Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu

Chương 928-933




Chương 928: Ý niệm thô bỉ

Cô nghiêm trọng hoài nghi mình cùng Khương Tuyết Nhu, Lâm Minh Kiều bọn họ là trời sinh thù địch, nếu không tại sao đều phải ngán đường cô ta như thế.

Mà bên cạnh cô Nhạc Trạch Đàm thì gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Minh Kiều, ánh mắt không che giấu chút tham lam nào.

” Hạ Thu, hôm nay anh nhất định phải lấy được người đàn bà này”

Nhạc Trạch Đàm tiến tới bên tai Nhạc Hạ Thu nhỏ giọng nói: ” Không nghĩ tới Lâm Minh Kiều trổ đích càng ngày càng chim sa cá lặn, miễn cưỡng cưới cô ta, đối với anh cũng không có chỗ xấu”

“Được, em ủng hộ anh, vừa vặn, tối nay có rất nhiều ký giả ở đây, anh có thể sử dụng thật tốt, nhưng mà cẩn thận một chút.” Nhạc Hạ Thu hít sâu một cái, vừa vặn có thể hả giận một chút, chờ Lâm Minh Kiều gả cho Nhạc Trạch Đàm, đến lúc đó cô ta chính là có cơ hội có thể dạy dỗ cô ấy.

“Anh sẽ”

Nhạc Trạch Đàm thô bỉ gật đầu một cái.

Trên đài, Lâm Minh Kiều đã cùng mọi người bắt đầu giới thiệu sản phẩm mới.

” Mọi người tốt chứ a, tôi là người phụ trách sản phẩm mới Lâm Minh Kiều, cũng là điều chế sư sản phẩm… “

Tống Dung Đức khẩn trương nhìn chằm chằm Lâm Minh Kiều, vốn là do anh ta lên đài giới thiệu sản phẩm, nên anh ta còn không quá yên tâm.

Không nghĩ tới ngay trước mặt nhiều truyền thông như vậy, cô ấy cử chỉ hào phóng, thần thái như thường, hơn nữa gương mặt xinh đẹp như tiên, nhìn người cảnh đẹp ý vui.

Để cho anh hiếm thấy đối với Lâm Minh Kiều nhìn với cặp mắt khác xưa.

Nhìn dáng dấp mời cô vào Âu Lam Phương là một quyết định sáng suốt.

” Dung Đức… ” Nhạc Hạ Thu bỗng nhiên nắm lấy cánh tay anh ta, cười gượng nói: ” Không nghĩ tới tối nay Lâm tiểu thư cũng mặc váy màu đỏ, sớm biết em cũng không mặc”.

Tổng Dung Đức ngẩn ra, Nhạc Trạch Đàm lập tức thở dài nói: ” Đúng lúc như vậy, Hạ Thu cũng mặc chính là màu đỏ, mới vừa rồi mọi người đều ở đây đem hai người đối kháng so sánh, nói khí chất Lâm Minh Kiều cái gì mà nghiền ép Hạ Thu…”

” Anh trai… ” Nhạc Hạ Thu trợn mắt nhìn anh ta một cái: ” Không có ai quy định màu đỏ chỉ có mình em có thể mặc”.

” Anh hoài nghi cô ta cố ý làm vậy, trước kia Khương Tuyết Nhu cũng không phải là chưa từng làm loại chuyện này, cô ta cùng Khương Tuyết Nhu là chị em gái tốt, còn chưa phải là có vậy học vậy, bất quá em cùng Hoắc Anh Tuấn cũng đã chia tay, cô ta không cần phải ghim em đấy chứ.” Nhạc Trạch Đàm tức muốn ói.

Tống Dung Đức lập tức nhíu chặt lông mày không nói.

“Dung Đức, đừng để ý tới anh ấy, anh em người này chính là như vậy. Nhạc Hạ Thu sốt ruột nói.

“Không có sao, anh em nói đúng, em bây giờ là bạn gái anh, làm sao có thế bị một điều chế sư nho nhỏ so sánh chứ”

‘Tổng Dung Đức nhìn Lâm Minh Kiều trên đài trầm giọng mở miệng.

Mà Nhạc Hạ Thu cùng Nhạc Trạch Đàm hai anh em này lặng lẽ nhìn nhau một cái, đáy mắt hiện lên vẻ đắc ý.

Lâm Minh Kiều kết thúc diễn giảng sau, được nhân viên nâng đỡ chậm rãi đi xuống đài.

Thư kí Lưu tới nói: ” Lâm tiếu thư, tống giám đốc Tống của chúng ta mời cô đi lên lâu một chuyến”

Lâm Minh Kiều gật đầu, cho là Tổng Dung Đức muốn nói chuyện làm ăn.

Sau khi đến phòng lầu thượng, Tống Dung Đức đứng ở trước cửa sổ, mặc trên người một bộ âu phục thủ công màu trắng, bên trong phối hợp áo sơ mi màu hồng, hai tay lười biếng cho vào trong túi.

