Sáng hôm sau
Hạ Bối Bối tỉnh dậy cử động nhẹ hạ thân truyền lên cơn đau khiến cô không chịu được mà la lên một tiếng
" A "
" Tỉnh " Âu Thiên Lãnh ôm cô hỏi
" Anh đồ xấu xa, hành hạ em "
" Anh xin lỗi, tại em mê người quá " hắn mỉm cười hôn lên trán cô
Người con gái này khiến hắn yêu đến mất hết lí trí, chỉ cần là cô hắn sẽ chấp nhận tất cả, hắn chỉ muốn cô là của hắn, cũng không cho phép ai đụng vào cô
" Anh có phải làm chuyện này với rất nhiều người phụ nữ không " cô lên tiếng hỏi, bởi vì những lần ân ái hắn rất chuyên nghiệp
" Không chỉ với mình em "
" Thật không? Tại sao lại thuần thục như thế "
" Vì người đó là em "
Cả hai ôm nhau được một chút, thì hắn bế cô vào phòng tắm, tắm cho cả hai
Thay đồ cho cô sau đó nắm tay cô xuống ăn sáng, thím Lý đang đợi dưới nhà
" Thím chào buổi sáng " Hạ Bối Bối vui vẻ chào thím Lý.
ngôn tình hay
" Chào buổi sáng Bối Bối, chào buổi sáng thiếu gia "
Ăn sáng xong cô và hắn bắt đầu đến công ty, như mọi khi cô sẽ pha cho hắn một ly nước rồi mới bắt đầu làm việc
Đến giờ trưa Hạ Bối Bối như thói quen đi đến bàn làm việc của Âu Thiên Lãnh ngồi lên đùi chui rút trong lòng hắn
Hắn đưa tay lên vuốt ve tóc cô, đặt nụ hôn lên trán cô
" Bảo Bối đói bụng sao? "
" Không đói em muốn ngủ "
" Vào phòng nghỉ ngơi đi bà xã "
" Em muốn ngủ ở đây cơ " cô nũng nịu nói
" Được " Âu Thiên Lãnh cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô một cái, tay vuốt vuốt lưng cô
Cô dụi dụi đầu tìm hơi ấm sau đó chìm vào giấc ngủ
Không lâu sau cảm nhận hơi thở đều đều của cô, hắn mỉm cười hạnh phúc, hắn lại không nghĩ mình sẽ gặp được cô, yêu thương cô, hắn cứ tưởng cuộc đời hắn sẽ cô đơn mãi như thế, nhưng bây giờ đã khác, hắn có cô, cô là tất cả với hắn
Thiên Lãnh đang làm việc thì cánh cửa mở ra không ai khác là hai người bạn thân của hắn
" Này Thiên Lãnh, cậu dạo này bận lắm à bỏ hai đứa tôi " Lục Gia Vinh vừa bước vào đã nói lớn
Âu Thiên Lãnh cau mày nhìn Lục Gia Vinh, giờ hắn mới để ý tới cô gái nằm trong lòng Thiên Lãnh
" Cậu có tin tôi sang bằng Lục thị của cậu không, nhỏ tiếng một chút vợ tôi ngủ " Âu Thiên Lãnh nói vừa đủ nghe không để Hạ Bối Bối tỉnh giấc
" Này cậu có vợ lúc nào mà không nói cho bọn này biết " Hàn Thiên lên tiếng trách móc
" Đến đây có việc gì? "
" Chúng ta sắp vận chuyển chuyến hàng vũ khí, tôi nghe nói bên Lý Đinh định cướp của chúng ta " Lục Gia Vinh dựa lưng vào ghế nhàn nhạt nói
" Đối phó ông ta đâu cần đến tôi, cậu cũng có thể mà " Âu Thiên Lãnh vừa nói tay vuốt lưng cô
" Đúng là vì mỹ nhân bỏ cả giang sơn "
" Các cậu về đi, bên Lý Đinh cứ vui chơi với ông ta một chút "
" Cậu được lắm " hai người đồng thanh lên tiếng sau đó hậm hực bỏ đi
Hai tiếng trôi qua, cô giật mình tỉnh dậy dụi dụi đầu vào ngực hắn, thấy cô cử động hắn đưa mắt nhìn cô
" Tỉnh "
Hạ Bối Bối lười nói chuyện nên gật đầu, tay ôm hắn miệng nở nụ cười ngọt ngào
" Bảo bối đói không? "
" Em muốn ăn socola "
