Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 358




Chương 358: Không muốn xuắt hiện trên tiêu đề giải trí

Không chỉ là một câu chuyện cười, mà còn là một câu chuyện cực kỳ nực cười!

“Tôi tuyên bó lại một lần nữa, Mặc Tổng căn bản không quen biết Trì tiểu thư, chỉ có duyên gặp mặt qua một lần tại buổi dạ yến của Chanel thôi, cũng không có ý định sẽ phát triển tiến thêm một bước nào nữa, tình cảm của Mặc Tổng và Đường Ninh rất tốt, xin đừng dùng cái nhìn thế tục để đối đãi với tình cảm của người khác.”

“Đây là lần cuối cùng Hải Thụy thanh minh nói rõ, nếu như có truyền thông nào lại tung tin đồn nhảm, xin lỗi, đừng trách Hải Thụy không nễ mặt lưu tình.”

Nói xong, Phương Dục xoay người đi vào trong Hải Thụy, vẻ mặt phần khởi trở về đến phòng làm việc của mình.

Bỏ lại một đám phóng viên đang lập tức thu dọn đồ đạc, và lại có tin tức mới có thể viết rồi.

Hóa ra, tất cả đều là do tiểu thư danh giá này dáy lên tin đồn!

Trên mạng rất nhanh chóng lan truyền một cách điên cuồng sự thật về tin tức mà Trì Tâm Nghiên đăng lên.

“Nghĩ lại thật sự thấy xấu hổ thay cho cái cô tiểu thư này, hóa ra cô ta tưởng Mặc Đình muốn kết hôn với cô ta.”

“Trì tiêu thư đã đổi mới mức tự luyến rồi…”

“Chẳng lẽ các bạn không phát hiện sao? Trình độ của loại bụng dạ cay độc đó như Mặc Tiểu Đình, chỉ có người có EQ như Đường Tiểu Ninh mới có thể xứng đôi thôi, cái loại danh giá quyền quý não lợn này…còn lười phải chơi cùng với cô ta, vì vậy Hải Thụy mới để cho Phương Dục ra tay sao?”

“Sail Các bạn không phát hiện, bạn học Phương Dục cũng là có bộ dạng rất không kiên nhẫn sao?”

“Úi chà, cú tát vào mặt này thật quá đã mà! Ha Ha, thật tưởng rằng bản thân có tiền thì có thể muốn làm gì thì làm à?”

“Lại sai rồi, thân thế gia đình Đường Ninh, cũng làm người ta sợ chết khiếp đấy chứ, chỉ là trước giờ cô ấy không dựa dẫm vào gia tộc thôi…”

Tin tức báo chí viết về Trì Tâm Nghiên không hề có chút nhục nhã xấu hỗ nào, kiểu bài đăng như vậy quá khó coi, vì vậy đã khiến cho cha Trì không hài lòng. Tuy ông ấy rất ít khi tức giận đối với Trì Tâm Nghiên, thế nhưng chuyện lần này, là Trì Tâm Nghiên tự mình đâm đầu vào, ông ấy cũng có mắt, và cũng nhìn thấy rất rõ ràng.

“Con cảm thấy con có mắt mặt hay không chứ?” Cha Trì trong phòng sách, chắp tay sau lưng chất vấn Trì Tâm Nghiên.

Sắc mặt Trì Tâm Nghiên đỏ ửng, đôi mắt cũng nhìn về hướng ra chỗ khác.

*Con không mắt mặt, nhưng cái mặt già này của cha xem như là không còn mặt mũi nào nữa vì con đó, lần này thì tốt rồi đó?

Bắt luận cha của con là ta đây đi đến đâu, cũng đều phải chịu đựng ánh mắt dị nghị của người khác, chính vì con gây ra trò cười này, mà những đối tác làm ăn cho rằng tác phòng nhà chúng ta không nghiêm, không đáng tin, vì vậy đã hủy bỏ những kế hoạch hợp tác ban đầu!”

“Rốt cuộc là con muốn làm cái gì? Tại sao lại phải đi chọc giận Hải Thụy chứ hả?”

