Spoiler Câu chuyện được bạn thân của mẹ mình kể lại,hiện cô đang sống cùng gia đình tại canada!mỗi lần về cô đều kể câu chuyện này,vì cô vẫn chưa bao giờ hết sợ!xin phép gọi cô là cô H!
Bạn nào ở hải phòng cũng biết ngõ đất đỏ và ga hải phòng!cô H gốc người lê lợi,hay cùng mẹ buôn bán ở ga hải phòng,và cô cũng lấy luôn chồng là người ở ga hải phòng!những năm 1983-1984 cô về nhà chồng sinh sống,chồng cô tính gia trưởng thường hay đánh đập cô và một trong những lần đó đã đuổi cô ra ngoài cửa ga trong khi bụng đang mang bầu đứa con đầu lòng!may mắn cho cô sau vài ngày ở ngoài ga có người quen chỉ cho cô có một ngôi nhà để không,không có ai ở ở ngõ đất đỏ,vì lần đó cô sắp sinh mà không biết ở đâu,về đâu,người xưa rất hà khắc cổ hủ nên mẹ cô cương quyết không cho về nhà chỉ đem cho đồ ăn!những năm đó đường xá hoang vu,vắng vẻ,dù là trung tâm của thành phố hải phòng,nhưng phương tiện đi lại hồi đó nhà nào giàu lắm cũng có con xe đạp bô rô,còn hiếm lắm mới có con gắn máy cup hay gì ấy!cô mất nửa ngày đi bộ từ ga hải phòng để tới ngôi nhà trong ngõ đất đỏ,giờ là ngõ chứ xưa nó như con đường làng thôi,thông ra cả bờ mương,nghĩa địa rất nhiều!đồng cỏ mọc um tùm,dân cư cực thưa thớt,cách cả vài chục mét có 1 nhà!ngôi nhà cô thời ấy tới gần như nằm trong sâu cùng,từ đường lớn vào sâu trong cũng ngót 1km,phía trong chỉ còn vài nhà trong sâu chạy dọc theo con mương nông bẩn thỉu?ngôi nhà thậm chí không có cửa ra vào và được xây duy nhất 1 cửa sổ trông ra sau nhà,nhưng không có cánh,mà chỉ có song gỗ thưa!đằng sau nhà có 1 cái giếng nước và sân đất nhỏ!muốn ra sau nhà phải đi ra cửa chính rồi vòng hông nhà ra sau!ngôi nhà nhỏ nằm thọt lỏn giữa những tán cỏ cao xung quanh nhấp nhô,nếu nhìn từ xa hẳn gần như chỉ thấy nóc nhà!đằng trước nhà phía bên kia là 1 con mương nhỏ chạy dài!nói chung nhìn rất âm u!vì lúc ấy không còn nơi để ở nên cô buộc phải vào ở,những ngày đầu có mẹ mình và e trai cô tới,hộ giup đồ lặt vặt và đóng tạm cho mấy miếng ván làm cửa,vì hồi đó không dễ đi lại như giờ!những ngày đầu cô thấy đã quen,cô ngủ trên cái goi là giường k phải,nhưng gần như miếng phản mỏng để lên mấy cục gỗ lớn!nhà có 2 miếng để 2 bên cạnh nhà!cach nhau có 2m,mỗi lần mẹ mình tới chơi với cô và đem đồ đều ngủ trưa ở phản còn lại.mọi chuyện bắt đầu xảy ra cho tới khi cô sinh em bé được vài ngày đã phải về nhà rồi!chồng cô cương quyết không cho về!bố mình phải mượn xe ba gác hay đại loại xe đủn gì đó,để đủn cô từ nơi đỡ đẻ về!mấy đêm đầu bố mẹ mình ngủ cùng cô vì mới sinh,sáng đi làm hợp lực luôn!cho đến đúng hôm chỉ còn cô với con cô ngủ một mình thì chuyện bắt đầu kì lạ xảy ra!hồi ấy làm gì có điện đóm nhiều như giờ,nhất là cái nhà bỏ hoang,cô cho con bú,hay cho uống nước gạo,nước cháo đều mò với đèn dầu hết!cô H kể,tầm 7h tối là đen sì rồi..ếch nhái kêu ầm ầm,không ai đi lại nữa,ban ngày còn vắng hoe nói gì tới tối đêm.cô cũng sợ nhưng nói hồi ấy gan,lì và căm chồng nên quyết không đi đâu,có chỗ trú là may rồi!cô nói tầm nửa đêm vì xưa không có đồng hồ,nên chỉ áng chừng thôi!cô cho con bú 1 chập rồi ngủ cùng con,bỗng cô nghe tiếng nước dội xối xả ầm ầm sát bên tai,cô mở mắt thấy lạ!vì quanh đây làm gì có ai!mà nửa đêm hôm lại có ai dội nước,phải 5 phút liên tục cô nằm nghe,không dám nhúc nhích hay lên tiếng!cô lúc ấy rất sợ,chỉ sợ con khóc bất chợt thì rớt tim ra ngoài!vì xưa sợ ma là một,còn sợ cướp hiếp đủ kiểu,nó mà biết trong nhà không có ai có mỗi 2 mẹ con thì chết!nhưng sau 5 phút bặt đi thì lại không thấy gì,và tuyệt nhiên cô không nghe thấy tiếng bước chân?phải đến cả tiếng sau cô cho con bú mà không dám thăp đèn!