Truyện Dụ Dỗ Đại Luật Sư - Hoắc Anh Tuấn - Khương Tuyết Nhu

Chương 460-469




Chương 460

Sau đó cậu cả phát bệnh, cô chủ nói phải đi, cậu cả liền đem cô ấy nhốt vào trong hầm rượu, còn mất khống chế đem dì Tần đẩy bị thương, tôi nửa đêm gọi xe cứu thương đến đưa dì Tần đi bệnh viện, bây giờ quả thực không biết nên làm thế nào cho phải.”

Trên mặt cô dấu bàn tay còn chưa tiêu, Tống Dung Đức nghe xong lửa giận bốc ba mét: “Cái con đàn bà Khương Tuyết Nhu này thật là có bệnh, nhìn tôi làm sao giải quyết cô ta…”

“Bình tỉnh một chút” Quý Tử Uyên bắt anh ta lại.

“Cậu nhìn một chút lão Hoắc bị cô ta hại thành dạng gì, biết rõ bệnh tình lão Hoắc nghiêm trọng, còn nếu không phải là vì bị cô ta kích thích thì là gì, tôi nhìn ra là biết cô ta muốn thừa kế tài sản của lão Hoắc”

Nhạc Hạ Tuyền yếu ớt nói: “Tôi sáng nay len lén mở cửa khóa hầm rượu, để cho cô ấy chạy, tôi lại cảm thấy… Nhốt người như vậy không tốt lắm, lỡ như cậu cả lại phát bệnh làm tổn thương người thì làm thế nào.”

Quý Tử Uyên tán dương nhìn cô một cái: “Cô làm đúng, lão Hoắc hành động như vậy quả thật là không đúng.”

“Nhưng mà tôi sợ cậu cả khi tỉnh lại sẽ trách tôi…. Nhạc Hạ Tuyền mặt đầy lo âu.

“Chờ một hồi cậu ấy tỉnh lại thì liền nói là chúng tôi thả đi.” Quý Tử Uyên dặn dò.

“Cám ơn các anh”

Cũng không lâu lắm, Hoắc Anh Tuấn liền tỉnh lại, anh che đầu, đầu ập tới một cơn đau dữ dội.

“Lão Hoắc, cậu khá hơn chút nào không?” Tống Dung Đức quan tâm hỏi.

Hoắc Anh Tuấn ngửa đầu nhìn bọn họ, bỗng nhiên chân mày nhíu chặc: “Các người làm sao ở nơi này, Khương Tuyết Nhu đâu, cô ấy một đêm không về?”

Mọi người sửng sốt một chút, Tống Dung Đức sắc mặt cổ quái cùng Quý Tử Uyên nhìn nhau một cái. Hồi lâu, Quý Tử Uyên hỏi: “Lão Hoắc, cậu không nhớ chuyện tối ngày hôm qua sao?”

“Tối hôm qua thế nào, tôi không phải vẫn luôn ngủ hay sao?” Hoắc Anh Tuấn không giải thích được: “Khuya ngày hôm trước tôi với Khương Tuyết Nhu cãi nhau một trận, tối hôm qua chờ cô ấy đến khi rất khuya, trong lòng rất phiền, trở lại trên giường không biết làm sao liền ngủ.”

Tổng Dung Đức sự ngây người.

Quý Tử Uyên vỗ vỗ bả vai anh: “Tôi nói thật với cậu, tối hôm qua cậu với Khương Tuyết Nhu lại cãi nhau một trận lớn, bây giờ cô ấy bỏ nhà ra đi, dì Tần bị cậu đẩy ngã bị thương vào bệnh viện, thật may tối hôm qua dì Tần gọi điện thông báo cho Nhạc Hạ Tuyền tới.”

Sắc mặt Hoắc Anh Tuấn trong nháy mắt khó xem: “Không thể nào, tôi làm sao một chút cũng không nhớ nổi chứ.”

“Nhìn dáng vẻ của cậu bệnh càng ngày càng nghiêm trọng, hôm nay còn có mất trí nhớ cùng triệu chứng sinh ra ảo giác, tình huống có chút phiền toái.” Quý Tử Uyên chân mày càng nhíu càng chặc.