Nếu là đàn ông khác, lối ăn mặc như vậy sẽ tràn đầy tục khí, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta với gương mặt yêu nghiệt đào hoa như vậy cứ thế chống với bao lối ăn mặc của người bình thường, thật là giống như một tiểu thịt tươi vậy, đẹp trai ngất trời.

Hết lần này tới lần khác, bông hoa nhài này bị cảm trên bãi cứt trâu Nhạc Hạ Thu.

Chương 929: Muốn đổi, trừ phi chết

” Tôi đã chuẩn bị cho cô một bộ lễ phục, cô đổi bộ khác đi.” Tống Dung Đức hất mặt hướng về bộ lễ phục màu xanh đậm trên ghế sa lon.

“Quần áo tôi vẫn tốt, tại sao phải đổi” Lâm Minh Kiều không giải thích được.

” Bộ lễ phục của cô màu sắc giống với Hạ Thu vậy” Tống Dung Đức nhàn nhạt giải thích: ” Cô ấy là vị hôn thê của tôi, cũng là phu nhân tương lai của tổng giám đốc, tôi không cho phép cô mặc quần áo cùng màu với cô ấy”

Lâm Minh Kiều kinh ngạc cau mày, lồng ngực cũng thật là bị chọc giận nổ tung:” Tiên sư nhà anh, tại sao anh không nói không cho phép tôi cùng giới tính với cô ta luôn đi.”

Tổng Dung Đức nghe thấy cau mày: ” Cô dầu gì cũng là danh môn khuê tú, nhưng mở miệng luôn là lời đầy thô tục, thô tục không chịu nổi.”

“Thời điểm anh ban đầu mời tôi tới làm điều chế sự, làm sao không nói tôi thô tục không chịu nổi đi.”

Lâm Minh Kiều cười nhạt: ” Lễ phục kiểu của tôi và cô ta không giống nhau, dựa vào cái gì cô ta mặc đỏ, tôi lại không thể mặc, thật coi mình là cháu ruột của Tổng thống hay sao, chú anh còn chưa lên vị trí đó đâu, nhà họ Tống nhà anh mỗi một người đều khiêm tốn nhẫn nhịn, nhưng sinh ra loại con cháu như anh này, Tống Dung Đức, anh có thể đừng làm xấu mặt cho người nhà anh được hay không.”

Cô ấy nói xong xoay người muốn đi.

Tống Dung Đức tức giận lửa giận bốc ba mét: ” Lâm Minh Kiều, đừng tưởng rằng tôi không biết cô là cố ý cùng Hạ Thu mặc đồ trùng màu, không phải là muốn để cho người ta cảm thấy tối nay cô so với Hạ Thu đẹp hơn sao, để cho cô ấy bị người ta cười nhạo, cô ấy đã rất thảm rồi, cô cùng Khương Tuyết Nhu tại sao lại không chịu buông tha cho cô ấy”.

Lâm Minh Kiều dùng sức hít thở sâu, sợ bị tức chết: ” Anh có bệnh, trí tưởng tượng phong phú như vậy còn mở công ty trang điểm làm gì, anh đi làm sáng tác a, tôi là con giun trong bụng Nhạc Hạ Thu sao, tôi làm sao biết cô ta mặc cái gì”.

” Loại tâm cơ thâm trầm của đàn bà giống như cô này, tự nhiên có chính cô có biện pháp Tống Dung Đức hừ lạnh.

“Tôi lười để ý anh, tóm lại để cho tôi thay quần áo, trừ phi tôi chết.” Lâm Minh Kiều đi thẳng về phía trước, không tính cùng cái tên ngu đần này trao đổi nhiều.

” Cô đứng lại…”

Tống Dung Đức bị chọc giận theo bản năng đưa tay bắt lấy đồ của cô, lễ phục của cô vốn chính là hở vai, anh kéo một cái, cô vừa vặn đi về phía trước, lễ phục lập tức liền rớt xuống nửa bên, thậm chí ngay cả ngực bên trong cũng lộ ra.

Tổng Dung Đức sững sờ nhìn chằm chằm ngực cô không có bất kỳ vật gì che cả. Thời điểm cô mặc lễ phục sớm nhìn dự liệu rất có thể rớt, nhưng không nghĩ tới lộ hết ra như vậy.

Một cảm giác máu huyết lập tức xông lên óc, một gương mặt tuấn tú của Tống Dung Đức trong nháy mắt đều đỏ.

“Tống Dung Đức, anh tên lưu manh này, còn nhìn” Lâm Minh Kiều hét lên to, theo bản năng che ngực, cái tay còn lại đánh vào trên mặt anh ta.

“Cô dám đánh tôi” Tống Dung Đức che mặt mình, một cặp mắt đào hoa tức giận trợn to.

“Anh cũng đem quần áo tôi xé ra, chẳng lẽ tôi còn không dám đánh anh” Một gương mặt xinh đẹp của Lâm Minh Kiều cũng đỏ lên, cũng không biết là tức giận hay là mắc cỡ, cô lớn như vậy, cho tới bây giờ không có bị đàn ông xem qua.

