39564
"Lão gia, có cần cho người báo tin cho Lý phu nhân không?"
Tô Nhiễm thở dài.
Ông cùng Lý Tĩnh Di kết hôn cũng đã 10 năm, ly hôn cũng đã hơn 10 năm, trong thời gian kết hôn, hai người đều bị ép buộc dần nảy sinh ra sự đồng cảm với nhau, vì vậy đôi bên luôn có sự tin tưởng , mặc dù đã ly hôn nhưng hai người vẫn giống như là bạn bè thân thiết.
Nhưng, Lý Tĩnh Di đối với Tô Gia có phần không hài lòng, bởi vậy dù cho hai người có sự tương đồng với nhau, nhưng bà từ trước tới giờ đều không muốn bước vào Tô Gia dù chỉ là nửa bước!
Lần này đến Tô Gia tìm ông, nhất định là có chuyện gì đó rất là quan trọng đây!
"Lão gia?"
"Cho người đi báo với cô ấy một tiếng đi, nói ta đã về rồi, ngày mai ta ra ngoài cùng cô ý gặp mặt."
"Vâng, tôi sẽ cho người đi báo tin cho Lý phu nhân.”
.......
Người làm đưa nước ấm tới cho Tô nhiễm rửa mặt, đã là hơn mười giờ tối, ông bỗng nhiên nhớ tới Tố Tố và Tiểu Lăng, trong lòng có một chút cảm giác an ủi, vừa chuẩn bị đi nghỉ, thì bên ngoài đột nhiên có tiếng ồn ào.
Tiểu Hà vội vàng chạy ra ngoài, "Lão gia, để tôi đi xem bên ngoài xảy ra chuyện gì."
"uhm!"
Hai phút sau Tiểu Hà quay về,"Lão gia, quản gia A Trung đưa Lý phu nhân tới!"
"Mau mời cô ấy vào,bảo cô ấy ở ngoài phòng khách uống trà đợi ta, một lát ta liền ra."
"Vâng ạ!"
Tô Nhiễm vội vàng thay quần áo, đã dặn nói với Lý Tĩnh Di ngày mai hãy đến, sao cô ấy lại gấp gáp tới đây,có thể nói rõ cô ấy muốn nói cho ta sự tình tương đối nghiêm trọng sao!
Tô Nhiễm vội vàng đi đến phòng khách!
Trong phòng khách ánh đèn rực rỡ, Lý Tĩnh Di có chút đứng ngồi không yên, bà nghe được có tiếng bước chân, là Tô Nhiễm, bà vội vàng từ trên ghế lập tức đứng lên,
"Tô Nhiễm, cuối cùng ông cũng quay về!"
"Xảy ra chuyện gì sao? bà làm sao mà vội như thế tới gặp tôi!"
Lý Tĩnh Di là một người phụ nữ trung niên khoảng 40 tuổi, nhưng có thể nói bà chăm sóc bản thân rất tốt, nhất là sau khi ly hôn, được cùng người mình yêu ở cùng một chỗ, ngày ngày thật sự là hạnh phúc, nhìn qua bà chỉ như phụ nữ chỉ mới 30 tuổi, bà vẫn giữ thói quen trước kia, mặc trên người một bộ sườn xám màu trắng, tô điểm thêm những đường cong hoàn mỹ, hết sức xinh đẹp.
Nhưng lúc này đây. trên mặt Lý Tĩnh Di tỏ rõ vẻ lo lắng và sốt ruột.
Bà nhìn quanh mấy nữ giúp việc bên cạnh, Tô Nhiễm cũng ngầm hiểu ý, ông phất tay cho mấy nữ giúp việc ra ngoài.
Trong phòng khách hiện giờ chỉ có hai người.
Lý Tĩnh Di cảm thấy có chút căng thẳng, bà hạ giọng nói với Tô Nhiễm,"Tô Nhiễm tôi vô tình đứng ở cửa thư phòng cha tôi, nghe được một việc..."
