Chương 1070
Điều đó là không cần thiết.
Vì Bạc Tuấn Phong đã quyết tâm sẽ thua liên tiếp ba ván đầu tiên, anh quyết định chấp nhận tra tấn đế bảo vệ Vân Giai Kỳ Hiện tại, Bạc Tuấn Phong đang nắm 20 điểm.
Nói cách khác, số điểm của anh hiện đang lớn nhất .
Trừ phi trong tay Vân Giai Kỳ là Blackjack 21 điểm, nhưng điều này không có khả năng xảy ra.
Nói cách khác, anh nhất định phải rút thêm một lá nữa.
Bạc Tuấn Phong nói: “Rút”
Máy chia bài lập tức rút ra một lá bài.
‘Vân Ngọc Hân biết số điểm trong tay Bạc Tuấn Phong rất lớn.
Anh ấy còn cố tình để thua.
Một lá 10.
A +9 +10, nếu lá A tính được tính là 11 điểm, vậy thì anh sẽ Bust*.
*Bust: số điểm vượt quá 21 điểm Nhưng Bạc Tuấn Phong không chọn Bust.
Nếu như Vân Ngọc Hân mưu mộ, quyết định lá A trong tay anh là 1 điểm, vậy thì số điểm của Bạc Tuấn Phong sẽ là 20 điểm, vậy thì cô ta chắc chắn Vân Giai Kỳ sẽ thua.
‘Vân Ngọc Hân nhìn Vân Giai Kỳ: “Cô có rút bài không?”
‘Vân Giai Kỳ nghiến răng lắc đầu.
Lại đến lượt Bạc Tuấn Phong, anh nói: “Rút”
‘Vân Ngọc Hân mím môi, tiếp tục chia bài.
Một quân 5 bích.
Bust.
A+9+10+ ‘Vân Ngọc Hân nhàn nhạt nói: “Anh Tuấn Phong, anh cố tình thua đúng không, xem ra anh không biết bị đinh khoan vào người đau đớn đến mức nào.
thì phải? Không sao, em có thể giúp anh lĩnh giáo rằng đau đến chết đi sống lại là như thế nào!”
Gô ta vừa dứt lời, máy khoan lập tức kêu “zè zè zè”.
Chiếc đỉnh thép đột ngột đâm xuyên qua ngực anh, xoáy sâu 5 cm.
Bạc Tuấn Phong khit mũi, hai tay bấu chặt vào thành bàn, lúc này chiếc đinh thép xuyên qua lồng ngực, đâm vào da thịt, xuyên thấu xương ức khiến anh đau đớn đến mức không thốt nên lời.
“Dừng lại!”
Vân Giai Kỳ sợ hãi hét lê: “Không! Vân Ngọc Hân, dừng lại!”
‘Sau khi chiếc đỉnh thép đâm qua vạch đầu tiên liền dừng lại.
Máu tươi lập tức trào ra ngoài.
‘Vốn dĩ các vết thương trên người Bạc Tuấn Phong vẫn chưa lành.
Mà chiếc định thép này lại đâm xuyên qua chúng, sự đau đớn này người ngoài không thể nào hiểu được ‘Vân Giai Kỳ nhìn lớp băng y tế trên ngực Bạc Tuấn Phong nhuộm đỏ màu máu, toàn thân cô như đang ngồi trên đống lửa: “Tuấn Phong, anh thấy thế nào?”
“Tiếp… tục”
Mỗi một chữ anh thốt ra đều vô cùng tốn công sức.
Chỉ nói vài câu thôi mà dường như đã rút hết tinh lực của anh, đau đớn khiến toàn thân anh toát mồ hôi lạnh.
‘Vân Giai Kỳ hoàn toàn sụp đổ.
“Tôi không muốn chơi nữa! Tôi không muốn chơi nữa!”
Cô không thể dương mắt nhìn Bạc Tuấn Phong chịu đau đớn như thế này.