“Ai bảo cô không đổi” Tống Dung Đức sức chưa đủ uy hiếp:” Nếu như cô không đổi, tôi tự mình đổi cho cô”

929-du-do.jpg

một lát sau, lại phiền não từ trong phòng tắm thò đầu ra:” Tống Dung Đức, anh đem cái miếng lót ngực nhặt tới cho tôi.”

Tống Dung Đức sửng sốt một chút, thấy dưới đất rơi xuống một món đồ màu hồng, cả người cũng không tốt: ° Còn đệm đồ chơi này làm gì”

Để cho anh ta đi nhặt, mẹ kiếp, anh ta căn bản không làm được loại chuyện này được rồi.

Chương 930: Xử nam

” Tống Dung Đức, anh ngu đần sao, anh để cho tôi không đệm đi đi ra ngoài như thế nào” Lâm Minh Kiều cắn răng nghiến lợi.

” Cô mắng ai ngu đần, cô thử mắng một lần nữa nhìn một chút, tôi đem thứ đồ chơi này của cô ném đi.” Tống Dung Đức căm tức không thôi, anh ta là một người thông minh cơ trí như vậy, lại lần nữa bị cô ấy làm nhục, thật quá đáng.

“… Tôi sai rồi, anh Tổng à, anh có thể đem miếng lót ngực đưa cho tôi được không” Lâm Minh Kiều đổi mặt mày vui vẻ: ” Nếu anh không muốn, tôi không thể làm gì khác hơn là như vậy chạy ra ngoài hô to nói tổng giám đốc Tổng muốn đối với tôi mưu đồ gây rối, vừa vặn bên ngoài có rất nhiều ký giả, đồng thời, em gái Nhạc của anh còn đứng bên ngoài đấy”

” Coi như cô ác.

Tống Dung Đức bị cô uy hiếp hoàn toàn không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt nhặt lên đưa tới cho cô.

Lâm Minh Kiều nhìn trên một gương mặt xinh đẹp hiện đầy đỏ ửng màu hồng, có chút im lặng cùng buồn cười, không phải là chỉ nhặt miếng lót ngực thôi sao đến nổi phải như vậy không: “Ai, anh là công chưa có chạm qua đàn bà đi.”

“Tôi không chạm qua đàn bà, a, cô nói đùa sao” Tống Dung Đức cười mặt đầy giễu cợt, thật ra thì trong bụng hoàn toàn không có chắc chắn, dẫu sao một người đàn ông ba mươi tuổi không chạm qua đàn bà, quả thực có chút mất mặt.

” Thì ra anh đã chạm qua a, ai da, vừa vặn Nhạc Hạ Thu ở bên ngoài, hay là tôi đi nói cho cô ta một tiếng, nói vị hôn phu của cô ta từng có đàn bà” Lâm Minh Kiều cười híp mắt, để cho Tổng Dung Đức cảm thấy hết sức khiếm khuyết.

” Lâm Minh Kiều, cô không nói lời nào không ai nghĩ cô là người câm” Tống Dung Đức sậm. mặt lại cảnh cáo.

“Tò mò thôi, ai da, mới vừa rồi anh cũng đem tôi nhìn hết, anh không biết là lần đầu tiên nhìn đàn bà…”

Lâm Minh Kiều lời còn chưa nói hết, Tống Dung Đức đã không thể nhịn được nữa đập cửa rời đi.

Tiếng đập cửa định tại nhức óc kia, để cho Lâm Minh Kiều khó hiểu buồn cười.

Thẹn quá hóa giận.

Không phải đầu, thuần như vậy, chặc chặc, quá tiện nghi cho loại nữ nhân Nhạc Hạ Thu đó rồi.

Trong phòng tiệc, Tống Dung Đức bưng ly rượu cao cố trực tiếp uống cạn một hơi.

Đáng chết, không biết là bị Lâm Minh Kiều làm cho tức giận, hay là duyên cớ lần đầu tiên nhìn đàn bà, cảm giác thân thể ở một chỗ nào đó toát ra lửa.

Thật ra thì suy nghĩ một chút cũng phải, người lớn như vậy, vẫn là một xử nam, quả thật rất mất mặt.

” Dung Đức, anh thế nào, tâm tình không tốt?” Nhạc Hạ Thu mặt đầy ân cần đi tới.

” Còn không phải là bị Lâm Minh Kiều cho cho tức giận sao” Tống Dung Đức mặt đầy tức giận: ” Trên cái thế giới này tại sao có thể có người đàn bà không biết xấu hổ như vậy”

” Cô ta đã làm gì?”

“Cô ta lại… Cô ta… Không có gì.” Tống Dung Đức suy nghĩ một màn mới vừa rồi trong phòng, trên gương mặt tuấn tú hiện qua nét lúng túng.

Nhạc Hạ Thu nhìn ở trong mắt, đáy lòng trầm xuống, anh ta cùng Lâm Minh Kiều có cái gì là không thể nói với cô ta.

