39520
"Nhưng mà, nhưng mà cũng không nhất định phải sống chung với nhau. . . . . ."
"An Tiểu Hi, em hãy cho anh biết là em đang lo lắng cái gì, hay là em đang sợ hãi cái gì?"
Tiểu Hi"Bừng" đỏ mặt.
Đương nhiên là cô lo Tôn Nguyên sẽ thừa cơ hội quấy rối cô. . . . . .
Tôn Nguyên nhìn ra được vẻ lo lắng của cô, vỗ ngực đảm bảo, "Em yên tâm đi, chờ đến khi gặp mẹ anh rồi, anh nhất định sẽ không ở chung với em nữa đâu, đến lúc đó chúng ta đã chính thức trở thành một cặp tình nhân nam nữ rồi, trong ba ngày này . . . . . . anh đảm bảo với em, chỉ cần em không đồng ý, trong ba ngày này anh chắc chắn sẽ không động đến ngón tay của em, đương nhiên. . . . . . Nhắc trước là em không được uống rượu đấy, bằng không em uống rượu rồi lại phát điên cưỡng bức anh, thì kết quả sẽ không tốt lắm ."
Thật đáng chết mà!
Anh ta có thể không nhắc đến vấn đề này được chứ!
Tiểu Hi hai má đỏ ửng lên, "Em thề, em thề về sau sẽ không bao giờ ...... uống rượu nữa!"
"Ok, vậy chúng ta quyết định một cách vui vẻ nhé!"
Tiểu Hi lại há hốc mồm.
Quyết định gì?
Quyết định gì thế? Cô ta đã gật đầu rồi sao!
Tôn Nguyên - lộ vẻ mặt"Em muốn đùa giở với anh à?" như phản ứng, Tiểu Hi quay qua nhìn nhất thời liền hiểu ra , được rồi được rồi! Ai biểu cô bị đuối lý làm chi! Ai biểu cô uống xong rượu rồi lại hóa thân thành sói làm như vậy với Tôn Nguyên làm chi!
Đã lầm lỗi trong lúc say rượu rồi!
Tiểu Hi quyết định rồi, sau này ai đụng đến rượu, thì người đó là kẻ khốn nạn!
. . . . . .
Thời gian qua đi thật nhanh!
Chỉ chớp mắt, Tô Tố về nước cũng đã nửa tháng rồi, nửa tháng nay, ngoài việc bên cạnh Trương Hân và lão gia tử, thì thời gian còn lại cô đều tập trung vào làm việc.
Công việc của cô đã gần ở giai đoạn cuối rồi.
Sáu công ty cạnh tranh nhau, cuối cùng chỉ còn lại việc cạnh tranh của hai nhà mà thôi.
Trong đó có một công ty trang phục của nhà TriệuTịnh, còn một bên khác là của công ty Tiêu Khả!
Hai công ty này đã khiến Tô Tố không ngừng do dự.
Công ty của gia đìnhTriệu Tịnh trước giờ đều kinh doanh trang phục, lại có nhà thiết kế và đường dây sản xuất, kinh doanh rất lớn, nhưng mà thương hiệu của họ ở khu vực phía nam chỉ có một chút tiếng tăm mà thôi, nhưng ở khu vực phía bắc hoàn toàn không có tiếng gì, không giống như Nala nổi tiếng toàn thế giới, nhưng mà họ cũng có ưu điểm của bản thân, ví dụ như mô hình kinh doanh của họ, đặc biệt tiên phong hơn, hơn nữa đối với khía cạnh quảng bá thương hiệu, họ cũng có nhiều kinh nghiệm phong phú hơn.
Còn công ty của Tiêu Khả, ưu điểm là có một quỹ tài chính hùng hậu, Tiêu Khả lại đối với ngành nghề này lại một trăm phần trăm nhiệt tình, nhưng cũng có khuyết điểm, đó là trước giờ Tiêu Khả không có bất kỳ kinh nghiệm quảng bá thương hiệu.
