Truyền Kiếm

Chương 203: Chương 199: Sư Thúc




"Nhị sư huynh! Nhị sư huynh không sao chứ?"

Nhóm sư đệ sư muội ba chân bốn cẳng chạy đến kéo Thạch Trung Thiên ra khỏi cái động to lớn sâu hơn mười mét kia, Lúc này toàn thân Thạch Trung Thiên đã không còn chỗ nguyên vẹn, máu tươi vẫn đang chẩy đầm đìa khắp người. Nhìn thấy tình trạng thê thảm của Nhị sư huynh, khóe miệng nhóm người Lưu Duệ khẽ co giật, cũng chẳng biết là bọn họ đang hả hê sung sướng hay là lo lắng đến phát sợ nữa .

"Không sao đâu, chỉ là mấy vết thương ngoài da, tu dưỡng vài ngày sẽ ổn cả thôi."

Sau khi nghe được kết luận, mọi người không hẹn mà cùng thở phào một hơi, thế nhưng trong thâm tâm mỗi người vẫn có nỗi sợ hãi không thể giải thích được.

"Chẳng lẽ thủ đoạn của vị Mạc trưởng lão này lại lợi hại đến như vậy sao ? Ra đòn tấn công ở cấp độ như vậy mà vẫn có thể khống chế chuẩn xác ! Điều này cần linh thức nhanh nhạy và khả năng khống chế kinh khủng đến mức nào đây?"

"Nhị sư huynh bại chỉ sau một chiêu của đối phương ! Vậy chẳng phải hắn so với Đại sư tỷ còn lợi hại hơn hay sao?"

"Nói bậy! Làm sao hắn có thể hơn được Đại sư tỷ? Năm ngoái Đại sư tỷ đã có thể chiến đấu với Địch sư thúc có cảnh giới

Kiếm Cương hậu kỳ ba trăm hiệp mà không bị rơi vào thế hạ phong, năm nay lại tìm hiểu được chỗ biến ảo của kiếm pháp Băng Phong Thiên Hạ, chiến lực được phỏng đoán là đã đạt tới cấp độ Kiếm Cương viên mãn, cho dù vị Mạc trưởng lão kia có lợi hại đến cỡ nào đi chăng nữa cũng sao có thể là đối thủ của Đại sư tỷ cơ chứ !" Tô Yến tức giận bất bình thay cho sư tỷ .

Lưu Duệ cũng chẳng muốn tranh luận với thị, chỉ quay người đi nơi khác. Đối với bẩy đại đệ tử hạch tâm của Thiên Trì Kiếm Tông bọn họ mà nói, người đứng đầu lại không phải là nam nhân chính là nỗi đau trong lòng mỗi nam đệ tử.

Trò khôi hài khiêu chiến của Thạch Trung Thiên không hề lưu lại ấn tượng quá sâu trong lòng Mạc Vấn, sau khi đánh xong hắn lại cắm đầu vào luyện chế đan dược để kiếm lấy điểm cống hiến một lần nữa. Những lúc nhàn hạ nếu không phải là ở trong động phủ nghiên cứu trận đạo và đan đạo thì cũng tiến vào Tàng Kinh Các xem xét tư liệu, nhưng đáng tiếc là vẫn không tìm ra phương pháp khôi phục lại đan điền. Trình độ luyện đan của hắn tăng lên nhanh chóng, cũng vì thế hắn bắt đầu cố gắng luyện chế linh đan nhị giai hạ phẩm, thế nhưng hắn không hề bán những viên linh đan này ra bên ngoài mà vẫn chỉ giao dịch với Tư Dịch Điện ba loại linh đan nhất giai kia.

Bình quân cứ nửa tháng là hắn lại xuất ra ba trăm bình, tức là ba nghìn viên linh đan, trừ đi phí dược liệu thành phẩm cùng tiền ký gửi thì lợi nhuận thu về cũng được một vạn điểm cống hiến, con số một trăm vạn điểm cống hiến mặc dù rất lớn nhưng cũng không phải là không thể làm được , vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.