‘Vừa vặn lúc này, dư quang cô ta thấy Lâm Minh Kiều vẫn là mặc váy đầm dài ưu nhã cả người màu đỏ kia từ thang lâu xoắn ốc đi xuống dưới.

Tròng mắt cô ta chỗ sâu thoáng qua áo não, Lâm Minh Kiều vân là không có thay quần áo.

“Thật xin lỗi, Hạ Thu, anh để cho cô ta đổi, nhưng cô ta không chịu” Mặt Tổng Dung Đức đầy áy náy:” Anh cũng không thế trực tiếp đem quần áo cô ta lột ra”.

“ Em biết, không quan trọng, chẳng qua là một bộ lễ phục mà thôi, anh không cần để ở trong lòng” Nhạc Hạ Thu nhắm mắt an ủi.

“ Hi, Cô Nhạc, tổng giám đốc Tống” Lâm Minh Kiều bỗng nhiên hướng hai người bọn họ lên tiếng chào hỏi: “Xin lỗi, tôi không thay quần áo”

Giọng nói của cô ấy rất lớn, trong phòng tiệc rất nhiều người cũng hướng cô ấy đưa mắt tới.

* Lâm tiểu thư, tại sao phải thay quần áo?” Tổng giám đốc Phương Kinh Lý cười nói: ” Bộ lễ phục tối nay cô mặc thật quá xinh đẹp”

Nhạc Hạ Thu trong lòng thoáng qua dự cảm xấu, Tống Dung Đức cũng ý thức được, lập tức cảnh cáo: ” Lâm Minh Kiều… “

* Tổng giám đốc Tống, thật xin lỗi a, tôi thật không biết hôm nay sẽ cùng Cô Nhạc mặc bộ lễ phục trùng màu”

Chương 931: Vạch mặt trước mặt quần chúng

Lâm Minh Kiều đem giọng nói sợ hãi ủy khuất nói thật cao, e sợ cho người bên trên không nghe được: ” Anh đổi cho tôi đích bộ lễ phục màu xanh đậm kia, kích thước của nó quá nhỏ, quả thực không mặc vào, Cô Nhạc, phiền toái cô lần sau mặc lễ phụ màu gì trước khi đến thông báo với tôi một tiếng, tôi sợ mặc đồ màu lại giống cổ, lại bị Cậu Tổng mắng ”

Người chung quanh lập tức khinh bỉ nhìn Nhạc Hạ Thu nghị luận. ” Đây cũng quá không nói đạo lý đi, màu đỏ chỉ cô ta có thể mặc a.”

“ Đúng vậy, chính cô ăn mặc màu sắc không đẹp mắt như Lâm tiểu thư lại bắt người ta đổi, bình thường thật không nhìn ra cô ta là thứ người như vậy.”

“ Cậu Tống cũng vậy, Lâm tiểu thư lần này là điều chế sư sản phẩm mới, cũng là đại công thần của Âu Lam Phương, kết quả cùng Nhạc Hạ Thu mặc quần áo cùng một màu lại phải bị phê bình, quá ngang ngược.”

Hai người Tống Dung Đức và Nhạc Hạ Thu bị nói mặt đỏ cổ to, trong lòng Tổng Dung Đức lại là hận không thể đem Lâm Minh Kiều ăn tươi nuốt sống.

Tổng giám đốc Phương Kinh Lý cũng âm thầm kêu khổ, ông ấy mới vừa rồi cũng không nên nhiều chuyện hỏi câu này. Ông ta vội vàng nghĩ biện pháp đem đề tài câu chuyện chuyển đến sản phẩm mới, nhưng mà có mấy lời vẫn là một truyền mười, mười truyền một trăm, chuyện có liên quan đến lễ phục vẫn là truyền khắp cả buổi họp báo.

Mọi người nhìn Nhạc Hạ Thu ánh mắt đều tràn đầy khinh miệt.

Nhạc Hạ Thu hận Lâm Minh Kiều thật là hận muốn chết, trực tiếp gọi Nhạc Trạch Đàm kêu tới: ” Tối nay, vô luận anh dùng bất kỳ phương pháp gì, em nhất định phải để cho Lâm Minh Kiều sống không bằng chết”

Hạ Thu, em yên tâm đi, trong rượu bây giờ Lâm Minh Kiều uống, anh đã để cho người thả chút đồ.” Nhạc Trạch Đàm tà khí cười nói: ” Buổi tối, anh sẽ để cho cô ta ở trên giường bị anh hành hạ sống không bằng chết”

Em mong đợi tin tức tốt của anh.” Nhạc Hạ Thu hài lòng nhìn anh ta một cái.

Cũng trong lúc đó, Quý Tử Uyên đi tới bên người Tổng Dung Đức: ” Tôi còn có việc, đi trước.”

“Được, vậy tôi không tiến cậu.” Tống Dung Đức vỗ vỗ bả vai anh ta.

