Truyện Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc - Mạc Phong

Chương 39




Chương 39

Tít tít tít…

Trong xe vang lên tiếng còi báo động, mọi người đều sững sờ.

Cửa đột nhiên cứ thế bị anh dùng hai tay mở ra

Hành khách bên trong đều kinh ngạc nhìn Mạc Phong.

“Chuyện này… chuyện này làm sao có thể, làm gì có ai có sức lực mạnh mẽ như vậy!”

“Cậu gì ơi, nguy hiểm đấy! Mau buông tay ra!”

Cửa bị Mạc Phong dùng sức mở ra khoảng cách năm mươi phân, anh vọt nhanh ra ngoài.

Sau đó cửa xe đóng sầm lại.

Sau khi xuống xe, anh lập tức nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng của cô gái vừa rồi.

Cuối cùng cũng nhìn thấy một bóng người ở hướng thang máy, cô gái gần như đã mềm nhũn trong vòng tay của gã thanh niên mà không hề vùng vẫy.

Sự thay đổi trước sau lớn như vậy khiến người ta không nghi kỵ cũng khó!

Có vẻ như gã thanh niên đang định đi ra ngoài từ nhà ga này, Mạc Phong lấy điện thoại di động ra xem giờ, hai mươi phút nữa là anh vào giờ làm rồi. Nếu như bây giờ dùng hết sức chạy thì có lẽ vẫn kịp. Nhưng nếu như nhúng tay vào chuyện này thì chắc chắn sẽ đến muộn.

“Đành vậy, không phải chỉ là đến muộn thôi sao? Chắc là vợ mình sẽ không trách mình đâu!”

Nói xong anh liền chạy về phía thang máy.

Cùng lúc đó ở bên ngoài sân ga.

Gã thanh niên thở không ra hơi, dùng tay trái ôm lấy người đẹp tuyệt trần, trong khi tay phải mò mẫm lấy chiếc điện thoại ra.

“Alo? Đại Nguyên, tao là Phi Phi đây, mau ra đây, tao đã mang về một cô gái đẹp tuyệt trần này. Đoán chắc là mày chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy trong đời! Tạo sắp không thể nhịn được nữa rồi!”, hắn vừa nói chuyện điện thoại vừa cười một cách đầy dâm đãng.

Bên kia điện thoại có thể nghe thấy giọng nói chảy nước miếng: “Ái chà, chết tiệt! Anh em được ra phết đấy! Tao đến ngay đây! Thằng oắt mày không được ăn vụng đầu đấy!”

“Không đâu, không đâu, chuyện tốt này hai người phải cùng chia sẻ mới có ý nghĩa chứ!”

“Cứ như vậy đi, tao cúp máy trước, giờ lái xe qua ngay!”

Gã thanh niên cúp điện thoại và liếc nhìn người phụ nữ đang trong vòng tay mình, đường nét thanh tú trên gương mặt cô gái thật sự khiến người ta phải cảm thấy ngứa ngáy, giống như có một con mèo đang cào trong lòng vậy.

Điều quan trọng nhất là lúc này khuôn mặt xinh xắn của cô ấy giống như thể đang say.

“Nóng, nóng quá…chóng mặt quá…”, cô gái hơi vùng vẫy nói.

Giờ này chắc ý thức của cô gái cũng mơ hồ, có người ôm mình như vậy mà không có bất kỳ cảm giác gì.

Nếu đổi lại lúc cô ta tỉnh táo thì đã sớm giảng cho gã thanh niên cái bạt tại rồi.

Gã thanh niên nhìn cô gái xinh đẹp với nụ cười đểu giả, hãn hít một hơi thật sâu từ trên chiếc cổ trắng như tuyết của cô gái: “Hương thơm của một người phụ nữ trưởng thành, xem ra thuốc đã có tác dụng rồi. Lúc trước không phải là ra vẻ trong trắng với tôi sao? Đợi lát nữa tôi muốn xem xem rốt cuộc trên giường cô là người như thế nào!”

Khách sạn Đồng Nguyên.

Đây là khách sạn gần ga tàu điện ngầm nhất.

“Cho một phòng, loại mà giường to rộng ấy!”, ngay khi vừa bước vào cửa, gã thanh niên hét lên với quầy lễ tân.

Người phục vụ đứng lên cười lịch sự: “Thưa anh, phiền anh và cô gái này xuất trình chứng minh thư “Hôm nay cô ấy quên mang theo, cứ dùng của tôi đi!”, hẳn khẽ họ một tiếng, che giấu sự hoảng sợ trong lòng.

Nhưng nhân viên lễ tân mỉm cười ngượng nghịu và nói: “Xin lỗi, thưa anh, khách sạn của chúng tôi có quy định, tôi…”

“Quy định? Quy định gì! Quy định chết tiệt, tôi nói cho cô biết, tôi quen thân với sếp Mã nhà cô. Có tin là một cuộc điện thoại của tôi có thể khiến cô mất luôn công việc này hay không!”, gã thanh niên tức giận vỗ bàn hét.

Cô gái xinh đẹp ngồi ở quầy lễ tân đột nhiên cảm thấy hơi bối rối, cô ấy mới vào làm không lâu, rất nhiều chuyện không có kinh nghiệm.

