Truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 152




Chương 152: Để Xem Cô Ta Đi Đâu Tìm Nam Chính

Sau khi Đường Ninh rời khỏi Tranh Điền, cũng không đi thẳng về nhà, cô vốn dĩ muốn đi đến Hải Thụy để gặp Mặc Đình, nhưng mà cho đến lúc đứng ở lầu dưới của Hải Thụy, Lục Triệt lại gọi điện thoại nói với Đường Ninh rằng Mặc Đình không ở công ty/

Đường Ninh dừng xe ở hầm để xe của Hải Thụy, cũng không rời đi ngay lập tức, mà nghĩ đến mâu thuẫn giữa cô và Lan Hè, ánh mắt có chút phức tạp/

Một lát sau, chị Long đột nhiên vỗ cánh tay Đường Ninh, đồng thời chỉ chỉ ra ngoài cửa sổ xe. Đường Ninh nhìn theo ánh mắt của chị Long, lại phát hiện người xuất hiện ở trong hầm để xe chính là Mặc Đình và Lục Triệt/

“Không phải Lục Triệt nói Boss lớn không ở công ty sao?” Chị Long vừa quan sát sắc mặt của Đường Ninh, vừa sốt ruột lẫm bẩm, bởi vì sau chuyện của Hàn Vũ Phàm, chị Long thật sự rất sợ Đường Ninh lại bị tổn thương về mặt tình cảm, nhất là không thích Đường Ninh bị lừa/

Đường Ninh nhìn Mặc Đình và Lục Triệt rời đi, sắc mặt không có gì thay đổi, chỉ là nhìn sang chị Long, cảm thấy chị ấy có chút sợ hãi thái quá: “Chị nghĩ nhiều quá rồi.”

“Em không sợ hãi chút nào sao?”

Đường Ninh không nói gì, chỉ là lấy điện thoại di động ra, bắm số điện thoại của Mặc Đình, đợi đến lúc Mặc Đình nhận cuộc gọi, cô trực tiếp hỏi Mặc Đình: “Anh vừa rồi đang ở công ty có phải không?”

“Em đang điều tra anh sao?” Mặc Đình nghe thấy câu hỏi của Đường Ninh, không nhịn được mà cong khóe miệng/

“Vậy anh có đồng ý cho em điều tra không?”

“Vừa rồi ở công ty, bây giờ anh đang ra ngoài gặp đối tác.” Mặc Đình dịu dàng đáp/

“Vừa rồi Lục Triệt nói anh không có ở công ty.”

Mặc Đình ngắng đầu nhìn Lục Triệt đang lái xe, đáy mắt lóe ra ánh sáng, sau đó trả lời Đường Ninh: “Đây cũng không phải là chỉ thị của anh, bây giờ em còn đang ở Hải Thụy sao?”

“Vâng.” Giọng nói của Đường Ninh nghe có vẻ vô cùng đáng thương/

“Vậy anh quay xe lại đón em, đưa Lục Triệt đến cho em xả giận nhé.”

“Được.”

Ngắt cuộc gọi, Mặc Đình để điện thoại di động vào trong túi áo vest, sắc bén nhìn Lục Triệt: “Tôi có nên xem lại năng lực làm việc của cậu hay không nhỉ? Lục Triệt? Tôi nói một lần cuối cùng, không được nói dối Đường Ninh, cho dù là những chuyện nhỏ nhặt như thế này, nếu như Đường Ninh không gọi điện đến hỏi tôi, cứ khăng khăng giữ sự nghi ngờ này trong lòng, dần dà, cậu cảm thấy tình cảm vợ chồng của chúng tôi sẽ như thế nào?”

: Lục Triệt có chút áy náy, vội vàng nói xin lôi: “Thật xin lôi, tông giám đốc, tôi chỉ là không biết nên lấy cớ gì để ngăn cản phu nhân.”

“Tôi không muốn cậu dùng lí do qua loa để qua mắt Đường Ninh, cậu chỉ cần không nói gì cả, cô ấy sẽ không phát hiện ra sớm.”

“Tôi đã rõ.”

Trong công tác, Lục Triệt đúng là vô cùng xuất sắc, chỉ là có đôi khi EQ không ổn lắm, đây chính là lý do mấu chốt khiến cho cậu đến giờ vẫn không có bạn gái!

Mặc Đình để Lục Triệt quay xe, thuận lợi đón Đường Ninh, nhanh chóng ôm cô vào lòng, nói với cô: “Anh không bảo Lục Triệt nói những lời như thế.”

“Em biết.” Đường Ninh nhẹ nhàng gật đầu: “Nếu không thì anh nghĩ rằng em tin tưởng cậu ta hơn anh sao?”

Lục Triệt áy náy cúi đầu../

Mặc Đình hài lòng khẽ vuốt ve mái tóc dài của Đường Ninh, đồng thời trả lời: “Em đương nhiên là phải tin tưởng anh hơn, thế nhưng mà, từ lúc em gọi cho Lục Triệt đến giờ, đã hơn hai mươi phút rồi, vẫn còn chưa rời khỏi bãi đậu xe, có chuyện gì xảy ra sao?”

Đường Ninh sửng sốt một chút, không ngờ Mặc Đình lại cần thận như thế, cho nên cô kể lại từ đầu tới cuối chuyện xảy ra ở Tranh Điền cho anh nghe: “Vốn dĩ em không đi, là bởi em đang tự hỏi, giữa em và Lan Hề đang tồn tại mâu thuẫn rất lớn, cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ không nhìn nổi mặt nhau, chuyện Lăng Phong, chỉ là sự khởi đầu mà thôi, huống chỉ bên trong đó còn có đám người La Hạo và Lý Đan Ni nữa.”