Quý Tử Uyên như có điều suy nghĩ nhìn anh ta một cái: ” Dung Đức, thật ra thì chẳng qua chỉ là một bộ lễ phục mà 11 thôi, cái đó không cần thiết.

Tổng Dung Đức bị anh em sỉ vả mặt đầy lúng túng

Cậu hiểu lầm, tôi…”

“ Dung Đức, làm người nên khiêm tốn một chút, chú của cậu bây giờ sắp được tranh cử, đừng gây cho nhà họ

Tổng phiền toái, tôi cũng là xem cậu là anh em, mới nói thật.” Quý Tử Uyên nói xong mang Thang Nhược Lan rời đi.

Trên xe, Thang Nhược Lan thận trọng suy đoán sắc mặt anh ta: ” Tử Uyên, anh cảm thấy tối nay…… “Không nghĩ tới Hạ Thu là thứ người như vậy.”

Quý Tử Uyên móc ra điều thuốc, môi mỏng ưu mỹ cắn: ” Một bộ quần áo màu sắc giống nhau cũng không tha cho, trước kia chúng ta vẫn là thật không quá hiểu cô ta.”

Đúng vậy!” Thang Nhược Lan chê cười, nhìn dáng dấp 11 sau này cô ta không thể cùng Nhạc Hạ Thu qua lại quá gần. ” Loại tính tình này của cô ta, Dung Đức cùng cô ta ở chung một chỗ không thấy được là chuyện tốt gì a.” Quý Tử Uyên cảm khái.

Buổi tối mười một giờ.

Lâm Minh Kiều chỉ cảm thấy đầu càng ngày càng choáng váng, cô hoài nghi mình là uống nhiều rượu, dứt khoát liền từ giả mọi người đi thang máy đi lên phòng trên lầu nghỉ ngơi.

Chẳng qua là mới vừa đi ra thang máy, đầu óc chính là một trận trời đất quay cuồng, ngay sau đó trực tiếp té xỉu xuống đất.

Nhạc Trạch Đàm lập tức cười tà từ một bên chui ra, trực tiếp đem cô từ dưới đất kéo lên.

Vòng eo nhẫn nhụi thiếu chút nữa khiến cho anh ta không kiềm được tại chỗ. “Tiểu tiện nhân, tối nay kịch hay vừa mới bắt đầu, nhìn tôi làm sao dạy dỗ cô.” Nhạc Trạch Đàm ở trên mặt cô ấy bóp một cái, ôm Lâm Minh Kiều đi vào phòng.

Vừa định đi mở cửa, đột nhiên nghĩ tới thẻ mở cửa phòng của mình vô tình rơi ở trên ghế sa lon trong phòng tiệc.

Chương 932: Âm mưu của Tống Như Nguyệt

Chẳng qua là lúc anh ta rời đi trong chốc lát, Lâm Minh Kiều liền bị nóng bức làm tỉnh dậy.

Cả người nóng như lửa vậy, cô ấy mơ mơ màng màng đứng lên, cũng không biết đây là đâu, lục lọi nửa ngày, lúc lảo đảo nghiêng ngã đi ra, chợt đụng vào một người đàn ông.

Cô ấy chỉ cảm thấy giống như tìm được máy điều hòa không khí vậy, dùng sức nằm người đàn ông kia không buông tay. “Đại tiểu thư, đây không phải là Lâm Minh Kiều sao…”

Thư kí Tiểu khẩn trương nhìn Tống Như Nguyệt một cái nhíu chặc chân mày. * Cô ấy bị người khác động tay chân.” Tống Như Nguyệt nhìn chằm chằm gương mặt đỏ lên của Lâm Minh Kiều,

Thư kí Tiểu ngần người: ” Đây chính là buổi họp báo của Âu Lam Phương, cô ấy là Tổng thanh tra bộ nghiên cứu, tối nay là nhân vật chính, ai dám phách lỗi như vậy a “Tôi đưa cô ấy đi vào phòng tôi, cậu ở nơi này theo dõi, đợi một hồi ai ở nơi này tìm người, liền có thể biết ai là người hại cô ấy”

Tống Như Nguyệt dặn dò một câu sau, liền đỡ cô ấy trở về phòng.

Sau khi đến phòng, Lâm Minh Kiều cả người nóng cũng không kiên trì nổi, người cũng không ngừng ở trên giường lăn lộn.

Tổng Như Nguyệt nhìn thấy nhức đầu, không thể làm gì khác hơn là mở một bồn nước lạnh, đem cô ấy bỏ vào.

Chuẩn bị xong sau khi ra ngoài, thư kí Tiểu cũng trở lại liễu: ” Đại tiểu thư, mới vừa rồi Nhạc Trạch Đàm tới bên kia tìm người, tôi nhìn anh ta đi đến lối thoát hiểm bên kia, từ trên xuống dưới tìm thật nhiều lần.”

“ Nhạc Trạch Đàm…” Tống Như Nguyệt tròng mắt híp lại, là anh của Nhạc Hạ Thu, Nhạc Trạch Đàm tên này là như sấm bên tai, những năm nay làm chuyện đồi bại không ít, hôm nay Tổng Dung Đức chẳng qua là ở bên Nhạc Hạ Thu lui tới, cũng đã ngống cuồng như vậy rồi.