"Ồ..."
Lý gia của bà, từ trước tới nay đều làm ăn với Tô Gia, đương nhiên việc làm ăn của Lý gia cũng không hẳn là "làm ăn", trên Lý Tĩnh Di có một anh trai, việc làm ăn trong nhà từ trước tới giờ bà cũng không có tham gia qua
Bà cũng giống như Tô Nhiễm, đều không muốn làm cái việc không có chút tình người kia đó là buôn bán thuốc phiện!
Bởi vì mẹ ruột bà, cũng là do người ta dùng thuộc phiện đầu độc mà chết!
"Rốt cuộc bà đến đây là vì chuyện gì"
Lý Tĩnh Di khẽ cắn môi nói,"Tôi nghe cha và anh trai nói chuyện với nhau...bọn họ nói cha ông Lão Thái Gia chuẩn bị tại đại thọ 80 tuổi được tổ chức vào hai tháng sau muốn diệt trừ một số người,bọn họ nói chuyện với nhau âm thanh quá nhỏ, tôi cũng không biết cụ thể là ai, hình như là người ở thành phố A, còn nữa hai tháng sau bọn họ sẽ thực hiện một âm mưu lớn gì đấy, cụ thể tôi cũng không biết chính xác, tôi nghĩ sự tình cũng không phải là chuyện đùa nên đích thân tới đây nói trực tiếp cho ông biết! "
Thành phố A!
Tô Nhiễm nghe tới cái tên thành phố đó, tâm trạng cảm giác có chút bất an!
Thành phố A đối với lão thái gia có lợi ích gì để mà nhúng tay vào, ngoại trừ Lãnh Mạc...không chẳng lẽ là Tiêu Lăng!
Ông nhắm mắt lại, Lão Thái Gia biết rõ Tố Tố là con ruột của ông, cha ông cũng biết rõ Tiêu Lăng là con rể của ông, vậy mà vẫn muốn xuống tay với bọn họ!
Tô Nhiễm siết chặt tay lại!
"Bà còn có tin tức gì khác không?"
Lý Tĩnh Di vội vàng lắc đầu," hết rồi...tôi chỉ nghe được bọn họ nói có mấy câu đó, cảm giác bọn họ chuẩn bị từ trong thư phòng đi ra, thế nên tôi cũng không dám đứng ở đó lâu, để cha và anh tôi biết được ,tôi nghe lén bọn họ nói chuyện, dù có là cốt nhục tình thân,bọn họ không quá mức giết tôi....Sợ rằng cũng phải nhốt tôi lại cho đến khi sự việc kia qua đi."
Lý Tĩnh Di cười khổ," tôi chỉ là một người phụ nữ bé nhỏ, hiện tại cũng mới kết hôn, chỉ muốn cùng chồng mình và đứa con mới sinh trôi qua những ngày tháng hạnh phúc, bọn họ nói mấy chuyện kia....Tôi cũng không có năng lực ngăn cản, vì vậy mới nghe lén rồi nói cho ông biết! Tô Nhiễm,không biết sau này sẽ thế nào, ông nhớ kỹ phải cẩn thận một chút."
Tô Nhiễm thật sự cảm động nói " cảm ơn bà đã nói cho tôi biết những lời này。”
Lý Tĩnh Di lắc đầu,"Tôi chỉ muốn làm cho lương tâm mình cảm thấy thanh thản một chút thôi, làm điều ác quá nhiều rồi cuối cùng sẽ gặp báo ứng, Tôi bây giờ chỉ nghĩ tới chồng mình và đứa con mới sinh làm nhiều điều tốt để tích phúc."
"Chuyện này tôi biết rồi, tôi sẽ nghĩ biện pháp để xử lý!"
....
Thời gian trôi qua thật nhanh!
Trong chớp mắt đã nửa tháng trôi qua,kỳ nghỉ hè cũng vừa đến!
