Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 312




Chương 312: Bà xã vắt vả rồi.

“Sao lại thế được, cô chính là bạn gái của Mặc tổng mà.”

“Kịch bản hay như vậy, đội ngũ sản xuất đông đảo như thé, loại cơ hội hiếm có này nếu có cơ hội cô Đường có đồng ý diễn không?”

Đường Ninh nghe thấy câu hỏi của phóng viên, lông mày khẽ nhíu lại.

“Mặc tổng vẫn là người đại diện của cô mà, sao lại không lo lắng cho nghệ sĩ dưới trướng mình được chứ?”

Giọng nói của phóng viên rất to hơn nữa những câu hỏi đặc biệt dứt khoát khiến đội ngũ sản xuất chính của “Đồ nhỉ ngốc”

tự nhiên cảm thấy khó chịu sau khi nghe.

“Tôi nghĩ…”

“Tôi muốn hỏi phóng viên đã hỏi ra loại câu hỏi này chẳng lẽ anh ta còn chưa tốt nghiệp ngành báo chí sao?” Từ phía sau một giọng nói trong trẻo thanh thúy cắt ngang câu trả lời của Đường Ninh, lời nói có chút vênh váo hung hăng.

Đường Ninh quay đầu lại đã thấy Nhạc San San đang tới bên cạnh Đường Ninh trả lời câu hỏi của phóng viên dành cho cô: “Mặc tổng mà tôi biết luôn là người công tư phân minh, anh ấy không phải là người không phân biệt được giữa chuyện công và chuyện tư.”

“Hơn nữa, đừng bắt nạt người khác khi bạn trai của họ không có ở đó.”

` Những lời này của Nhạc San San giông như cô ta đang giúp đỡ Đường Ninh giải vây nhưng…

Đường Ninh nghe bùi tai nhưng trong lòng luôn cảm thấy chói tái chỗ nào đó.

Tuy nhiên, Đường Ninh vẫn không biểu hiện ra ngoài, cô ấy chỉ giữ một nụ cười kiên định và nói với giới truyền thông: “Mọi quyết định của Mặc tổng đều được suy nghĩ kỹ lưỡng cũng là phù hợp nhất với mọi người và hôm nay tôi tới đây là vì tôi thích bộ phim “Đồ nhi ngốc” cũng là vì tôi quen với biên kịch, tôi đến cỗ vũ cho người đó một chút, tôi không có dụng ý nào khác.”

Sau khi nói xong, Đường Ninh không đợi phản ứng của phóng viên và Nhạc San San mà trực tiếp rời khỏi cuộc họp báo.

Rất rõ ràng, Đường Ninh không hề có ý định mang ơn Nhạc San San.

Bởi vì giọng điệu của Nhạc San San là: “Các người đùa à? Cho dù Mặc Đình muốn nâng đỡ bạn gái mình thì anh ấy cũng sẽ không tìm một người mẫu không hiểu chuyện.”

“Cô ta thì biết diễn cái gì chứ?”

Thực ra, Nhạc San San chính là có ý này.

Đi catwalk thì cứ đi catwalk đi, không phải bát cơm nào cô cũng có thể ăn được.

Những lời này của Nhạc San San giống như cô ta đang giúp đỡ Đường Ninh giải vây nhưng…

Đường Ninh nghe bùi tai nhưng trong lòng luôn cảm thấy chói tái chỗ nào đó.

Tuy nhiên, Đường Ninh vẫn không biểu hiện ra ngoài, cô ấy chỉ giữ một nụ cười kiên định và nói với giới truyền thông: “Mọi quyết định của Mặc tổng đều được suy nghĩ kỹ lưỡng cũng là phù hợp nhất với mọi người và hôm nay tôi tới đây là vì tôi thích bộ phim “Đồ nhỉ ngốc” cũng là vì tôi quen với biên kịch, tôi đến cỗ vũ cho người đó một chút, tôi không có dụng ý nào khác.”

Sau khi nói xong, Đường Ninh không đợi phản ứng của phóng viên và Nhạc San San mà trực tiếp rời khỏi cuộc họp báo.

Rất rõ ràng, Đường Ninh không hề có ý định mang ơn Nhạc San San.

Bởi vì giọng điệu của Nhạc San San là: “Các người đùa à? Cho dù Mặc Đình muốn nâng đỡ bạn gái mình thì anh ấy cũng sẽ không tìm một người mẫu không hiểu chuyện.”

“Cô ta thì biết diễn cái gì chứ?”

Thực ra, Nhạc San San chính là có ý này.

Đi catwalk thì cứ đi catwalk đi, không phải bát cơm nào cô cũng có thể ăn được.

Thật ra,, Nhạc San San thực sự thích bộ phim “Đồ nhi ngốc”, nếu không phải vì bị uy hiếp thì cô ta thật sự muốn dùng phim “Đồ nhi ngốc” để đạt vài giải thưởng quan trọng.

Đáng tiếc là… Có lẽ đây là số phận!

<<Đường Ninh xuất hiện với Nhạc San San trong buổi họp báo!

”> <<Đường Ninh bị nghi ngờ là đã đòi hỏi bạn trai cho diễn phim Đồ đệ ngốc!>> <<Nhạc San San châm chọc Đường Ninh: đi catwalk của cô cho tốt vàol>> Đây là thông cáo báo chí từ truyền thông sau khi Đường Ninh đi dự họp báo phim “Đồ nhi ngốc”, chị Long nhìn thấy chuyện này liền vò nát tờ báo rồi ném vào thùng rác.

