CHƯƠNG 573
“Tiểu Mẫn, cậu vẫn còn nhớ có một người bạn thân là tớ sao, tớ còn cho là cậu đã vui quên lối về rồi, không biết mình là ai nữa? Nghe nói cậu hai Mâu đã mười ngày không đến công ty rồi, đúng là từ đây quân vương không thượng triều sớm, Mẫn cậu nên cẩn thận đứa bé trong bụng mình, đừng lăn lộn quá kịch liệt.”
Vừa lên đã như loa kẹo kéo, Thương Mẫn có chút chóng mặt, suýt nữa quên mất việc chính mà mình muốn liên hệ với Tô Huệ Phi.
“Đừng ồn ào nữa, tớ có chuyện muốn nói với cậu, giúp tớ một chuyện, liên hệ với người mà cậu rất quen thuộc nhưng đám Mâu Nghiên lại không biết, ngày mai giúp tớ theo dõi anh ấy.”
“Hả, có phải cậu muốn tìm thám tử tư không, cậu hai Mâu bây giờ đang làm gì, không phải ở bên cạnh cậu sao? Anh ta lại muốn làm gì.”
Thương Mẫn nghe thấy sự bát quái rất nồng trong lời nói của cô, tức đến mức cô nắm chặt tay lại, bỏ đi, nể mặt là bạn thân đã nhiều năm, chuyện này cô sẽ không tính toán.
Nhưng kiểu người như Tô Huệ Phi mặc dù làm việc không quá đáng tin, may là cô có thể trực tiếp nói chuyện với người mà cô ấy tìm đến.
“Không có gì, chỉ là mỗi ngày sáng sớm và buổi tối Mâu Nghiên đều ra ngoài chạy bộ nửa tiếng, nhưng tớ nhìn thấy hôm nay hai lần anh ấy đều chỉ ở bên ngoài chạy 4 phút sau đó trở về tầng hầm của tòa nhà, tớ muốn biết khoảng thời gian sau anh ấy đi đâu làm gì.”
“Ok, ngày mai đợi câu trả lời của tớ.”
Tô Huệ Phi lập tức đồng ý, thật trùng hợp, một cậu mập ở tầng bên trên nhà cô ấy từ nhỏ chính là fan cuồng của thám tử, bây giờ vẫn làm thêm nghề paparazzi, thỉnh thoảng theo dõi Mâu Nghiên có lẽ không có vấn đề gì.
“Cảm ơn, đúng rồi, chuyện này đừng để cho Lê Chuẩn biết.”
“Hiểu.”
Đêm hôm đó, cô cho rằng mình sẽ lo lắng mà cả đêm không ngủ được, không ngờ vừa nằm xuống gối chưa đến hai phút đã nhắm nghiền mắt lại, ngủ sâu, ngủ đến tận 12 giờ trưa.
Tỉnh lại nhìn thời gian, Thương Mẫn cũng bị dọa sợ.
Cô sao tự dưng ngủ say như vậy chứ?
Tối hôm qua cô rõ ràng là muốn đợi Mâu Nghiên tới rồi thử xem có thể hỏi được chút chuyện gì không, thế nào lại nằm xuống ngủ mất rồi?
Thương Mẫn nhanh chóng sửa soạn thì đi tới phòng khách, không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó, cô tìm một lượt bên trong bên ngoài căn chung cư, không có, Mâu Nghiên quả nhiên đã ra ngoài rồi.
Thương Mẫn lập tức gọi điện cho Tô Huệ Phi: “Huệ Phi, người cậu tìm biết Mâu Nghiên đi đâu không?”
“Hả? Cậu hai Mâu ra ngoài rồi sao? Tớ hỏi thử xem.”
Tô Huệ Phi đang ở trong nhà xem show thời trang, bị Thương Mẫn hỏi thì mặt mày mờ mịt, vội vàng liên lạc với tiểu mập ở tầng trên.
Rất nhanh cô đã trả lời lại: “Người bám theo Cậu hai Mâu nói anh ta đã đến Quốc Tế Bắc Mậu, nhưng tòa nhà đó chỉ có hội viên mới có thể đi vào, anh ta không biết cụ thể Cậu hai Mâu gặp ai.”
Quốc tế Bắc Mậu, đó không phải là phòng khám của Lâm Chí sao?
Mâu Nghiên lén lút giấu cô tới đó như vậy, chắc chắn là cơ thể của anh xảy ra vấn đề.
Thấy dáng vẻ rất mệt mỏi sau khi mỗi lần ra ngoài trở về đó và những công việc chuẩn bị mà anh làm, xem ra cơ thể của anh đã rất không lạc quan rồi?
Đáng ghét, chuyện lớn như vậy mà giấu kỹ như vậy, còn không xem cô là người bên nhau trọn đời.
Cô gắng sức áp chế sự không vui trong lòng, giọng điệu bình tĩnh nói với Tô Huệ Phi: “Được, tớ biết rồi, làm phiền bạn của cậu rồi, bảo anh ta tối đúng giờ tới dưới tòa nhà tớ xem Mâu Nghiên ở dưới làm gì?”