định tới sáng sẽ ra xem.nhưng tới sáng ánh sáng ánh nắng làm cô thấy an tâm và hết lo sợ suy nghĩ!cô sinh hoạt như bình thường!đến tối hôm sau,chưa kịp ngủ,cô đã nghe tiếng nước xối xả ầm ầm như có người tắm,cô hôm nay mới nhớ ra,đằng sau nhà có cái giếng khô,mà phaỉ múc bằng xô,ban ngày cô phải đi 50m ra ngã 3 có cái giếng chung của khu ấy có cái bơm sắt bằng tay thủ công để sinh hoạt!cô rất sợ lần này con cô khóc ré lên!khóc mà cô cố tình phải nói to dỗ dành cho đỡ sợ vì đằng nào cũng biết,tiếng nước im bặt,nhưng chỉ vài phút sau cô nghe tiếng rít thuốc lào rất to và rõ cũng ở sau nhà!lần này cô nghĩ có người,cô xuống phản ôm theo con ngó ra khe cửa sổ phía sau nhà thì cô giật mình thấy 1 thằng tây đen,tây mỹ mặc bộ rằn ri,bị cụt 1 chân đang ngồi trên thành giếng cầm cái điếu,cô không thể nhìn thấy mặt nó,cô H nói theo phản xạ và nhận biết cô đã biết nó không phải là người!cô lúc đó không biết phải làm sao..đẩy cái cửa tạm chạy ra ngoài cả mẹ lẫn con chạy sang phía cạnh nhà,có một cái mái được dựng tạm bằng 4 cọc tre,không biết đi đâu..cứ đứng đấy ôm con tới tận 5h sáng mới dám vào nhà ngủ..vì mệt quá nên cô ngủ suốt,chỉ có mẹ cô hay bảo em cô bảo người đem đồ ăn tới cho cô,mẹ cô buôn bán nên hồi ấy cũng có của ăn của để!suốt mấy ngày trời cô cứ đến 7h tối lại bế con ra ngoài cửa dải cái miếng lót với cái chăn đơn ra ôm con ngủ gà ngủ vịt,cô bảo có cái màn tuyn thì cột vào 4 góc cay tre.
Không muỗi mương thì biết rồi ấy,đốt khỏi ngủ luôn!cho đến mấy hôm sau thấy không ổn khi cứ ở ngoài sẽ chêt mệt mất và cũng đỡ sợ khi mấy đêm không thấy gì,cô lại vào nhà ngủ,hôm đầu tiên vào nhà sau bao hôm ngủ ngoài,cô ngủ như thoải mái hẳn nên ngủ rất say,bỗng giật mình mở mắt,nhưng lần này cô không cử động được,chỉ mở được mặt,cô nằm nghiêng về phía con,con nằm trong phía lòng,mắt nhìn hướng ra phía cửa,một bên liếc sang được cửa sổ!cô giật mình khi thấy thằng tây đen nó lù lù dí vào,nó không đi mà nó lướt trên mặt đất luôn!nó vào gần nhưng cô không thể thấy mặt nó,nó nằm luôn xuống cái phản còn lại phía đối diện..nó nhìn mặt sang phía cô,cô bảo lúc ấy mới thấy qua lớp màn hàm mỗi một cái mắt nó đỏ ngàu,còn bên còn lại kiểu như chột ấy,và hàm răng nó nhe ra cười trắng toát!cô sợ mà không thể làm được gì!cô nói k nhắm mắt được,nó cứ nằm ấy,không la lên được như bị cứng họng lại,phải cả tiếng như thế,cô thấy rõ nó ngồi dậy lướt ra phía cửa rồi biến mất,cô thiếp đi ngủ tới lúc con cô khóc cô dậy cho con ăn mãi tới gần trưa mới dậy..trộm vía cô bảo con cô hồi ấy ngoan ít khóc,chả có ăn mà nín bặt..không hiểu lí do gif mà cô bảo hình như sợ quá hóa hết sợ,mấy hôm sau bố mẹ mình ngủ cùng mấy hôm..,cô bảo đêm cô không ngủ nó vẫn về vào nhà nhưng không nằm,cô bảo không hieu sao gọi mà không được.muốn gọi bố mẹ mình mà không được,mấy bữa sau bố mẹ mình không đến ngủ nữa,cô kể thành quen,nó vẫn xuaatd hiện,vẫn hành động nằm xuống rồi lướt đi.nhưng hôm ấy buổi trưa,mẹ mình đến chơi từ sáng,trưa ngủ bên phía bên kia.cô nằm phản bên này,cô tỉnh nhìn thấy rõ nó đi vào trong nhà đứng sát phản của cô,cô bảo gọi mẹ mình rất to mà mẹ mình như không nghe thấy gì…nó cứ đứng nhe răng ,mà cô bảo ban ngày nhưng chỉ nhìn thấy mỗi hàm răng và 1 cái mắt nó!nó vào như thế rồi ra ngoài ngay!
