Truyện Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 549 - Chương 549




Ai là kẻ xúi giục?

Ai dám đứng ra thừa nhận thì một trăm trượng kia đánh lên người còn không tàn phế sao?

Tàn phế còn đỡ, sợ rằng đến cái mạng nhỏ cũng không còn.

Nhất thời, sắc mặt đám người quỳ bên dưới trắng bệch, ngoài bé trai vẻ mặt ngây thơ kia thì những người khác đều toát mồ hôi lạnh, hai đùi run run. Bà lão kia khiếp sợ đến ngã xuống đất, dáng vẻ như hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu.

Phong Cẩn vô cùng kinh ngạc, nếu bà già này thực sự bị dọa chết thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của chủ công.

Con trai, con gái, con dâu, con rể của bà ta đều trưng ra vẻ mặt kinh hoàng, đau thương, cả sảnh đường nhao nhao lên.

Khương Bồng Cơ vẫn tựa vào ghế, lạnh lùng nhìn những kẻ này diễn xuất.

Người xem livestream còn đang căm phẫn dâng trào, song đến khi bà già kia bị dọa ngất thì lại có người nhảy ra chỉ trích Khương Bồng Cơ máu lạnh.

[Loli Muôn Năm]: Trời ạ, có án mạng rồi. Mặc dù nhà này quả thật không biết tốt xấu nhưng Streamer làm như này cũng có chỗ không đúng rồi. Nếu như người ta thật sự bị dọa chết thì tôi xem lúc đó cô thu dọn hiện trường thế nào, một đám động vật máu lạnh.

[Ba Năm Buôn Máu]: Tam quan của kênh livestream này sao lệch lạc thế, còn có cả bạo lực đẫm máu nữa, nhà nước sao vẫn chưa chặn nhỉ?

[Yếu Còn Đòi Ra Gió]: Không chặn nổi, toàn bộ internet đều phát livestream, chỗ nào cũng nhảy vào như virus. Trừ khi chặn toàn bộ phát livestream, cắt đứng mạng internet, không biết chừng có thể chặn triệt để kênh livestream này. Nhưng mà, thím thấy có khả năng đó không?

[Tử Hình Không Thiệt]: Chậc, kênh livestream này đẫm máu như thế, nếu trẻ vị thành niên xem không kìm được mà chạy đi phạm tội thì sao hả? Thế giới quan lệch lạc còn muốn dạy hư bọn trẻ, nếu ngày nào đó có người theo dõi livestream phạm pháp thật thì lúc đó đã muộn rồi.

Khương Bồng Cơ cũng không phải là ngày một ngày hai bị người xem hỏi thăm đến tổ tông mười tám đời, nên cô cũng chẳng thèm quan tâm. Miệng mọc trên người, người ta mốn nói gì mình căn bản không thể khống chế được. Nếu thật sự đối mặt với tổ tông cô thì những người này làm gì dám mở miệng nói một câu?

Cô mỉm cười, hỏi ngược lại.

[Streamer V]: Tôi thấy vị @Tử Hình Không Thiệt này định phổ cập làm thế nào để viết truyện H Loli à? Làm sao, mày đi cưỡng hiếp thiếu nữ rồi ư?

Nói dăm ba câu chuyện dung tục trong phòng livestream của cô, ID nào nói gì cái gì cô đều ghi nhớ rõ ràng.

Khương Bồng Cơ không niệm tình mà lôi gốc gác của khán giả này ra.

Muốn chơi với cô á? Trước xác định xem mình có sạch sẽ không rồi hẵng nói nhé.

Người xem livestream có kẻ xỉa xói cô nhưng phần lớn vẫn ủng hộ cô. Dù sao cũng đều là người xem cũ theo dõi nhiều năm, mọi người biết Khương Bồng Cơ sẽ không bắn tên mà không có mục đích, huống chi sự việc này còn liên quan đến uy nghiêm của doanh trại nữ.

Nếu như xử lý không tốt, không tiến hành theo quy củ của doanh trại, thì nhà nào thấy con gái có tiền đồ mà chẳng đến đòi kéo người về lấy chồng?

Nghiêm trọng hơn đó là, cuộc hôn nhân này là vì muốn tốt cho con gái hay chỉ là bán họ với một cái giá tốt?

Khương Bồng Cơ thành lập doanh trại nữ chứ không phải lớp huấn luyện con gái khuê phòng trước hôn nhân.

Muốn chiếm lợi của cô thì phải xem bản thân có chịu nổi một trăm trượng không đã.

Đám dân phía dưới nhào đến bên cạnh bà già kia khóc lóc nức nở, nước mắt nước mũi giàn giụa. Nữ binh lớn tuổi hoảng sợ, nỗi sợ hãi và lo lắng bị đuổi khỏi quân doanh cũng bị đè xuống, cô lo cho an nguy của bà lão này hơn, nếu như bà nội vì việc này mà xảy ra chuyện thì cả nhà còn không oán hận cô sao?

Đúng như cha mẹ nói, bọn họ là máu mủ của cô, chắc chắn sẽ muốn tốt cho cô, sao lại hại cô chứ?

Phong Cẩn khó xử nhìn Khương Bồng Cơ, nữ binh nhỏ tuổi hơn lúc đầu cũng rất hoảng loạn nhưng đã nhanh chóng trấn tĩnh trở lại.

