Truyện Không Tên Số 33

Chương 797




39797

Bước chân Lưu Tuyền lập tức cứng nhắc.

Trong lòng mẹ Tần không thoải mái, đứa con dâu này vốn dĩ bà không vừa ý, bây giờ lại lãng phí tiền bạc như vậy, điều này thật sự quá đáng lắm rồi!

Cô ta thật sự nghĩ con bà là thằng khờ sao!

Tần Phi Ngữ đem lời bà chưa nói đều nói ra hết.

Mẹ Tần giả bộ vỗ lên đầu Tần Phi Ngữ 1 cái, “Nha đầu chết tiệt, nói chuyện với chị dâu như vậy sao!”

“Mẹ tại sao đánh con, đau quá!”

Mẹ Tần mặt mang ý cười nhìn Lưu Tuyền, “Tiểu Tuyền à, đừng tính toán với Phi Ngữ, nha đầu này còn nhỏ, bị mẹ sủng hư rồi!”

Nụ cười Lưu Tuyền cứng nhắc, thay giày đi vào, “Đương nhiên sẽ không ạ!”

Tần Phi Ngữ này mỗi ngày dùng 1 kiểu tìm mọi cách kêu cô giới thiệu anh Cảnh Thụy cho cô ta, cô cũng đâu có ngốc, anh Cảnh Thụy đã có người mình thích, với lại loại fan hâm mộ như Tần Phi Ngữ, nếu mà quen anh Cảnh Thụy rồi, nói không chừng sẽ như kẹo ngọt vậy, bám lấy người khác có đuổi cũng không đi.

Cô đương nhiên không tạo phiền phức như vậy cho anh Cảnh Thụy rồi.

Cho nên mỗi lần dù Tần Phi Ngữ nói thế nào, cô cũng cười cười không nói chuyện. Thời gian dài, Tần Phi Ngữ đối với người chị dâu như cô không còn chút thiện cảm, bây giờ càng trở nên dữ tợn hơn, mỗi ngày để đổi cách để châm biếm cô.

Nhưng không phải cô không nghe thấy.

Dù là mẹ chồng hay Tần Nham, 2 người đều rất yêu thương Tần Phi Ngữ, có 1 lần cô vô tình nói vài lời trước mặt Tần Nham, Tần Nham lập tức nói, “Tuổi của nó còn nhỏ, em đừng tính toán với nó.”

Lưu Tuyền thở dài.

Tuổi còn nhỏ?

Đã 20 tuổi rồi, còn nhỏ?

Lúc cô 20 tuổi đã tự kiếm tiền đóng học phí và tiền sinh hoạt rồi.

Lưu Tuyền âm thầm thu suy nghĩ lại, ngồi lên sofa.

Mẹ Tần thấy vậy tiếp tục nói, “Mỗi ngày ở nhà buồn bã cũng không tốt, có lúc cũng nên đi dạo đi shopping 1 chút, lại đây, để mẹ coi mua gì về rồi?”

Thấy Lưu Tuyền ngồi trên sofa, mẹ Tần lướt nhìn mọi thứ 1 phen, “Đều là đồ nam.”

“Dạ!” Ấn tượng của Lưu Tuyền đối với mẹ chồng vẫn rất tốt, cô nhẹ giọng nói, “Con thấy thời gian này Tần Nham bận quá không có thời gian mua quần áo, thấy đồ đông của anh ấy cũng có vài bộ, nên đi mua cho anh ấy 2 bộ, đúng rồi!” Lưu Tuyền đưa 1 túi giấy cho mẹ Tần và Tần Phi Ngữ , “Mẹ, con mua cái này cho mẹ và Phi Ngữ mỗi người 1 bộ.”

Mẹ Tần thấy trong đống đồ không có bộ nào của Lưu Tuyền, sắc mặt ôn hòa hơn nhiều, bà nhận lấy, cười nói, “Tiểu Tuyền à, lần sau không cần mua cho mẹ và Phi Ngữ, 2 người bọn mẹ có đồ rồi, bây giờ kiếm tiền không dễ, vẫn là nên tiết kiệm 1 chút, sau này con và Tần Nham còn phải nuôi con, mẹ và Phi Ngữ mặc ít hơn 1 chút cũng không vấn đề gì, để lại cho cháu lớn của mẹ.”

Mặt Lưu Tuyền lập tức đỏ lên.

Ấn tượng của cô đối với mẹ Tần rất tốt, nên cô không nghĩ mẹ Tần đang kêu cô siêng năng kiếm tiền, mà thật sự nghĩ là mẹ Tần muốn để lại đồ cho con của cô sau này.

Con…

Cô cũng muốn có 1 đứa con chung máu mủ với mình.

“Hôm nay đi shopping với ai?”

“Dạ!” Lưu Tuyền thu suy nghĩ lại, “Là Tiểu Thất, Tiểu Thất gọi điện thoại hẹn con ra.”

Mẹ Tần cười càng sâu, “Bạn con không nhiều, chỉ có 1 mình Tiểu Thất là chơi thân thôi, sau này nên tìm nhiều bạn hơn.”

“Dạ!”

Tiểu Thất không biết tình hình bên Lưu Tuyền, bên này cô đang rất vui vẻ.

Cô bắt taxi đến cửa chính của tập đoàn Phong Hoa.