Chỉ đảo mắt đã qua hai tháng , Thạch Trung Thiên không hề tìm đến hắn làm phiền một lần nào nữa, ắt hẳn giờ này gã đang trốn ở một góc nào đó để khổ tu cố gắng giành lại chiến thắng rồi. Đồng thời cái tên Mạc Vấn trong Kiếm Tông cũng dần dần mờ đi, có rất nhiều đệ tử thậm chí còn quên mất rằng có một vị trưởng lão khách khanh là hắn đang tồn tại.

"Mạc trưởng lão có ở bên trong không? Đệ tử nội mônThẩm Phong xin bái kiến!"

Một thanh âm sang sảng truyền tới từ phía ngoài động phủ .

"Ngươi tìm kiếm chủ của ta có chuyện gì?" Lăng Tuyết Nhi thu hồi kiếm thức, nghiêng đầu nhìn vị Linh Kiếm Sư trung niên ở phía ngoài kiếm trận hộ động .

Thẩm Phong hơi thi lễ: "Lão tổ của tại hạ thỉnh Mạc trưởng lão đến có chuyện quan trọng cần bàn bạc, kính xin vị sư muội này thông báo dùm một tiếng."

Một tiếng sư muội làm Lăng Tuyết Nhi vô cùng hài lòng, hai mắt híp lại thành hai vầng trăng lưỡi liềm, giọng nói đầy vui vẻ: "Ngài chờ một chút."

Lăng Tuyết Nhi nhảy lên rồi chạy vào bên trong động phủ, sau đó cũng nhanh chóng chạy ra, nói với tên đệ tử Thẩm Phong kia: "Kiếm chủ nói ngài đã rõ, sẽ lập tức đi ngay."

Thẩm Phong chắp tay rồi ngự kiếm rời đi.

oOo

Vẫn là tòa động phủ mộc mạc này, đây là lần thứ hai Mạc Vấn gặp mặt lão tổ Thiên Trì - Liêu Nguyên.

"Ở Thiên Trì Kiếm Tông đã quen chưa?" Liêu Nguyên mỉm cười, giống như một trưởng bối hiền từ đang hỏi thăm vãn bối vậy.

Lúc này Mạc Vấn đã gỡ chiếc mũ trùm đầu ra, bình tĩnh khẽ gật đầu, sắc mặt không nhìn ra vui buồn.

Liêu Nguyên chỉ cười nhẹ một tiếng rồi nói : "Nghe nói ngươi luyện chế ra ba loại linh đan rồi ký gửi ở Tư Dịch Điện ."

Trong lòng Mạc Vấn khẽ động, nhưng trên mặt vẫn không hề có bất kỳ biến hóa nào: "Vâng."

"Linh đan rất tốt, ta muốn thay mặt Thiên Trì Kiếm Tông mua đan phương của ba loại linh đan này, không biết ngươi có muốn nhường lại hay không?"

Mạc Vấn hơi nhíu mày, thấp giọng nói: "Giá của tiền bối là gì?"

Liêu Nguyên mỉm cười: "Năm mươi vạn linh thạch."

"Không, ta muốn điểm cống hiến."

"Điểm cống hiến?" Liêu Nguyên nhìn thật sâu vào Mạc Vấn, trong ánh mắt lóe lên một tia ẩn ý : "Điểm cống hiến trong nội bộ Kiếm Tông sao ? Tại Thiên Trì Kiếm Tông, điểm cống hiến chỉ có thể mua sắm được những vật bên trong Kiếm Tông, chứ đưa ra bên ngoài thì chẳng đáng giá một xu. Ngươi tích góp từng ít cống hiến một, hẳn là muốn trao đổi đồ vật nào đó trong tông môn sao?"

Đáy lòng Mạc Vấn hơi thắt lại một chút, hắn trầm mặc một lát rồi nói: "Đúng vậy."

Liêu Nguyên dùng ánh mắt đầy trách cứ nhìn hắn: "Cần cái gì, vì sao lại không nói với ta ? Ta vốn là lão tổ Thiên Trì, chút ít quyền lợi thì đương nhiên vẫn phải có chứ."

Mạc Vấn vẫn im lặng không nói tiếng nào.

