Truyện Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 982




Chương 982

“Bà muốn nói gì “Đi.” Trên khuôn mặt Lâm Tĩnh Anh tràn ngập nước mắt, cố gắng giục cô mau rời đi “Nguy hiểm!”

‘Vân Giai Kỳ bất giác phản ứng lại, đứng lên, hoài nghỉ nói: “Có phải Vân Ngọc Hân chính là người đã khiến bà ra nông nỗi này đúng không?”

Hốc mắt Lâm Tĩnh Anh đỏ ửng, bà ta khẽ gật đầu, từ trong miệng khó khăn phát ra vài âm thanh: “Cô ta… muốn hại tôi, cũng muốn… hại cô…”

Ở trong mắt Lâm Tĩnh Anh, Vân Ngọc Hân hoàn toàn là một kẻ mất trí. Vào.

ngày Vân Ngọc Hân đẩy mình xuống cầu thang, Lâm Ngọc Hân đã hiểu được.

Vân Ngọc Hân muốn đồn bà ta vào chỗ chết Mặc dù cuối cùng Lâm Tĩnh Anh có thể may mản sống lại nhưng Vân Ngọc Hân nhất định sẽ không để bà ta sống sót rời khỏi nhà họ Vân.

Vân Ngọc Hân vẫn luôn muốn xóa hết dấu vết, chứng cứ phạm tội của mình, mà Lâm Tĩnh Anh lại biết bí mật cố ý giết người của cô ta, sao Vân Ngọc.

Hân lại có thể bỏ qua cho bà ta chứ?

“Tại sao cô ta lại làm thế?”

‘Vân Giai Kỳ không dám tin, sao Vân Ngọc Hân lại trở nên mất trí như vậy?

“Đều là cô ta làm… ám sát cô… cố ý thuê người cướp máy bay, đều là cô ta làm..” Lâm Tĩnh Anh khó khăn nói từng chữ, Vân Giai Kỳ nói: “Vì bà đã phát hiện ra bí mật cho nên Vân Ngọc Hân mới đuổi cùng giết tận bà?”

“tư Đột nhiên Lâm Tĩnh Anh trợn to hai mắt, nhìn về phía sau lưng Vân Giai Kỳ ‘Vân Giai Kỳ mơ hồ cảm thấy có động tĩnh sau lưng. Lúc cô chưa kịp xoay người lại, ở phía sau liền xuất hiện một bàn tay cầm chiếc khăn vòng ra phía trước bịt kín miệng và mũi cô!

Là thuốc mêt ‘Vân Giai Kỳ lập tức nhận ra mùi này, cố gắng nín thở, “k3ấth Cô vùng vẫy một trận, sau đó cả người đột nhiên mềm nhữn ngã xuống đất.

Chờ đến khi Vân Giai Kỳ ngất đi, lúc này Vân Ngọc Hân mới ném cái khăn xuống đất, cúi xuống đá đá chân của Vân Giai Kỳ xác định cô đã bất tỉnh hẳn rồi sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn Lâm Tính Anh, lạnh lùng nói: “Thì ra bà đã tỉnh lại từ sớm”

Lâm Tĩnh Anh trơ mắt nhìn Vân Giai Kỳ ngã xuống đất, thấy cô đã bất tỉnh thì bà ta vội vàng mở miệng: “A a a”

“Bác sĩ nói khả năng mẹ trở thành người thực vật rất lớn, không ngờ mẹ đã sớm tỉnh lại, mẹ đang diễn kịch trước mặt con sao?”

Làm sao Lâm Tĩnh Anh có thể nghe thấy những lời này của Vân Ngọc Hân.

Bà ta không biết Vân Thục Hân bọc gì trong khăn tay, tại sao sau khi Vân Giai Kỳ nhìn thì lại ngã xuống đất.

“Yên tâm, cô ta chưa chết mà chết cũng không được” Vân Ngọc Hân dừng lại một chút, sau đó nói thêm: “Tạm th Lâm Tĩnh Anh sửng sốt: Ra đi!”

Ngay khi cô ta nói xong, ngay lập tức trên ban công xuất hiện một người đàn ông, ‘Vân Ngọc Hân n( Lâm Tĩnh Anh càng thêm sửng sốt.

Bà ta không ngờ rằng vẫn có một người trốn trên ban công.

‘Vân Ngọc Hân chỉ vào Vân Giai Kỳ nói: “Đưa cô ta lên xe đi!”

Nói xong, cô ta lại nhìn về phía Lâm Tĩnh Anh, trợn mắt rồi ra lệnh với người đàn ông: “Đưa mẹ tôi lên xe luôn”

Người đàn ông gật đầu.

Ngay lập tức người đàn ông bước đến giường và rút máy thở của Lâm Tĩnh Anh, hô hấp của Lâm Tĩnh Anh trở nên đồn dập.

Người đàn ông cúi người túm lấy cổ áo bà ta, xong đó xoay người đặt Lâm Tĩnh Anh trên vai. Anh ta đi đến gần Vân Giai Kỳ, dùng chân đá cô, thấy cô đã bất tỉnh, anh ta nằm lấy cổ áo rồi kéo cô ra khỏi phòng, Lâm Tĩnh Anh bị người đàn ông giữ chặt ở trên vai, một chút giấy dụa cũng không có. Bà ta trơ mắt nhìn Vân Giai Kỳ bị kéo đi, khi lên đến đầu cầu thang, người đàn ông đã không chút chút do dự đá Vân Giai Kỳ xuống cầu thang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.