Truyện Không Tên Số 39

Chương 113




45113

Diệp Phi ép buộc mình không đi thăm Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh, ánh mắt cô nhìn hoàng hôn, , chỉ có trời mới biết,

Tia sáng của Mộ Thương Nam trước sau nhìn theo người con gái không xa, cô của ngày trước chỉ cần nhìn thấy Thiên Tịnh tiến gần anh ta, cô liền sẽ cùng anh ta các loại ái muội, anh ta biết cô là cố ý chọc tức Thiên Tịnh nhưng anh ta nguyện ý bị cô lợi dụng , nguyện ý bị cô quấy nhiễu.

Trái tim anh lạnh giá, cô hiện nay đến giả vờ cảm thấy hứng thú với anh cũng lười giả vờ rồi sao?

Cung Trạch Vũ! Tay anh ta nắm thành nắm đấm, anh ta sẽ không bỏ qua Cung Trạch Vũ, sẽ làm cho Diepj Phi hối hận lựa chọn Cung Trạch Vũ.

Sau khi bay về nước zh, Diệp Phi liền bị đưa đến cửa hàng.

Cô thật sự không gặp lại Mộ Thương Nam, cùng Mộ Thương Nam gặp mắt chỉ là trên tin tức các loại động thái hôn sự của Mộ gia.

Không phải là Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh đi mua đồ dùng cưới, thì là bọn họ đi đặt cái gì khách sạn nghỉ tuần trăng mật, còn có chính là anh ta đưa Thiên Tịnh đi các loại mua mua mua mua trang sức quần áo túi xách.

Giống như bọn họ muốn mua hết cả đất nước zh vậy.

Thiện Tịnh trở thành người phụ nữ làm người ta ngưỡng mộ nhất nước zh, còn có tin tức phỏng vấn cô ta hỏi cô ta cuộc sống tình cảm.

Diệp Phi tắt điện thoại, tính tính ngày, cô và Mộ Thương Nam chia tay đã 1 tháng rồi, Mộ gia đang trong trạng thái đếm ngược thời gian kết hôn, ngày mai chính là ngày đại hôn của Mộ Thương Nam.

Có điều ngày hôm nay vừa đúng là ngày tròn 2 tháng cô ở công ty của Mộ Thương Nam làm việc.

2 tháng, theo quy định, cô lấy được 2 vạn, ngày mai không cần đến làm việc , có thế chuyên tâm chuẩn bị việc học đại học, còn mấy ngày là khai giảng rồi.

Cô xử lý 1 chút sổ kế toán của cửa hàng, cầm sổ gọi xe đi tới công ty tập đoàn.

Trong phòng tổng giám đốc, Mộ Thương Nam nhìn thấy hình bóng anh quen thuộc đi vào, tất cả đều nằm trong dự đoán của anh ta, anh ta đặt định cô sẽ đến, dù sao ngày mai anh ta kết hôn rồi, cũng nằm ngoài dự đoán của anh ta, cô 1 tháng không đến gặp anh.

Chính vào lúc nãy, anh ta còn đang nghĩ, nếu như hôm nay cô không đến, anh ta có nên đi gặp cô, ngày mai có nên kết hôn?

Nhưng mà cô đến rồi, đến không có báo trước, làm tim anh nhảy loạn xạ.

“Có việc gì? Anh nhớ anh nói qua, em vĩnh viễn không cần đến tập đoàn.” Mộ Thương Nam lạnh nhạt nói.

Diệp Phi vài bước đi tới, “Đây là sổ kế toán của cửa hàng, anh xem 1 chút, sổ sách hơn 1 tháng này đều ở đây.”

Sắc mặt Mộ Thương Nam trầm đen xuống “đưa tới tài vụ, bọn họ sẽ xem.”

“Ồ, sổ sách tôi chút nữa đưa qua, còn có 1 việc muốn nói với anh.” Diệp Phi nói.

Ánh mắt của Mộ Thương Nam nhìn chăm chú khuôn mặt cô gái, mong ngóng nội dung cô muốn nói.

“Nói!” Anh ta bật ra 1 chữ.

“Chính là anh đồng ý tôi 2 vạn tệ , có thể hay không bây giờ đưa tôi? Tôi làm việc 2 tháng, anh vẫn chưa đưa tôi 1 đồng nào?” Diệp Phi nói.

Mặt Mộ Thương Nam cau lại , anh ta còn cho rằng cô sẽ muốn người anh ta, kết quả cô chỉ muốn tiền của anh ta, hơn nữa chỉ cần 2 vạn tệ.

Cô không biết nếu như cô gả cho anh ta, cô có thể sở hữu bao nhiêu cái 20 vạn không?

“Không phải muốn cùng Cung Trạch Vũ chính thức đính hôn rồi sao? Cung gia ngay tiền em học đại học cũng không có khả năng trả sao?”

“Tiền của Cung gia là tiền của Cung gia, đây là tôi kiếm được, là tiền mồ hôi nước mắt vất vả của tôi , tôi đương nhiên muốn đòi về!Đường đường Mộ tổng giám đốc sẽ không ngay cả 2 vạn cũng quỵt nợ chứ?” Diệp Phi nghi ngờ hỏi.

Mộ Thương Nam mím môi động 1 chút, anh ta chính là muốn quỵt nợ, không quỵt nợ cô ấy sao tới tìm anh ta chứ?

Anh ta đứng dậy, từng bước đi tới Diệp Phi, hình bóng cao to ép xuống, 1 mảng tối đen “Trên tin tức nói, Cung gia đang chuẩn bị đính hôn? Ngày mai ở khách sạn có tiệc đính hôn?”