Cô đã quen nhìn bà nội mình khóc lóc bày trò rồi, giờ không làm loạn được thì lại đến tiết mục giả hôn mê, một câu “bất hiếu” là có thể phá hỏng cuộc đời người khác. w●ebtruy●enonlin●e●com

Nhìn sắc mặt bà ta hồng hào, làm gì có vẻ tái nhợt và yếu ớt của một người bất tỉnh chứ?

“Chủ công... Việc này...”

Khương Bồng Cơ cười giễu: “Xem ra không có ai đứng ra thừa nhận mình là người giật dây rồi, vậy thì để ta quyết định đi. Cậu bé này mới chỉ bảy tuổi, có lẽ không xúi giục nổi chị nên tránh được tội danh. Bà già này quả thật là đáng hận, dạy dỗ con gái không nghiêm phạt mười trượng, những người khác chia ra chịu chín mươi trượng, lôi xuống đánh. Nữ binh kia thì khai trừ khỏi binh tịch, vĩnh viễn không thu nhận.”

Ở trước mặt cô giả hôn mê, nghĩ mắt cô mù à!

Bà già vẫn chưa tỉnh, cô lại nói: “Trước đây bà ta còn có ý đồ đánh úp binh lính, nên tăng thêm ba trượng... Ngoài ra, làm bộ làm tịch trước mặt ta, giả bộ ngất xỉu cũng là một tội, thêm mười trượng, tổng cộng là hai mươi ba trượng, đừng có giảm bớt.”

Phong Cẩn đáp: “Vâng, thưa chủ công.”

Anh gọi hộ vệ bên ngoài vào lôi mấy người này đi thi hành hình phạt.

Nữ binh lớn tuổi hơn phản kháng theo bản năng, may mà hộ vệ có sự chuẩn bị, người đầu tiên đối phó là cô ta. Tuy vậy nhưng vẫn có hộ vệ bị thương ở cánh tay.

Khương Bồng Cơ thấy thế, cười giễu cợt: “Thân thủ có mạnh cũng không có tác dụng gì, tính cách đã hèn nhát đến mức này thì khó trách ai cũng có thể giẫm lên.”

Võ công của nữ binh lớn tuổi hơn này không thấp, ít nhất cũng có thể đối phó được ba đến năm người đàn ông vạm vỡ. Nhưng khi người nhà kiên quyết gả cô ta cho một tên đàn ông đáng tuổi cha cô ta làm vợ kế, còn phải làm mẹ kế cho đứa con gái còn nhiều tuổi hơn cô ta, thì cô ta vẫn thảm thương mà đồng ý.

Khương Bồng Cơ cũng không hiền lành gì.

Cô đã cho một cơ hội, đối phương không biết tiếp nhận ý tốt, vậy thì sau này ra sao cũng đừng có oán trách cô.

Bà lão kia bị hộ vệ kéo ra ngoài, cuối cùng cũng không thể giả bộ tiếp được, bà ta đạp chân kêu khóc, lăn lộn trên mặt đất.

Những người xem livestream nói giúp bà ta đều cảm thấy đỏ mặt, không phải xấu hổ, rõ ràng là bị tát vào mặt mà.

Nữ binh lớn tuổi hơn có ý định quỳ xuống cầu xin, trấn an bà ta song lại bị bà ta cho một cái tát, trên mặt in nguyên năm dấu tay.

Bà già kia để móng tay dài dày cộp, lại làm việc nhà nông lâu năm, sức lực còn mạnh hơn nam thanh niên rất nhiều. Cái tát này giáng xuống, dù là nữ binh trải qua huấn luyện, nhất thời không chú ý cũng bị tát cho ngã bệt ra đất, má phải rất nhanh sưng lên, đến răng cũng lung lay.

“Cái đồ sao chổi nhà mày... Bị trời phạt, phải đền mạng rồi...”

“Ngàn người cưỡi, vạn người đè, sớm biết mày là đồ rác rưởi như thế này thì lúc mới sinh ra đã bóp chết rồi... Chao ôi...”

“Ông nó ơi, sao ông lại đi sớm như thế! Để mình tôi bị đám súc sinh chó tha mất lương tâm và con đàn bà dâm đãng này ức hiếp...”

Nữ binh lớn tuổi kinh ngạc trợn tròn mắt, không dám tin câu nói này từ chính miệng của bà nội ruột nói ra.

Bà già liều mạng không chịu đứng dậy, miệng chửi vô cùng khó nghe, mọi người nghe đều cảm thấy chướng tai.

Khương Bồng Cơ giơ tay lên vuốt trán, lạnh lùng nói: “Kéo đi, đừng có niệm tình, đáng đánh bao nhiêu trượng thì đánh bấy nhiêu trượng.”

Đám hộ vệ nghe ra sự tức giận trong giọng nói của Khương Bồng Cơ, thầm mắng bà ta một câu, đang yên đang lành còn đi rước việc vào thân, sau đó mỗi người một bên cưỡng ép kéo ra ngoài. Bà già kia còn có cố gắng dùng móng tay cấu hộ vệ, rất nhanh đã để lại mấy vết rướm máu.

Hộ vệ đau đến nghiến răng, bọn họ không biết một bà già sắp năm mươi lấy đâu ra cái sức lực lớn như thế.

Khương Bồng Cơ rũ mắt, gian xảo nói: “Niệm tình tuổi tác người này cao rồi, hai mươi ba trượng có thể cho con trai, con gái, con dâu, con rể chịu thay, chỉ cần người trong cuộc đồng ý thay bà ta gánh chịu là được. Nếu bọn họ không đồng ý thì bà ta tự chịu.” >


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.