Kể với mẹ mình lúc dậy thì mẹ mình bảo biết gì đâu!đến đêm lại chỉ có cô với con cô ôm nhau ngủ!lần này đang ngủ cô giật mình vì mở mắt thấy cô đang nằm ra tận phía ngoài phản thay vì nằm phía trong,con cô thì nằm phía sau lưng cô mà cô không thể quay lại được!lù lù trước mắt thằng tây đen sì nó dùng tay ghì 2 tay cô xuống phía 2 bên đầu,cô bảo cảm giác không cưỡng được..chắc nó định làm trò với cô,cô lúc này mới kể,cũng có vài lần trước có cảm giác như có mg trèo lên bụng mình!nhưng lần này rõ ràng mắt thấy!cô lấy hết sức nhổ nước bọt và phản xạ kiểu cắn tay nó để thoát,nhưng nhanh lắm chưa kịp làm gì nó tát như trời giáng vào mặt cô!lúc ấy con cô khóc to lắm,thì nó bỏ tay lướt ra phía ngoài mất,cô sợ hẳn rồi,ôm con chạy hẳn ra phía tít xa..mà xa nữa thì k biết đi đâu,đi cố ra cửa nhà tận phía ngoài xa đứng!sáng ra ngta mở cửa hỏi chuyện thì mới biết!nhìn rõ trên mặt cô 5 ngón tay to đùng lằn trên má!cả nhà hàng xóm mới bảo hóa ra nhà ấy cô đến ở cả nửa tháng mà tưởng không có ai..nhà ấy ngta dựng có ở được đâu..tháo cả cửa đem đi!bảo là đất dữ đất nghịch lắm..ngta ở đấy còn chẳng dám đi vào phía trong ấy..có nhà ông gì trong cùng chỉ dám đi qua ban ngày…rồi cô vội vàng về sắp xếp đồ,định bụng chiều tối mẹ mình hay e cô tới sẽ tính về cửa ga còn hơn!cô vì mệt và nghĩ ban ngày cô định ngủ tới trưa dậy..cũng như có điềm biết cô sắp chuyển đi..tới trưa cô bảo vừa dậy bước xuống phản thì nó xuất hiện túm tóc cô lôi ngược ra phía cạnh nhà,có 1 cái rãnh nước sâu,cô không thể ghìm được,cô la hét om sòm lên,nó lôi cô xuống rãnh,chỉ ngang bụng nhưng nó dìm đầu cô xuống bùn,may cho cô thế nào tầm trưa có người đi qua ở phía xa nghe trông thấy chạy đến lôi cô maix không được phải hô hào 3-4 người mới lôi cô lên được,họ nói lại chỉ thấy cô cứ cúi xuống kiểu gội đầu ấy mà cứ ấn tóc cắm đầu xuống bùn trong khi nửa người bên dưới rồi!may con cô vẫn nằm trên cái phản!cô còn chẳng dám vào nhà nữa,mấy người vào bế con và bê túi đồ ra cho cô!lúc sau e cô tới xách đồ đưa cô về ga,vài ngày sau nhà ck cô khuyên can,chồng cô đón cô và con về!năm 1989 cô vượt biên sang hk và đi nước thứ 3!cám ơn mọi người đã đọc!câu chuyện hoàn toàn không thêm bớt!giờ ngôi nhà đó nằm ở một ngã 3 cách mặt đường tô hiệu đi vào 100m,dân cư dày dịt!nhưng nếu dân thổ ở đấy vẫn sẽ biết về khoảnh đất ấy!
