệ Chất đang đi tới, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Cô muốn làm gì, không thấy chúng tôi đang dùng bữa sao, chúng tôi không đồng ý để cô livestream, xin cô đừng quấy rầy chúng tôi.

Trương Lệ Chất nhìn Trần Hiểu Đồng, sau đó lại nhìn Có Họa Y, thầm so sánh với nhan sắc của mình một chút, lập tức cảm thấy nhụt chí, hai cô gái này quá đẹp, cô ta căn bản không so được.

“Vậy, tôi muốn lưu phương thức liên lạc của Lý Phàm, sau này chúng ta có thể hợp tác livestream, tôi quay anh, tiện thể thuyết minh một chút, thu nhập chia 50/50, anh thầy thế nào?” Trương Lệ Chất cả gan nói ra suy nghĩ trong lòng.

Lý Phàm lắc đầu, nói với Khang Văn Hân: “Tôi không muốn nói chuyện, cậu đi khuyên cô ta lui đi.”

Khang Văn Hân nhếch miệng nở nụ cười, thân hình mập mạp núng nính đứng lên, liếc mắt đưa tình với Trương Lệ Chất: “Giờ cô tin tôi là bản sao của anh ấy rồi nhỉ, chúng ta có thể giao lưu thân mật nha.”

“Buồn nôn, tên béo chết bầm nhà anh, tránh xa tôi ra.” Trương Lệ Chất dậm chân một cái, thở phì phò rời đi.

Khang Văn Hân ai oán nhìn theo bóng lưng Trương Lệ Chát: “Sao không có ai tán thưởng vẻ đẹp nội tâm của tôi chứ, tôi thế nhưng đầy bụng thi thư đó, cô ấy không nhìn ra khí chất thanh cao của tôi sao?”

“Tôi chỉ nhìn thấy sự dung tục của cậu.” Lý Phàm phê bình một câu.

“Phụt phụt, ha ha ha, đánh giá thật chuẩn xác.” Cố Họa Y cười đến không ngậm được miệng.

“Sư phụ, sao tôi có thể dung tục được chứ, thôi đi, mọi người đều không hiểu tôi, cuối cùng rồi sẽ có người phát hiện được ánh sáng của tôi.”

Khi bốn người Lý Phàm sắp ăn cơm xong, quản lý đại sảnh dẫn theo một người đàn ông trung niên nho nhã đi tới.

Ông ta mặc đường trang, chắp tay với Lý Phàm, sau đó đưa đến một tắm thẻ đen.

“Tôi vừa được báo cáo, đầu bếp Nước J mà chúng tôi mời tới đã va chạm với các vị, tất cả đều là trách nhiệm của chúng tôi, tôi xin tặng các vị thẻ đen của Cửu Đằng Cư, mong các vị thông cảm.”

“Ông khách khí rồi, cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, đầu bếp Nước .J đó cũng đã từ chức rồi, sẽ không ảnh hưởng gì tới việc làm ăn của các ông chứ?”

Đưa tay không đánh mặt người tươi cười, Lý Phàm cũng không muốn khó xử người của Cửu Đằng Cư, hơn nữa nếu thật tính toán ra, chuyện vừa rồi cũng chỉ xem như một bất ngờ nhỏ.

“Không có ảnh hưởng gì, chúng tôi đã sớm muốn sa thải đầu bếp Nước J này, nhưng vì nể mặt nên không tiện mở miệng, bây giờ thật ra lại rất vui mừng.”

“Vậy là được rồi, ông hãy cắt thẻ đen đi, tôi không cần thẻ này.” Lý Phàm thản nhiên nói.

Thực khách ăn dưa xung quanh đều cảm thấy hết sức kinh ngạc, thẻ đen của Cửu Đằng Cư cũng không phải thứ đồ chơi tầm thường.

Nó đại biểu cho bước vào một vòng tròn, nghe nói nắm giữ thẻ đen của Cửu Đằng Cư có thể tiến vào câu lạc bộ của Cửu Đằng Cư, đó như Thiên Đường thứ hai, người không đủ thân phận căn bản không vào được.

Người đàn ông nho nhã tưởng Lý Phàm không hiểu rõ ý nghĩa của thẻ đen, cười nhắc nhở: “Thẻ đen Cửu Đằng Cư cũng không phải thẻ đen bình thường, nó đại biểu là thân phận, địa vị, có nó anh có thể tham dự hoạt động câu lạc bộ Cửu Đằng Cư, kết giao nhân sĩ tầng lớp trên, phát triển các mối quan hệ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.