19969
Quý An Ninh ngồi trong xe, cho dù có cửa kính che đậy, cô cũng có thể cảm nhận mạnh liệt ánh mắt oán hận của Lam Doanh, tuy cô ta nhìn Cung Vũ Trạch, là một khuôn mặt tươi cười, nhưng, khi nhìn sang cô, trong mắt ẩn giấu bên trong sự ghen tị dữ dội.
Quý An Ninh rất muốn nói cho cô ta biết, cô chỉ là tiện đường đưa Cung Vũ Trạch về đây thôi, nhưng cô nghĩ, chả cần thiết.
Cô chả muốn Lam Doanh và Cung Vũ Trạch có tí tiến triển gì, cô càng hy vọng một nửa còn lại của Cung Vũ Trạch sẽ giống như cô gái xinh đẹp được gặp lần trước.
Nghĩ đi nghĩ lại, trái tim của Quý An Ninh có một xíu nhức nhói, Cung Vũ Trạch xách đồ đứng sang một bên, cô đã quay đầu xe, sau đó, cô lái xe rời khỏi.
Từ tấm gương chiếu hậu, nhìn thấy ánh mắt dõi theo phía này của Cung Vũ Trạch, chỉ là cô đã lái xa, nhìn không rõ biểu cảm trên mặt anh.
Lam Doanh thấy Quý An Ninh rời khỏi, cô lập tức giả vờ tò mò hỏi, “Anh Vũ Trạch, lúc nãy là trợ lý của anh sao?”
“Không phải.” Cung Vũ Trạch lạnh lùng đáp.
“Vậy là bạn của anh hả? Hay là cô bạn gái của anh?” Lam Doanh cười hỏi, cô muốn dò hỏi địa vị của Quý An Ninh trong lòng Cung Vũ Trạch.
Đại khái là ba chữ cô bạn gái đả kích đến Cung Vũ Trạch, khuôn mặt tuấn tú lập tức đen sì, đáp lại, “Một người chẳng là gì cả.”
Trong lòng Lam Doanh vui mừng, xem ra cảnh diễn của ba năm trước, Quý An Ninh diễn tốt lắm, đã thành công khiến Cung Vũ Trạch hận cô.
Chỉ là tại sao khi nãy Cung Vũ Trạch ngồi xe của cô ta về đây vậy? Chẳng lẽ trong lòng của Quý An Ninh không cam tâm, lại muốn tiếp cận anh ấy lần nữa?
Nhất định là như vậy.
Trong mắt Lam Doanh hiện lên vẻ phẫn nộ, và lúc này, giọng nói có chút kì lạ của Cung Vũ Trạch hỏi, “Cô có việc gì sao?”
Mặt Lam Doanh hơi ửng đỏ, cô có chút xấu hổ nói, “Anh Vũ Trạch anh quên rồi sao, lần trước anh nói, nếu em có thời gian, có thể đến chơi bất cứ lúc nào mà!”
Tất nhiên là Cung Vũ Trạch nhớ, bữa đó anh bị Quý An Ninh và Quý Thiên Tứ cùng dùng bữa kích thích, đích thực là có nói như thế với Lam Doanh.
Chỉ là, anh không xem nó là thật.
Cung Vũ Trạch ấn mật mã của cửa vào, nói với cô, “Vào đi!”
Lam Doanh lập tức vui mừng đi vào theo phía sau, vừa vào liền nhìn thấy con chó bự phóng điên cuồng ra chào đón, cô giật mình, tự nhiên giơ tay nắm lấy tay của Cung Vũ Trạch, muốn anh bảo vệ cô.
“Tiểu Kha, không được hù dọa người khác.” Cung Vũ Trạch lên tiếng, đồng thời, tự nhiên rút cánh tay đang bị Lam Doanh ôm về.
Cung Vũ Trạch bước vào phòng khách, Lam Doanh phía sau thấy anh đang xách chiếc túi đựng đồ mua trong thương mại, cô cười hỏi, “Anh Vũ Trạch, anh muốn mua gì vậy, cho người giúp việc đi mua là được rồi, cần chi tự mình đi mua?”
Cung Vũ Trạch đương nhiên không nói cô biết, hôm nay anh tới trung tâm thương mại, là do anh đi ngang qua cổng mua sắm, thấy chiếc xe của Quý An Ninh, cho nên, tự nhiên anh cũng đi vào trong đó.
“Những gì mình tự làm được, thì tôi không thích làm phiền tới người khác.” Dứt lời, Cung Vũ Trạch gọi điện thoại cho Hà Vĩnh, bảo ông dắt người và đầu bếp đến đây, anh không thích ở riêng với Lam Doanh.
“Anh của cô có qua đây dùng cơm trưa không?” Cung Vũ Trạch hỏi Lam Doanh sau lưng.
“Có lẽ anh của em sẽ không đến đâu! Hình như hôm nay anh trai phải ra ngoại tỉnh bận công việc.” Lam Doanh tất nhiên không muốn anh trai đến đây, làm một bóng đèn to đùng.
