Chương 485
Phong Thiên Tuyết đã sắp xếp rất rõ ràng, chỉ cần Dạ Chẩn Đình không phản đối thì Lăng Long có quyền đưa ra quyết định.
Phong Thiên Tuyết trở về phòng, tức giận đến mức ném tất cả gối trên giường xuống đất.
Cô cảm thấy mình ở bên Dạ Chẩn Đình vô cùng nhu nhược, giống như một người thứ ba không thể ra ngoài sáng, nhiều lần bị chính thật là Lăng Long làm nhục.
Nhưng cô không phải là người thứ ba.
Dạ Chẩn Đình không kết hôn, cũng không tuyên bố ở bên Lăng Long.
Hơn nữa, khi Phong Thiên Tuyết ở bên anh, hoàn toàn không biết rằng có một người là Lăng Long…
“Tiểu Phong!” Giọng nói của Văn Lỵ truyền đến, “Phòng của cô không đóng nên tôi đi vào luôn.”
“Chị Văn” Phong Thiên Tuyết vội vàng hỏi cô ấy: “Chị phải về rồi sao? Tôi đi với chị vậy”
“Tôi sẽ ở lại giúp xử lý công việc” Văn Ly nói, “Phòng của tôi ở bên cạnh phòng cố, đêm nay chúng ta ở lại đây đi, ngày mai cùng nhau trở về công ty”
“Được” Phong Thiên Tuyết rất bất lực.
“Sếp Lăng đã sai người mang váy đến rồi” Văn Ly chỉ tay về phía cửa.
“Mời vào” Phong Thiên Tuyết không muốn làm nhân viên khó xử.
Hai nhà tạo mẫu nữ mang váy bước vào, còn một chuyên gia trang điểm cầm trên tay hộp đựng trang sức và hộp đựng giày rất tinh xảo.
Một người trong số họ lịch sự nói: “Cô Phong, đây là sếp Lăng bảo chúng tôi mang tới, bây giờ cô có tiện không? Chúng tôi có thể trang điểm cho cô không?”
Phong Thiên Tuyết liếc nhìn bộ váy, nghĩ nên từ chối thế nào, cô không muốn tham gia cái gọi là đêm tiệc đó.
Văn Ly nói nhỏ: “Đêm nay các nhân vật lớn tụ tập, sẽ có rất nhiều ông lớn trong giới kinh doanh tham gia. Trước mặt nhiều người như vậy, sếp Lăng chắc sẽ không làm gì cô đâu.”
“Nếu đều là những nhân vật lớn tham gia thì tôi không cần thiết phải đi.” Phong Thiên Tuyết nói với mấy nhà tạo mẫu, “Phiền mọi người quay về nói với sếp Lăng là tôi cảm ơn ý tốt của cô ấy…”
“Sếp lăng nsi nếu như cô không tham gia thì chúng tôi cũng đừng quay về nữa.”
Mấy nhà tạo mẫu đáng thương nói.
“Cô Phong, cô thương hại chúng tôi đi, chúng tôi không dẽ gì mới tìm được công việc này.
Nghe được những lời này, Phong Thiên Tuyết bất lực thỏa hiệp: “Thôi được.”