Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 337




Chương 337: Từ bỏ sự nghiệp đang cực kì phát triển

Thảo nào, Lục Triệt đầu óc cứ xoắn hết lại…

Sau đó, anh nhìn chằm chằm văn phòng của hai người đàn ông, quả nhiên, biết quan hệ công chúng, đúng là không giống nhaul Đầu tháng Hai, Tuần lễ thời trang Thu Đông chính thức bắt đầu, nhưng Đường Ninh không xuất hiện trên sàn catwalk, điều này khiến người hâm mộ càng chắc chắn rằng Đường Ninh đang ở trong đoàn phim “Đồ nhỉ ngốc”, cô ấy nhất định là trở thành diễn viên.

Nhưng mà đoàn phim hoàn toàn không cho người hâm mộ tham gia cùng cho nên mới làm khổ cho các diễn viên chính, bởi vì mặc kệ là tình huống gì thì nữ chính cũng sẽ bị hỏi. Nhất là Lâm Thanh khi tham gia các buổi họp báo hay phỏng vấn khác, cậu ấy vẫn sẽ bị hỏi liệu nữ chính có phải là Đường Ninh hay không, bởi vì mọi người đều biết rằng Lâm Thanh sẽ không nói dồi.

Hơn nữa, mọi người đều biết rằng khi Lâm Thanh nhận vai diễn thì ngoài việc đọc kịch bản, cậu ấy còn xem xét việc chọn người làm phim.

Nếu diễn viên diễn cùng mà không có kỹ năng diễn xuất thì cậu ấy tuyệt nhiên không thể nhận vai diễn.

Nhưng lần này…

Tại sao cậu ấy lại không mở miệng nói gì?

“Hôm nay, ảnh đề Lâm Thanh, người tham dự lễ trao giải của Liên hoan phim Tân Duệ, theo như tôi biết được Lâm Thanh đang quay cho bộ phim “Đồ nhi ngốc” mà vừa rồi đoàn làm phim “Đồ nhi ngốc” đã gặp phải sự có đổi vai, cư dân mạng đều phỏng đoán rằng nữ diễn viên chính là người biến mắt khỏi sàn catwalk của Tuần lễ thời trang Đường Ninh, anh nghĩ sao về vấn đề này.”

“Anh Thanh, anh vui lòng tiết lộ cho chúng tôi biết về vai nữ m”

chính trong “Đồ nhi ngốc”…

“Anh Thanh, anh nói gì đi.”

Lâm Thanh bị các phóng viên bao vây ngay sau khi lễ trao giải kết thúc, xuất phát từ sự tôn trọng đối với phóng viên, cậu ấy dừng lại và nói trước ống kính: “Tôi không có gì để nói về vai nữ chính cả.”

“Đó là Đường Ninh có phải không?”

“Rốt cục là có phải không?”

Đột nhiên, Lâm Thanh nghĩ đến Đường Ninh, sau hơn mười ngày làm việc chung với nhau, anh không thể phủ nhận rằng anh đã có cái nhìn mới về Đường Ninh. Mặc dù ở mảng điện ảnh Đường Ninh vẫn là người mới nhưng cô ấy không hề không biết lượng sức khi nhận vai phim “Đồ nhi ngốc”, cô ấy có hiểu biết nhất định về bản thân.

Ngoài ra, khi quay phim, cô ấy không bao giờ thể hiện hoặc KI nóng giận với những tên tuổi lớn, chỉ cần anh cảm thấy rằng Đường Ninh có thể làm tốt hơn nữa thì cho dù đã chuyển qua cảnh khác thì cô ấy vẫn sẽ yêu cầu đạo diễn cho quay lại trước đấy.

Thái độ muốn làm một bộ phim hay thậm chí còn nghiêm túc hơn cả anh.