Lúc này, Tiểu Kha muốn đến gần Lam Doanh, Lam Doanh lập tức tỏ vẻ sợ hãi, nhìn Tiểu Kha nói, “Đừng đến gần tôi, anh Vũ Trạch, nó có cắn người không vậy!”
Cung Vũ Trạch nhìn dáng vẻ bày đặt của cô, bất giác nhớ đến khung cảnh Quý An Ninh đến gần Tiểu Kha trước kia, thích một người, sẽ thích tất cả mọi thứ của người đó, cho dù hồi đó lúc mới gặp Quý An Ninh rất sợ Tiểu Kha, nhưng, sẽ không phớt lờ nó đâu.
Cho nên, trong lòng của Cung Vũ Trạch không được vui.
“Không đâu!” Cung Vũ Trạch lên tiếng, nói với Tiểu Kha, “Tiểu Kha, ra ngoài vườn chơi đi.”
Vừa vặn Tiểu Kha cũng không thích Lam Doanh, bởi vì tuy động vật không phải là con người, nhưng chúng có cảm giác mạnh mẽ, nó biết Lam Doanh không thích nó.
Lam Doanh còn muốn tỏ vẻ một phen, cô vội nói một câu sau lưng Tiểu Kha, “Anh Vũ Trạch, sao anh lại nuôi một con chó to lớn, hung tợn như vậy chứ! Anh nuôi nó để trông nhà sao?”
Cung Vũ Trạch nắm chặt cú đấm, Tiểu Kha là thú cưng của anh, anh chỉ cho phép người ta thích nó, không cho phép kẻ khác khi dễ nó, giọng anh lạnh lùng đáp, “Không phải.”
Lam Doanh hình như cảm thấy sắc mặt của anh thay đổi, cô vội nở nụ cười tươi nói, “Anh Vũ Trạch, hoàn cảnh nơi đây thật tốt, cảnh cũng thật đẹp, em rất thích ngôi nhà của anh!”
Lời nói này của cô, chẳng phải đang ám chỉ với Cung Vũ Trạch, nếu muốn cô ở lại vài hôm, cô sẽ đồng ý.
Nhưng mà, Cung Vũ Trạch chỉ hơi nhướng mày, nói với cô, “Tôi vào phòng sách xử lý công việc một chút, cô tùy tiện đi!”
Lam Doanh có chút thất vọng, nhưng mà, cũng không nên bắt Cung Vũ Trạch chơi với cô, dù sao thì bây giờ cô cũng đang ở trong nhà anh, đây là việc ba năm qua, lần đầu tiên cô có cơ hội riêng tư với anh ấy.
Ba năm trước, cô tưởng đuổi Quý An Ninh rời khỏi anh, cô sẽ có cơ hội, nhưng, không ngờ tới, rất nhanh cô biết được anh đã ra nước ngoài từ chính miệng anh trai nói, đi đến nước M xa xôi để quản lý công ty, điều này thật sự khiến cô thất vọng, cô đã cố gắng mấy lần, cũng chỉ có một lần đi gặp anh cùng với anh trai, sau đó đến một club chơi một bữa, về sau, anh trai bận rộn suốt, cô cũng không có cơ hội tìm anh nữa.
Và, từ sau hôm đó, cô phát hiện tính cách của Cung Vũ Trạch thay đổi càng trở nên lạnh nhạt hơn, giống như càng khó gần hơn.
Nhưng, những thứ đó đều không cản trở cô ái mộ anh, vì tuổi tác của Cung Vũ Trạch càng lớn, sự quyến rũ của đàn ông trên người anh ấy, càng khiến phụ nữ khó mà dứt được.
Anh giống như pháo hoa rực rỡ, cô thì giống như con thiêu thân sẵn sàng lao vào.
Cung Vũ Trạch đi lên lầu, Lam Doanh cũng nhân cơ hội đi dạo quanh khu biệt thự anh ở, chỗ này sờ chút, trong đầu tưởng tượng ra khung cảnh, nếu có một ngày, cô trở thành chủ nhân của ngôi nhà này, thì tốt biết bao!
Tiếp đó, cô lại nhớ đến sự tiếp cận của Quý An Ninh, trong mắt hiện lên cơn phẫn nộ, Quý An Ninh là người phụ nữ mà Cung Vũ Trạch yêu sâu đậm trước kia, cô ta hiện giờ mặt dày đến gần, khó nói Cung Vũ Trạch sẽ mềm lòng, quay trở lại với cô ta.
Không được, cô tuyệt đối không cho phép việc này xảy ra, Cung Vũ Trạch là của cô, ngoài cô ra, cô phải xua đuổi tất cả đàn bà đến gần anh.
Trong lòng Lam Doanh rất có lòng tin, cô tự tin sau này Cung Vũ Trạch sẽ thích cô thôi.
Trước khi như vậy, người đàn bà khác cấm tiếp cận Cung Vũ Trạch.
Ít ra bị cô phát hiện, cô sẽ tìm mọi cách ngăn cản.
Quý An Ninh lái xe về đến nhà, cô xách hai bao đồ đặt lên ghế sofa, đồ ăn vặt và trái cây mua về, lúc này cô chả muốn động đến, bởi vì, trong lòng cô đang rối bời.