Truyện Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 4 - Chương 4: Rơi vào ổ thổ phỉ




Khương Bồng Cơ cũng không phải là vì bản thân nên mới chọn đồng ý với hệ thống. Là một người đã quen với cảnh máu tanh, cô sớm coi nhẹ sống chết rồi.

Người vốn dĩ đã phải chết rồi lại có thể ở đây nói chuyện phiếm, đối với cô mà nói mỗi một chữ cô đang nói bây giờ đều là cô được lợi. Cô không để ý đến sống chết của mình nhưng nhìn mấy tiểu mỹ nhân yêu kiều đó chịu nhục... cô có năng lực mà lại không cứu, làm sao cô nỡ chứ (*/w*)

Hệ thống: “Ký hợp đồng với Streamer... đang tìm kiếm thế giới có thể kết nối... xác định tọa độ... bắt đầu phát trực tiếp!”

Cái màn hình trong suốt phát ra những tiếng xẹt xẹt, vòng tròn loading ở giữa vẫn còn đang quay vòng vòng, đột nhiên xuất hiện toàn cảnh 360 độ của hình ảnh livestream.

Thông qua cảnh tượng đang livestream, Khương Bồng Cơ có thể nhìn thấy cơ thể bây giờ của mình đang bị một gã đàn ông cơ bắp thô lỗ khiêng lên, sau đó quẳng xuống đất nghe cái bịch.

Tất cả các quý nữ bị bắt cóc đều bị giam trong căn phòng nhỏ đang bốc mùi ẩm mốc này, phải leo một quãng đường núi dài đối với mấy cô quý nữ yểu điệu này đúng là ăn đủ. Hiện tại ai nấy đều trầm mặc cúi gằm đầu xuống mà nghe những tiếng cười dâm tà của đám thổ phỉ vang lên bên ngoài căn phòng.

Ai cũng biết, đợi bọn thổ phỉ thu dọn xong thì tất cả bọn họ đều không thoát được kết cục bị cưỡng bức làm nhục.

Khương Bồng Cơ im lặng chờ đợi, từng giây từng phút trôi qua, mãi cho đến khi trên màn hình lớn hiện lên một loạt dấu chấm hỏi màu trắng, cuối cùng cũng có một người xem rồi!

“Hệ thống!”

Khương Bồng Cơ âm thầm nghiến răng, dám lừa cô à? Hừ hừ, không cho nó biết chút lợi hại thì nó tưởng là Khương Bồng Cơ cô là kẻ dễ tính mặc cho nó muốn vo tròn bóp dẹt làm gì thì làm à?

Hệ thống cũng biết giữ chữ tín lắm, lúc thu được một điểm tích lũy từ người xem, nó lập tức giúp Khương Bồng Cơ nhanh chóng thích ứng với cơ thể này.

Còn những thứ khác thì nó chỉ có thể nói là bó tay.

Nói trắng ra là, hiện tại điểm tích lũy người xem quá ít, những gì mà hệ thống làm được cũng rất ít, nếu như Khương Bồng Cơ không có cách nào tự cứu bản thân, thì kết cục vẫn như thế mà thôi.

Đương nhiên, hệ thống cũng rất có lòng tin với Khương Bồng Cơ, không phải là vì thứ gì khác mà là vì cái mục [Điểm dung hợp vũ lực +30] trong phần thuộc tính.

Cái gọi là dung hợp vũ lực thực chất là số liệu hóa khả năng vũ lực của linh hồn khi còn sống trước kia sau đó đưa vào dung hợp trong cơ thể hiện tại, đây cũng chính là một trong những ưu thế của ký chủ - thắng ngay từ vạch xuất phát.

Nó âm thầm nhìn độ dung hợp của Khương Bồng Cơ một cái, chỉ có 0.3%, ít đến mức đáng thương... cơ mà, đây mới là cái trọng điểm này!

Điểm dung hợp vũ lực sau cùng lại có thêm tận 30 điểm!

Tỉ lệ dung hợp mới có 0.3%, thế nhưng lại có thể tăng thêm 30 điểm vũ lực.

Nhìn chủ nhân cũ của cái cơ thể này mà xem, giá trị vũ lực mới có 5 điểm...

