Phòng Báo chí gồm 3 đứa, toàn học báo chí. 2 đứa quê ở Thái Nguyên, một đứa năm thứ nhất. 1 bà chị năm thứ 3 tức là hơn bọn tao 2 tuổi. Hình như gần nhà nhau. 1 đứa quê Nam Định là bạn học cùng lớp của đứa năm nhất. Bọn tao chỉ biết thông tin đến thế. Trong 3 đứa đấy thì đứ quê Nam Định khá nhất, da trắng, dáng cao. 2 chị em Thái Nguyên kia thì rất giản dị, nghe em Nam Định bảo gia đình hoàn cảnh, vùng sâu vùng xa, nhưng được cái tốt tính lắm. Ngoài phòng đấy ra thì có 3 phòng nữ khác gồm 1 phòng 2 chị sư phạm, 1 phòng 2 chị Quốc Gia, 1 phòng 3 cháu Thương Mại. Cũng đéo nhớ hết tên vì chả giao du gì, nghe 2 thằng beep Xuân Thủy kể lại thôi.
Ông anh vẫn khoa chân múa tay kể chuyện xì gòn làm 3 nàng báo chí lúc hỏi, lúc cười xem ra khoái chí lắm. Tao về phòng, tự dưng thấy mình thật nhỏ bé. 2 thằng Xuân Thủy đã châm điếu mới đang dưa đẩy nhau, tao bảo để tao rồi cầm rít 1 hơi thật sâu. Ôi đệt, muốn sặc quá, cố hết sức nén lại cơn ho. Tao nằm ngả ra giường, thấy đầu quay quay lâng lâng. Rít tiếp một hơi vừa vừa nữa rồi đưa điếu thuốc cho thằng Thông, cảm nhận đầu óc chông chênh đến lạ. 4 thằng hút quay vòng chung 1 điếu, xong thằng nào cũng nằm ngả ra hưởng thụ. Cái cảm giác hút những hơi thuốc đầu tiên đấy bây giờ ko bao giờ tìm lại được.
Ông anh rồi cũng quay lại, chắc ngửi thấy mùi thuốc lá bèn hỏi chúng mày hút thuốc à, hút làm đéo gì, xong ko bỏ được đâu. Khi ấy trong đầu tao nghĩ có đéo gì chả bỏ được, tao đoán cả 3 thằng kia cũng nghĩ thế. Và đó là một trong những ý nghĩ sai lầm vì cho đến giờ 4 thằng gặp nhau đều kể về những lần bỏ thuốc lá thất bại. Ông anh hỏi han về em Nam Định, 2 cậu Xuân Thủy thay nhau kể tường tận là nó thích ăn gì, hay mặc quần áo nào, đi xe đạp loại gì cho đến cả việc thường đi tắm muộn, giặt quần áo muộn. Thiếu mỗi việc đi đái giờ nào và có kinh nguyệt ngày nào, chắc các vấn đề 2 bố cũng biết nhưng ko nói ra mà thôi. Ông anh gật gù bảo khá phết nhỉ, anh mới xin được nick yahoo, anh nhờ nó giám sát bọn mày đấy, liệu hồn. Vkl giám sát.
Ý định là chơi đến tối thì về, thế beep nào 2 thằng Xuân Thủy níu kéo ghê quá thành ra tối ở lại luôn, 2 cháu kêu 5 người ngủ được tốt, mấy khi anh về Hà Nội chơi, em ko giữ 2 thằng mọi kia đâu nhưng anh thì nhất định em phải giữ. Lại hì hục đi mua đồ về nấu cơm, không quên mua thêm can rượu giả. Ngồi nghe ông anh kể chuyện tào lao thấy hứng thú phết, chính ra anh em bằng thật nhưng đéo mấy khi ngồi nói chuyện thế này. Hồi ấy bọn tao uống còn kém, 5 người chưa hết 1 lít. Nhưng ông anh bảo mới tập uống mà thế là khá rồi. Ăn xong hơi phê phê, lão hỏi bọn mày biết đánh đế chế ko, 3 thằng kia gật đầu, tao thì ko, tao chỉ chơi CS 1.1 thôi chứ khi đó nhìn cái trò AOE thấy ngu vãi, đéo gì có thằng người cởi trần chạy loăng quăng méo hiểu làm gì. Vậy là kéo nhau ra quán net, 4 bọn kia chơi Aoe còn tao vào yahoo chat chit. Hôm đó tao mới khám phá ra trong room yahoo nhiều trò hay hơn là nhảy vào tìm gái làm quen vớ vẩn như trước. Đầu tiên tao thấy bọn nó cứ nói chuyện với nhau, chào nhau trên màn hình của room chat có vẻ thân thuộc lắm. Tao cứ ngồi đọc, từ những câu chuyện chúng nó nói về nhân văn, về lối sống rồi chuyển qua cả gái gú, yêu đương. Tao nhảy bổ vào kể bừa một đoạn chuyện về xóm trọ bọn Xuân Thủy có chị gái hở hang và tao đóng vai thằng Thông khi kể chi tiết nhìn thấy chị thay quần áo qua khe cửa. Thế là thu hút, thế là một đống kết bạn. Bỗng dưng thành quen. Ngồi mãi đến 9h thì có một nhân vật vào room mà mọi người thi nhau chào hỏi, ngó nick chắc là con gái. Tao ko quen nên ko ý kiến gì, có vào pm riêng