“Ð* m*, những tên truyền thông này mù hết rồi sao? Chúng ta nói muốn diễn khi nào chứ?”

“Hơn nữa, tại sao lại diễn không tốt?” Chị Long thật sự không phục, thật ra chị Long từ lâu đã cảm thấy Đường Ninh không chỉ là một người mẫu bẩm sinh mà còn là một diễn viên thiên bẩm bởi vì mỗi lần đi diễn linh hồn của cô ấy đều rất hòa hợp với sân khấu và triển lãm, khiến con người ta cảm thấy được người này rất là bách biến.

Cô ấy có thể hòa hợp với bắt kì môi trường nào!

“Có những người hâm mộ điện ảnh nói rằng em làm người mẫu thì nên làm cho tốt cái nghiệp người mẫu, ngàn vạn lần đừng phá hoại nền điện ảnh, em phá hoại điện ảnh, cả nhà em cũng đều phá hỏng điện ảnh.”

“Mọi người nói đúng.” Đường Ninh cầm tạp chí nói: “Em không biết phải diễn như thế nào, đó là sự thật.”

“Nhưng nó cũng không phải là quá tệ mà phải không?”

Đường Ninh nói rằng cô ấy không quan tâm chút nào, cũng không phải là một vòng luẫn quần, không để ý là được rồi.

“Nói thật, rốt cục thì Mặc tổng có bao giờ nói qua với em là cho em vai diễn chưa?” Chị Long đột nhiên nhảy đến bên người Đường Ninh, dựa vào vai cô ấy, mơ hồ hỏi.

“Tại sao lại để em diễn chứ?” Đường Ninh nhìn chằm chằm chị Long hỏi.

“Để cho em phát triển hơn, theo tính cách của em thì khẳng định là em muốn thử, nhất là khi bị người khác khiêu khích.”

“Nhưng em thật sự không hiểu gì cả.” Đường Ninh nói xong liền vươn tay ra hiệu chị Long đừng nói nữa: “Nhạc San San lập tức sẽ vào đoàn, sau này tin tức sẽ giảm đi rất nhiều, không cần để ý tới.”

“Chị tin rằng nếu đã là diễn viên dưới trướng của Hải Thụy thì Boss sớm đã thu thập qua rồi..”

Đường Ninh cười bất lực: “Chúng ta không có quan hệ cạnh tranh, không cần dính dáng quá nhiều, cô ta có thể bỡn cọt em trong giới điện ảnh thì em cũng có thể cười nhạo cô ta trong giới người mẫu nhưng chỉ là dùng ưu điểm của bản thân để so sánh với khuyết điểm của người khác, không có điều gì đáng để tức giận cả.”

“Nói cũng đúng.” Chị Long gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý câu nói của Đường Ninh: “Đúng rồi, hình như Thanh Thanh đã về nước rồi, dù sao máy ngày này cô ấy cũng không đi làm, em có muốn đi tìm cô ấy không?”

“Bỏ đi.” Đường Ninh lắc đầu: “Để cô ấy và Phương Dục gần nhau nhiều chút.”

Bảy giờ tối.

Mặc Đình về nhà lại nhìn thấy Đường Ninh đang nằm trên ghế sofa cầm tập kịch bản, anh ấy lập tức tới ôm cô trên ghế sofa.

Đường Ninh ngủ nhẹ, lúc tỉnh dậy lại nhìn thấy Mặc Đình, cô ấy dụi dụi vào ngực anh ấy: “Tan làm rồi…”

“Anh đã xem cuộc phỏng vấn sau cuộc họp báo.”

“Ừm, không có chuyện gì lớn cả…” Đường Ninh nhẹ nhàng trả lời nhưng sau khi suy nghĩ một hồi, cô đột nhiên nói: “Công ty quản lý của Nhạc San San có phải là đang có kế hoạch gì không?”

“Tại sao em lại nói như vậy?”

N “Em luôn cho răng câu hỏi của phóng viên là có chỉ dẫn.”

Đường Ninh nghiêm túc trả lời: “Hơn nữa, chỉ có Hull và Fearles đề cập với anh về việc cho em vào diễn, làm sao phóng viên truyền thông lại biết được?”

Mặc Đình nghe xong, nhẹ nhàng sờ sờ Đường Ninh gật đầu: “Anh sẽ chú ý, bà xã vất vả rồi…”

“Nhìn vẻ mặt của anh bình thường như vậy, trong lòng có phải đã biết rồi không?”

“Trước khi nói về Nhạc San San anh đã trao đổi với người phụ trách công ty của họ rồi, cô ta không đưa ra bất kỳ thông báo nào nhưng đột nhiên lại yêu cầu tập trung quay phim, còn nói rằng sẽ có những thay đổi phía sau, mà theo những gì anh biết được thì cô ta chỉ có một sự kiện ở nước ngoài, hơn nữa nó đã được lên lịch sẵn rồi.” Mặc Đình trả lời Đường Ninh.

“Vậy anh còn…”

“Suyt… Anh cũng có kế hoạch mới rồi.” Mặc Đình đặt cô lên chiếc giường lớn mềm mại rồi nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.