Vì thế nên hệ thống âm thầm tính thử, cơ bản là có thể tính ra giá trị vũ lực của Khương Bồng Cơ ở kiếp trước, cao đến mức nó không dám nhìn thẳng (*/w*)

Giá trị vũ lực cơ bản của cơ thể này cộng thêm giá trị vũ lực sau khi dung hợp là 35 điểm, về cơ bản đã bằng với một người đàn ông trưởng thành của thời đại này rồi.

Nếu nói như vậy thì... hình như Khương Bồng Cơ rất nguy hiểm, nếu như đám thổ phỉ này mà đông người nói không chừng có khi cô nàng tèo luôn. Còn nếu thực tế mà không phải như thế, phần thắng của Khương Bồng Cơ rất lớn.

Một người kiếp trước có giá trị vũ lực hung tàn như thế làm sao có thể không biết đánh nhau cho được?

Các bạn thân mến, người có kinh nghiệm đánh nhau, giá trị vũ lực lên tới 35 điểm gặp phải một lũ đàn ông trưởng thành nhưng chỉ biết đánh đấm vớ vẩn, chẳng nhẽ lại không thoải mái “treo lên đánh*” được à?

*Tiếng lóng trong game, ý chỉ đánh cho đối phương không thể phản đòn lại được.

Tuy rằng ngay lần đầu tiên livestream đã là cảnh tượng máu me lại còn chẳng thục nữ tí nào thế này, nhưng... phong cách kì dị một tí, nói không chừng lại càng có thể thu hút được người xem thì sao?

Hệ thống nghĩ nghĩ, có nên bồi dưỡng ra một vị Hoàng hậu có phong cách lập dị khác thường không nhỉ...

Hiệu suất làm việc của hệ thống cũng rất cao, không bao lâu sau Khương Bồng Cơ liền cảm thấy cảm giác tê cứng ở tứ chi giảm đi hơn nửa, cho dù độ linh hoạt vẫn không phục hồi như trước... nhưng mà, đây là cơ thể của người khác nên cô cũng không thể yêu cầu cao quá được.

Cô thử động đậy một chút, kết quả cũng khả quan, thế mới thở phào nhẹ nhõm một chút.

Đám thổ phỉ vì muốn bớt phiền toái nên lúc bắt đám quý nữ xuống xe liền trói tất cả bọn họ lại, ngay đến cả Liễu Lan Đình đang hôn mê cũng không phải là ngoại lệ.

Cô mở mắt ra, ngồi dậy, cau mày xoay xoay cổ tay.

Thiếu nữ thỏ con khóc lóc trước đó là người đầu tiên chú ý đến cử chỉ của Khương Bồng Cơ, trong giọng nói không giấu được sự hân hoan pha lẫn nghẹn ngào, đôi mắt to tròn long lanh ngập nước như sắp khóc đến nơi, “Lan Đình ca... tỷ tỷ... tỷ cuối cùng thì cũng đã tỉnh lại rồi... tốt quá rồi...”

Khương Bồng Cơ lần theo tiếng khóc nhìn sang, theo như phần mềm hỗ trợ - ký ức của Liễu Lan Đình thì quan hệ của cô và cô bé trước mặt này rất tốt.

“Ừm, ta tỉnh rồi.” Cô cười cười an ủi cô bé, từ trước đến nay đối với mỹ nhân cô chưa bao giờ keo kiệt biểu cảm của mình cả.

Thế nhưng, lại có một giọng nói không hài hòa xen giữa vào bầu không khí đang hài hòa này.

Trong góc tường, Ngụy Tĩnh Nhàn bị trói vắt chéo hai tay sau lưng hừ lạnh một tiếng, ngữ điệu có chút chua ngoa lại có vẻ bực bội nói, “Vào cái lúc này ngươi tỉnh lại làm cái gì? Có tỉnh lại cũng chỉ thêm một gánh nặng...”

Nếu như vẫn cứ hôn mê mãi, nói không chừng bọn thổ phỉ lại cảm thấy mất hứng, tạm thời bỏ qua cho... nói không chừng có thể đợi được tới lúc cứu viện.

Ngụy Tĩnh Nhàn bướng bỉnh mím chặt môi, che giấu tâm tư thật sự của mình. Nhưng ngay sau đó, khi Ngụy Tĩnh Nhàn đối diện với ánh nhìn cười mà như không của Khương Bồng Cơ, gương mặt xinh xắn không tự chủ được mà thoáng đỏ lên. Cơ mà rất nhanh sau đó cô nàng liền phản ứng lại được, vẻ mặt lại trở nên trắng bệch. Hứ một tiếng rồi dứt khoát quay mặt vào tường, khuất mắt thì đỡ phải phiền lòng.