với thằng trong Room mới kết bạn xong hỏi thì nó kêu hot girl của room ấy, gái hà nội, xinh vl, hay vào room chơi lắm. Nghe thấy kích thích gớm. Phải nghĩ cách làm quen để xin webcam mới được, nhưng nếu làm quen thông thường hihi haha chắc chắn nó đéo để ý, phải có sự khác biệt gì đó để tạo ấn tượng đầu tiên. Nghĩ được như vậy nhưng lại éo biết phải làm thế nào. 4 bố kia chơi chán rồi thì phải, quay sang thấy bố thì xem ảnh sex, bố thì đọc báo, chợt nghĩ ra ông anh trai mình, biết đâu với sự trải nghiệm của hắn có thể tạo được gì đó chăng. Tao gọi ngay, tao bảo có con bé này em vừa ngó được webcam tí xinh vãi nhưng nó ko cho xem nữa, anh có cách nào làm quen kết bạn với nó được ko. Hắn bảo quen kiếc éo gì, có phần mềm xem trộm webcam đấy. Mẹ, lúc ý kiến thức máy tính của tao gà mờ vãi c, ngoài vào yahoo, haftlife, internet đọc báo nghe nhạc thì đéo biết làm gì cả, lấy đéo đâu ra biết cái gì mà phần mềm. Nhìn vẻ mặt ngu ngu của tao chắc ông anh cũng đoán được, lão lắc đầu bảo chịu khó học máy tính đi, dần dần mọi thứ sẽ làm trên máy tính hết đấy. Nói xong lão ra dấu đứng dậy, lão ngồi vào ghế và nhảy vào pm luôn nick con bé kia. Chả chào hỏi đéo gì cả, lão gõ xoành xoạch 1 tràng đại khái là nhận xét, phân tích về loài hoa trong tên nick của con nhỏ. Đm, con bé trả lời lại ngay, đại khái là cậu cũng thích loại hoa ấy à. Được đà, ông anh bắt đầu chém về hoa lá cành, xong lân la thế đéo nào sang cả kiến thức thiên văn địa lý. Tao cứ đứng cạnh mà xem, xong rồi thật bất ngờ khi chính con bé kia chủ động add nick, nó bảo cậu nói chuyện thú vị thật, thỉnh thoảng online chat chit nhé. Vl, tao giục ông anh xin webcam đi, lão bảo xin làm đéo gì, cứ từ từ, rồi mai nó sẽ đòi xem webcam mày trước, khi đó có cớ hơn và sẽ có cách để nó tự gửi webcam cho mày. Đm, trước thì tao ko tin, nhưng giờ tao tin, thậm chí có phần ngưỡng mộ thằng anh ml mà 4 năm nay xa cách người nam kẻ bắc. Éo ngờ anh mình giờ tinh vi như vậy…
10h cả đám về phòng rồi lên giường sắp xếp ổn định chỗ ngủ, dự kiến là một đêm nằm chật chội. Ông anh kêu đi đái, mãi đéo thấy vào, 4 thằng đều tò mò, thằng Thông ra làm tình báo rồi báo về rằng Anh X đang ngồi nói chuyện với em Nam Định ngoài cửa phòng bọn báo chí, 2 người nói chuyện lầm rầm lắm nên ko nghe rõ nội dung. 3 thằng nằm thở dài. Thằng Xuân buột miện nói “thôi rồi, cõng rắn cắn gà nhà rồi”. Thằng Thông cười hềnh hệch kêu cắn ccc, mai ngày kia anh ấy lại vào sài gòn rồi, chúng mày còn ko nhanh xin anh ấy ít bí kíp đi. Nói vui thế thôi, đéo ai ngờ lúc ông anh về phòng, vừa nằm xuống giường thì thằng Thủy mở mồm hỏi: “Anh à, có bi kíp nào tán gái ko cho bọn đàn em chút vốn liếng để mai này hành tẩu giang hồ đỡ bỡ ngỡ chứ hả”. Ông anh nghe xong phì cười rồi nhái đúng giọng phim chưởng rằng “Thiệt tình, quan trọng là biết người biết ta thôi, không phải chỉ tán gái đâu, cuộc sống cũng vậy đó mà”. Đm, biết người biết ta, hay lắm, nhưng bản thân ta còn chưa hiểu hết ta, lấy cái đéo gì để hiểu được người. Cái này chẳng phải là cần trải nghiệm hay sao. Ông anh trở lại giọng bình thường rồi nói tiếp, cần suy nghĩ rồi hẵng nói, hẵng hành động, mà suy nghĩ cũng phải suy nghĩ cho thấu đáo, phải nhìn nhận thật tinh tế, để ý hết cả từ chi tiết nhỏ. 4 thằng đệ nghe xong thằng nào cũng im lặng, có lẽ đang cố nhớ, cố hiểu. Bằng những gì ông anh đã thế hiện, 4 thằng hoàn toàn tin tưởng những lời ông ấy nói đều là lời phun tơ nhả ngọc, phải nuốt lấy ngay, đấy chính là vốn liếng sống đầu đời, hơn hàng trăm quyển sách hạt giống tâm hồn dài dòng mông lung vẫn thường tặng nhau sinh nhật.
