Truyện Không Tên Số 16

Chương 227




21227

Tiếp theo sau của buổi yến tiệc, còn có tiết mục khiêu vũ, sau khi trải qua một ven khẩn trương đấu giá, bầu không khí của cả buổi yến tiệc lại trở nên tốt đẹp hơn, mà còn rất có tình cảm, Đơn Doanh giận đến một mình buồn bực trong phòng trên lầu hai, Long Dạ Tước quả nhiên không quan tâm đến tiền bạc, anh cũng muốn đấu giá được sợi dây truyền ngọc trai đó tặng cho Tô Lạc Lạc, đó là đồ vật của mẹ đó, Tô Lạc Lạc vì sao muốn lấy chứ?

Tám mươi triệu, đây xem như là một cái giá trên trời đó.

Hơn nữa, Đơn Doanh cũng có chút tức giận, giữa Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc quả nhiên cũng có con rồi, chẳng lẽ Long Dạ Tước thích cô, chính vì cô đã sinh con của anh sao?

Cửa phòng của cô được đẩy ra, chị em tốt của cô bước đến phía trước, nói với cô, “Tiểu Doanh tiệc khiêu vũ sắp bắt đầu rồi đó, cậu có muốn đi xuống không?”

Đơn Doanh hứ một tiếng, “Tớ không có hứng thú, những người đàn ông đó tớ nhìn vào cũng thấy chán.”

“Tớ biết cậu chỉ thích Long Dạ Tước thôi! Nhưng mà người ta đã có bạn gái rồi, nhưng mà, cậu là Đơn tiểu thư, là phía chủ nhà của buổi tiệc này, chỉ cần cậu chủ động mời anh ta nhảy một điệu múa, tớ nghĩ anh ta dù thế nào đi nữa, cũng không từ chối cậu đâu, nhiều khách mời ở đây đều đang nhìn đó!”

Ánh mắt của Đơn Doanh sáng lên, ngước đầu lên nhìn vào chị em tốt, “Cậu nói là sự thật chứ? Tớ mời anh ta, anh ta đúng là sẽ đồng ý chứ?”

“Đây là vấn đề lịch sự, Long Dạ Tước cũng là quý công tử của gia đình giàu có, anh ta chắc chắn không đến nổi không biết phép tắc mà từ chối cậu đâu!”

“Cậu nói rất đúng, nếu như anh ta là một quý ông, anh ta nhất định sẽ không từ chối tớ, hơn nữa, anh cũng không thể nào cả đêm đều nhảy cùng Tô Lạc Lạc mà.” Tự tin của Đơn Doanh đã trở lại, cô nghĩ, Long Dạ Tước không chú ý đến cô, chính vì anh chưa hiểu rõ về cô.

Chỉ cần anh hiểu được mặt tốt đẹp của cô, cô nhất định mạnh hơn Tô Lạc Lạc gấp mười lần. Trong sàn nhảy, Tô Lạc Lạc có chút khẩn trương, bởi vì cô nhảy múa thực sự rất tệ, nhớ lại lần trước nhảy múa cùng anh, cô cố tình đạp vào chân anh, nhảy đến một nữa thì rời đi, mà đêm nay, tâm trạng của cô đã không còn là hồi lúc mới quên biết với anh rồi, cô đúng là phải rất nghiêm túc đảm nhận vai trò là bạn nhảy của anh.

“Thực tình em không biết khiêu vũ mà.” Tô Lạc Lạc chích ngừa với anh ta trước.

Long Dạ Tước ôm lại eo của cô, mang cô sát gần với bản thân một chút, “Anh sẽ dạy cho em.” “Ờ! Được thôi!” Tô Lạc Lạc chỉ còn cách gật đầu, Long Dạ Tước đưa tay ra, ôm lại chiếc eo của cô, xoay chuyển cơ thể liền bước vào trong sàn nhảy, đây là một âm nhạc có bốn tiết tấu chậm, những khách mời trong sàn nhảy, đều nhảy rất tuyệt đẹp, Tô Lạc Lạc theo bước nhảy của Long Dạ Tước, từ từ lắc lư chiếc eo, chiếc eo thon mảnh mai, bàn tay của người đàn ông tuyệt vời ôm lại, cảm nhận sự dịu dàng chiếc eo thon của cô, trong ánh mắt sâu sắc của Long Dạ Tước thêm vào chút ý nóng bỏng.

Tô Lạc Lạc có chút xấu hổ không dám nhìn ánh mắt của anh, cô rõ ràng cảm nhân được nhiệt độ nóng bỏng có thể làm con người tan chảy trong mắt của anh, đột nhiên, bàn tay lớn của Long Dạ Tước lọt vào phía sau đầu của cô, nhẹ nhàng ấn một cái, khuôn mặt nhỏ của Tô Lạc Lạc liền sát vào trước ngực của anh, chôn sâu vào trong.

Giờ đây, cô đúng là có chút ngại không dám nhìn ánh mắt của những người xung quanh, cô dứt khoát thà trở thành con đà điểu, ôm sát trước ngực của anh, từ từ nhảy múa, trong khi hô hấp, toàn là hơi thở thanh thoát rất dễ chịu của người đàn ông này.

Nơi u ám bên cạnh, trong ánh mắt của Đơn Doanh chiếu ra một ánh mắt đố kỵ, cô cắn vào môi, đợi đến lúc điệu nhảy này kết thúc, cô phải tìm một cơ hội thích hợp nhảy múa cùng Long Dạ Tước.

