Cợt nhả chỉ là cợt nhả, lúc Âu hoàng thật sự chạm mặt Dương Tư thì chẳng dám nói câu nào cả.
“Nô tỳ bái kiến sứ giả.”
Âu hoàng vừa đến liền hành đại lễ với Dương Tư, nơm nớp lo sợ, cực kỳ đáng thương làm Dương Tư còn tưởng mình đáng sợ lắm.
“Ngươi biết ta gọi ngươi tới làm gì không?”
Ánh mắt Dương Tư lạnh lẽo như nước, rõ ràng không cố ý dùng khí thế đè ép người khác nhưng Âu hoàng vẫn cảm thấy rất đáng sợ, giống như hồi cấp ba ngồi gần cửa sổ chơi điện thoại, giáo viên chủ nhiệm đứng ngoài cửa sổ mặt mày lạnh lẽo nhìn sau ót mình làm khí lạnh chạy thẳng từ bàn chân lên trán.
“Quy tắc ngầm à?” Âu hoàng sợ đến mức hoảng loạn, tâm trạng cực kỳ căng thẳng, đợi lúc anh ta ý thức được mình nói gì thì vội vàng sửa lại: “Nô tỳ không có ý đó, ý của ta là, ta... nô tỳ không biết sứ giả gọi nô gia tới làm gì...”
Dương Tư lạnh lùng nghe Âu hoàng trả lời sứt sẹo, liên tục đổi cách xưng hô từ “nô tỳ”, “ta” rồi “nô gia”.
Âu hoàng quá căng thẳng, một trạch nam vừa tốt nghiệp trung học, vào đại học được hai tháng, nói chuyện với con gái anh ta còn đỏ mặt. Ở trên mạng mấy câu cợt nhả nào cũng dám nói nhưng thật sự đối mặt thì mãi chẳng nặn ra được một câu, bộ dạng vừa sợ vừa yếu đuối vừa đáng thương.
Dương Tư cũng phát hiện ra điểm này nên đứng phắt dậy, đi đến trước mặt Âu hoàng.
Âu hoàng sợ hãi đối mặt với Dương Tư, hơi cúi đầu, mắt nhìn chằm chằm vào vớ của Dương Tư, thầm nói: Chân không thối sao?
Dương Tư không biết mấy lời cợt nhả trong lòng Âu hoàng, trước mặt năm triệu cá muối, hai đầu ngón tay gã sờ nhẹ sau cổ Âu hoàng, ngón tay khẽ móc, sau cổ quả nhiên có một mảng hoa văn màu xanh. Gã còn chưa kịp có thêm phản ứng, Âu hoàng đã như mèo bị đạp phải đuôi, lập tức xù lông nhảy cẫng lên.
Cơn mưa bình luận trong kênh livestream lại sôi trào, Khương Bồng Cơ ở ải Trạm Giang xa xôi cũng dùng “ánh nhìn của Thần Chết” nhìn chằm chằm Dương Tư.
“Ngươi, ngươi làm gì vậy?” Một tay Âu hoàng nắm lấy vạt áo, một tay che lấy phần gáy, hai gò má lập tức đỏ hồng, hốc mắt ửng đỏ, rõ ràng là mặc trang phục phụ nữ đã kết hôn nhưng lại lộ ra vẻ thẹn thùng của thiếu nữ chưa thành gia lập thất, anh ta thất thanh nói: “Ngươi thực sự dám chơi quy tắc ngầm với ông đây à!”
Dương Tư nhìn ngón tay mình, hơi sững sờ một chút rồi bật cười.
“Ngươi là nam hay là nữ còn chưa biết, ta muốn quy tắc ngầm với ngươi hả?” Dương Tư không phải kẻ ngu, liên hệ giữa ngữ khí và ngữ cảnh hai lần Âu hoàng nhắc đến quy tắc ngầm, gã phần nào đoán được ba chữ “quy tắc ngầm” này có ý nghĩa như thế nào. Hừ, gần như khẳng định là chuyện nam nữ rồi.
Cho dù giờ đã trầm ổn hơn nhưng thời niên thiếu Dương Tư cũng là kẻ phong lưu, yến gầy tròn béo nào mà chưa từng gặp chứ?
Phẩm vị của gã có tệ cỡ nào cũng không đến mức coi trọng một phụ nữ đã có chồng chứ?
“Thành thật khai báo, ngươi lẫn vào phủ của Dương Đào để làm gì?”
Càng là những kẻ thích cười thích bỡn cợt, một khi nói năng nghiêm túc sẽ khiến người ta cảm thấy áp lực hơn rất nhiều.
Âu hoàng nhìn Dương Tư, suýt nữa thì sợ đến bật khóc, đặc biệt là khi dao găm trong tay đối phương còn đang gác trên cổ anh ta.
“Ngươi, ngươi làm gì? Ta không chọc đến ngươi mà!”
Dương Tư cười lạnh thốt ra hai chữ khiến Âu hoàng nghe thấy toàn thân cứng đờ.
“Quỷ núi.”
Âu hoàng nằm rạp trên mặt đất, dao găm của Dương Tư đặt trên cổ anh ta, phần gáy vừa vặn đối diện thẳng với Dương Tư, hình xăm màu xanh kia cực kỳ bắt mắt.
“Đây chính là ký hiệu khi quỷ núi bám vào thân thể người phàm sao?” Ngón tay Dương Tư sượt qua mảng da thịt kia, không hề bị gồ lên, giống như không phải do ngoại lực đâm lên mà giống như lộ ra từ bên trong: “Đám quỷ núi các ngươi chạy lung tung đi đâu ta không quan tâm. Đồng loại của ngươi trước kia cũng coi như có ơn với ta, nể ân tình này, ta sẽ không làm gì ngươi. Có điều, ngươi phải nói rõ mục đích đến phủ Dương Đào của mình. Ngươi không biết Dương Đào muốn đầu hàng chủ công của ta sao? Lúc này nếu xảy ra biến cố gì thì sẽ có thêm biết bao nhiêu khó khăn trắc trở chứ?”