Liêu Nguyên tiếp tục nói: "Rốt cuộc ngươi muốn thứ gì?"

"Địa đồ, địa đồ của toàn bộ Tử Vân Tinh Các ." Khi nói được ra , Mạc Vấn cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, có lẽ nên ngả bài từ sớm mới đúng.

Liêu Nguyên giống như hiểu ra: "Ngươi muốn trở về nước Triệu ?"

Mạc Vấn nhíu mày, không trả lời lại.

Liêu Nguyên kinh ngạc: "Là ta quá lỗ mãng rồi, thế nhưng việc liên quan đến địa đồ lại có chút phiền toái, nếu như thứ ngươi muốn là thứ khác ta có thể làm chủ cho ngươi, nhưng duy chỉ có địa đồ toàn bộ Tử Vân Tinh Các...."

Lông mày Mạc Vấn chau lại, trong ánh mắt lộ ra một tia trào phúng.

Liêu Nguyên cũng biết Mạc Vấn hiểu lầm ý lão, liền lắc đầu nói: "Địa đồ toàn bộ khu vực Tử Vân Tinh Các ghi lại toàn bộ tài nguyên quan trọng của Tinh Các, chỉ có các Kiếm Tông tam giai đã gia nhập Tinh Các mới có tư cách sử dụng, mặt khác nếu không phải là người của Tinh Các hay Kiếm Tông thì không được phép nắm giữ. Hiện tại tuy ngươi là trưởng lão khách khanh nội môn của Thiên Trì Kiếm Tông, nhưng dù sao người vẫn chưa được xếp vào nội bộ của Thiên Trì Kiếm Tông, cho nên vẫn chưa được tính là đệ tử chính thức của Kiếm Tông. Nếu như ta đem nó cho ngươi vậy là ta đã làm trái với quy tắc, hơn nữa một khi việc này bị bại lộ, không những Thiên Trì Kiếm Tông sẽ ra tay xử lí, mà ngươi còn bị tất cả những Kiếm Tông trong Tinh Các truy nã suốt đời ."

Trên mặt Mạc Vấn hiện lên vẻ bất ngờ, rồi sau đó lại trầm ngâm suy nghĩ.

Liêu Nguyên cũng không nóng vội, vẻ mặt như cười mà không phải cười nhìn hắn.

Trong lòng Mạc Vấn có chút lo lắng không thể nào hiểu được, nhưng hắn không thể không thừa nhận rằng những lời nói của Liêu Nguyên có thể uy hiếp tới hắn, không có địa đồ, hắn không thể tìm ra đường quay về nước Triệu, mà muốn có được địa đồ thì xem ra chỉ còn một cách.

Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu , Mạc Vấn trầm giọng nói: "Làm cách nào để trở thành đệ tử chính thức của ThiênTrì Kiếm Tông ?"

Liêu Nguyên nở nụ cười : "Có hai cái cách, cách thứ nhất là trước hết cứ trở thành khách khanh của Kiếm Tông, sau đó chỉ cần kiếm đủ điểm cống hiến cho Kiếm Tông là có thể được xếp vào phả hệ của Kiếm Tông, cách thứ hai là làm môn hạ cho bất kì một vị trưởng lão nào đó của Kiếm Tông là được."

"Cần bao nhiêu cống hiến?" Lập tức Mạc Vấn lựa chọn cách đầu tiên mà không chút nghĩ ngợi .

"Hiện tại ngươi đã là trưỡng lão khách khanh nội môn, chỉ cần có mười vạn điểm cống hiến đồng thời phục vụ Kiếm Tông trong ba mươi năm thì sẽ trở thành trưởng lão nội môn chính thức, cá nhân ta thấy ngươi không thích hợp với phương án này." Liêu Nguyên mỉm cười nói .

Sắc mặt Mạc Vấn biến đổi, ba mươi năm! Trong khi tuổi hiện tại của hắn còn chưa tới ba mươi nữa! Cái khả năng hắn chờ thêm ba mươi năm nữa đúng là không thể xẩy ra được rồi!