Theo lịch thì thứ 2 ông anh sẽ đi vào trỏng, ngày chủ nhật mấy anh em cũng mệt chán rượu rồi mà ko có gì chơi nên ra quán net ngồi suốt. Hồi đó quán chỗ tao có 1.5k/1h. Phải nói là rẻ hơn ở quê rất nhiều, ở quê toàn 4k. Tiền hồi đó nhà cho hầu như cũng chỉ dư trăm nghìn tiêu vặt, được cái mấy hôm nay ông anh trả tiền hết mọi thứ, hắn bảo hắn ở trong kia đã nhúc nhắc làm thêm kiếm được tiền rồi, chúng mày ko phải lo. Tao ngồi chat mà chỉ mong chờ em gái có tên nick là một loài hoa kia để online, cũng vào room quen, vẫn gặp một số thành phần quen thuộc chém gió vớ vẩn. Ông anh tao đéo biết chat chit gì với ai mà cũng thấy múa phím tít mù, thỉnh thoảng lại cười cười. Mãi gần đến trưa mới thấy nick Hoa sáng. Tao ngập ngừng đéo biết bắt đâu thế nào, ngồi chừ một lúc thôi lại quay sang hỏi ông anh, hắn hình như đang say chat nên buông bừa một câu là kệ mẹ nó, tí nó khắc tự pm mày trước. Tao ỉu xìu mặt, chat chit dăm câu nhí nhố trên room, rồi thấy Hoa cũng vào room. 1 đám lại lâu xâu gõ chào. Tao cũng chào 1 tiếng cho phải phép. Tí sau thì thấy hiện cửa sổ chat, đúng là Hoa thật. Hoa hỏi ơ cậu cũng hay vào room này à. Tao bảo bừa là mới vào thôi, thấy mọi người nói chuyện thú vị nên lại ghé vào tán gẫu. Im lặng, lại im lặng, ko thấy Hoa nói gì và tao cũng ko biết nói gì. Mẹ, cù lần thật. Ngó sáng ông anh rồi lại ngó sang thằng Thông, Thông lồn thì vẫn cặm cụi xem ảnh gái, dường như ông anh nhận thấy vẻ mặt ngu ngu của tao bèn bảo: Mẹ, mày khoe chuyện mày được học bổng đi, xong rồi lớp mày có chuyện gì hay thì kể lại, có sao kể thế. Ờ được, gì chứ chuyện trên lớp thì nhiều. Vậy là tao bắt đầu bằng câu xạo lol một nửa là Tớ mới nhận học bổng xong, vui quá. Vkl, thật ngờ nghệch, đã lấy được đồng đéo nào đâu, ít cũng phải nửa tháng nữa mới trao. Nhưng có vẻ ổn khi Hoa bắt đầu hỏi học trường gì, ngành gì…Tao theo đúng ý ông anh, kể chuyện thằng Hà nội ngồi cạnh nhịn ăn sáng góp 10k lấy tiền đi chơi với gái, chuyện thằng Quảng trị nói 10 câu hiểu được 1, chuyện thằng ml đẹp trai Vĩnh Phúc ngôi sao bàn cuối khi học ít mà hiệu quả nhiều. Dường như có điểm chung, Hoa cũng kể chuyện lớp Hoa, Hoa bảo nhìn các bạn sinh viên ở vui thật trong khi Hoa gái Hà Nội nên chẳng khác học cấp 3 là mấy. Hoa cùng tuổi tao, học Ngoại Thương, nhà khu Kim Mã. Ẻm lại khen tao là lần đầu gặp người trên yahoo nói chuyện thú vị và thu hút thế, nghe lại thật nữa. ĐM, sướng rộn ràng, hôm trước là ông anh chém còn hôm nay là tao gõ, khen như này là khen tao thật chứ đéo phải khen ông anh nữa. Đang phê thì ông anh đứng dậy kêu về thôi, về nấu cơm , trưa rồi. Thằng Thông chắc cũng no mắt mẹ rồi nên ko chần chừ đứng dậy luôn, tao cố nán lại tí vì đang ham chat với Hoa. Ông Anh bảo mày out đi, bảo là phải về nấu cơm, hỏi nó thường online lúc nào thì canh giờ mà on. Tao gõ phím cọc cạch đúng ý ông anh, Hoa hỏi tao ngồi net à, tao ừ, Hoa tiếp kêu Hoa online ở nhà nên hầu như tối nào cũng online. Ờ, được…