Anh ta hỏi, sáng sớm Cung Trạch Vũ phát tin tức, anh ta tức đến nỗi ném cả điện thoại.

Rất rõ ràng Cung Trạch Vũ là muốn đối đầu anh ta, anh ta và Thiên Tịnh kết hôn , Cung Trạch Vũ cũng cùng ngày đính hôn với Diệp Phi.

Đuôi mắt Diệp Phi khiêu khích, “Tôi và học trưởng ngày mai đính hôn, việc này cùng Mộ tổng giám đốc không liên quan gì chứ? 2 vạn của tôi trả cho tôi!”

Cô đưa tay tìm người đàn ông đòi tiền, anh ta và cô quá gần, trong hơi thở của cô đều là hơi thở hooc môn đàn ông, cảm giác này thật không tốt, sẽ làm cho cô nghĩ tới anh ta hôn cô, anh ta các kiểu thân mật với cô.

Mộ Thương Nam giữ chặt chân cô gái nhỏ, cánh tay dài đưa cô vào trong lòng của anh, đầu anh ta cúi thấp xuống dán trên vành tai cô, “Muốn kiếm tiền của anh, thì phải có khả năng kiếm tiền của anh, anh cho em cơ hội, cho em kiếm được càng niều, 1 cái hôn anh cho em 10 vạn, làm 1 lần với anh, anh cho em 100 vạn! Cung Trạch Vũ không rộng lượng như anh đúng không?”

Diệp Phi 1 cát tát tát vào mặt người đàn ông “Mộ Thương Nam, trên trời dưới đất anh là người đàn ông cặn bã khốn kiếp nhất, tôi sao không sớm nhìn rõ anh?”

Tim cô co rút đau đến cực điểm, anh ta coi cô là cái gì rồi? Người con gái ra ngoài bán thân sao?

Dùng tiền sỉ nhục cô, sỉ nhục cô đã từng có tình cảm với anh ta!

Hồi đầu anh ta cứu cô, anh ta đối tốt với cô, thời khắc này đều biến thành không còn gì!

Mộ Thương Nam im lặng chịu cái tát của người con gái, sắc mặt đen đến cực điểm, anh ta cặn bã?

Anh ta cặn bã thì sẽ không rõ ràng biết cô đối với với anh ta làm mọi chuyện, vẫn đối với cô niệm niệm không quên!

“Dám đánh tôi? Biết giá của việc đánh tôi không?” Âm thanh âm lạnh của anh ta rơi trên đỉnh đầu cô.

“Giá gì?...ô…” Chưa đợi Diệp Phi hỏi xong, môi cô liền bị người đàn ông chặn lại.

Cái giá cô đánh anh ta là hôn, anh ta phải hung hăng hôn cô, thu về toàn bộ thiệt hại cô đối với anh ta.

Anh ta cắn môi cô gái nhỏ, hôn ngấu nghiến giống như ăn cô vậy, ép cô lên bàn làm việc.

Môi Diệp Phi 1 trận đau đớn, máu tanh lấp đầy trong miệng 2 người, cô kìm nén cắn răng.

Anh ta dám cường hôn cô, cô sẽ cho anh phải trả giá!

Cô là mèo hoang, chưa từng là người dễ bị bắt nạt! Anh ta dám làm cô đau, thì cô dám làm cho anh ta càng đau.

Mà người đàn ông giống như không biết đau, cắn cô gái nhỏ, ăn máu của nhau, anh ta giống như con thú khát máu, đang thưởng thức mùi vị của máu cô, càng phóng khoáng muốn tất cả của cô.

NGười con gái của anh, anh sao có thể để Cung Trạch Vũ chiếm hữu, toàn bộ của cô đều chỉ có thể là của anh ta!

Tay anh ta lật váy cô gái nhỏ, đè nguời lên trên.

Diệp Phi cảm nhận được động tác của người đàn ông, cô chuyển động đầu để thoát khỏi môi người đàn ông, “ Mộ Thương Nam, anh con mẹ nó bỏ tôi ra! Anh có quyền gì đối với tôi như vậy?”

Răng Mộ Thương Nam cắn lên cái cổ thon thả của cô gái nhỏ, trên cổ cô, lưu lại dấu ấn của anh “Anh sẽ cho em thấy anh có quyền gì đối với em như vậy! Không muốn đau, ngoan ngoãn 1 chút cho anh!”

“Hỗn đản! Vợ sắp cưới của anh biết, trước 1 ngày anh kết hôn lên giường cùng em vợ không?” Diệp Phi lên gối thúc vào bụng dưới của anh ta.

“Cái này không cần em phải lo, anh sẽ cho cô ấy biết. Nói cho anh biết, em và Cung Trạch Vũ đã làm qua gì rồi? Anh ta động đến chỗ này của em chưa?” Tay Mộ Thương Nam do thám .

Mặt Diệp Phi lúc đỏ lúc trắng, bị người đàn ông chọc tức cũng là xấu hổ, “Không được chạm vào tôi! Học trưởng mới không bẩn thỉu như anh! Anh ta là quân tử, anh là lưu manh!”

“Nếu đã không có, vậy anh phải thỏa mãn nhu cầu em thật tốt, không có sự thân mật thông thường, em không cảm thấy trống trải sao? Đừng động, để anh yêu em thật tốt!” Mộ Thương Nam đè mình xuống, chiếm hữu cô gái dưới thân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.