Có ngày, chú nếu như leo lên được vị trí Tổng thống, Nhạc Hạ Thu leo vào cửa thân thích với nhà họ Tống, sau này Nhạc Trạch Đàm còn không phải vô pháp vô thiên nữa hay sao.

Ông nội nói không sai, vô luận dùng bất kỳ biện pháp, Nhạc Hạ Thu tuyệt đối không thể gả vào nhà họ Tổng. “Đại tiểu thư, tôi nghe Lâm tiểu thư… Thật giống như rất khó chịu.” Thư kí Tiểu nghe mà mặt đỏ tới mang tai.

Tống Như Nguyệt liếc nhìn cậu ta một cái: ” Đi tìm một chút Tổng Dung Đức đang ở đâu.”

Dưới lầu trong phòng tiệc, Tổng Dung Đức ứng phó một vòng lại một vòng tân khách, hơn nữa anh ta hôm nay tâm tình cũng không tệ lắm, đã uống say khướt.

Nhạc Hạ Thu đở anh ta đi tới hướng thang máy: ” Dung Đức, anh cẩn thận một chút.” ‘Không, Hạ Thu, anh cao hứng” Hạ Thu ôm cô ta, cười ngu ngốc.

Nhạc Hạ Thu tựa vào trong ngực anh ta không lên tiếng, cô ta đang suy nghĩ, tối nay có nên thừa dịp Tổng

Dung Đức uống say, cùng anh ta ngủ hay không.

Mặc dù Tống Dung Đức đã cầu hôn mình, nhưng nhà họ Tống nhất định là không đồng ý, cũng không biết hôn sự này năm nào tháng nào mới có thể làm, còn không bằng trước đó có bầu mang thai con của anh ta, đến lúc đó nhà họ Tống cũng không có biện pháp. ‘Dung Đức, em đỡ anh trở về phòng nhé.” Tay cô ta lơ đãng ở trên người anh ta quạt gió thổi lửa.

Tống Dung Đức không có kinh nghiệm phương diện này, chỉ cảm thấy thân thể lập tức giống như một cây đuốc đốt cháy, cả người khó chịu.

Thật vất vả đi tới trước cửa phòng của anh ta, Nhạc Hạ Thu cố ý ở trên người anh ta lục lọi tìm thẻ, chọc cho Tống Dung Đức hô hấp dồn dập. ” Cô Nhạc đối với chuyện nam nữ ngược lại là thoải mái a, tôi nhớ cô cùng Hoắc Anh Tuấn mới chia tay không bao lâu mà!”

Sau lưng, bất thình lình vang lên một giọng nói giễu cợt của một người đàn bà.

Nhạc Hạ Thu bị dọa sợ vừa quay đầu lại, liền thấy Tống Như Nguyệt đứng ở sau lưng cô ta.

Tống Như Nguyệt cùng Tổng Dung Đức có mấy phần tương tự, cặp mắt đào hoa, nhưng cặp mắt kia trong trẻo lạnh lùng mà sắc bén như vậy, Nhạc Hạ Thu ở trong mắt cô ấy, liền tựa như con kiến hôi vậy.

Chị… Như Nguyệt”

Nhạc Hạ Thu theo bản năng có chút sợ hãi, từ nhỏ đến lớn, tính cách Tống Như Nguyệt cùng Tổng Dung Đức hoàn toàn khác nhau, cô ấy là lãnh đạm mà bạc tình. ” Không nên kêu tôi là chị, tôi với cô không quen.” Tống 11 Như Nguyệt hướng thư kí Tiểu nháy mắt: ” Đi đón Nhị thiếu gia.

Thư kí Tiểu gật đầu, lập tức từ trong tay Nhạc Hạ Thu đỡ qua Tổng Dung Đức.

Nhạc Hạ Thu cắn môi, không cam lòng, kế hoạch của cô ta cuối cùng đều bị làm rối loạn. ‘Tổng tiểu thư, tôi biết chị không coi trọng tôi, bởi vì nhà họ Nhạc chúng tôi kém hơn nhà họ Tống, nhưng mà Dung Đức thật đối với tôi rất tốt, vì tôi bỏ ra quá nhiều, tôi không muốn tổn thương anh ấy nữa, trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi biết ai mới là đáng giá để tôi quý trọng, chỉ cần Dung Đức không buông tay, tôi liền sẽ không rời khỏi anh ấy!”

“ Cô ngược lại là thanh tỉnh thật kịp thời, Dung Đức trước kia đối với cô tốt thời điểm đó cô không ý thức được, đến khi Hoắc Anh Tuấn công khai nói sẽ không cùng cô hợp lại, cô liền thanh tỉnh.”