Liêu Nguyên nhìn thoáng qua khuôn mặt âm u của Mạc Vấn, trong lòng cũng hiểu được suy nghĩ của hắn, lão liền mở miệng nói: "Từ khi Thiên Trì Kiếm Tông ta khai sơn đến nay đã trải qua hơn một ngàn hai trăm năm, có tất cả mười ba đời đại đệ tử . Sư tôn của ta chính là chưởng giáo đời thứ mười, hiện tại người đã tọa hóa rồi, nếu ngươi không ghét bỏ, ta có thể thay mặt sư tôn thu người làm đồ đệ, như vậy ngươi sẽ có thân phận là đại đệ tử đời thứ mười một của Thiên Trì Kiếm Tông, cũng có nghĩa là trực tiếp tấn thăng thành trưởng lão nội môn chính thức, không biết ý của ngươi như nào?"

Đôi mắt Mạc Vấn hơi híp lại, khi nhận được tin Liêu Nguyên muốn tìm hắn nói chuyện, trong lòng hắn đã cảm thấy rất kỳ quái, xem ra Liêu Nguyên muốn tìm mình cũng có mục đích từ trước. Chẳng qua hắn lại không biết vì sao lão lại nóng lòng muốn thu mình vào Thiên Trì Kiếm Tông đến thế. Chẳng lẽ bọn họ không nhìn ra mình chuyển tu Mệnh Nguyên, thọ nguyên không còn bao nhiêu sao? Một người không sống được bao lâu nữa thì đương nhiên là không có tương lai rồi, vậy rốt cuộc Liêu Nguyên làm như vậy là vì mục đích gì ? Chẳng lẽ trên người mình có thứ gì đó khiến ngay cả siêu cấp cường giả Kiếm Nguyên cảnh cũng thèm muốn sao?

"Được, ta đồng ý."

Cuối cùng Mạc Vấn cũng lựa chọn thỏa hiệp, bởi hiện tại hắn đã không còn bất cứ một lựa chọn nào khác nữa rồi, hơn nữa dựa vào những gì mà hắn biết về Kiếm Tông, nếu như bỏ qua Thiên Trì Kiếm Tông thì việc tìm ra địa đồ toàn cảnh của Tử Vân Tinh Các lại càng thêm gian nan.

"Thế nhưng ta sẽ dùng điểm cống hiến để mua địa đồ của Tử Vân Tinh các, đây là đan phương cấp ba ."

Mạc Vấn lấy ra một tấm ngọc giản rồi ném về phía Liêu Nguyên.

Liêu Nguyên đón lấy ngọc giản, nét cười trên mặt vẫn không giảm, lão cũng hiểu ý tứ của Mạc Vấn, hẳn là hắn không muốn dính dáng quá nhiều đến Kiếm Tông, cũng không muốn thiếu nợ Kiếm Tông quá nhiều nhân tình. Thế nhưng chỉ cần đem Mạc Vấn cột lên chiếc chiến xa Thiên Trì Kiếm Tông này đã là quá đủ rồi, còn nếu muốn quan hệ giữa hai bên tiến thêm một bước thì cần phải có thời gian bồi dưỡng .

"Đan phương tam giai có giá trị là năm mươi vạn điểm cống hiến, còn năm mươi vạn điểm nữa, ngươi tính làm gì đây ? Tiếp tục bán linh đan sao? Nếu là như vậy thì vẫn cần rất nhiều thời gian để tích góp đấy."

Ánh mắt Mạc Vấn hơi lóe lên, hắn biết rõ Liêu Nguyên đã nói như vậy thì ắt hẳn sẽ còn nói tiếp. Quả nhiên Liêu Nguyên tiếp tục nói: "Hai tháng nữa. vào tháng giêng năm sau, cũng là lúc Kiếm Linh Ảo Cảnh của Tử Vân Tinh Các mở ra, tất cả các đại kiếm tông sẽ phái ra những môn hạ đệ tử kiệt xuất tiến vào ảo cảnh để thí luyện, tuy trong đó nguy hiểm luôn rình rập nhưng đồng thời cũng có kỳ ngộ khắp nơi, bởi trong đó có rất nhiều động phủ mà các Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên cảnh đã tọa hóa để lại, Thiên Trì Kiếm Tông ta tấn giai chưa được bao lâu, trong tông môn lại không có Trận Đạo Đại Sư tài giỏi, nếu như ngươi nguyện ý tham gia thí luyện thì bất kể là thu hoạch được nhiều hay ít, sau khi thí luyện chấm dứt, ta sẽ ban thưởng cho ngươi đủ năm mươi vạn điểm cống hiến ."