Cho dù là Âu hoàng hay đám cá muối xem livestream đều bị biến cố này làm cho sợ hãi.
Quả nhiên, xuyên không chẳng phải việc gì hay ho, đám cổ nhân này ai nấy đều thành tinh rồi, tuy nhiên so ra thì Dương Tư càng giống yêu ma quỷ quái hơn.
Dưới sự thúc đẩy của ham muốn sống sót mãnh liệt, Âu hoàng lắp bắp: “Ta thật sự chẳng có ác ý gì, ta còn đang mơ màng đây, ta là trai thẳng, đến cả bạn gái còn chưa có vậy mà lại bị một đứa bé coi làm bình sữa để bú... Ta thật sự ấm ức lắm, ta đâu phải vú em chứ.”
Nếu sớm biết thế này, chẳng bằng anh ta cứ ngồi trước máy tính tiếp tục chơi JJC* với đồng đội còn đỡ hơn làm bình sữa cho đứa trẻ này.
* JJC: Sân thi đấu trong game.
Dương Tư: “...”
Bạn đang đọc truyện tại AzTruyen.net
Dương Tư thả dao găm ra, dáng vẻ một phụ nữ nhà lành bị người ta cưỡng ép của Âu hoàng khiến Dương Tư nhìn mà đau não.
“Ta đã gặp tổng cộng ba quỷ núi, kẻ thứ nhất có kỹ thuật chế tạo thuyền, người thứ hai có kỹ thuật khâu vết thương bên ngoài cực giỏi, ngươi biết gì?”
Trước lời chất vấn trần trụi như vậy, Âu hoàng cực kỳ tan nát cõi lòng.
Anh ta quỳ xuống, bộ dạng giống như phải chịu ấm ức to lớn: “Ta thừa nhận bọn họ đều là đại lão, nhưng ta chỉ là nhãi nhép, có điều kỹ thuật chơi game của ta khá tốt. Nếu như ngươi là đồng đội JJC của ta, ta có thể giúp ngươi phi thẳng mười hai bậc.”
Dương Tư: “...”
“Mười hai bậc?” Gã tốn sức phân tích lời của Âu hoàng, cau mày nói: “Tại hạ chỉ là phàm phu tục tử, không cách nào tu luyện phi thăng.”
Gã cũng có thể hiểu được, “quỷ núi” cũng phân chia cao thấp, hai kẻ trước đó có vài thành tích ở phương diện nào đó, còn tên trước mặt... Ngay cả con trai của Dương Đào cũng có thể bắt nạt anh ta. Nghĩ tới đây, Dương Tư liền cảm thấy tẻ nhạt vô vị, chẳng có gì hứng thú.
Có điều, “quỷ núi” trước mặt đơn thuần vô hại như vậy, có lẽ có thể moi được thông tin gì?
Nghĩ đến đây, trong lòng Dương Tư bắt đầu dâng lên những suy nghĩ đen tối.
“Chẳng phải quỷ núi rất ít hiện thế, vì sao các ngươi liên tiếp nhập vào người phàm?”
Mồ hôi lạnh của Âu hoàng chảy ròng ròng, cắn môi dưới không biết nên trả lời như thế nào, nếu trả lời sai, nói không chừng sẽ để lại hậu quả cho những người sau.
Dương Tư này quá khôn khéo, nói dối rất khó lừa gạt để qua ải được.
Một bên cố ý tra hỏi một bên chột dạ sợ hãi, Dương Tư muốn moi lời khai từ anh ta dễ như ăn cơm. Không lâu sau, anh ta đã khai với Dương Tư rằng “quỷ núi” không xuất hiện thành từng nhóm mà cứ bảy ngày sẽ hiện thân một lần, nhập ngẫu nhiên vào một vật sống.
“Thế gian này người sống có mấy chục triệu, những vật sống khác lại càng không thể đếm hết, tại sao mấy tháng nay ta đã gặp tới ba quỷ núi?”
Vẻ mặt Âu hoàng đau khổ, nói: “Chắc là vì ngươi quá may mắn...”
Âu hoàng gặp phải Dương Tư cũng thật sự xui xẻo, đặc biệt là anh chàng này, đúng là xui xẻo ập tới nhà.
Dương Tư hỏi: “Ngươi nhập vào người này lúc nào?”
Âu hoàng nhìn lại thời gian, nói: “Khoảng một canh giờ trước.”
Bảy ngày mới có một người nhập vào, một lần nhập sáu canh giờ, Dương Tư im lặng ghi nhớ thời gian và quy luật.
“Các ngươi muốn hành tẩu nhân gian, tại hạ cũng không tiện quản nhiều, nhưng có một lời khuyên mong hãy ghi nhớ.” Vẻ mặt Dương Tư lạnh lùng.
“Lời khuyên gì?”
Dương Tư nói: “Đừng làm chuyện có hại với chủ công ta, ảnh hưởng đến bá nghiệp của chủ công ta.”
Âu hoàng không lên tiếng.
Không ngờ Tiểu Dung Dung lại trung thành như vậy.
Streamer đúng là một người phụ nữ khiến người ta ngưỡng mộ và ghen tị.
Dương Tư cười lạnh: “Hình xăm sau gáy các ngươi sau khi nhập vào không thể che giấu được à?”
Vẻ mặt Âu hoàng hoang mang, không hiểu Dương Tư đang nói gì.
Dương Tư: “...”
Mấy lời uy hiếp của gã đều là nói với không khí đấy à?