Mặc Đình yên lặng nghe xong, thân phận bây giờ của anh cũng chỉ là một người chồng đang lắng nghe vợ mình kể về chuyện phiền lòng của mình, sau đó không ngừng đưa tay an ủi, tiếp thêm dũng khí cho cô: “Ninh… Hình như em đã quên, mục tiêu cuối cùng của em là Tinh Hoàng, tác dụng của Tranh Điền cũng chỉ là bàn đạp của em mà thôi.”

“Đối với người muốn tổn thương em, lúc phản công không nên áy náy, trong lòng em phải rõ ràng chuyện này.”

“Trong tay chúng ta có hợp đồng của Tranh Điền, thật sự không thể nào tránh khỏi đấu đá ác liệt, vậy thì chỉ có thể giải quyết việc chung.”

“Chẳng lẽ có anh ở sau lưng, em còn cảm thấy sợ sao?”

Đường Ninh cọ cọ vào lòng bàn tay Mặc Đình, lắc đầu: “Không phải em sợ, chẳng qua là em cảm thấy đáng tiếc cho Lan Hè, đã từng là một người đứng đầu chiến tuyến… giờ lại thay đổi thất thường.”

“Em cũng biết là đã từng, Lan Hề là thương nhân, cái cô ta muốn và cái em muốn, ngoài mặt thì trông giống nhau, thực chất thì lại khác nhau một trời một vực, em xem cô ta là bạn bè bình đẳng, cô ta lại coi em trở thành một mối quan hệ phụ thuộc.”

“Em biết rồi!” Đường Ninh kiên định với lập trường của mình, lần sau, nếu như Lan Hè lại một lần nữa đưa ra quyết định ép buộc đối với cô, như thế thì cô… cũng sẽ không đối xử khách sáo với cô ta nữa, dù sao thì người ta tạo phiền phức cho mình cũng không hề cảm thấy tội lỗi, mình còn cảm thấy khó xử cái gì?”

“Cứ yên tâm chờ đến ngày chụp hình của LM đi.” Mặc Đình nói một câu hai nghĩa, thế nhưng Đường Ninh chỉ nghe thôi đã hiểu theo nghĩa đen/

Tám giờ tối, tại khách sạn năm sao cao cấp xa xỉ, bởi vì An Tử Hạo muốn giải quyết chuyện với Lăng Phong nên đã đến sớm hơn nửa giờ, cho nên, đợi đến lúc người của đối phương xuất hiện cũng chỉ thấy một mình An Tử Hạo/

Lăng Phong xuất thân là một ngôi sao nhí, cũng là tiểu thịt tươi đẹp mắt có độ hot cao, dựa vào vẻ ngoài xuất sắc nên hấp dẫn được một lượng lớn fan hâm mộ, mấy bộ phim truyền hình đang được truyền bá rộng rãi đều có suất diễn của anh ta, cho nên Lan Hề muốn dựa vào đối phương để lăng xê cũng không có gì đáng quở trách nhiều/

Chỉ là../

Lăng Phong thấy Đường Ninh không đến, lập tức tháo kính râm xuống, nói gì đó với trợ lý, sau đó trợ lý lập tức đến hỏi An Tử Hạo: “Đường Ninh đâu?”

An Tử Hạo nhìn đối phương, đột nhiên đưa ra ly rượu, rót đến tràn đầy: “Hôm nay Đường Ninh mới trở về từ Moscow, cô ấy cảm thấy hơi say máy bay, mới vừa lên xe đã nôn, cuối cùng tôi chỉ có thể đưa cô ấy về nhà, thật sự rất có lỗi với Lăng Phong, tôi tự phạt ba chén.”

Sau khi nghe xong, sắc mặt của đối phương rất khó coi, người đại diện trực tiếp vỗ bàn: “Đường Ninh có ý gì?”

“Lăng Phong, thật sự không phải Đường Ninh không muốn đến, cô ấy vừa rồi còn nói thường xem phim truyền hình của anh, rất thích anh, cho nên mới bảo tôi đưa cô ấy đến sớm, chính là vì muốn gặp anh, nhưng không ngờ lại suýt ngất xỉu trên đường…” An Tử Hạo nửa thật nửa giả nói, rồi uống cạn sạch ba chén rượu/

“Cô ấy thật sự nói như thế?” Lòng hư vinh của Lăng Phong được thỏa mãn, sự tức giận cũng giảm đi rất nhiều/

“Hoàn toàn chính xác!”

“Được, nếu như thế, vậy thì tôi cũng sẽ không trách cô ấy, thay tôi hỏi thăm cô ấy một chút, đồng thời nói cho cô ấy biết, tôi rất chờ mong buổi chụp ảnh quảng cáo hai ngày tới.” Lăng Phong nói xong, đứng lên, đeo kính râm lên mặt/

An Tử Hạo nhìn thấy người rời khỏi, đến lúc đó mới lộ ra sắc mặt lạnh lẽo, bởi vì anh ấy biết trước mắt có thể đối phó được là nhờ mặt mũi/

“Lăng Phong, anh định cứ thế mà buông tha cho người mẫu nhỏ kia sao?” Người đại diện của Lăng Phong tiếc nuối hỏi Lăng Long/

Lăng Phong nhai kẹo cao su trong miệng, khí chất tà mị, mang theo sự cá tính của cái tuổi này, trả lời người đại diện: “Cô người mâu già này lại dám cho tôi leo cây? Được, hôm nay cô ta không xuất hiện, vào hôm chụp quảng cáo tôi cũng không xuất hiện, để cho cô ta sốt ruột đi…”

“Để xem cô ta đi đâu tìm nam chính!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.