Truyện Không Tên Số 14

Chương 587




19587

Hai người đi trong kiến trúc cổ kính mang đậm dấu ấn thời gian, Lam Ca rất hào hứng, mỗi lần đi tới chỗ giới thiệu cảnh quan anh đều đọc rất lâu, Diệp Tiểu Thi cũng không thấy nhàm chán, cùng anh lặng lẽ ngắm cảnh, Lam Ca thi thoảng có chữ không biết cũng sẽ hỏi cô.

Trước mặt một bức tượng phật rất lớn, Lam Ca đột nhiên có hứng thú, hy vọng có thể cùng cô chụp một tấm hình kỉ niệm, anh nói với một cô gái trẻ tuổi nhờ cô ấy giúp mình chụp một tấm hình, cô gái kia đương nhiên là không từ chối.

Cô ấy cầm máy ảnh, Lam Ca dắt tay Diệp Tiểu Thi tới trước mặt tượng phật, Diệp Tiểu Thi chẳng mấy khi chụp chung hình với anh nên cũng rất phối hợp, đúng lúc này trên vai cô, tay của Lam Ca ôm lấy vai cô một cách tự nhiên, nụ cười cụ Diệp Tiểu Thi lập tức cứng đơ.

Cô gái đang chụp hình tưởng họ là một cặp tình nhân liền ngẩng đầu lớn tiếng nói: "Đứng lại gần hơn đi, gần hơn một chút."

Lam Ca lập tức kéo Diệp Tiểu Thi vào lòng, Diệp Tiểu Thi cứ thế thân mật dựa sát vào ngực anh, cô gái kia cũng chụp ngay được khoảnh khắc hoàn mỹ đó, đồng thời nghĩ thầm, đúng là một cặp tình nhân có ngoại hình nhan sắc trên cả tuyệt vời.

Lam Ca nhận lại máy ảnh từ tay cô gái kia, lễ phép nói cám ơn sau đó mới mở những tấm hình vừa chụp ra phóng to lên xem, khóe môi gợi cảm liền nở nụ cười quyến rũ.

Diệp Tiểu Thi má ửng hồng đứng bên cạnh không đi xem.

"Đi thôi! Bên cạnh còn có rất nhiều tượng phật khác nữa." Diệp Tiểu Thi nói với anh, Lam Ca liền đeo máy ảnh cùng cô đi về phía tượng phật bên cạnh

Chỗ này có đặt một bức tượng Quan Âm, có bố trí nệm quỳ cầu nguyện, bên cạnh còn có một hòm công đức, Diệp Tiểu Thi lập tức thành kính bước tới trước tấm nệm, cô vẫy tay gọi Lam Ca: "Chúng ta cùng bái Quan Âm, đồng thời cầu một ước nguyện!"

"Ừ!" Lam Ca gật đầu, quỳ xuống bên cạnh cô, khi Diệp Tiểu Thi chắp tay thành khẩn vái lạy, Lam Ca cũng chắp tay nhưng ánh mắt thì dịu dàng nhìn sắc mặt chăm chú của cô, đôi mắt xanh biếc chớp chớp, mỉm cười.

Đợi Diệp Tiểu Thi cầu nguyện xong sắp mở mắt ra, anh mới nghiêm túc bắt chước quỳ lại, Diệp Tiểu Thi ngẩng đầu nhìn anh, trong lòng bất giác xuất hiện cảm giác ngọt ngào, Lam Ca là người nước ngoài nhưng lúc này thần sắc của anh cũng rất thành kính.

Lam Ca nhắm mắt, lặng lẽ cầu nguyện, sau đó còn lấy mấy tờ một trăm đô trong ví ra nhét vào hòm công đức.

Ra khỏi chùa, bên cạnh có không ít di tích có thể tham quan, hai người lại đi ngắm cảnh tới ba giờ chiều. Tiếp theo đó họ chuẩn bị tới một thắng cảnh ở thành phố lân cận, đó là một nơi leo núi. Lái xe đi từ đây phải mất ba tiếng đồng hồ mới tới nơi.

Lam Ca vô cùng phấn chấn, bên cạnh có mỹ nhân, lái xe cũng là một sự hưởng thụ, hơn nữa cảnh đẹp chiều tà lọt vào tầm mắt khiến tinh thần vui tươi thanh thản.

Ở thành phố A, khoảng bốn giờ chiều, Trình Ly Nguyệt ngồi xe của vệ sĩ tới tiệm lễ phục, chuẩn bị trang phục tối nay cùng Cung Dạ tiêu đi dự tiệc, là vợ của anh, cô đương nhiên không thể để anh mất mặt. Đây là một tiệm lễ phục đặt may cao cấp, Trình Ly Nguyệt đã trở thành khách vip ở đây nên được phục vụ vô cùng chu đáo.

Trình Ly Nguyệt lựa chọn một chiếc đầm dạ hội màu xanh nhạt được may bằng vải Organza, nho nhã, giản đơn, thần bí và thoát tục.

