Thái độ nàng cứng rắn như thế, khiến Liễu Kình không thể không suy nghĩ sâu xa.
Hắn nghĩ, cái công chúa cuối cùng thật sự thấy nam sắc liền mờ mắt, vẫn không chịu đi? Muốn cứu Bạch Khải Du sao?
Nhưng không có lý … Dựa theo thời gian suy tính, nàng với Bạch Khải Du coi như quen biết, cũng chỉ mấy ngày, không có khả năng có cảm tình sâu đậm, càng không đến mức vì một tên quen mấy ngày, mà đặt mình vào nguy hiểm, lợi ích quá không phù hợp…
Nhưng hắn vẫn có chút tin tưởng cái công chúa này thật sự thích Bạch Khải Du, coi hắn như nam sủng, hơn nữa còn muốn mang đi Ngọc Kỳ, một đường tận hưởng.
Nhưng… Hắn không thể đồng ý, hắn tiếc hận nói.
“Công chúa tới chậm một bước, tối hôm qua, thần đến bắt hắn, vì tâm lý hắn có bất ổn, thần đã rạch mặt mặt... Chỉ sợ công chúa nhìn sẽ ngán.”
Ninh Tương Y đột nhiên giận dữ, “Ngươi có ý gì? Bạch Khải Du là nam nhân gần đây bản cung cưng chiều, ngươi dám rạch mặt của hắn!”
Bộ dạng này của nàng, khiến vai diễn công chúa háo sắc quá ăn nhập, làm Liễu Kình lại tin một chút.
“Công chúa… mỹ nam tử còn rất nhiều, người coi như vi thần chướng mắt, cũng có thể tìm ở trong doanh trại một tên, tuyệt đối sẽ đẹp mắt hơn so với Bạch Khải Du!”
Thật đáng tiếc, nàng lại chướng mắt hắn, nhưng hắn đối với thân thể của nàng, hắn vẫn cảm thấy hứng thú vô cùng! Ninh Tương Y bĩu môi, “Không sao, trong tay bản cung có thuốc, ngươi mang bản cung đi xem một chút, bị hủy thành cái gì bộ dạng rồi!”
Liễu Kình thấy nàng vậy nhíu mày, “Một tên nam sủng mà thôi, cũng không có gì đặc biệt, công chúa còn nhớ thương hắn làm cái gì?”
Ninh Tương Y ánh mắt chuyển động, háy hắn một cái, “Ngươi thì biết cái gì? Cái tên này bên trong vô cùng được, bản cung còn phải nói cho ngươi sao?”
Liễu Kình bị nàng nhìn như muốn hoá đá, Ninh Tương Y khẽ quát một tiếng, “Mau dẫn ta đi”
Hắn nghĩ nghĩ, cũng liền đồng ý.
Dù sao cái doanh trại này hơn năm vạn người, coi như nàng là công chúa hay như thế nào, một mình đơn độc đến địa bàn hắn, hắn còn sợ nàng lật trời sao?
Thế là một đoàn người xuống địa lao Ninh Tương Y quả nhiên thấy máu me đầy mặt Bạch Khải Du, trong lòng than thở.
Ở kiếp trước, Bạch Quý giúp nàng rất nhiều, cho nên đối với tên Bạch Khải Du nàng vẫn có lòng muốn chiếu cố, mặc dù nhân phẩm làm việc của hắn không tốt lắm, nhưng mượn quan hệ với Bạch Quý, cũng nên mắt nhắm mắt mở lo cho hắn, không ngờ thật sự bị người khác hủy dung rồi, không biết thuốc ngọc dung tán đối với tổn thương này của hắn có hiệu quả hay không Vừa nhìn thấy Bạch Khải Du, hắn còn đang chấn động sao Ninh Tương Y lại xuất hiện ở đây, Ninh Tương Y liền khẽ nói một tiếng!
“Không phải ta bảo người đi săn, vậy mà ngươi lại chạy đến nơi này sao? Xem ra bản cung cần phải dạy dỗ ngươi thật tốt, biết thế nào là nghĩa vụ của nam sủng.”
Nam sủng?
Bạch Khải Du toàn thân cứng đờ, nhìn Ninh Tương Y ánh mắt giống như muốn phun lửa! Nhưng hắn cũng không ngốc đến mức phá màn kịch này, hắn cúi đầu nói.
“Thật xin lỗi công chúa…”
Liễu Kình ở một bên nhìn, đột nhiên cười, “Bạch Khải Du, không ngờ ngươi cũng có hôm nay? Không phải người xem thường nữ nhân nhất à, bây giờ lại thành trai lẳng lơ rồi.?”
Bạch Khải Du nghe vậy, tay nắm chặt, quả thực phải ngăn chặn tức giận của mình.
Ninh Tương Y không vui lòng, “Liễu Tướng quân là có ý gì, xem thường bản cung sao?”
“Không dám không dám… Chỉ là tiểu tử này đã bị hủy dung, không bằng công chúa hãy vứt bỏ hắn lại chọn một người khác đi?”
Ninh Tương Y hừ một tiếng, “Mặc kệ, chỉ cần bên trong còn dùng được, về phần mặt...”
Nàng nhíu mày, “Tắt đèn đều như nhau! … Mau dẫn hắn ra, bản cung có lời muốn nói với hắn!”
Liễu Kình thấy Ninh Tương Y khăng khăng muốn dẫn Bạch Khải Du đi, có chút do dự, Ninh Tương Y liền nhíu mày, nói.
