Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 230




Chương 230: Tôi ra sức làm ngấy

chết mọi người vây xem Đường Ninh sững người một lúc, đột nhiên thẳng thắn trả lời: “V¡ cùng kết thúc công việc.”

Đối phương mỉm cười, đột nhiên vọt tới trước mặt Mặc Đình, đưa số ghi chép cho anh: “Vậy có thể cũng mời Mặc tổng ký tên cho em không? Em không dễ gì mới gặp được một lần.”

Mặc Đình liếc nhìn cô gái nhỏ, lại nhìn Đường Ninh, mà Đường Ninh nhún vai với anh, là bản thân anh không muốn tránh đi nên bị xin chữ ký là đáng đời.

Mặc Đình bát lực liếc nhìn Đường Ninh, cầm lấy cây bút ký màu đen do cô gái nhỏ đưa cho, ký tên mình lên trên đầy tiêu sái, rồi mới nói với Đường Ninh: “Bây giò có thể đi rồi chứ?”

Đường Ninh mỉm cười, lần này thận trọng không ít, kính râm và khẩu trang đều đeo, rồi trực tiếp lên máy bay.

“Đã về nước, vậy thì tham gia xong lễ trao giải SuperQueen rồi lại đi, có mặt với tư cách khách mời.”

Thực ra SuperQueen một năm qua, trong chỉ số kiếm được tiền của bảng xếp hạng người mẫu, Hoắc Thanh Thanh thuộc hàng xuất sắc nhất, nhưng tình trạng hiện tại của cô ấy, đi một mình thật rất đáng lo ngại, nên… Mặc Đình sắp xếp cho Đường Ninh tham dự. Để cô ấy nhìn thấy khoảng cách giữa mình và top ba đứng đầu, cũng là để cho Hoắc Thanh Thanh sự động viên cổ vũ.

Mà ngày hôm đó, anh cũng sẽ có những động thái, thông qua lễ trao giải SuperQueen, tuyên bố chính thức trở thành người đại diện của Đường Ninh, từ đó nâng địa vị của Đường Ninh lên một tầm cao chưa từng có.

“Anh quyết định là được rồi.” Đường Ninh hoàn toàn tin tưởng Mặc Đình, giọng mệt không chịu nổi. Còn Mặc Đình ôm Đường Ninh, cúi đầu hôn lên trán cô, trong đầu lúc này không muốn nghĩ ngợi gì, chỉ muốn đặt những thứ tốt đẹp nhất trước mặt cô.

Vì độ hot của Hoắc Thanh Thanh, các phóng viên báo chí đều tập trung chú ý vào buổi họp báo sắp diễn ra của Hải Thụy, rất Ít phương tiện truyền thông nào chú ý tới Đường Ninh và Mặc Đình đã về nước.

Mà trên đường trở về, tất cả những gì Đường Ninh nghe được đều là: “Đừng nói gì mà Hoắc Thanh Thanh đáng thương nữa, nói không chừng máu nghiện cờ bạc của cô ấy còn lớn hơn, chỉ là giấu kỹ quá.”

“Thực sự là nhìn không ra, cuộc sống của siêu mẫu thối nát như thế này.”

“Còn phá thai ba lần. Giờ sợ là không thể sinh con nữa rồi?”

“Chắc là còn****, thật buồn nôn…”

Đường Ninh nghe thấy những lời này, đột nhiên phát ra một tiếng cười chế nhạo, vì nghĩ tới bản thân đã vô số lần trở thành chuyện tranh luận trà dư tửu hậu, cô đột nhiên cảm thấy rất đáng buồn là mọi người đều cho rằng họ nồi tiếng và xinh đẹp, nhưng lại không biết sự chua xót và bắt lực đằng sau đó.

Đều nói các ngôi sao là người được nhiều người yêu thích nhất…

Thực ra, các ngôi sao có nhiều kẻ thù nhát…

Ngồi trong xe bảo mẫu, Đường Ninh đột nhiên vươn tay ôm lấy cánh tay của Mặc Đình, bởi vì chỉ có Mặc Đình, cô mới thực sự yên tâm. Mặc Đình để Đường Ninh gối lên đùi anh, dùng lòng bàn tay ấm áp vuốt ve mái tóc đen của Đường Ninh: “Đến nhà, anh sẽ gọi em.”

“Không, Đình, anh giải quyết việc của Hải Thụy đi.”

“Chuyện này không cần anh xuất mã.” Mặc Đình lạnh lùng nói, chút thủ đoạn của Tinh Hoàng căn bản không lọt vào mắt anh được: “Phương Dục có thể toàn quyền xử lý.”

“Vậy em muốn gặp Hoắc Thanh Thanh, giữa phụ nữ với nhau, nói chút lời thân mật.”

Mặc Đình không từ chối, chỉ yêu cầu Lục Triệt lái một chiếc ô tô không bắt mắt từ ga ra ra, sau đó đưa Đường Ninh đi tới tầng dưới căn hộ của Hoắc Thanh Thanh.

Nhưng cửa nhà của Hoắc Thanh Thanh luôn bị các tay săn ảnh vây kín, Hoắc Thanh Thanh không ra được, Đường Ninh cũng không vào được. Vì vậy, Đường Ninh gọi điện cho Hoắc Thanh Thanh. Không lâu sau, Hoắc Thanh Thanh được hóa trang cần thận, từ lối đi đặc biệt lên xe của Đường Ninh, Lục Triệt đưa hai người đi đến bãi biển yên tĩnh.