Khương Bồng Cơ thấy biểu hiện đó của Ngụy Tĩnh Nhàn thì trong mắt hiện lên vẻ hứng thú.

Ồ, hóa ra là một tiểu mỹ nhân cổ điển có chút thuộc tính tsundere*, hoàn toàn chọc trúng huyệt moe** của cô rồi.

* Tsundere (つんでれ/ツンデレ; tiếng Hán: tạc mao) là từ chỉ tính cách của các nhân vật bên ngoài rất mạnh mẽ, ương bướng thậm chí có phần bạo lực nhưng thật ra bên trong lại rất mong manh, yếu đuối.

**Moe: cute, đáng yêu.

Sinh thời, cô chẳng có sở thích gì khác, chỉ độc có một cái này, thế nên dù thế nào cô cũng không nỡ thay đổi - chính là yêu cái đẹp, hơn nữa lại chỉ mê mỹ nữ!

Đúng vào lúc này, trên màn hình lại bay qua một dòng chữ trắng toàn dấu chấm hỏi. Vẫn là người xem đầu tiên comment, đối phương dường như vẫn không hiểu đang có chuyện gì xảy ra. Nhưng có lẽ là do giá trị nhan sắc của đám loli trong căn phòng này quá cao nên cuối cùng đã giữ chân được người này lại.

Thiếu nữ thỏ con do dự nhìn Khương Bồng cơ, lại quay sang nhìn Ngụy Tĩnh Nhàn đang rầu rĩ không thèm để ý đến ai, thoáng cái đã rơi vào thế khó xử.

Lúc này, Khương Bồng Cơ lại thử xoay xoay cổ tay một lần nữa, thiếu nữ thỏ con thấy cử động của cô thì nói với vẻ chán nản vô cùng, “Lan Đình ca ca... tuy rằng huynh là nữ, nhưng muội đã quen gọi huynh thế rồi... cái đám người xấu xa đó trói quá chặt, căn bản là không thể giãy ra được...”

Khương Bồng Cơ thầm trợn trắng mắt, nếu như ngay cả đến cả kiểu trói đơn giản này mà cô còn không thoát ra được, thì cái ghế Quân đoàn trưởng Quân Đoàn 7 sao đến lượt cô ngồi. Chỉ là một khóa học huấn luyện cởi trói đơn giản mà thôi, ngay cả một đứa trẻ con vừa mới đi học đều có thể cởi được.

Nhưng mà, cô lại không cởi trói ngay lập tức mà lại lựa chọn tiếp tục giữ nguyên hiện trạng như thế, “Uyển Nhi đừng sợ, có ca ca ở đây rồi.”

Nói xong câu này, trong căn phòng liền vang lên vài tiếng cười rầu rĩ, dường như đang trào phúng Khương Bồng Cơ không biết tự lượng sức mình, hơn nữa... còn tự gọi mình là ca ca?

Đối với sự ác ý này, Khương Bồng Cơ cũng chẳng để tâm.

Là một con dê béo đang đợi làm thịt, những lời vừa rồi của Khương Bồng Cơ quả thật khiến người ta cười ngất. Nhưng với một Thượng Quan Uyển chỉ có 11 tuổi trong mắt của Khương Bồng Cơ thì lại chẳng khác gì một con thú non vừa mới dứt sữa mẹ, cần được người khác an ủi.

“Nhưng mà... muội vẫn sợ lắm... hu hu... muội sợ...”

Thượng Quan Uyển là con gái út của dòng chính nhà Thượng Quan, là báu vật trong lòng bàn tay của gia tộc, từ nhỏ đến lớn đều được chiều chuộng sủng ái, có bao giờ phải chịu ấm ức tủi thân gì đâu. Vì hội thơ đạp thanh lần này, cô nhóc còn cố ý vấn tóc thành kiểu song hoàn kế đáng yêu, bây giờ đầu tóc lại rối bời, nhìn trông rất đáng thương.

Khương Bồng Cơ ngồi bên cạnh Thượng Quan Uyển, cười hỏi, “Vậy... ca ca đánh đuổi đám xấu xa ngoài kia đi cho muội nhé? AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.