39530
Ngay tối hôm đó,Tô Tố và Tiêu Lăng không về nhà cũ .
Tô Tố gọi điện cho hai đứa nhỏ,sau khi ngắt máy nhìn thấy Tiêu Lăng từ ngoài đi vào.
“Sao vậy,nhìn sắc mặt của anh không tốt lắm?”
“Không có gì” Tiêu lăng xoa xoa mặt,để cho mặt được thả lỏng một chút.Anh đi tới bên giường, “Ngày mai có khả năng anh sẽ không ở nhà…”
“Phải bận việc sao ? thế thì anh đi bận việc đi,một mình em không sao đâu. “
“Ừ !”
“Hay là anh đưa em về nhà cũ? Một mình em ở đây anh không yên tâm.”
Tô Tố lắc đầu liên tục, “Không được không được,hai ngày nữa em về sau cũng được.” Cô bây giờ như thế này,vết thương ở bả vai vẫn còn đang rất đau,cả cánh tay phải vẫn trong trạng thái không cử động được.Như thế này mà đi về,không biết người nhà còn lo lắng như thế nào nữa.
Tô Tố nghĩ một chút,nhìn Tiêu Lăng, “Đã tìm ra là ai làm chưa?”
Tiêu Lăng ngay lập tức biết Tô Tố đang nói gì,ánh mắt anh nhấp nháy., Chắc là…có liên quan tới Bạch Linh !”
Bạch Linh ?
Người phụ nữ đó không phải là ba năm trước đã mất tích rồi hay sao !
Sắc mặt Tô Tố trở nên nghiêm túc lại, “Sao lại có thể là cô ta !”
Tiêu Lăng vuốt vuốt đầu cô, “Được rồi được rồi,em đừng nghĩ nhiều quá,việc này sẽ không bao giờ có lần thứ hai nữa đâu,anh sẽ xử lý !”
Một câu nói,làm dịu đi nỗi bất an trong lòng Tô Tố.
Đêm hôm nay,Tô Tố ôm lấy cánh tay của Tiêu Lăng ngủ rất ngọt ngào.
Ngày hôm sau tỉnh lại Tiêu Lăng đã không còn ở bên cạnh nữa.cô từ giường đứng lên mới phát hiện,Tiêu Lăng đã để quần áo đặt ở đầu giường cho cô.Bây giờ tay trái của cô bị thương,mặc quần áo có chút phiền phức,cho nên Tiêu Lăng chuẩn bị cho cô một bộ váy liền rất rộng rãi,Tô Tố khó khăn mặc váy vào để súc miệng.
Trong nhà tắm,trên cốc Tô Tố đánh răng có gắn một miếng giấy, “Thức ăn đều ở trong hộp giữ nhiệt, nhớ ăn cơm nhé.”
Tô Tố xoa xoa tờ giấy nhỏ,cười ở trong tim.
Ai mà biết được,ba năm trước lần đầu tiên gặp đây là người đàn ông hách dịch lạnh lùng,vậy mà cũng có một ngày đổi thành người đàn ông ấm áp như thế này?
Trái tim của Tô Tố như đang tỏa nắng vậy.
Cô hát thầm,tâm trạng rất tốt ngồi ăn sáng.
Ăn sáng xong.Tô Tố cũng không làm việc gì,mở rèm cửa sổ.để cho trong phòng lộng gió một chút.Ánh nắng thật là tốt,thuận theo hướng của sổ chiếu vào , chiếu lên người cảm thấy ấm á0,thật dễ chịu.
Tô Tố nhắm mắt hít sâu một hơi.
Cô cũng không còn việc gì để làm,xem trong phòng có vài chơi cần dọn ,nhìn thấy trong phòng có chút bừa bãi ,cô bắt đầu thu dọn phòng.
Chỉ có mỗi một chiếc tay để làm cô lau rất chậm.Nhưng cũng chỉ là để giết thời gian,cho nên chậm một chút cũng không sao.Từ từ lau , từ từ lau.Đột nhiên nhìn thấy một chiếc tủ bảo hiểm đặt bên cạnh tủ quần áo !
Tô Tố ngẩn ra một lúc .
Đây là làm cái gì?
Trước kia cô không hề chú ý tới!
Tủ bảo hiểm đặt ngay cạnh tủ quần áo ở góc nhà,cùng màu với tủ quần áo,nhìn trông giống như một cái tủ thấp,không để ý thật sự không chú ý tới.
Tô Tố ngồi xuống thảm ,bỏ cái giẻ lau ra,nhìn chiếc tủ bảo hiểm nghi ngờ!
Trước kia khi vẫn ở bên Tiêu Lăng ,có nhớ Tiêu Lăng không có thói quen dùng tủ bảo hiểm ,cô vẫn nhớ,khi Tiêu Lăng và cô mới bắt đầu nhận được giấy kết hôn,lúc đó Tiêu Lăng vẫn thường trêu cô rằng ,cần mua một chiếc tủ bảo hiểm để bỏ giấy kết hôn vào trong đó.
“Lẽ nào để trong đó là giấy kết hôn ?”
Tô Tố có chút háo kỳ.
Cô dùng ngày sinh của Tiêu Lăng làm mất mã thử một cái,tủ bảo hiểm không mở ra !
Cô lại dùng ngày sinh của mình thử xem,lần này tủ bảo hiểm mở ra.Tô Tố nhìn vào cánh cửa tủ đang mở,trong phút chốc thâm tâm hương vị nào cũng có.
Tiêu Lăng …
Thì ra ba năm cô không ở bên,lại còn dùng ngày sinh của với làm mật mã!