Thành phố A lúc này thời tiết ngày càng nóng nực。
Tô Tố hiện tại vẫn ở lại căn nhà cũ, Tiêu Lăng dạo này cũng rất ít đi làm, đúng là hận không thể mỗi ngày ở nhà với Tô Tố và các con, nếu không phải Tô Tố mỗi ngày đuổi anh như đuổi ruồi, nói không chừng có lẽ anh sẽ không đi làm nữa.
Nửa tháng nữa trôi qua, thân thể Lão Gia Tử càng ngày càng không tốt.
Có lúc đang dùng cơm bỗng nhiên cảm thấy khó chịu ông đành về phòng nghỉ ngơi,Tố Tố cảm thấy cái gì đó khác thường,nhất định là bệnh tình của Lão Gia Tử lại tái phát rồi, nên mới phải trở về phòng uống thuốc giảm đau. Tố Tố phát hiện ra tình trạng bệnh tình của Lão Gia Tử nhưng Tiêu Lăng và Tiêu Khả hai người thời gian này có mối bận tâm khác, thế nên cũng không phát hiện ra bệnh tình của Lão Gia Tử.
Công ty của Tiêu Khả thời gian này có chút tiến triển, lại cùng NALA vừa ký một hợp đồng, thật sự cô không thể quan tâm thêm được những cái khác, cuối cùng cô bất đắc dĩ phải xin sự giúp đỡ từ phía Tiêu Lăng, Tiêu Lăng cử một nữ nhân viên nó năng lực tới hỗ trợ Tiêu Khả, lúc này cô mới có được mấy ngày nghỉ, mỗi ngày đều ở nhà nói chuyện với Lão Gia Tử.
Cảnh Thụy cùng Tiểu Thất cũng vậy hai đứa nhóc dạo này cũng rất ít ra ngoài chơi, ngày ngày bên cạnh Lão Gia Tử chuyện trò nói chuyện phiếm.
Tất cả mọi người lúc này trong lòng đều rất rõ ràng。
Lão Gia Tử....chỉ sợ không chịu được quá nửa năm nữa, ông bất cứ lúc nào cũng có thể nằm xuống rời xa thế giới này!
Bởi vậy bây giời bên cạnh Lão Gia Tủ lúc nào cũng có người để nói chuyện, không ai dám để ông một mình.
Ngày hôm nay, thời tiết thật là dễ chịu.
Tinh thần Lão Gia Tử vô cùng tốt!
Tiêu Quốc Cường đem một cái ghế nằm để trên bãi cỏ ngoài biệt thự, rồi để cho Lão Gia Tử nằm xuống, thời gian chỉ có nửa tháng, mà Lão Gia tử đã gầy như vậy, có cảm giác chỉ còn da bọc xương, ông mặc bộ đồ mà hàng ngày vẫn mặc, áo quần bay bay, cảm giác thời gian này ông rất yếu đuối, chỉ cần có cơn gió thổi qua thôi là có thể gục xuống.
"Hôm nay, thật mát mẻ!" Lão Gia Tử nói
" Đúng vậy a, thời tiết mấy ngay nay nóng chết đi được, thời tiết mát mẻ như ngày hôm nay đúng là khó gặp" Tiểu Khả ngồi trên thảm cỏ đấm lưng cho ông nội, Tiểu Thất và Cảnh Thụy nằm ở ghế bên cạnh, thân thiết nhìn Lão Gia Tử, Tiêu Quốc Cường ánh mắt có chút lo lắng nhìn cha mình.
Mà Tố Tố và Tiêu Lăng đứng cách đó cũng không xa, nhìn thấy cảnh này, ánh mắt có chút chua xót.
"Tố Tố..."
" Vâng , em đây!"
"Ôngnội còn chịu được nửa năm nữa đúng không em?"
Tố Tố thở dài không nói gì.
Bởi vì cô biết, đừng nói nửa năm, có khi nửa tháng nữa.....Lão Gia Tử cũng không chịu nổi.