Mạc Vấn không ngờ việc này lại còn nhiều uẩn khúc đến như vậy, lông mày hắn nhíu chặt lại : "Ta đắc tội với một vị lão tổ Kiếm Nguyên của Linh Dục Kiếm Tông, tuy Hấp Linh Phi Phong của ta có thể tránh khỏi dò xét của Linh Kiếm Sư có tu vi Kiếm Cương cảnh trở xuống, nhưng đối với những Linh Kiếm Sư Kiếm Nguyên cảnh thì hoàn toàn vô dụng, chỉ sợ thí luyện còn chưa bắt đầu đã bị đối phương nhìn thấu rồi đánh chết ."

"Ngươi không cần lo lắng về điều này." Liêu Nguyên bỗng đảo tay, lập tức trong tay lão xuất hiện một chiếc mặt nạ mỏng dính mầu da người : "Đây là mặt nạ dùng bí pháp thuộc da chế tạo thành, thứ này được làm từ lớp da bên trong của yêu thú tam giai Thôn Nguyên Mãng, có thể ngăn cản linh thức cảm ứng của tất cả những người có cảnh giới Kiếm Nguyên cảnh trở xuống, chỉ cần ngươi đeo lên thì không phải sợ người khác sẽ nhìn ra chân tướng ."

oOo

Ở một chỗ nào đó bên trong Thiên Trì Kiếm Tông .

"Cái gì? Mạc trưởng lão được chưởng giáo thay mặt sư tổ nhận làm đệ tử, chính thức gia nhập tông môn sao ?" Giọng nói của Lưu Duệ lộ ra vẻ kinh ngạc đến cực độ .

"Như vậy chẳng phải hắn đã trở thành sư thúc của chúng ta rồi sao hả?" Lưu Vũ nghi ngờ nói.

"Liệu tin tức này có sai lầm không thế ? Sao chưởng giáo sư bá lại thu nhận một vị trưởng lão khách khanh thu vào nội môn ? Hơn nữa lại còn thay mặt sư tổ nhận đồ đệ nữa ? Chẳng lẽ Thái Tôn sư thúc sẽ đồng ý sao?"

Mấy tên đệ tử hạch tâm đời thứ mười hai đều há hốc mồm, chuyện gì đã xẩy ra vậy ? Đang yên đang lành lại lòi ra một vị trưởng bối!

"Không được Thái Tôn sư thúc cho phép thì chưởng giáo sư bá không làm như vậy đâu." Tam sư huynh Túc Bích trầm giọng nói.

"Nghe nói Mạc trưởng lão là một vị Trận Đạo Tông Sư, liệu có phải bởi vì Kiếm Linh Ảo Cảnh năm sau không?"

"Rất có thể, xem ra lần này Nhị sư huynh sẽ rất buồn rồi, có lẽ cả đời huynh ấy cũng chẳng thể vãn hồi lại mặt mũi nữa."

Lưu Duệ cảm thấy hơi hả hê, nếu như Mạc Vấn vẫn chỉ là một vị trưởng lão khách khanh thì Thạch Trung Thiên có thể khiêu chiến bất cứ lúc nào, nhưng hiện tại Mạc Vấn đã trở thành đại đệ tử đời thứ mười một của Thiên Trì Kiếm Tông, nếu mà Thạch Trung Thiên dám khiêu khích Mạc Vấn thì có nghĩa là hắn đã khi sư phạm thượng, chắc chắn Kiếm Tông tuyệt đối không thể cho phép chuyện này xảy ra, vì thế xem ra kế hoạch nằm gai nếm mật của Thạch Trung Thiên đành bỏ phí rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.