Hoắc Anh Tuấn siết chặc chăn: “Không thể nào, tôi cảm giác mình tốt hơn lúc trước rất nhiều.

Tống Dung Đức tức giận nói: “Còn không phải là bởi vì cậu bị Khương Tuyết Nhu kích thích, thật là, khoảng thời gian này cậu đừng đi tìm cô ta, hãy để cho Nhạc Hạ Tuyền chăm sóc cậu, là vì tốt cho cậu.”

“Lần này tôi đồng ý với Dung Đức, cậu tạm thời giữ khoảng cách với cô ấy đi, cậu cũng không muốn… Tổn thương cô ấy có đúng hay không?” Quý Tử Uyên muốn nói lại thôi: “Tôi gần đây nghe nói ở nước ngoài có một bác sĩ tâm lý rất lợi hại tên Nyasia, người này rất lợi hại, nghe nói không có bệnh nhân nào cô ấy không chữa khỏi, chẳng qua là cô ấy rất thần bí, cần tìm chút thời giờ mới có thể liên lạc với cô ấy!”

“Không quan trọng xài bao nhiêu tiền cùng phải liên lạc với bằng được với người này.” Hoắc Anh Tuấn cho tới bây giờ chưa có một khắc thống hận mình giống như bây giờ. Mặc dù người phụ nữ kia mới rời anh đi một buổi tối, anh liền cảm thấy không thoải mái muốn đi tìm cô. Nhưng anh muốn khống chế được mình, không thể làm chuyện tiếp tổn thương cô.

Sau khi Khương Tuyết Nhu ở khách sạn một đêm.

Ngày thứ hai liền kéo Lâm Minh Kiều đi xem phòng, lần này, cô quyết định mua một căn nhà thuộc về mình, sau này ở Kinh Đô coi như là cũng có một căn nhà chân chính thuộc về mình.

“Cậu thật không trở về à, chớ qua mấy ngày Hoắc Anh Tuấn trở lại tìm cậu, cậu liền lại trở về.”Lâm Minh Kiều không nhịn được tổ khổ.

“Bọn họ cũng cùng ngủ ở trên giường của tớ, cậu cảm thấy tớ sẽ còn trở về?”

Khương Tuyết Nhu nghĩ đến một màn kia, tim giống như bị dao đâm một nhát: “Tôi bây giờ muốn rời xa tên Hoắc Anh Tuấn này, đều tràn đầy cảm giác chán ghét, thật một đoạn yêu đương trước kia giống như cùng ăn cứt chó vậy.

“Ngược lại cũng lạ, thật con mẹ nó đáng ghét, nếu không bỏ được Nhạc Hạ Thu, tìm cái người thế thân khác rồi, còn tìm cậu làm gì, thật chọc tức chết người khác.

Lâm Minh Kiều níu lại cánh tay một cái: “Đi, chúng ta đi mua một căn biệt thự, tớ biết có một chung cư rất tốt.”

Chương 461

Khu biệt thự Dương Hồ.

Khu biệt thự này gần bờ sông, bên trong có nhiều phòng, phía sau vườn còn có hồ lớn, sân banh, đầy đủ tiện nghi.

Nhân viên môi giới hai người Khương Tuyết Nhu ngồi trên xe dạo quanh một vòng, lúc trở lại tòa nhà, một vị giám đốc đứng trên lầu thấy rõ ràng gương mặt của Khương Tuyết Nhu, sắc mặt đại biển, lập tức thông báo lão tổng giám đốc, lão tổng giám đốc rất nhanh gọi điện thoại cho Ngôn Minh Hạo, sau khi biết Ngôn Minh Hạo lập tức báo cho Hoắc Anh Tuấn: “Cậu cả, Cô Khương ở bên ngoài mua nhà.”

Hoắc Anh Tuấn đang ở trong thư phòng xem văn kiện sắc mặt liền biến sắc: “Không phải chỉ là ồn ào cãi nhau thôi sao, bây giờ cô ấy còn muốn mua nhà bên ngoài, chẳng lẽ là không muốn trở lại nữa.”