“Thế nào, cái doanh trại này đều là người của tướng quân, tướng quân chẳng lẽ còn sợ một cô nương yêu ớt như bản cung, hoặc một tên nam sủng chẳng làm được gì?”
“Làm sao lại như vậy?”
Liễu Kình nghĩ đến vị công chúa này cùng lắm cũng có chút võ công, cũng từ bỏ ý nghĩ muốn rạch mặt thêm, vừa cười vừa nói.
“Đã là công chúa muốn, vậy liền mang đi đi, công chúa nói sơ rồi nghỉ ngơi, vi thần đi mở yến tiệc tiếp đãi công chúa.”
Ninh Tương Y cao ngạo gật đầu, “Cũng được”.
Cứ như vậy, sau khi Bạch Khải Du được tắm rửa sạch sạch sẽ trực tiếp đưa đến trong lều vải của Ninh Tương Y, chỉ là mặt hắn còn đang chảy máu, vết thương rất sâu, chỉ sợ thuốc ngọc dung tán cũng vô dụng, chỉ có Sinh Cơ Cao Tư Vô Nhan lần trước lấy ra mới có hiệu quả, có điều, chắc hẳn hắn một tên nam nhân, trước kia bộ mặt râu ria cũng bình thường, hiện tại chẳng qua là có một vết sẹo, cũng không có gì.
Nàng nhìn hắn ngoắc ngoắc tay, “Tới ngồi xuống.”
Bạch Khải Du không muốn tới gần nàng, nhưng nghe vậy vẫn ngồi xuống. Ninh Tương Y liền lấy thuốc và băng gạc, băng bó cho hắn.
Lúc đầu ngón tay Ninh Tương Y đụng phải mặt Bạch Khải Du, hắn nhíu chặt mày! Hắn căm ghét tất cả nữ nhân đụng chạm vào hắn, từ nhỏ đã như vậy!
Nhưng Ninh Tương Y chỉ vì cần phải thấp giọng nói chuyện nhỏ nhẹ, để người bên ngoài tuyệt đối nghe không được.
“Ta mới xem qua, Liễu Kình tạm quản binh lính, bởi vì đây là lệnh của Bạch Quý sau khi bị thương, không người nào dám vi phạm, nhưng sau khi đưa ra mệnh lệnh này, Bạch Quý liền bị Liễu Kình cất giấu, bây giờ không rõ sống chết.”
Bạch Khải Du nghe nàng nói, “Phụ thân có rất nhiều thuộc hạ bên cạnh, không thể nào mỗi một tên đều làm phản!”
Ninh Tương Y cụp mắt xuống chăm sóc vết thương cho hắn,nói, “Đúng là vẫn còn vài người, chỉ là hôm trước, ta nhìn thấy Liễu Kình đem những người trung thành với Bạch Quý kia đã phải đi ra biên cảnh tuần tra, nói cách khác, bây giờ trong Long Thành Doanh đều là người của hắn, cho nên ta mới phải đi vào.”
Nàng khiến trong lòng Bạch Khải Du hơi cảm động, hắn nhìn Ninh Tương Y gần trong gang tấc, dường như bị nhan sắc kia hút trọn, không thể dời mắt.
“Ngươi vì sao… Phải làm như vậy?”.
Sẽ không phải là thật sự thích hắn chứ?
Ninh Tương Y vừa nhìn liền biết hắn đang suy nghĩ gì, nàng cười cười, “Thu hồi những ý nghĩ xấu xa trong đầu của người đi, người trong lòng của ta đẹp hơn ngươi gấp một vạn lần, ta sẽ không bỏ thịt mà coi trọng loại cháo rau như ngươi đâu!”
Bạch Khải Du mày nhíu một cái, “Vừa hay, ta chỉ sợ ngươi có âm mưu gì thôi.” Dù sao thiên hạ cũng đâu có cơm miễn phí, nàng vì sao đối tốt với hắn như vậy?
Ninh Tương Y cười nhạo một tiếng, “Âm mưu sao? Ngươi nên cảm ơn vì ngươi có một người cha tốt đi.”
Vậy là có liên quan đến phụ thân? Bạch Khải Du vắt hết óc cũng không nghĩ ra liên quan cái gì, liên không nghĩ nữa.
“Tiếp theo làm sao bây giờ, phụ thân đang gặp nguy hiểm!”
“Yên tâm đi.” Ninh Tương Y nghĩ nghĩ, “Hổ Phù được phân thành hai, chỉ cần Bạch Quý không đem một nửa khác giao ra, Liễu Kình sẽ không thể giết hắn, chỉ là tình huống bây giờ sẽ có khác biệt, chúng ta tới, Liễu Kình nhất định sẽ tăng tiến độ, có lẽ sẽ lựa chọn trực tiếp giết hắn, sau đó khiến người khác ủng hộ hắn để trở thành Đại Tướng trấn thủ biên cương mới, làm như vậy mặc dù tên tuổi bất chính, nhưng gạo đã nấu thành cơm, chỉ cần chuẩn bị tốt, phụ hoàng trong kinh thành nhất định cũng sẽ bị che đậy.”
Dù sao Hoàng đế cho Bạch Quý đặc quyền tự mình chọn người tiếp theo, muốn giấu diếm đi rất dễ dàng.
Bạch Khải Du lòng nóng như lửa đốt, “Ngươi cảm thấy bọn họ động thủ lúc nào?”
Ninh Tương Y nghĩ nghĩ, “Chậm nhất là đêm nay!”
- ---------------------------