Đứng ở dưới lầu, gió lạnh thổi vù vù, lạnh đến mặt của cô đỏ ửng, cô đang cầm thức ăn mua ngoài trên tay, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cao tầng dưới ánh mặt trời rực rỡ chói mắt.

Tiểu Thất không nói Lục Sâm biết cô đến đây.

Đặc biệt muốn cho anh 1 bất ngờ.

Hì hì…

Không biết Lục Sâm thấy cô phản ứng sẽ như thế nào? Có đặc biệt vui vẻ hay không?

Tiểu Thất càng nghĩ càng vui vẻ, cười ngốc hì hì bước bước lớn vào tòa nhà.

Ai ngờ, kế hoạch theo không kịp biến hóa!

....

“Ài… vị đại ca này, con thật sự là bạn gái của tổng tài công ty các chú… tại sao chú không tin chứ!”

Bảo vệ mặt nghiêm túc, “Không có thẻ nhân viên không được vào!”

Tiểu Thất không kiên nhẫn, cô lằng nhằng với bảo vệ trước cửa đã hơn 10 phút, chú bảo vệ này quả là yêu nghề, dù cô nói thế nào, cũng không cho cô vào, “Con thật sự là bạn gái của Lục Sâm a a!”

Bảo vệ là 1 người đàn ông trung niên hơn 40 tuổi, đối với ngoại hình của Tiểu Thất không hề bị cảm nắng chút nào, trầm trọng thở dài nói, “Tiểu cô nương à, vẫn là nhanh chóng rời đi, tôi nói thật cho cô biết, khoảng 1 tuần trước tôi cũng gặp người con gái tự xưng là bạn gái của tổng tài đến công ty… mới đầu tôi cũng cho vào, cuối cùng tổng tài trực tiếp hạ lệnh, sau này nếu gặp người phụ nữ như vậy nữa trực tiếp đuổi đi! Ài… mấy cô gái bây giờ không biết làm sao, tổng tài chúng tôi có đẹp trai, cũng không thể tự nhiên nhào tới như vậy…”

Ta kháo!

Còn có loại chuyện này sao!

Tiểu Thất tức đến tóc như dựng ngược lên, “Chú , sau đó mấy cô gái đó thế nào?”

“Tổng tài chúng tôi có danh là không gần nữ sắc, đương nhiên đuổi đi hết rồi!”

Lúc này trong lòng Tiểu Thất mới thoải mái 1 chút!

Sát!

Lục Sâm quả thật là 1 tai họa, khuôn mặt hại nước hại dân mà.

Không được không được!

Cô nhất định phải tuyên bố chủ quyền mới được, nếu không sau này không biết có bao nhiêu cô gái nhào đến!

“Cô gái, cô nhanh chóng đi đi. Cô xinh đẹp như vậy sau này nhất định có thể tìm được bạn trai tốt, đừng nghĩ đến tổng tài của chúng tôi nữa.”

“Chú bảo vệ, con thực sự là bạn gái của Lục Sâm…”

Bảo vệ cũng mất kiên nhẫn, “Cô gái, cô tiếp tục như vậy tôi chỉ có cách đuổi cô đi thôi!”

“Không tin con chứng minh cho chú xem!”

Tiểu Thất lấy điện thoại từ trong túi ra, gọi điện cho Lục Sâm!

Bên kia điện thoại, Lục Sâm vừa ngồi xuống chuẩn bị bắt đầu cuộc họp, đột nhiên điện thoại reo lên, cả hội nghị lập tức im lặng, ngơ ngác nhìn nhau xem ai to gan dám mở chuông điện thoại trong phòng họp, nhìn lẫn nhau, cuối cùng ánh mắt đám đông rơi trên điện thoại trước bàn Lục Sâm.

Lục Sâm nhìn hiển thị trên điện thoại, ngừng diễn thuyết.

“Im lặng!”

Mọi người lập tức im lặng.

Lục Sâm nghe điện thoại, “Tiểu Thất?”

“Lục Sâm… là em, em đang đứng trước cửa công ty anh, em nói anh nghe, anh nhất định phải tăng lương cho chú bảo vệ, thật sự quá yêu nghề rồi, em nói với chú ấy hơn 10 phút rồi, em nói em là bạn gái anh, kêu chú cho em vào, nhưng mà chú quyết tâm không cho! Huhu, em ở dưới lầu sắp lạnh chết rồi.”

Trong phòng họp rất im lặng, mọi người nghe rất rõ ràng giọng nói của Tiểu Thất.

Ánh mắt mọi người lạ lùng nhìn Lục Sâm.

Ai má!

Vậy mà có người dám nũng nịu với tổng tài nổi tiếng máu lạnh! Còn trong lúc đang họp nữa chứ!

Người con gái này quả thực là tự tìm đến cái chết mà!

Sau đó, đám đông còn chưa kịp vui vẻ khi thấy người gặp nạn, đột nhiên nghe thấy giọng nói lo lắng gấp gáp của tổng tài.

“Em ở đó đợi anh, anh lập tức kêu Triệu Đào đến đón em, quên đi quên đi, như vậy chậm quá, em đưa điện thoại cho bảo vệ, anh nói chuyện với chú ấy!”

Đám đông lập tức ngây ngốc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.