“Con tưởng con sẽ đấu lại những người trong gia đình Đường gia đó? Con nha đầu Đường Ninh đó, cô ta rõ ràng là có bốn anh chị em, nhưng Đường lão gia vẫn cứ luôn thương một mình cô ta, với chính cái tâm cơ đó, con lấy cái gì mà đi so với người ta?” Cha Trì tức giận đến nỗi toàn thân run rẫy.

“Bắt đầu từ hôm nay, đến một tháng sau con không được phép ra khỏi cửa, ở trong nhà tự kiểm điểm lại mình cho thật tốt đi.”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng nhị gì nữa, mấy cái hội tụ tập danh giá gì đó, thiếu con một lần cũng không có gì khác biệt đâu.” Nói xong, cha Trì xua tay với Trì Tâm Nghiên: “Đi ra ngoài nghỉ ngơi đi.”

Trì Tâm Nghiên nghe nói kế hoạch hợp tác của Trì gia bị hủy bỏ, lúc này mới ý thức được sự việc nghiêm trọng biết nhường nào.

Đừng nói là một tháng, theo như sự chế giễu chê cười của thế giới bên ngoài đối với cô ta, thì dù là nửa năm nữa cô ta cũng không bằng lòng bước ra ngoài.

Thật sự quá nhục nhã rồi!

Cô ta còn tưởng Mặc Đình không cách nào giải thích được với bên ngoài, suy cho cùng đây cũng là sự thật đã từng xảy ra rồi, không ngờ rằng…

Người ta thân là người trong làng giải trí, mà còn là bá vương của làng giải trí nữa, cái lỗ thủng này còn không giải quyết cho chu toàn được nữa, người ta còn có thể được xưng là Đế vương của làng giải trí nữa không chứ?

Trò cười!

Thật sự là một trò cười từ đầu đến cuối!

Đoàn phim “Đồ nhi ngốc” vốn dĩ buổi chiều có cảnh quay, nhưng vì trời có bão to, Đường Ninh buộc phải mắc kẹt lại trong khách sạn.

Hàn Hinh Nhi nhìn thấy câu trả lời của Phương Dục lúc sáng, ngồi bên cạnh giường bật cười vô cùng sảng khoái, Đường Ninh đặt quyển kịch bản xuống lườm cô bé, lắc đầu: “Buồn cười đến vậy sao?”

“Chẳng lẽ chị không cảm thấy buồn cười sao?” Hàn Hinh Nhi đứng thẳng người dậy, một tay chống nạnh: “Thảo nào boss lại lười phải ra tay, Phương Dục cũng thờ ơ không thèm đếm xỉa tới.”

“Bọn họ đều là những người rất lợi hại.” Đường Ninh nói thẳng.

“Vì vậy mới nói, làm quan hệ công chúng thật sự rất thú vị, mỗi lần thành công xoay chuyển tình thế một lần, sự hưng phấn và cảm giác có thành tựu đó, nhất định là rất tuyệt.”

Đường Ninh ngắng đầu nhìn Hàn Hinh Nhi, phát hiện cô bé quả thật thích sự kích thích và thách thức giống như lời Mặc Đình nói.

“Vậy đợi chị Long trở lại, em chính thức gia nhập vào bộ phận quan hệ công chúng của Hải Thụy đi, có thể làm đệ tử thân truyền của Phương Dục, tin rằng em rất nhanh có thể hậu sinh khả úy.”

Trong đôi mắt của Hàn Hinh Nhi lộ ra thần khí cùng với sự phấn khởi, cô bé không hề có chút mảy may che đi cảm xúc kích động của bản thân mình: “Được, em sẽ cố gắng nỗ lực hết sức mình!”

Nói xong, Hàn Hinh Nhi tiếp tục lướt xem những bình luận trên mạng, có điều, lướt tới lướt lui thì sắc mặt bỗng thay đổi: “Chị Ninh…vì chuyện của Trì Tâm Nghiên, mà có người bắt đầu bới móc gia cảnh của Đường gia của chị rồi.”

Nhắc đến Đường gia, Đường Ninh ít nhiều gì cũng thu lại nụ cười.