Rất hợp với khí chất của Trình Ly Nguyệt, vừa không quá nổi trội lấn át chủ nhà, vừa hoàn hảo tôn lên hình tượng xinh đẹp và đoan trang của cô, Trình Ly Nguyệt rất hài lòng.

Khoảng tầm năm giờ, đoàn xe của Cung Dạ Tiêu tới đón cô, Cung Dạ Tiêu vừa bước vào đại sảnh, ngẩng đầu liền nhìn thấy trên bậc cầu thang chạm hoa màu trắng ngà, một bóng người xinh đẹp mảnh mai chậm rãi bước xuống, ánh mắt anh lập tức không thể nhìn đi chỗ khác, ánh lên vẻ si mê.

Anh bất giác bước lên, đứng trước thềm cầu thang, đưa tay ra đón cô, Trình Ly Nguyệt đặt bàn tay nhỏ bé của mình vào tay anh, lập tức được anh nắm chặt.

Cảm giác an toàn khi được anh nắm chặt tay mang theo cả nỗi niềm hạnh phúc ngọt ngào khiến Trình Ly Nguyệt mỉm cười. Cung Dạ Tiêu cúi lưng nâng tay cô lên cao một chút, làn môi gợi cảm hôn khẽ lên tay cô, rất phong độ.

Trình Ly Nguyệt mỉm cười để lộ hàng răng trắng bóng, nụ cười ngọt ngào từ nét mặt tới trái tim.

Bữa tiệc được tổ chức tại đại sảnh sang trọng của một khách sạn bảy sao, quan khách rất đông, khiến người ta có cảm giác đang tham gia dạ hội cấp hoàng gia.

Quan khách hôm nay thân phận đều rất tôn quý, những người nổi tiếng trong giới chính trị và doanh nhân cũng đều tới, hơn nữa cũng có không ít thiên kim tiểu thư tới tham dự.

Trình Ly Nguyệt khoác tay Cung Dạ Tiêu bước vào lập tức thu hút sự chú ý của không ít người, họ đã nghe về cặp đôi trai xinh gái đẹp này từ lâu, hơn nữa tin tức hai người kết hôn cũng đã được truyền ra ngoài, chỉ có điều hai người họ đều rất thần bí, hôm nay có thể gặp mặt đương nhiên phải nhìn thật kỹ.

Hơn nữa trong số đó có không ít thiên kim tiểu thư có tiếng, không ít người có ý định với Cung Dạ Tiêu tuấn tú bất phàm.

Anh hôm nay mặc một bộ comple màu đen, ánh đèn chiếu trên người khiến anh giống như một vị thần cao quý, tôn nghiêm, thâm trầm và quyến rũ. Chỉ có điều cô gái đi cạnh anh khiến những cô gái kia vô cùng áp lực.

Chỉ có điều thân phận trước đây của Trình Ly Nguyệt cũng khiến các thiên kim tiểu thư kia thầm khinh khi, cô là người từng ly hôn, hơn nữa cũng chỉ là một nhà thiết kế đá quý, điều này khiến người ta rất tò mò, cô đã dùng thủ đoạn gì để có được Cung Dạ Tiêu.

Trong mắt những tiểu thư kia, Trình Ly Nguyệt mới là người trèo cao.

Vì thế những tiểu thư đó vẫn rất tự tin, cảm giác có thể cướp được người đàn ông quyến rũ bên cạnh cô bất cứ lúc nào.

Trong số những tiểu thư này có một người từng suýt nữa có cơ hội như vậy, người này chính là Hoắc Yên Nhiên đã bỏ lỡ cơ hội trước đây.

Từ lần cô chuốc thuốc bất thành bị Cung Dạ Tiêu cảnh cáo, đã có một thời gian cô không về nước, tối nay cô cũng tham gia bữa tiệc này, không ngờ có thể gặp Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt ở đây.

Lúc này, cô ngồi trong đám đông, ánh mắt oán hận không hề che giấu. Cô nhìn Trình Ly Nguyệt càng ngày càng trở lên quyến rũ, lòng đố kỵ cứ thế nảy sinh. Có điều nỗi oán hận của cô đối với Cung Dạ Tiêu sớm đã tiêu tan, hơn nữa lúc này nhìn anh, trong lòng cô lại nảy sinh tình cảm ái mộ. Không phải cô không dứt khoát mà là người đàn ông này quá quyến rũ.

Một năm không gặp nét trưởng thành quyến rũ của anh lại càng có sức hút chí mạng.

Khí chất của anh rất trầm lắng, ai nhìn anh cũng bất giác bị cuốn hút, đắm chìm.

Hoắc Yên Nhiên bực tức miết chặt ly rượu, hôm nay cô cũng trang điểm rất rạng rỡ, cô nghĩ Cung Dạ Tiêu chắc chắn không phải là người thù dai, lát nữa cô nhất định phải ra bắt chuyện với anh, thăm dò thử. Đàn ông đều là những người có mới nới cũ, nói không chừng cô vẫn còn cơ hội. Ngoài Hoắc Yên Nhiên ra, phần lớn các cô gái khác cũng đều rất hăm hở tìm kiếm cơ hội tiếp cận người đàn ông này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.