Tống Như Nguyệt giọng nói mỉa mai: ” Nhưng mà ngược lại là tự biết mình, nhà họ Nhạc quả thật không xứng với nhà họ Tống, người thích mộng tưởng hảo huyền luôn có chút không biết trời cao đất rộng”

Cô ấy nói không chút khách khí, một gương mặt xinh đẹp của Nhạc Hạ Thu bị đả kích đích không còn chút máu.

Nhưng mà Tống Như Nguyệt không phải đàn ông, đôi với cô ấy hoàn toàn không có tình thương hương tiếc ngọc, trực tiếp để cho người mang Tổng Dung Đức rời đi.

Vào thang máy, Tống Như Nguyệt phân phó: ” Đưa nó đi vào phòng của tôi.”

Thư kí Tiểu sợ hết hồn: ” Nhưng mà bên trong có Lâm tiểu thư ở đó, hơn nữa Lâm tiểu thư bây giờ….

Lúc này đem Tổng Dung Đức đưa vào, đó không phải là đưa dễ vào miệng cọp sao. ” Là nó đem Nhạc Trạch Đàm mời tới, Nhạc Trạch Đàm dám ở trong rượu táy máy tay chân, hậu quả cũng là do nó dung túng Nhạc Hạ Thu, đã như vậy, nó liền phải gánh vác trách nhiệm giúp người ta.”

Tống Như Nguyệt nói xong tự ý thở dài: ” Nói cho cùng, ông nội tôi ra lệnh cho tôi, tôi cũng không có biện pháp, vô luận như thế nào đều không thể để cho Nhạc Hạ Thu vào cửa, nếu không đây là hại Dung Đức, cũng là hại nhà họ Tống….

Thư kí Tiểu nhất thời không lên tiếng, có lúc anh cũng là bội phục Đại tiểu thư, đáng tiếc cô ấy không phải là một người đàn ông. Say đến nhất thời hồ đồ Tống Dung Đức hoàn toàn không biết mình bị người khác âm mưu. Anh ta bị ném vào phòng, sau khi đến trên giường, liền theo bản năng bắt đầu cởi quần áo cỡi giày.

Tắm nước lạnh thật lâu Lâm Minh Kiều vẫn là rất khó chịu, cô ấy chống tay ven tường từ bên trong lảo đảo đi ra, kết quả thấy một người đàn ông dáng dấp xinh đẹp ở trên giường, giống như yêu tinh thấy thịt Đường Tăng vậy.

Cô ấy quả thực không nhịn được đến gần…

Buổi sáng mười giờ.

Tổng Dung Đức mệt mỏi mở mắt ra, đầu tiên thấy là trong ngực năm một người đàn bà, người đàn bà này đem mặt chôn ở trong lồng ngực anh ta, chăn đắp lên trên hai người nửa hở nửa che. Nhưng người đàn bà này lộ ra ngoài bả vai trắng như tuyết vẫn là để cho Tổng Dung Đức lần nữa dâng lên một hơi nóng. Coi như là mới vừa ăn chay, anh cũng biết tối hôm qua trải qua cái gì.

Mặc dù mơ mơ màng màng, nhưng cũng là nhớ tối hôm qua rất tốt đẹp, hơn nữa anh ta không nghĩ tới Hạ Thu sẽ chủ động như vậy, ho khan một cái.

” Hạ Thu…” Anh ta cúi đầu đến trên lỗ tại cô ấy hôn qua. Nữ nhân trong ngực nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp phủ đầy mệt mỏi.

Bốn mắt nhìn nhau, hai mặt đối mặt.

Một tiếng kêu hoảng sợ đồng thời từ trong cổ họng hai người phát ra ngoài.

Tống Dung Đức bị dọa sợ nhảy xuống giường, Lâm Minh Kiều bị dọa sợ cầm chăn vội vàng che mình.

Chết tiệt, Tống Dung Đức, anh đối với tôi đã làm gì.” Lâm Minh Kiều trợn mắt nhìn anh ta, ánh mắt kia hận không thể đem anh ta ăn. “

Những lời này tôi hẳn nên hỏi cô.” Tống Dung Đức cả người cũng sắp hỏng mất: ” Cô tại sao lại ở phòng tôi, tại sao lại ở trên giường của tôi.”

“ Đây là phòng anh?” Lâm Minh Kiều ngẩn người.

Chương 933: Một màn quen thuộc

Nói nhảm, cái này dĩ nhiên….

Tổng Dung Đức đi chung quanh nhìn một cái, đột nhiên thấy ngỡ ngàng, cái này thật giống như cũng không phải phòng của anh ta.

” Đây cũng không phải là phòng của anh.” Lâm Minh 11 Kiều tức giận vành mắt đều đỏ: ” Tống Dung Đức, cái đồ chết tiệt này, tôi không nghĩ tới anh nhìn bề ngoài đối với Nhạc Hạ Thu tình thâm ý nặng, nhưng đối với tôi ngấm ngầm hạ thủ, anh cứ thiếu đàn bà như vậy sao, anh tại sao không đi tìm Nhạc Hạ Thu.”

