Truyện Thiên Tài Tam Bảo - Phong Thiên Tuyết - Dạ Chấn Đình

Chương 331




Chương 331

Phong Thiên Tuyết cúi đầu và nhíu mày, không nói lời nào.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Có gì hay mà nhìn chứ?” Tiểu Lục nghiêm túc nói vô cùng khí thế, “Chuyện như vậy một tay không vỗ được thành tiếng, nam nữ yêu nhau là do cả hai bên tình nguyện, sao có thể chỉ trách người phụ nữ?”

Trán Phong Thiên Tuyết đổ mồ hôi lạnh. Trời ạ, Tiểu Lục này đúng là kẻ hại bạn, thật sự thêm dầu vào lửa!

“Thiên Tuyết, cô đừng sợ, tôi ủng hộ cô.” Tiểu Lục kéo cánh tay Phong Thiên Tuyết nói vô cùng khí thế, “Các người không xem ảnh à? Đó là sếp Tư kéo tay Thiên Tuyết, say đắm nhìn cô ấy, không chừng là sếp Tự chủ động trước…”

“Làm tuesday còn có lý à?”

Một đồng nghiệp nữ không nhịn được phản bác, “Bất kể thế nào thì người ta đã có Vợ có con, cô không nên chen chân vào gia đình người ta.”

“Không sai, làm người phải có đạo đức, không thể không biết liêm sỉ.” Một đồng nghiệp nữ khác cũng tức giận nói.

“Các người rõ ràng là ghen tỵ người ta xinh đẹp…” Tiểu Lục cãi nhau ầm ĩ với hai đồng nghiệp này.

“Xinh đẹp thì sao chứ? Xinh đẹp lại muốn làm tuesday à? Làm chuyện thất đức như vậy, sinh con sẽ không có lỗ đít đâu.”

Phong Thiên Tuyết nghe không nổi nữa, xoay người rời đi.

“Ôi, Thiên Tuyết, sao cô lại đi? Nếu không vào thang máy lần này, cô sẽ muộn giờ đấy.”

Tiểu Lục vừa kêu lên một tiếng thì cửa thang máy đã đóng lại.

“Cô ta quá xấu hổ, không còn mặt mũi nào ở lại rồi”

“Thật chẳng hiểu bộ phận nhân sự thế nào mà lại đi tuyển loại người vô đạo đức như vậy vào làm nữa”

“Chỉ có các người trong sạch, các người cao ngạo..”

Ở cửa thang máy, các đồng nghiệp còn đang tranh cãi, Phong Thiên Tuyết che trán chuẩn bị đi vào thang máy bên kia.

Lúc này, tiếng mắng chửi của Bạch Lộ lại vọng đến…

“Con đĩ Phong Thiên Tuyết, mày lập tức lăn ra đây cho tạo, nếu không tạo sẽ tiết lộ bí mật của mày cho giới truyền thông biết…”

Chương 332

Phong Thiên Tuyết đang chuẩn bị vào thang máy lại giật mình khi nghe được câu này. Cô đương nhiên biết bí mật mà Bạch Lộ vừa nói là gì…

Nếu chuyện đám trẻ bị công bố ra ngoài, sợ rằng sẽ có hậu quả không chịu nổi.

Các thông tin truyền thông sẽ đào sâu chuyện cô gọi trai bao năm đó, thêm mắm thêm muối truyền đi khắp nơi…

Đến lúc đó, cô không chỉ khó qua được cửa Dạ Chấn. Đình, đám trẻ cũng bị tổn thương nghiêm trọng về mặt tâm lý.

Hơn nữa, bây giờ cô vẫn chưa xác định được Dạ Chấn Đình có phải là call boy không…

“Mời cô ra ngoài, đừng khóc lóc om sòm ở Thịnh Thiên nữa.”

Mấy nhân viên an ninh lôi Bạch Lộ ra ngoài.

“Thả tôi ra, thả tôi ra.”

Bạch Lộ không ngừng giãy giụa, la hét, “Các anh biết tôi là ai không? Chồng tôi là Tư Hạo Hiện, các anh dám động vào tối à? Tôi sẽ tìm luật sư kiện các anh.”

“Có ai không? Nhân viên an ninh của Thịnh Thiên đánh người, nhân viên an ninh đánh người!”

Những nhân viên an ninh này không để ý tới những lời kêu gào của cô ta, cứ kéo cô ta ra ngoài.

Bạch Lộ không chịu bỏ cuộc, tiếp tục đứng ở cửa mắng: “Phong Thiên Tuyết, mày không ra đúng không? Tao sẽ lập tức tìm giới truyền thông…

Bạch Lộ còn chưa nói xong, Phong Thiên Tuyết đã bước nhanh ra ngoài, “Cô đừng gây ầmĩ ở đây nữa, có chuyện gì, chúng ta nói chuyện riêng đi”

“Cô cuối cùng đã chịu ra rồi” Bạch Lộ cười lạnh mỉa mai, “Sao chúng ta phải nói chuyện riêng chứ? Cô sợ tội vạch trần chuyện xấu của cô à? Sao lúc cô dụ dỗ chồng tôi lại không nghĩ tới điều này đi?”

“Cô hiểu nhầm rồi, tôi và chồng cô không có gì cả”

Lúc Phong Thiên Tuyết nói chuyện, rất nhiều đồng nghiệp đã vây quanh. Bọn họ thậm chí không để ý tới chuyện đi làm muộn, chỉ muốn hóng chuyện.

Các nhân viên an ninh đều đứng bên cạnh nhìn.

Đại Vệ đi tới, khẽ hỏi: “Tiểu Phong, có cần chúng tôi giúp đỡ không?”

“Không cần” Phong Thiên Tuyết không muốn gây thêm rắc rối cho anh ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.