Ngày hôm nay.
Tô Tố ở văn phòng làm việc nói chuyện video với lão tổng của công ty.
Tổng bộ công ty trụ sở ở bên Mĩ, lão tổng lại là một người Mĩ chính tông, tóc vàng mắt xanh năm nay chỉ ba mươi tuổi, vừa anh tuấn lại vừa tao nhã, nhưng lại có cái tên không phù hợp với bên ngoài của lão tổng,……là Tom!
Mỗi khiTô Tố nghe đến cái tên này, đều nghĩ đến bộ phim hoạt hình nổi tiếng《 Tom and Jerry》trong đó có chú mèo tên Tom!
Nala là thương hiệu của thái gia gia của Tom sáng lập ra, đến nay đã có hơn trăm năm lịch sử, Tom có thể được xem là trưởng môn nhân cho thế hệ sau, năng lực làm việc đương nhiên là có thật!
Nhưng mà. . . . . .
Anh ta cũng rất rất là phong lưu!
Cũng đã từng đeo đuổi cô, nhưng sau khi Tô Tố cự tuyệt, Tom cảm thấy rất tiếc nuối, sau đó liền tìm một mỹ nhân khác.
Video mở lên, Tom kêu la một cách khoa trương, "Ồ, mỹ nhân của tôi, bây giờ em mới nghĩ là liên hệ với anh sao . . . . . ."
Tô Tố vểnh miệng cười!
"Boss, tôi có chuyện muốn nói với ngài."
Sắc mặt của Tom như tiếc nuối, "Tôi còn tưởng tiểu mỹ nhân nhớ tôi nữa, nhưng mà đã nửa tháng không gặp rồi, tôi thật sự là nhớ cô ." Nói xong lại còn nháy mắt với Tô Tố.
Tô Tố coi như không nhìn thấy.
Cô ho nhẹ một tiếng, bèn lấy chuyện hai bức thư đấu thầu ra kể cho Tom nghe, khi nghe được sự việc, sắc mặt của Tom trở nên nghiêm túc ra, anh ngồi trên chiếc ghế văn phòng, gõ nhẹ lên chiếc bàn làm việc, thật lâu sau mới hỏi Tô Tố, "Cô hiểu rõ về thị trường A Thị hơn tôi, cô có thể, so sánh xem thích công ty nào hơn?"
"Theo cá nhân của tôi, thì tôi đặc biệt thích công ty này!" Tô Tố đem thư đấu thầu của công ty Tiêu Khả đưa ra, đảo một vòng trước mặt màn hình, sau đó kể những mặt tốt của công tyTiêu Khả ra.
"Ok, vậy sao cô vẫn còn do dự?"
Tô Tố do dự một chút mới nói, "Trên thực tế, người chủ của công ty này. . . . . . là một người bạn tốt của tôi, cho nên. . . . . ."
Sắc mặt của Tom lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra là như thế! su, cô hoàn toàn không cần lo lắng như vậy, cái chúng ta cần xem chính là thực lực của công ty, nếu công ty của bạn cô phù hợp với điều kiện của chúng ta, Trung Quốc thường có ngạn ngữ, cái có lợi với chúng ta cớ sao lại không làm?"
Tản đá trong lòng ngực của Tô Tố đột nhiên như được hạ xuống, sắc mặt cô trở nên thoải mái hơn, "ok, tôi đã biết làm thế nào rồi."
"Tiểu mỹ nhân, tôi mong chờ cô quay trở về!" Nói xong chuyện chính sự, Tom lại giở giọng không đứng đắn.
Tô Tố chợt nghĩ ra điều gì đó, không nhịn được quay sang nói với Tom, "Boss, hạng mục này sau khi hoàn thành, thì tôi có thể sẽ ở lại trong nước thêm một thời gian dài nữa, tôi. . . . . . đã nghĩ đến việc xin từ chức!"