Hàn Hinh Nhi biết đây là tử huyệt của Đường Ninh, vốn muốn thay đổi chủ đề, nhưng lại bị Đường Ninh hét lên: “Đưa điện thoại cho chị…”

“Chuyện này, vẫn nên đưa lại cho boss giải quyết đi…”

“Đưa chị.”

Hàn Hinh Nhi do dự đưa điện thoại qua, còn Đường Ninh cũng lướt xem những tin tức xấu của cộng đồng mạng.

Cộng đồng mạng không chỉ đào bới ra được Đường Ninh sinh ra trong một thế gia (*) kinh doanh nước hoa, thân phận hiển hách, mà còn moi ra được tắm ảnh của tất cả mọi người trong nhà họ Đường, ngay cả ông cụ Đường cũng không may mắn tránh được.

Kỳ thực Đường Ninh chưa bao giờ che giấu đi thân phận của mình, chỉ là trước giờ cũng không có người nào quan tâm nhiều đến như thế, lần này hoàn toàn là bị chuyện của Trì Tâm Nghiên kích thích, cộng đồng mạng cảm thấy cô hoàn toàn không thua kém Trì Tâm Nghiên, vì vậy mới đem toàn bộ ảnh của Đường gia đăng lên trên mạng.

“Em biết chị rất không thích dây dưa với Đường gia, nhưng cộng động mạng đã như thế rồi, thì Đường gia ít nhiều gì cũng sẽ bị ảnh hưởng thôi.”

“Xuất thân của chị lại chẳng phải chuyện chị có thể quyết định được, chị quả thật là thăng trầm trong làng giải trí, nhưng chị tự dựa vào bản thân mình mà kiếm tiền, chị không hổ thẹn với lòng, không cần phải để tâm đâu.” Đường Ninh trả lại điện thoại, thế nhưng vẻ mặt lại không hề có chút u tối nào.

Hàn Hinh Nhi bất lực thở dài, kỳ thực chuyện này, người của Hàn gia ít nhiều gì cũng phải gánh một phần trách nhiệm, nếu không phải lúc ban đầu Đường Ninh kiên trì muốn ở cùng với Hàn Vũ Phàm, thì ông cụ Đường cũng sẽ không đuổi cô ra khỏi Đường gia một cách triệt để như vậy.”

“Chị Ninh.. .đừng đau lòng.”

Đường Ninh nở một nụ cười hư vô với Hàn Hinh Nhi Thế nhưng khi đến chập tối, điện thoại của Đường Huyên gọi đến, giọng điệu có chút run run: “Có phải cô chê rằng để cho Trì gia mất mặt thôi là chưa đủ hay sao? Có phải cô muốn mỗi người trong Đường gia bị cô lôi xuống nước, đánh đồng với một đám ô hợp đó hay sao?”

“Bản thân cô xuất thân không đủ lỗi lạc quang minh chính đại, thì một mình cô sa đọa là được rồi, đừng để cho người trong nhà mắt hết mặt mũi cùng với cô.”

“Đường gia chúng tôi chỉ lên trên mặt tạp chí tài chính thôi, không muốn xuất hiện trên tiêu đề giải trí!”

Đường Ninh không nói lời nào, để mặc cho Đường Huyên chỉ trách, sau một hồi lâu, mới chậm rãi mà hỏi: “Cô nói đủ chưa vậy?”

“Cô có tin, tôi sẽ khiến cho cô luân phiên có mặt trên tiêu đề giải trí một tháng không?”

Đường Huyên: “…”

“Chuyện lần này, tôi tự biết cách xử lý, không hề có một tí liên quan gì đến Đường gia cả.”

“Tôi nở mày nở mặt cũng được, tôi sa đọa cũng được, đều là chuyện của Đường Ninh tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ chia vui hay là chia sẻ gì với người của Đường gia các người cả, Đường Huyên, đừng có mà gọi điện thoại đên di động của tôi nữa, tôi cực kỳ chán cô rồi…”

“Thật à!”

“Cô là một chút tự mình hiểu lầy mình cũng không có hay sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.