Trên mặt Hoắc Thanh Thanh luôn quấn khăn quàng cổ, dù lúc không có người cũng không mở ra, Đường Ninh có lẽ đã đoán được điều gì đó, trực tiếp đưa tay cởi chiếc khăn ra, chỉ thấy trên mặt Hoắc Thanh Thanh đâu đâu cũng là vết thương…

xanh đen một mảng.

“Lại bị đánh à2”

Hoắc Thanh Thanh ném chiếc khăn trên bãi biển, phun ra một ngụm máu tươi: “Tôi ngả bài cùng tên khốn đó. Kết quả anh ta thẹn quá hóa giận muốn giết tôi, tôi nhân cơ hội chạy ra ngoài.”

Đường Ninh lặng lẽ nhìn cô ấy, không nói gì.

Hoắc Thanh Thanh dựa vào đầu xe, nước mắt không kìm được mà rơi xuống: “Anh ta muốn tất cả tài sản của tôi, nều không sẽ đăng hình sex của chúng tôi lên. Tôi thật sự muốn đồng quy vu tận cùng anh ta. Quá mệt rồi, thật sự rất mệt!”

Đường Ninh nhìn Hoắc Thanh Thanh, vô cùng nghiêm túc hỏi: “Nói cho tôi biết, lúc đầu tình nhân của tên khốn kiếp đó chết như thế nào?”

“Bị đánh chết, chết ở trên đường. Anh ta cho rằng là tôi tìm người làm”.

“Về sau cô không đi tìm chân tướng sao?” Đường Ninh truy hỏi.

“Sao lại không tìm? Nhưng cũng phải có người tin chứ…”

Đường Ninh trực tiếp tìm ra mắu chốt, bởi vì điểm này có thể là mắu chốt để công kích người đàn ông kia: “Đem những chứng cứ mà cô đang nắm giữ nói hết với tôi, sau đó sẽ phái người đi điều tra.”

“Thanh Thanh, cách cô trả thù người đàn ông đó tốt nhất là khiến anh ta phải hối hận, khiến anh ta quay lại cầu xin cô, nhưng… cô không thèm quay đầu.”

“Cô vẫn là cô, siêu mẫu ni tiếng đó, lần này không phải là không có cơ hội trở mình.”

Hoắc Thanh Thanh nhìn Đường Ninh chợt khâm phục lối suy nghĩ sáng suốt của cô ấy, nhất là khi nghe thấy cô ấy nói để tên khốn kia hối hận, trước kia đã bao đêm tỉnh lại trong cơn mơ, cô đều muốn bóp chết người đàn ông bên cạnh này, nhưng cuối cùng lại không nhẫn tâm được.

Lần này, cô sẽ không nhát gan nữa, nhắm mắt lại, trực tiếp nói với Đường Ninh: “Được.”

Sau khi nói chuyện rõ ràng, Hoắc Thanh Thanh nhìn Đường Ninh trước mắt, bỗng vừa khóc vừa cười: “Cô vốn bình tĩnh như vậy, hay là… do Mặc Đình dạy dỗ?”

“Anh ấy kéo tôi từ địa ngục trở về, anh ấy… cho tôi một cuộc sống hoàn toàn mới.”

“Đường Ninh, cô và Mặc tổng, phải luôn yêu thương nhau nhé, vì đôi khi, nhìn người khác ân ái cũng là một loại sức mạnh, cảm thấy bản thân có thể có được tình yêu.”

Đường Ninh xoay người tựa vào cùng Hoắc Thanh Thanh: “Tôi ra sức làm ngấy chết đám đông mọi người vây xem.”

“Trở về thôi, Phương Dục đã sắp xếp một cuộc họp báo.”

Đường Ninh suy nghĩ một chút, đột nhiên đối nói với Hoắc Thanh Thanh: “Không đi họp báo, chúng ta đi bệnh viện… khổ vì tình, không phải chỉ khóc lóc mà thôi, còn phải để đồng bào phụ nữ nhìn thấy vét thương thật.”

Hoắc Thanh Thanh hiểu rõ ý của Đường Ninh, gật đầu tán đồng, hai người có cảnh ngộ tương đồng, lúc này không cần nói gì với nhau, đã coi là bạn rồi… Mặc dù, nói đúng ra thì tính là chị em cùng chung cảnh ngộ.

Sau đó, Đường Ninh trở lại Khải Duyệt Đế Cảnh, chẳng mấy chốc tin tức giải trí đã có diễn biến mới nhất, trước giờ họp báo, Hoắc Thanh Thanh lại thêm vết thương mới, nghỉ là bị uy hiếp câm miệng!

Và Phương Dục cũng ngay sau khi tin tức bị đưa ra, công bố chân tướng toàn bộ sự việc, là cuốn nhật ký viết tay của Hoắc Thanh Thanh.

Trong cuốn nhật ký là cách nhìn của một người phụ nữ bị thương nhiều năm để miêu tả những tổn thương và áp bức mà cô phải gánh chịu trong suốt thời gian dài. Mà việc công khai cuốn nhật ký đã khiến rất nhiều người đồng cảm, đặc biệt là phụ nữ, vừa đọc cuốn nhật ký đã bật khóc…

Mà ngòi nỗ là nhìn thấy Hoắc Thanh Thanh bị thương nặng…

Các đồng bào phụ nữ lập tức bùng nổ sức chiến đấu đáng kinh ngạc, rất nhanh, dư luận bắt đầu trở giáo…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.