Truyện thứ 2:
Thấy mọi người kể cũng nhiều chuyện nên mình xin đóng góp 1 câu chuyện xảy ra với chính mình và con bé ở chung phòng trọ. Lần đầu kể chuyện nếu có dở thì mọi người bỏ qua nha . Chuyện là thế này, vào đầu năm học vừa rồi, sau khi nghỉ hè thì mình từ quê ra trọ. khổ nổi là tầng 2 và 3 chưa ai ra cả, chỉ có 1 mình mình. à mình xin kể qua là trọ mình ở là trong nhà của chủ. nhà có 3 tầng. cấu trúc như nhà bình thường. chứ k làm theo từng dãy phòng như những trọ khác. phòng mình ở ngay bên cạnh cầu thang và có 2 phòng nữa cũng ở gần đó. rồi cái ngày mình ra trọ, vì hơn 1 tháng k có ai ở phòng nên phải dọn dẹp. vừa ra thấy phòng dơ dơ, tóc đâu mà quá trời, nghĩ chắc lúc mình về mấy chị phòng bên qua ngủ nên rụng tóc là chuyện bình thường (mấy chị em thân nhau lắm). nhưng tự nhiên có 1 mình nên cũng hơi ớn ớn (lúc này là buổi tối nha mấy bạn). vì ngủ dưới đất cho mát nên mình quét và lau phòng kĩ lắm. làm xong thì đi tắm cho sạch sẽ rồi ngủ. vừa đặt cái lưng xuống tự nhiên thấy lạnh lạnh. bật dậy định lấy cái mền trong tủ thì … ở đâu ra 2 búi tóc to nằm chình ình dưới chân mình. 1 luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng, đơ vài giây, nói thật lúc đó mình mún khóc lun đó mà khóc k nổi. rõ ràng lúc nãy mình đã dọn kĩ lắm rồi, còn bỏ vào sọt rác nữa. mà mình cũng không có vo tóc lại thành cục to như vậy. thế là đêm đó mình mất ngủ. mà thần hồn nát thần tính hay sao ấy, mà lâu lâu mình lại nghe tiếng gõ lốc cốc vào cửa. đợi thêm 2 ngày nữa là con bé ở chung phòng ra. hôm ấy mình đi chơi k có nhà, nó ở nhà 1 mình. tối về nó kể “hồi chiều em đứng chải tóc trước gương, xong đi vô phòng em gặp 1 bóng trắng đi xuống cầu thang”. thấy z mà nó k sợ mới ghê chứ. nó vô phòng tìm con dao, xong chạy ra chỗ cầu thang lẩm bẩm “mún cho gặp thì cho nhìn rõ chứ đừng làm z”. nhưng nó chẳng bao h gặp lại cái bóng đó hết. mà con bé lạ lắm. trước đó nó đã ở vs mình 1 năm nhưng tính tình vui vẻ. k bao giờ cáu gắt. z mà từ dạo đó nó lúc nào cũng bực mình vô cớ. rồi tự khóc lóc trong khi k ai làm gì. đợt đó anh trai nó đi làm ở đài loan cũng hay bị xui xẻo nên mẹ nó ở quê đi coi bói. mục đích đi xem cho anh nó, nhưng khi bước vào thì ông thầy nói “có 1 người ở trong cái chỗ nó thuê trọ k muốn nó ở đó nên họ phá nó. tốt nhất nên chuyển trọ”. nghe đến đó mình nổi hết da gà các bạn ạ. mình từng ở 2 năm nhưng chưa gặp bao giờ, giờ sợ k muốn ở luôn. mà 2 chị em cũng lì nên cũng bám trụ lại. có đêm chưa ngủ nhưng tắt điện hết, có tiếng nói đàn ông vang lên bên ngoài cửa phòng nhưng k nghe rõ. lúc đầu tưởng tụi tầng 3 mở phim nên lầm bầm chửi “khuya rồi mà k để ng khác ngủ”. sau khi biết k phải thì 2 chị em nằm co ro, k dám ngủ. rồi hôm khác vào buổi chiều cũng đã nhá nhem tối. 2 đứa qua phòng mấy bà chị ngồi chơi (k có ai ở trọ lúc đó). mà cái phòng đang ngồi thông vs 1 phòng khác, chỉ ngăn ra bằng 1 tấm ván gỗ thôi. đang im ắng tự nhiên có tiếng ai nhấn nút cái quạt (cái quạt bị rút dây rồi nên nó k thể chạy). tai mình rất nhạy nên chắc chắn đó là tiếng cái quạt. z là 2 đứa ré lên rồi chạy về phòng. sau dạo đó 2 đứa chuyển qua phòng khác ở và k gặp chuyện gì nữa. câu chuyện mình đến đây là hết. k mang tính chất rùng rợn nhưng đó là sự thật.