Tô Tố tâm trạng phức tạp mở cánh cửa tủ,tủ bảo hiểm to như thế nhưng bên trong chỉ để chút đồ không nhiều,chỉ có vài tờ giấy mỏng và một chút đồ vật,cô bỏ hết nhưng đồ trong đó ra.Trên cũng là một quyển sốt màu đỏ,quả nhiên là giấy đăng ký kết hôn của bọn họ.
Giấy kết hôn có tổng cộng hai quyển,cô và anh mỗi người một quyển.Nhưng khi đó quyển của cô cũng bị anh tước đoạt mất,cho nên hai quyển giấy kết hôn vẫn nằm yên yên tĩnh tĩnh ở trong đó.
Vẫn còn có vài đồ vật ở trong tủ bảo hiểm.
Một là cô trả cho tu nhân tim của Tiêu Lăng!
Cái khác cũng là cô trả vòng đeo tay của Tiêu Lăng,còn có …nhẫn cưới của họ…
Tô Tố dựa vào cửa tủ quần áo,nhìn ba đồ vật đó thở dài.Cô thật sự không nghĩ tới,Tiêu Lăng thì ra còn đặc biệt mua tủ bảo hiểm để đặt những đồ vật này…
Cô cọ nhẹ nhẹ cái viên kim cương màu hồng đó.
Viên kim cương màu hồng được ánh nắng bên ngoài chiếu rọi vào,sắc màu rực rỡ,thật sự rất là đẹp.
Đẹp nhất vẫn là trái tim tù nhân.
Trái tim tù nhân ! trái tim tù nhân !
“Không phải là bị anh cho ở tù luôn rồi sao !”
Tô Tố lắc đầu thấy buồn cười,thời gian đầu khi cô đưa trả lại đồ cho Tiêu Lăng cô nghĩ cả đời này chắc không còn khả năng được nhìn thấy lại nữa,ai biết được vẫn còn được cất giữ ở đây.…
Tô Tố đem trái tim tù nhân đeo lên trên mắt cá chân.
Kim cương từng mảnh vụn phát sáng ,ở trên chân trắng của cô đúng là nhìn như ngọc,thật sự rất là đẹp !
Tô Tố lại đem kim cương hồng đeo lên ngón áp út.
Cô đưa ra trước ánh sáng nhìn rất lâu,càng nhìn càng yêu không muốn buông bỏ.
Thật ra khi cô nhìn thấy kim cương hồng này,cô vừa nhìn đã rất thích rồi,cô cũng là phụ nữ,cũng thích những đồ vật bling bling.
Tô Tố nhẹ nhàng hôn lên trên nhẫn,cuối cùng cô nhìn tới vòng tay.
Vòng tay…
Đây là vòng tay gia truyền mà Tiêu gia truyền cho con dâu ,bây giờ cô không phải là con dâu của Tiêu gia,đương nhiên không thể đeo!
Cô mở hộp nhìn một cái,cảm thấy ấm áp như chất ngọc vậy,rất nhanh để chiếc vòng cất vào trong hộp.
Cô bắt đầu mở những đống dữ liệu lung tung này ra.
Cô mở rất nhiều lần nhưng đều không có thấy giấy ly hôn !
“Ấy…kỳ lạ,đáng nhẽ phải có mới đúng chứ…”
Giấy ly hôn cũng như vậy là mỗi người một quyển.Nhưng lần này,giấy ly hôn của cô không có giao cho Tiêu Lăng,mà tự cô giữ bên mình.Ba năm ở mỹ,rất nhiều lần cô nhìn quyển giấy ly hôn bé tý đó đều thất thần.nhưng,Tiêu Lăng tại sao không có giấy ly hôn ?
Tô Tố thấy rất kỳ lạ !
Cô vẫn nghĩ là hay mình bỏ sót , cô lật lại từng tờ từng tờ dữ liệu,cô lo lắng liệu có phải giấy ly hôn đó bị kẹp lẫn ở bên trong hay không .
Nhưng từng tờ từng tờ lật,vẫn vậy không có !
Tô Tố tự mình nói với mình, “Chẳng lẽ bị anh ấy vất đi rồi ?”
Nghĩ đi nghĩ lại cũng không thể nào có khả năng này,Tiêu Lăng không giống như sẽ lưu giữ những thứ này.
Tô Tố thở dài một tiếng .
Đang chuẩn bị đem chỗ tài liệu này cất lại vào trong tủ bảo hiểm,nhìn thấy tiêu đề ở bên trên giấy đăng ký kết hôn,Tô Tố bỗng dưng ngạc nhiên !
Thỏa thuận ly hôn !
Cô nhanh chóng mở chỗ tài liệu này ra,cẩn thận kiểm tra từng chút một,tài liệu này,quả nhiên là là thỏa thuận ly hôn của Tiêu Lăng !
Tô Tố trợn tròn mắt !
Làm cô kinh ngạc nhất không phải là thỏa thuận ly hôn ở chỗ Tiêu Lăng,mà là…mục điền chữ ký của Tiêu Lăng,trắng tinh trống không!
Vẫn là để trống !
Tô Tố bịt miệng !
Việc này là thê nào !
Khi đó thư ký Trương đem thỏa thuận ly hôn tới cho cô ký cô nghĩ là Tiêu Lăng cũng ký tên rồi, sau đó bọn họ mới làm thủ tục ly hôn !
Nhưng bây giờ xem ra…
Cơ bản không phải là như thế mà !
Không ký tên ở thỏa thuận ly hôn,làm sao mà làm thủ tục được!
Tô Tố thấy hoàn toàn ngu muội !
“Chưa hiểu rốt cuộc…đang xảy ra chuyện gì đây!”