“ Tôi đối với cô hạ thủ?” Tống Dung Đức nổi điên: ” RÕ ràng là cô nhìn trúng thân phận của tôi, thừa dịp tôi uống say, thừa dịp nước đục thả câu.”

Anh ta muốn điên lên, thật vất vả mới cầu hôn thành công với Nhạc Hạ Thu, thật vất vả bảo tồn thân đồng tử, trong một đêm đều bị người đàn bà này phá hủy.

” Phi, cái đồ không não như anh, cầu bà ngủ với anh sao, tôi cũng không có hứng thú, huống chỉ… Tối hôm qua là lần đầu tiên của tôi có được không” Lâm Minh Kiều cũng buồn bực muốn khóc.

” Đủ rồi, đừng nghĩ tôi là kẻ ngu, cô còn có lần đầu tiên mới là lạ, loại đàn bà giống như cô này trêu hoa ghẹo nguyệt, tôi cũng không phải là chưa thấy qua cô cùng người đàn ông khác dây dưa… ”

Tổng Dung Đức lời còn chưa nói hết, bỗng nhiên chú ý tới trên giường trắng như tuyết có một đóa hoa mai ấn đỏ như máu tươi, trong nháy mắt sững sốt.

Vết máu là không làm giả được, anh ta không nghĩ tới Lâm Minh Kiều thật đúng là lần đầu tiên.

Anh ta có chút mơ màng, lại càng không biết làm sao: Ai da, cô đừng tìm tôi chịu trách nhiệm a, tôi là sẽ không đối với cô chịu trách nhiệm”

“Chết đi đồ cặn bã, anh đi chết cho tôi.” Lâm Minh Kiều cầm gối liền hướng trên người anh ta đập.

Đột nhiên, cửa phòng bị người mở ra, một đám ký giả xông vào. Một màn này quá mức quen thuộc, Tống Dung Đức thật là muốn tan vỡ, tại sao anh ta luôn gặp phải loại chuyện này. *

Cậu Tống, anh không phải là cùng Cô Nhạc đang lui tới sao, như thế nào cùng Lâm tiểu thư ngủ chung với nhau. “Cậu Tống, anh đây là vụng trộm sao!”

* Lâm tiểu thư, quan hệ giữa cô và Cậu Tống có thể nói một chút được không.”

* Tối hôm qua hình như hai vị chiến thật là rất kịch liệt

Các ký giả đèn loang loáng dùng sức chụp hình hai người.

Lâm Minh Kiều trói chặc chắn chạy trốn vào phòng vệ sinh, đây không phải là trước kia cô sắp xếp người đối phó Tổng Dung Đức sao, không nghĩ tới hôm nay cũng bị người khác chụp lại, loại cảm giác này thật để cho cô muốn điên lên. Cô làm sao lại xui xẻo như vậy a, cô đời này rốt cuộc đã đắc tội với ai.

Thật may, nhân viên an ninh khách sạn vội vàng tới đuổi ra, còn thần thiết đưa hai vị quần áo tới.

Lâm Minh Kiều thay quần áo xong chạy ra ngoài sau, Tống Dung Đức sắc mặt tối hướng giám đốc khách sạn đang nổi giận. ” Những ký giả kia trực tiếp chạy vào, ngay cả cửa cũng không cần gõ, rõ ràng ngay cả thẻ mở cửa phòng cũng có, khách sạn các người là làm ăn cái gì không biết.”

“Cậu Tống, tối hôm qua anh ở bên này cử hành buổi họp báo, những ký giả này đều là do Âu Lam Phương tự mình đặt phòng cho bọn họ, bọn họ tối hôm qua cũng ngủ ở trong phòng dưới lầu, đến nổi bọn họ đi vào, là trong tay có thẻ phòng, ta thật không biết thẻ mở cửa phòng ngủ của hai vị sẽ tới trong tay bọn họ.” Giám đốc khách sạn khó khăn vô cùng giải thích. “Đi thăm dò, lập tức tra ra rõ ràng cho tôi.”

Tống Dung Đức thở hổn hển phát tiết xong, hướng Lâm Minh Kiều cảnh cáo: ” Nếu như truyền thông hỏi tới, cô liền nói là cô quyến rũ tôi, biết không, dù sao cô không có đàn ông, cũng không giống với tôi, Hạ Thu sẽ chia tay với tôi.”

“ Tôi quyến rũ anh?” Lâm Minh Kiều nói: ” Anh có phải đàn ông hay không a, anh có biết xấu hổ hay không a, chỉ muốn mình, chưa từng nghĩ danh tiếng loại chuyện này đối với đàn bà người ta mà nói cũng rất quan trọng hay sao.”

“ Cô bớt nói nhảm với tôi, nếu để cho tôi tra được tối hôm qua là cô đưa tôi tiến vào, tôi sẽ để cho cô chết rất khó nhìn.” Tổng Dung Đức âm trầm cảnh cáo. ” Tôi cũng vậy.”

Lâm Minh Kiều thở phì phò đi ra ngoài, lúc đi tới cửa vừa quay đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.