Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 232




Chương 232: Vậy anh chuẩn bị trừng phạt em thế nào?

Tiếp sau vụ việc của Hoắc Thanh Thanh, đúng như dự đoán của Đường Ninh, tên cặn bã thực sự vạch trần việc Hoắc Thanh Thanh mua hung thủ giết người với giới truyền thông, còn nói rằng sẽ mời cha mẹ người tình của mình đến làm chứng trước truyền thông.

Cộng đồng mạng không khỏi thôn thức, không biết trên đời này sao lại có những kẻ vô liêm sỉ như vậy, bởi vì bất cứ ai có mắt đều có thể tháy rằng nêu Hoắc Thanh Thanh thực sự biết chơi thủ đoạn này, sớm đã không phải chịu bạo hành bao nhiêu năm như vậy. Nhưng tên cặn bã lại khăng khăng cố chấp.

Công chúng giới giải trí mang bộ mặt nghiêm chỉnh, biểu cảm như kiểu tôi xem anh còn có hậu chiêu gì, vẫn chú ý tới trò hề liên quan tới Hoắc Thanh Thanh này.

Đường Ninh thầm bảo Lục Triệt đi tìm hiểu cha mẹ người tình của tên cặn bã có thái độ như thế nào đối với cái chết của con gái họ.

Còn Hoắc Thanh Thanh thì hoàn toàn không sao cả nói: “Để họ lên bản tin, tôi muốn xem xem lòng người rốt cuộc có thể bị phai mờ đến mức nào.”

Phương Dục nhìn Hoắc Thanh Thanh vẻ mặt khó hiểu: “Ý của cô là, chuyện lần này không cần quan hệ công chúng?”

“Không cần.” Hoắc Thanh Thanh trả lời một cách chắc chắn, lúc nói ra hai chữ này giọng điệu như được giải thoát.

Phương Dục vẫn không yên tâm, lại hỏi một lần nữa: “Thật sự không cần?”

“Thật sự không cần, tôi muốn biết tên cặn bã kia còn muốn trở mình như thế nào!”

Mặc dù Phương Dục tin tưởng Hoắc Thanh Thanh nhưng vẫn chuẩn bị ổn thỏa.

Mấy người ngồi trong phòng bệnh, xem tên cặn bã Dư Văn Hâm nhận lời phỏng vấn: “Các người chỉ biết đồng cảm với việc Hoắc Thanh Thanh bị đánh, lại không biết Hoắc Thanh Thanh là một người đàn bà tàn nhẫn như thế nào. Các người chỉ chú ý đến việc tôi đánh Hoắc Thanh Thanh, tại sao không ai chú ý việc Hoắc Thanh Thanh đánh người khác?”

“Năm đó là tôi có lỗi với cô ấy, nhưng chúng tôi không có quan hệ hôn nhân. Hơn nữa, khi ở cùng Nguyệt Văn, tôi và Hoắc Thanh Thanh đã đề nghị chia tay. Các người căn bản không hiểu, Nguyệt Văn không phải là người thứ ba.”

“Hoắc Thanh Thanh từ đầu đến cuối đều lừa các người, là cô ấy tìm người giết Nguyệt Văn… cô ấy là hung thủ.”

Bên cạnh Dư Văn Hâm, là một cặp vợ chồng có vẻ có học thức. Xem về hình tượng và khí chất thì chắc phải có học thức cao. Khi Dư Văn Hâm nói, khuôn mặt của cặp vợ chồng này xám xịt. Điều này khiến giới truyền thông nghĩ rằng cặp vợ chồng này đang cảm thấy tức giận vì biết nguyên nhân cái chết của con gái mình.

“Bác trai và bác gái, cháu có lỗi với hai người, cháu để Hiểu Văn chết không nhắm mát, để danh tiếng của cô ấy bị tổn hại, cháu có lỗi với hai người, hôm nay mời hai bác nói ra sự thật.”

Hai vợ chồng quay đầu nhìn Dư Văn Hâm, đầu tiên là cha của Lưu Nguyệt Văn nhận lấy micro, nhưng đồng thời ông ấy đứng lên, sau đó… ông ấy làm một động tác khiến mọi người sửng sốt. Chỉ thấy ông ấy trực tiếp nhận lấy micro đập vào đầu Dư Văn Hâm… rất mạnh, rất hung ác, may mà Dư Văn Hâm né được tương đối nhanh, chỉ bị quệt đứt một chút da thịt…

Các phóng viên có mặt hoàn toàn xôn xao lên…

“Đồ súc sinh không bằng heo chó.” Bố Lưu chửi mắng: “Tuy rằng tôi không muốn nói ra chuyện xấu trong nhà, nhưng tôi cũng không thể che giấu lương tâm.”

