Truyện Thiên Tài Tam Bảo - Phong Thiên Tuyết - Dạ Chấn Đình

Chương 438




Chương 438

Thực ra cô biết lý do Sở Tử Hàm bảo mình đi gặp Tư Hạo Hiên, chính là vì muốn cô nhìn thấy dáng vẻ suy sụp chán chường của Tư Hạo Hiên, sau đó nói mấy lời khó nghe để kích thích Tư Hạo Hiên.

Kể cả lần trước diễn kịch ở Thanh Ninh cũng chỉ là làm nền.

Tất cả những điều này đều là vì khiến Phong Thiên Tuyết và Tư Hạo Hiên kết thúc hoàn toàn.

Cuối cùng bây giờ cô ta cũng đã toại nguyện rồi…

Có lẽ đang cười trộm trong lòng nhỉ?

Nhưng những điều này không quan trọng, điều quan trọng là sau khi bị chọc giận, Tư Hạo Hiện có thể vực dậy một lần nữa.

Khi Dạ Chấn Đình nhìn thấy thái độ của Phong Thiên Tuyết đối với Tư Hạo Hiên, trong lòng anh sẽ hoàn toàn buông bỏ khúc mắc, sau này anh sẽ không còn làm khó Tư Hạo Hiên trên thương trường nữa…

“Đúng là muốn tốt cho người ta mà người ta không biết!”.

Ra khỏi Dạ Sắc, Dạ Chẩn Đình đột nhiên cảm thán một câu.

“Cái gì?” Trong lòng Phong Thiên Tuyết cảm thấy bất an.

“Cô diễn vở kịch này không tệ đấy!” Dạ Chẩn Đình lắc chìa khóa xe, đi đến bên cạnh xe.

“Những gì tôi vừa nói đều là thật..” Phong Thiên Tuyết nhanh chóng đuổi theo, lo lắng giải thích, “Trước đây tôi có chút hiểu lầm với anh, bây giờ nghĩ kỹ lại, anh rất khắt khe với công việc, có lẽ dự án của Tư Thị vốn dĩ đã không thể mang lại lợi nhuận, nên anh mới…”

“Cô nghĩ sai rồi!” Dạ Chẩn Đình ngắt lời cô, thờ ơ nói: “Dự án tìm tới tôi đều không mang lại lợi nhuận, bọn họ tìm tôi chỉ vì muốn tôi giúp họ kiếm lời.

Vốn dĩ tôi có thể cho nhà họ Tư một cơ hội này, nhưng Tư Hạo Hiên vừa muốn giữ phong độ quân tử lại vừa muốn kiếm tiền từ tôi, khiến tôi rất phản cảm, vì vậy tôi đã thu hồi cơ hội.

Đương nhiên cô có một câu rất đúng, khi bọn họ giao quyền quyết định sống chết vào tay tôi thì tôi có thể để bọn họ sống hoặc bắt họn họ chết, sống hay chết hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của tôi!

Mà tâm trạng này…”

Anh nắm cằm Phong Thiên Tuyết, cắn một cái lên đôi môi đỏ mềm mại của cô, “Quyết định bởi cô!”

Một cơn đau tê dại ập đến, nhắc nhở Phong Thiên Tuyết rằng quyền sống chết của cô cũng đã được giao cho Dạ Chấn Đình, sống hay chết đều phụ thuộc vào tâm trạng của anh…

Mà tâm trạng này còn tùy thuộc vào biểu hiện của cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.