Ngay lập tức, cô gái đã bị vẻ ngoài dữ tợn hung ác của người đàn ông trẻ tuổi này làm cho hoảng sợ.

“Được… Tôi làm cho anh ngay… Thưa anh, chìa khóa của anh, mời anh vào đây đi thang máy lên trên tầng!”, cô gái xinh đẹp ở quầy lễ tân nói với vẻ hoảng sợ.

Gã thanh niên đưa tay nâng cằm cô gái: “Nhìn cũng khá đấy, nếu không phải hôm nay có chuyện, anh rất muốn hẹn hò với em!”

Nói xong, gã trai cười dễ, cầm lấy chìa khóa và đỡ người đẹp tuyệt trần trong vòng tay đi vào thang máy.

Tuy rằng cô gái ngồi ở quầy lễ tân này trông khá xinh xắn, nhưng so với cô gái đẹp tuyệt trần mặc đồ công sở này thì vẫn kém mấy bậc!

Khí chất thì càng bị lấn át nhiều hơn!

Két…

Cửa khách sạn lại bị đẩy ra, Mạc Phong vừa bước vào cửa liền đứng đó đưa mũi ngửi.

“Chính là chỗ này rồi!”, anh khẽ gật đầu và nói chắc chẳn.

Vừa xuống xe liền mang người ta đi thuê khách sạn, xem ra hẳn đã sớm có sự chuẩn bị

Lúc này, cô gái xinh đẹp ở quầy lễ tân đã trở lại bình thường và cúi đầu kính cẩn: “Thưa anh, xin hỏi anh muốn thuê phòng phải không? Phòng đơn hay phòng đôi? Chỗ chúng tôi cung cấp bữa sáng tối chất lượng, phía sau còn có phòng massage. Nếu anh cảm thấy mệt mỏi thì có thể di…”

“Xin lỗi, tôi không đến để thuê phòng, thực ra tôi là đặc biệt đến tìm cô!”, Mạc Phong ngắt lời cô gái, khẽ đá lông nheo, cười xấu xa.

Cô gái chợt sững người.

“Tìm tôi sao? Nhưng…chúng ta còn không biết nhau…, cô gái vén tóc ra sau tại với vẻ ngượng ngùng.

Trong vài giây nói chuyện, Mạc Phong đã đến quầy lễ tân.

Trên người anh tỏa ra một sức hấp dẫn khó tả, một khí chất mà một người đàn ông trưởng thành cần phải có, còn có thêm một chút nghịch ngợm.

“Suyt, mấy giờ rồi?”

Người đẹp ở quầy lễ tân hơi sửng sốt, cô ấy vội lấy điện thoại ra kiểm tra thời gian: “Gần…gần tám giờ rồi…”

“Không đúng, là giờ khắc hạnh phúc của chúng ta!”, hai tay Mạc Phong vẫy một cái, trong tay liền xuất hiện một bông hồng: “Hi vọng cô mãi mãi xinh đẹp giống như bông hoa này!”

“Cảm ơn..”, cô gái hít một hơi thật sâu và mỉm cười đầy ẩn ý.

Mạc Phong một tay chống cằm: “Cho tôi hỏi một câu được không?”

“Tôi chưa có bạn trai .”, cô gái xấu hổ cúi đầu xuống, khuôn mặt xinh xắn ửng hồng suýt chút nữa chảy cả nước.

“Tôi chỉ muốn hỏi, vừa rồi có một người đàn ông ôm một cô gái vô cùng xinh đẹp trong tay đến đây phải không? Phòng của họ là số mấy?”, Mạc Phong vòng vo một hồi, cuối cùng cũng đi vào vấn đề.

Với chiếc lưỡi dẻo như kẹo kéo của Mạc Phong, cô gái này đã phun ra mọi thứ trước mặt anh.

Suýt chút nữa ngay cả mật khẩu thẻ ngân hàng của mình cũng khai ra luôn.

Đến nỗi chính anh cũng tự hỏi liệu mình có tiềm năng trở thành kẻ lừa đảo hay không!

Mạc Phong đứng trong thang máy lên lầu.

Mạc Phong cười khà khả “Con gái trong nước thì phải ngây thơ một chút, khá là tốt đấy!

Nếu đây là ở nước ngoài, bạn đi trêu chọc các cô gái và nói những câu đùa ngớ ngẩn, khuôn mặt đỏ bừng chưa hắn đã là của đối phương mà chính là của bạn!

Đó là vấn đề của giáo dục trong và ngoài nước, nhưng thành thật mà nói, Mạc Phong vẫn thích tính cách thận trọng và nhút nhát của phụ nữ Hoa Hạ.

Sau khi nhận được thông tin từ người đẹp ở quầy lễ tân, anh đi thẳng đến phòng 502 trên tầng năm.

Thực ra thủ đoạn trước đó của gã thanh niên không được coi là thủ thuật tuyệt vời mà từ lâu đã trở thành chiêu thức cũ nát ở nước ngoài.

Cua gái thì không sai, nhưng giở trò mới là cái khiến người ta khinh bỉ nhất

Mạc Phong không phải loại người đầy tình thương, nhưng anh thực sự không muốn một cây cải thảo tốt lại bị lợn ăn. Cô gái ấy còn có một tương lai đầy tốt đẹp phía trước!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.