“Lúc cậu và Nguyệt Văn có tình cảm, vẫn đang là quan hệ tình cảm với Hoắc Thanh Thanh, rõ ràng là lừa dối ngoại tình, nhà họ Lưu chúng tôi đều biết cậu muốn chối quanh, tẩy trắng mình? Nằm mơI”

“Tôi không muốn lên tin tức gì, tôi cũng không muốn giải oan cho con gái mình, vì nó không bị oan, nó đáng bị như vậy!” Cha Lưu kích động nói: “Nhưng cô gái Hoắc Thanh Thanh này, hai thân già chúng tôi buộc phải nói vài câu. Mấy ngày nay tin tức ầm ï, cũng từ giây phút đó, vợ chồng già chúng tôi mới biết Thanh Thanh đã chịu oan khuất lớn như vậy, bị một kẻ súc sinh hành hạ thành như vậy!”

“Vì thế, tôi và vợ thấy lương tâm bất an rất nhiều ngày. Vừa hay tên súc sinh Dư Văn Hâm tìm đến vợ chồng chúng tôi. Ở đây tôi muốn trịnh trọng nói với mọi người rằng cái chết của con gái tôi thực sự không liên quan gì đến Hoắc Thanh Thanh.

Lúc con gái tôi đang chơi trò yêu đương lén lút với tên súc sinh này, cũng đồng thời quấn quýt không rõ với một ông chủ khách sạn, vì bị vợ chính thức của ông chủ phát hiện nên mới có kết Cục sau này.”

“Chuyện này mãi vài năm sau, vợ chồng tôi mới biết. Lúc đó còn báo cảnh sát. Cuối cùng, sự việc này vẫn bị bỏ mặc.”

“Tôi không quan tâm việc tên súc sinh Dư Văn Hâm này là thực sự hiểu lầm Thanh Thanh mua hung thủ giết con gái tôi, hay đơn thuần là muốn tính toán với Thanh Thanh, giờ đôi vợ chồng già của chúng tôi đã công bố sự thật.”

“Chỉ hy vọng Thanh Thanh có thể sớm thoát ra khỏi biển khổ…

cũng hy vọng thượng đế có thể chiếu cố người tốt, khiến những kẻ cặn bã bị trừng phạt. Không, xuống địa ngục cũng không đủ để xóa được tội lỗi của anh ta…”

Sự thật hoàn toàn được lộ rõ, nhưng do cha mẹ của Lưu Nguyệt Văn tự nói ra…

Về việc Dư Văn Hâm ngoại tình, về việc Lưu Nguyệt Văn bị giết, cặp đôi này không quan tâm thể diện và sự trong sạch, họ không muốn làm tổn thương người khác.

Kết quả là Dư Văn Hâm sững sờ…

Vì trước đây Hoắc Thanh Thanh đã nhiều lần giải thích, nhưng anh ta chưa từng nghe vào.

Anh ta đã ăn sâu bén rễ cho rằng đây là điều Hoắc Thanh Thanh đã làm, giết chết người mà anh ta yêu nhất…

Chính nỗi ám ảnh này đã khiến anh ta liên tục tra tấn Hoắc Thanh Thanh, nhưng bây giờ cha mẹ của Lưu Nguyệt Văn nói với anh ta rằng hung thủ là người khác, và Nguyệt Văn còn có người đàn ông khá!

c Hóa ra những gì Hoắc Thanh Thanh nói là sự thật…

Nhưng mỗi khi Hoắc Thanh Thanh nói những điều này, anh ta đều dùng quyền cước đáp lại.

Sao lại thế này?

Sao lại…

Hoắc Thanh Thanh thực sự vô tội?

Nhưng anh ta lại… lại hành hạ Hoắc Thanh Thanh nhiều năm như vậy… hành hạ tàn nhẫn như thế.

Dư Văn Hâm vẫn đang được phỏng vấn, trực tiếp bất lực quỳ trên mặt đất, thần sắc ngoài sự bàng hoàng thì chính là hối hận.

Trong phòng bệnh, Hoắc Thanh Thanh nhìn thấy một màn này, đôi mắt trống rỗng.

Đường Ninh tiến lên ôm lấy cô ấy, nhẹ nhàng xoa dịu cảm xúc của cô ấy: “Bây giờ sự thật đã rõ ràng… có thể bắt đầu lại rồi.”

Oan khuất bao nhiêu năm đã được gột rửa, Hoắc Thanh Thanh vừa khóc vừa cười, sau đó giải tỏa nỗi oan khuất trong lòng: “Tôi được giải thoát rồi.”

“Vậy thì nhanh chóng điều chỉnh lại bản thân, lễ trao giải


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.