Truyện Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 1362




Vẻ mặt Bạc Tuấn Phong thờ ơ, anh đẩy tay cô ta ra: “Không cần cô quan tâm”

Ngực Mộ Ngọc My dường như bị đâm mạnh. Vốn dĩ trong lòng cô ta có hơi tủi thân, vừa nghĩ đến việc Bạc Tiêu Dương và Vân Giai Kỳ chụp ảnh cưới làm náo loạn toàn bộ mạng xã hội, mà cô ta chụp ảnh cưới một mình lại bị mọi người chế giễu, cô ta vừa tủi thân lại vừa không cam lòng. Hôm nay, Bạc Tuấn Phong càng thờ ơ với cô ta, trong lòng cô ta càng cảm thấykhó chịu.

“Tuấn Phong, anh bay đến London nhiều ngày, bây giờ mới trở về, sao đột nhiên lại thờ ơ với em như vậy?”

Nhận ra anh đang gọi “Bé tức phản ứng kịp thời, cười nói với anh: “Tuấn Phong, em Cô ta lo lắng nói tiếp: ‘Anh khó chịu ở đâu, có cần em gọi bác sĩ đến khám cho anh không?”

Người xung quanh nhìn thấy cũng vô cùng kinh hãi, trong chốc lát không ai dám chạy ra đỡ cô ta dậy, tất cả đều sợ hãi đến mức không dám thở mạnh.

Không gian đang yên lặng như tờ, Bạc Tuấn Phong đột nhiên ngồi dậy, đi ra ngoài cửa.

Mộ Ngọc My hoảng sợ đứng dậy đuổi theo mấy bước: “Tuấn Phong, anh đi đầu vậy?”

Tài xế chặn lại: “Cô Mộ, Bạc gia không thoải mái, tôi sẽ chăm sóc ngài ấy thật tốt, cô nghỉ ngơi sớm một chút đi!”

Mộ Ngọc My oán hận trợn mắt nhìn anh ta: ‘Anh sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt? Nếu như anh có thể chăm sóc anh ấy tốt thì làm sao anh ấy có thể thành ra như vậy?”

“Bạc gia nói rồi, ngài ấy không cần cô quan tâm.”

“Không cần tôi quan tâm? Tôi là vợ anh ấy, dựa vào cái gì mà lại cấm tôi chứ?”

Tài xế nói: ‘Cô vẫn chưa được cưới một cách chính thức.”

Mộ Ngọc My nghe xong, tâm trạng lập tức trở nên kích động: “Cái gì gọi là chưa được cưới một cách chính thức? Ý anh là tôi không có danh phận chính thức nên lời nói của tôi không được coi trọng sao?”

Cô ta xoay người nhìn bốn phía, ra lệnh: “Từ giờ trở đi, không cho phép bất kỳ ai gọi tôi là cô Mộ! Tất cả đều phải đổi cách xưng hô cho tôi, gọi tôi là mợ chủ Bạc!”

Mấy người giúp việc lập tức gật đầu: “Vâng! Mợ chủ Bạc!”

“Mợ chủ Bạc!”

Tài xế cũng đổi cách xưng hô, nói: “Mợ chủ Bạc, cô lên tầng nghỉ ngơi trước đi! Tôi sẽ đi theo Bạc gia”

Nối xong, anh ta cũng rời đi

Mộ Ngọc My theo ra đến cửa thì thấy chiếc Maybach nhanh chóng rời đi, cô ta trơ mắt nhìn theo nhưng không có sức đế đuối theo.

Cô ta không biết vì sao Bạc Tuấn Phong lại đi thẳng một mạch, cũng không biết đi đâu, chỉ là thấy sốt ruột trong lòng.

Bạc Tuấn Phong đột nhiên gọi “Bé Ngoan” nhưng cô ta lờ mờ ý thức được hình như không phải anh gọi mình.

Lẽ nào… anh nhớ lại rồi?

Vừa nghĩ đến khả năng này.. Mộ Ngọc My bỗng nhiên lo sợ bất an Sắp đến ngày cưới rồi, cầu mong đừng xảy ra bất cứ chuyện rắc rối nào!

Cô ta không sợ Bạc Tuấn Phong khôi phục ký ức nhưng ít nhất đừng là trước khi kết hôn, sau khi kết hôn rồi thì dù Bạc Tuấn Phong có nhớ lại cũng không còn quan trọng. Lúc ấy, cô ta đã qua cửa, coi như là vợ của Bạc Tuấn Phong, đến lúc đó xem như anh đã nhớ lại thì sao chứ? Có Bạc Ngạn Thiên che chở, cô ta không tin còn có người nào có thể đuổi cô ta ra khỏi cửa?

Hơn nữa… Vân Giai Kỳ cũng sắp kết hôn với Bạc Tiêu Dương rồi! Mọi chuyện đều đã định, cô ta càng không có Mộ Ngọc My còn đang tự trấn an bản thân, quay về phòng ngủ, cho dù cả đêm chưa được nhảm mắt nên dù tâm loạn như ma thì cô ta vẫn ngủ thiếp đi rất nhanh.

Hôm sau.

Trời vừa sáng Mộ Ngọc My đã trang điểm, trước khi đám cưới diễn ra, ©ô ta muốn chuyến về ở nhà họ Mộ một thời gian. Chờ đến ngày đám cưới đó, người nhà họ Bạc đến đón dâu thì cô ta có thể danh chính ngôn thuận bước vào nhà họ Bạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.