Cô vừa nói xong thì tay hắn kéo ngăn tủ lấy ra vào thanh socola cho cô, Bối Bối mở to mắt ra nhìn sao hắn lại có sẳn chứ
" Anh lấy ở đâu mà mau thế "
" Anh biết em thích ăn nên chuẩn bị sẳn "
" Yêu anh " cô nhướng người lên hôn môi hắn một cái thật kiêu
Ngồi một chút thì cô cũng trở về bàn làm việc của mình, lúc cô rời đi hắn đưa tay xuống bóp bóp chân mình vì cô ngồi hơi lâu nên rất tê, nhưng không cho cô biết vì cô hắn chịu được
Rất nhanh đã đến giờ tăng ca vì trưa cô không ăn gì nên bây giờ rất đói bụng, cô thu dọn đồ mình bỏ vào túi, sau đó đi đến bàn làm việc của Âu Thiên Lãnh
" Ông xã đi ăn thôi em đói rồi "
" Được " hắn gấp lại tài liệu nắm tay cô ra khỏi phòng
Âu Thiên Lãnh đưa Hạ Bối Bối đến nhà hàng 5 sao, xuống xe hắn ân cần đỡ cô xuống nắm tay cô vào nhà hàng
Quản lí từ xa chạy đến vẻ mặt hớn hở nhìn hắn
" Mừng Âu tổng và Âu phu nhân đến đây "
Hắn gật đầu với quản lí, chân sải bước đến bàn có góc hơi khuất, kéo ghế cho cô ngồi, còn hắn ngồi đối diện cô
Quản lí nhìn hắn mà kinh ngạc hắn nổi tiếng lạnh lùng không gần nữ sắc, nhưng bây lại đưa một cô gái đến đây, còn rất ân cần với cô
" Bảo bối em gọi món đi " phục vụ đưa menu cho hắn, hắn đưa lại menu cho cô hỏi
" Anh chọn đi em ăn gì cũng được "
" Vậy đem hết tất cả món ra đây "
" Vâng Âu tổng đợi chút " phụ vụ cung kính nói rồi rời đi
" Này anh gọi nhiều như thế rất phí nha "
" Không phí, tiền anh là để nuôi em "
Đồ ăn được dọn ra rất nhiều món toàn những món ngon nhất
Cả hai ăn rất vui vẻ, Âu Thiên Lãnh ăn rất ít toàn ngồi gắp thức ăn cho cô, Hạ Bối Bối ăn đến căng cả bụng
" Anh ngồi đây nhé em đi vệ sinh một lát "
" Để anh đưa em đi "
" Không cần em tự đi được mà "
" Được "
Hạ Bối Bối đi vệ sinh xong, đi gần tới chỗ của Âu Thiên Lãnh thì cô sơ ý đụng phải một người đàn ông
" Tôi xin lỗi, tôi không cố ý đâu " cô ngước lên nhìn người đàn ông đó, người này cao bằng Thiên Lãnh nhà cô nha, cũng rất đẹp trai, người này chính là Phong Dực
Phong Dực cũng nhìn cô không chớp mắt, trước mắt hắn là người con gái vô cùng xinh đẹp, mắt hai mí rõ, tóc đen, môi nhỏ làn da trắng khiến hắn say mê nhìn
" Này anh gì ơi, anh có bị sao không? " cô xin lỗi mà không trả lời cứ đứng ngây đó nên cô lấy tay khều khều hắn hỏi
" À.... ừ tôi không sao " Phong Dực giật mình lấy lại vẻ bình tỉnh trả lời cô
" Vâng, vậy tôi xin phép đi trước nhé " cô cười nhìn hắn
Nhìn nụ cười của cô lại khiến tim hắn đập mạnh, cô cười lên rất đẹp
" Khoan đã "
" Còn chuyện gì sao? " cô định bước đi thì bị hắn kêu lại
" Cô tên gì? "
" Bà xã về thôi " Âu Thiên Lãnh ngồi đợi cô lâu quá hắn đi tìm thì hắn thấy cô nói chuyện với người đàn ông khác, mặt hắn đen lại, sao cô lại biết cái tên Phong Dực đó mà nói chuyện chứ
" Dạ. À tôi xin phép đi trước nhé " cô nói xong chạy lại chỗ Âu Thiên Lãnh
Phong Dực nhìn bóng lưng cô rời đi có chút buồn, cô có chồng rồi sao? Chồng cô là tên Âu Thiên Lãnh đó à. Hắn đứng đó nhìn bóng lưng cô khuất rồi mới rời đi