Tối đó cơm nước xong, tao nhấp nháy định ra net ngồi. Ông anh chắc hiểu ý bèn bảo, nếu gặp nó thì chỉ chat đúng 10 phút thôi rồi out về nghe chưa. Đm, mai anh vào sài gòn rồi mà mày ko ở nhà tâm sự lại đi ham hố gái. Nghe lời, tao tuyệt đối nghe lới, đúng như dự đoán, tao online thấy Hoa đã on. Tao pm trước, hỏi han dăm câu xã giao rồi thôi, ngồi chứ 15p thì tao chào. Hoa hỏi sao off sớm thế, tao nói phét là lên mạng tải ít tài liệu về để học thôi. Về, dù rất nuối tiếc, nhưng nghĩ cho cùng thì ông anh nói đúng. 2 anh em cả năm mới gặp nhau mấy ngày… Về phòng thấy ông anh với thằng Thông mỗi vị cầm điếu thuốc, hút phèo phèo. Thấy tao, hắn kêu khá lắm, anh bảo mày về sớm là để tạo vị thế cho mày, nên nhớ mày chưa hiểu về nó, đừng vồ vập, đừng để nó ở cửa trên…Trong miền nam nó gọi là đấm bóp, mày biết tại sao lại đấm bóp ko, vì thế nó mới thú vị, phải có đau, có sướng, biết đau thì mới biết sướng, biết sướng thì mới biết đau. Gái cũng thế, phải vừa quan tâm ân cần nhưng cũng vừa phải thờ ơ lạnh nhạt. Cần xác định rõ lúc nào cần vồ vập, lúc nào cần thờ ơ… Thằng thông ngó sang nhìn ông anh tao với ánh mắt vô cùng khâm phục, nó rít một hơi thuốc rồi bảo hay, đúng là làm đầy tớ thằng khôn còn hơn làm bạn thằng dại. Đm, ý nó chẳng phải bảo tao là thằng dại ư. Nó cười cười vuốt đuôi một câu rằng ý tôi là bảo 2 thằng Xuân Thủy ý…
Đêm. Không gian tĩnh lặng. Trăng rằm tháng giêng sáng rõ cả khoảng sân bên cạnh, Qua ô cửa sổ, nhìn vệt sáng của trăng thấy nhớ nhà ghê gớm. Hà Nội cũng phải tầm này mới thấy trăng, trăng Hà Nội ko giống trăng quê. Ở quê có thể trông trăng từ lúc mọc đến lúc lặn, còn ở đây nhà nhà san sát, toàn 4-5 tầng, vậy nên mãi về khuya mới thấy bóng trăng. Ông Anh nằm kể 2 thằng tao nghe những năm tháng ở sài gòn từ lúc mới vào cho đến giờ, những câu chuyện hắn chưa bao giờ kể những lần trước về quê, những câu chuyện mà đến bố mẹ tao cũng ko biết. Sóng gió có, Va vấp nhiều, có những lúc tưởng phải đứt quãng công cuộc đèn sách, may mắn cũng vượt qua rồi đến ngày nay, mấy tháng nữa thôi là tốt nghiệp, đi làm, sẽ bắt đầu cuộc sống mới. Giọng lão cứ rì rầm thôi mà nghe rõ mồn một. Là những lời tâm sự, những lời chia sẻ, cũng là những bài học kinh nghiệm cho đàn em. Chưa bao giờ thấy anh em tao thân nhau đến thế. Tao mở miệng bảo anh ở vài ngày nữa rồi đi, hắn kêu ở cũng được nhưng làm đéo gì, đằng nào chả đi, vào sớm cho mát đít…