Một nữ nghệ sĩ như vậy, anh thật sự không tìm được lý do gì để đâm chọc cả, tuy rằng trước đây anh đối với Đường Ninh có rất nhiều bất mãn, nhưng bây giò tận đáy lòng Lâm Thanh đã coi Đường Ninh là đệ tử của mình, thế nhưng cô ấy cũng không ngốc…

Thậm chí là cực kỳ thông minh.

Cho nên khi đối mặt với máy quay, Lâm Thanh lại thực sự có ý muốn khen ngợi là đã xảy ra chuyện gì?

Lâm Thanh lóe lên một ý, cuối cùng trả lời phóng viên: “ Thực xin lỗi, tôi đã ký một thỏa thuận bảo mật, xin mọi người hãy đợi phản hồi chính thức..”

“Hơn nữa, tôi đã nhiều lần nói rằng tôi sẽ không làm việc với những người không có kỹ năng diễn xuất rồi.”

Ý của câu này chẳng qua là mang hai hàm ý, thứ nhất là nữ chính không phải Đường Ninh, thứ hai là Đường Ninh có kỹ năng diễn xuắt.

Tuy nhiên, Đường Ninh là một người mẫu, chưa từng tham gia bất kỳ tác phẩm điện ảnh và truyền hình nào, đột nhiên lại có tài năng diễn xuất, hẳn là… không được thực tế cho lắm nhỉ? Vì vậy, các phương tiện truyền thông đã đưa ra giả thiết của riêng họ và Lâm Thanh đã ám chỉ rằng nữ chính không phải là Đường Ninh.

Người hâm mộ của Lâm Thanh sau khi nghe xong, vỗ vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm: “Ôi thật lạ sợ cái cô siêu mẫu kia làm liên lụy đến Thanh Thanh nhà chúng ta mà, nghe Thanh Thanh nói như vậy tôi cũng cảm thấy an tâm rồi.”

“Lâm Thanh của tôi là diễn viên hạng nhát, xin đừng xếp chung với cái cô siêu mẫu kia, không phải cùng đẳng cấp.”

“Hãy tin tưởng anh Thanh, hãy chờ đợi bộ phim.”

“Đồ nhi ngốc” được bàn tán rất nhiều trong giới điện ảnh, bởi vì ngay từ khi bắt đầu quay đã tràn ngập những bí ẫn chưa được giải đáp, nhưng Mặc Đình lại rất giỏi quan hệ công chúng, bây giờ “Đồ nhi ngốc” đã đóng chặt phim trường lại rồi, đừng nói là người ngay cả ruồi bọ cũng đừng nghĩ đến chuyện tùy tiện xông vào phim trường “Đồ nhỉ ngốc”.

Sau khi Lâm Thanh quay trở lại đoàn phim, anh tranh thủ thời gian rảnh để cho Đường Ninh xem những lời bình luận, tuy nhiên đối mặt với những lời chửi rủa Đường Ninh chỉ cười nhạt: “Nếu tôi so đo với bọn họ có khi còn bị mắng chửi khó nghe hơn!”

“Cô dường như chưa bao giờ tự mình giải thích.” Lâm Thanh cất điện thoại quay đầu lại nhìn Đường Ninh.

“Ai cũng có thể nói những điều đẹp đế nhưng chỉ có làm đẹp thì chúng ta mới có thể chỉnh phục lòng người, với lại bởi vì tôi không muốn sống quá phức tạp, danh vọng và sự giàu có không phải là điều tôi coi trọng, tôi đơn giản chỉ muốn quan tâm người mình yêu, làm những điều mình thích, có trách nhiệm mà thôi.” Đường Ninh cười đáp: “Nếu tôi thật sự quan tâm tới những thức đó thì tôi sẽ làm cho bọn họ được như ý nguyện.”

Lâm Thanh cười nhạt một tiếng, hiếm khi khen người: “Cô đã thông suốt được cái vòng luẫn quần này rồi.”