Cuối cùng, một bản nhạc đã kết thúc, âm nhạc đổi thành bản nhạc thoải mái, khách mời đều ở bên cạnh nghỉ ngơi, thưởng thức rượu ngon, Đơn Doanh đã nhắm chuẩn cơ hội, một bộ đầm dạ hội màu đỏ thu hút tầm nhìn, khi cô đi ngang qua, có được rất nhiều sự chú ý và mong đợi của nam tính, hy vọng có cơ hội nhảy múa cùng cô.

Sau đó, họ chỉ có thể mở to mắt lên nhìn vào Đơn Doanh bước ngang qua họ, bước đến bên cạnh của Long Dạ Tước, Đơn Doanh dùng giọng điệu trong trẻo mở lời, “Anh Long, tôi có thể cùng anh nhảy một điệu nhảy không?”

Tô Lạc Lạc đang ở bên cạnh uống nước, trái tim của cô níu lại một cái, cô thực sự là không thích Đơn Doanh quá gần Long Dạ Tước, cô nhìn sang Long Dạ Tước, đang nghĩ anh sẽ làm như thế nào.

“Xin lỗi, tôi mệt rồi.” Long Dạ Tước trực tiếp lạnh lùng từ chối.

Sắc mặt của Đơn Doanh có chút thay đổi, Long Dạ Tước quả nhiên lấy lý do mệt mõi từ chối cô hay sao? Đương nhiên, cô sẽ không cam tâm như vậy, cô nhếch môi cười, “Không sao cả! Tôi có thể đợi anh nghỉ ngơi một lát.”

“Đêm nay, toàn bô thời gian của tôi đều thuộc về cô ta rồi.” Ánh mắt của Long Dạ Tước lọt trên người của Tô Lạc Lạc, tình cảm chiều chuộng trong đôi mắt, người bên cạnh đã nhìn thấy hết. Sắc mặt của Đơn Doanh có chút không chịu đựng được nữa, cô cắn vào môi, không ngờ là Long Dạ Tước quả nhiên một lần cơ hội cũng không cho cô, mà mọi thứ này, cũng chỉ vì Tô Lạc Lạc đó, cũng không biết đã cho người đàn ông này uống thuốc mê gì rồi, khiến trong ánh mắt của anh chỉ nhìn thấy người phụ nữ này thôi, những người con gái khác lại xem như không nhìn thấy.

“Tô tiểu thư, tôi mời bạn trai của cô nhảy một điệu múa, cô không có ý kiến mà!” Đơn Doanh chỉ có thể mở lời với Tô Lạc Lạc, cô nghĩ, nếu như Tô Lạc Lạc từ chối cô, vậy sau này thì cô có lý do giận cô ta rồi đó.

Tô Lạc Lạc có chút sửng người ra, cô ta vẫn là không chịu bỏ cuộc, cô nhếch môi cười, “Tôi không làm chủ được, cô vẫn là hỏi anh ta đi!”

Cô mang trái banh đá lại cho Long Dạ Tước, sắc mặt của Long Dạ Tước lộ ra chút ý bài xích, đây khiến cho Đơn Doanh đã không còn can đảm hỏi thêm một lần nữa, cô cắn vào môi nói, “Vậy thất lễ rồi.”

Khi quay lưng, khóe mắt của Đơn Doanh đã uất ức đỏ lên, cô muốn khóc ra rồi đó, mà lúc nãy, khi cô bước qua đây, nhiều người như vậy nhìn vào cô, hiện nay, những người đó nhìn cô bị Long Dạ Tước từ chối rồi đó.

Cô xưa nay tính tình hơi kiêu ngạo, đương nhiên không chịu được uất ức như vậy, cô che môi lại chạy theo hướng phòng vệ sinh, Đơn phu nhân ở gần đó nhìn thấy cảnh này, chỉ có thể than một tiếng.

Buổi khiêu vũ kết thúc, khách mời dần dần cũng quay về, Tô Lạc Lạc muốn tìm cơ hội chào tạm biệt với ba mẹ, cô cũng không nhìn thấy ba nhiều, ông giống như đang tiếp đón những khách mời có tuổi tác, cô không tìm thấy Đơn phu nhân, cô hỏi một nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ chỉ tay vào hướng lầu hai, “Cô lên lầu hai tìm thử xem! Đó là phòng nghỉ ngơi mà Đơn phu nhân thường hay sử dụng đó.”

“Được!” Tô Lạc Lạc gật đầu, quay đầu nhìn sang Long Dạ Tước, “Vậy em lên đó nha! Anh ở đây đợi em nhé.”

“Được!” Long Dạ Tước nhẹ giọng nhận lời.

Tô Lạc Lạc từng bước từng bước bước lên lầu hai, cô đang tìm kiếm, thì nghe thấy bên trong một phòng nghỉ ngơi truyền đến một tiếng la mắng tràn đầy oán hận, “Cô ta là thứ gì chứ? Cô ta bằng cái gì mà có được anh ta chứ?”

Trong lòng của Tô Lạc Lạc ngây ra, giọng nói là của Đơn Doanh, cô đứng trước cửa, thì nghe thấy Đơn Doanh đang khóc lóc và la mắng với chị em tốt, “Cô ta cứ nghĩ là có gương mặt giống tớ, thì sẽ có được sự để ý của ba mẹ, cô quá tự tin rồi đó, tớ mới là con gái của nhà họ Đơn, cô là thứ gì chứ? Cô ta thứ gì cũng không phải, nói không chừng cô ta chính là loại con hoang của người nào đó sinh ra.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.