"Oh my God, tôi có thể hỏi nguyên nhân tại sao không?"
"Sorry, là nguyên nhân của cá nhân tôi thôi."
Tom nhún nhún vai tỏ vẻ cần giải thích, "Ok, tôi không hỏi thêm nữa, không thì như vậy đi! Tôi cho cô nghỉ ngơi, tạm thời nghỉ ngơi dài hạn, cô muốn trở về lúc nào cũng được, ok?"
Tô Tố sửng sốt một chút, "Boss. . . . . ."
"Thì quyết định như vậy đi, tôi có buổi hẹn bên ngoài rồi, tiểu mỹ nhân, lúc nào về cũng được nhé!"
Video kết thúc.
Tô Tố nhẹ thở dài.
Trên thực tế, cô rất là cảm kích Tom!
Năm đó, cô dẫn theo hai đứa nhỏ sang Mỹ sinh sống, bởi vì ngôn ngữ không thông, hơn nữa bất đồng màu da, rất nhiều công ty đều không muốn nhận cô! Lúc cô đến tổng bộ của Nala xin việc, thì người trực tiếp phỏng vấn cô chính Tom, tuy rằng cô thật sự không biết là vì sao một người chủ lớn như vậy lại tự mình đứng ra phỏng vấn một nhân viên mới! Nhưng mà là Tom đã nhận cô vào làm tại công ty!
Tuy rằng Tom nói chuyện ngả ngớn.
Nhưng thực tế, ngoại trừ anh ta hay nói chuyện tầm phào, cho tới bây giờ vẫn không có hành động gì không tốt với cô.
Anh ta là một người quân tử!
Sau đó cô ở lại làm việc trong công ty hơn hai năm, cũng là đích thân Tom đã đề bạc cô lên đến chức vị hiện tại.
Bây giờ mà đề nghị rời chức, trong lòng Tô Tố có chút áy náy!
Có cảm giác như qua cầu rút ván vậy!
Quên đi quên đi!
Ở bên cạnh lão gia tử sống qua ngày mới là quan trọng nhất, coi như là nàng báo đáp lại việc lão gia tử đối tốt với cô, để cho người già trải qua những ngày tháng cuối cùng thật an tâm.
Tô Tố thu dọn dữ liệu chỉnh tề, đem tư liệu của công ty Tiêu Khả giao cho Aisa, căn dặn cô ta, "Hãy liên hệ với người phụ trách của công ty này, hai ngày này phải chuẩn bị cho việc ký hợp đồng này."
"Dạ được!"
Công việc hoàn tất, Tô Tố từ trên ghế làm việc đứng lên, cô đi ra khỏi văn phòng, vỗ vỗ tay, sau đó tất cả mọi người trong phòng làm việc đều quay mặt nhìn qua.
"Nửa tháng nay mọi người đều vất vả rồi , bây giờ hạng mục cũng đã đến giai đoạn kết thúc, chỉ cần ra hợp đồng nữa, tiếp theo cũng không còn chuyện gì nữa, mọi người có thể tan ca rồi, còn thừa lại thời gian nửa tháng, thì tôi cho các bạn nghỉ ngơi!"
"Oa oa, Tô tổng vạn tuế!"
Tô Tố lắc đầu, cô ta cũng bước xuống lầu tan ca.
Tô Tố sau khi về nước không có mua xe, trước giờ vẫn là dùng xe taxi để đi lại, có những lúc Tiêu Lăng rảnh thì qua rước cô.
Hôm nay, Tô Tố được tan ca sớm, nhưng Tiêu Lăng không có đến.
Tô Tố cũng không muốn làm phiền anh, tự mình kêu taxi về nhà.
Sau khi lên taxi, báo địa chỉ là xe bắt đầu tiến về phía trước!
Rất nhanh, Tô Tố ý thức như không bình thường!
"Đây không phải là hướng tôi muốn đi, anh muốn chở tôi đi đâu!"