“Cảm ơn anh Thanh đã chỉ bảo cho tôi trong diễn xuất.”

“Bộ phim này có lẽ không có cơ hội, nhưng… ở tác phẩm tiếp theo tôi rất mong có thể cùng cô đóng phim, đóng phim với một người chăm chỉ như cô hẳn là sẽ rất tuyệt vời.” Lâm Thanh nói, sau đó… Anh đứng dậy bởi vì có một cảnh quay mới, việc quay phim lại bắt đầu.

Đường Ninh xem Lâm Thanh diễn, thực ra cô ấy không nói cho Lâm Thanh biết, sở dĩ cô ấy có thể chăm chỉ như vậy hoàn toàn bởi vì “Đồ nhỉ ngốc” là tâm huyết của Mặc Đình.

Cô đối với Mặc Đình là kiểu yêu ai yêu cả đường đi, nó đã tới mức phải tự mình giữ gìn bộ phim…

Bây giờ là đầu tháng hai, khoảng chừng vào nửa cuối của tháng hai thì vai diễn của cô sẽ hoàn toàn được công bó.

Trên thực tế, có hơn một trăm cảnh, có nhiều người có thể hoàn thành nó trong vài ngày thậm chí là mười ngày, nhưng mà bởi vì Đường Ninh chăm chỉ cho nên nhiều khi một cảnh sẽ được lặp lại vài lần.

Đang lúc nhàn rỗi, Đường Ninh nhận được điện thoại của Hoắc Thanh Thanh: “Cậu xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại không tham gia Tuần lễ thời trang chứ? Đây là cơ hội quan trọng cậu mong mỏi nhất để tiền lên cao mà.”

“Năm nay tớ không tham gia…” Đường Ninh trả lời.

“Chẳng lẽ cậu thật sự đi đóng phim ư.”

“Ừm, đi đóng phim rồi.” Đường Ninh trả lời không mảy may che giấu.

“Cậu có biết Tuần lễ thời trang này có bao nhiêu người mới xuất hiện không hả? Tự nhiên lại chạy đi bắt đầu lại một lần nữa… Tớ nói cho cậu biết, nếu cậu đi theo con đường phim ảnh thì tớ sẽ mặc kệ cậu.” Hoắc Thanh Thanh oán hận nói.

Đường Ninh vất vả biết bao mới đi đến được vị trí hiện tại, Tuần lễ thời trang là thời điểm quan trọng nhát để cô nâng cao bảng giá, cô lại có thể liền buông bỏ như vậy… Vậy thì việc bị hãm hại và sỉ nhục mà cô phải chịu trước đây thì tính sao?

“Vi cái gì cậu phải đi diễn bộ phim này? Cậu có thể nói cho tớ biết lý do không? Đừng nói với tớ là Mặc tổng muốn cậu diễn cho nên cậu phải đi…”

.

“Là thật sao?” Hoắc Thanh Thanh biết sự im lặng của Đường Ninh có ý nghĩa gì, trầm ngâm một lúc lâu mới hỏi cô ấy: “Tuy rằng tớ không biết chuyện gì đã xảy ra với cậu khiến cậu nhất định phải từ bỏ sự nghiệp đang cực kì phát triển của bản thân để đi giúp đỡ anh ta, nhưng nếu anh ta dám làm bát cứ điều gì có lỗi với cậu, tớ liền…”

Đường Ninh khẽ cười một tiếng…

“Cậu còn cười, cậu vẫn còn cười được, ai biết được sau Tuần lễ thời trang này còn có ai nhớ được tên của cậu nữa không, chẳng lẽ cậu thật sự không biết rằng bản thân đã từ bỏ cái gì sao?”

“Cậu không hối hận chút nào sao?”

Hồi hận?

“Anh Phong sắp kết hôn rồi, tớ sẽ trở về tham gia tiệc cưới, đến lúc đó tớ sẽ hỏi cậu cho ra nhẽ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.