Ngôn Minh Hạo im lặng, anh như vậy không phải giống gây gổ đâu, chẳng qua là cậu ta không thể kích thích Cậu cả, ngược lại phải an ủi: “Có thể… Là muốn làm đầu tư cái gì đó, bây giờ rất nhiều phu nhân nhà giàu không phải đều như vậy sao.”

Hoắc Anh Tuấn thần sắc hơi chuyển biến tốt hơn một chút, trầm ngâm trong chốc lát: “Người phụ nữ của tôi nếu muốn mua nhà, thông báo một chút đi, đưa ra giá cả ưu đãi nhất cho cô ấy, trực tiếp gửi tiền qua đi.”

Ngôn Minh Hạo khóe miệng hung hăng khuyên ngăn: “Không phải, Cậu cả, nếu như biết giá cả thấp như vậy, thiếu phu nhân nhất định sẽ hoài nghi, nói không chừng cô ấy ngược lại sẽ không mua.

Hoắc Anh Tuấn quăng cho cậu ta một ánh mắt “Cậu rất phiền”

“Vậy thì ba mươi phần trăm, không thể ít hơn nữa.”

“… Được.”

Ngôn Minh Hạo không nói, lần đầu trở thành khách hàng mà lại dùng nhiều sức như vậy, rồi lại khiến mình phải cực khổ như vậy.

Trong vườn hoa khu biệt thự Dương Hồ Khương Tuyết Nhu cùng với Lâm Minh Kiều đi xung quanh nhìn một vòng, đối với nơi này có phải khá hài lòng hay không, cái đáng tiếc nhất chính là giá cả có chút hơi đắt, không mấy trăm tỷ thì chắc là không mua được.

“Anh cho tôi một cái giá ưu đãi nhất đi, tôi trở về cân nhắc một chút”Khương Tuyết Nhu cuối cùng nói.

“Được, tôi đi xin phép phía lãnh đạo một chút.”

Nhân viên môi giới đi lên lầu năm phút rồi ngày người đi xuống, mặt đầy kích động nói: “Cô Khương, tin tức tốt, lãnh đạo của chúng tôi nói chỉ cần cô hôm nay đặt cọc, thì cô vừa vặn là khách hàng thứ 1.

của khu biệt thự chúng tôi, tất cả nhà có thể được giảm giá năm mươi phần trăm, sau khi giảm năm mươi phần trăm cô còn có thể cơ hội nhận thêm giải thưởng, phần thưởng toàn là những món đồ giả khi cao, hoặc là miễn phí tặng tủ lạnh, tiền điện nhà, một trăm triệu tiền voucher mua túi sách sang trọng.”

Khương Tuyết Nhu sững sờ, có chút mơ hồ.

Lâm Minh Kiều hét rầm lên: “Thật sao, còn có loại chuyện tốt này, lập tức mua đi, còn do dự cái gì, lập tức đặt cọc đi.”

“Đúng vậy, chỉ có vị khách hàng thứ 1.

mới có, coi như mua để dành cũng tuyệt đối không thiệt thòi.”Nhân viên môi giới nói ba hoa chích chòe. Khương Tuyết Nhu cuối cùng nộp tiền đặt cọc, sau khi bốc thăm trúng thưởng, nhân viên môi giới nhìn một cái, che môi thét chói tai: “Oh My GOD, vận khí của cô thật sự là quá tốt, cô đã trúng được giải thưởng lớn nhất, cũng chính là sau khi giảm giá năm mươi phần trăm, cô còn có thể được giảm giá thêm một lần nữa, chính là ba mươi phần trăm nha, tương đương với biệt thự sang trọng vốn là sáu trăm tỷ cộng với tám mươi tỷ tiền sửa sang, thì bây giờ cô chỉ tốn hơn mười tỷ thì liền có thể xách vali vào ở, quá đã.”

Khương Tuyết Nhu: “…”

Cả người cũng trở nên quỷ dị.

Đây chẳng lẽ là chuyển tốt vận khí nghịch thiên sau khi rời khỏi Hoắc Anh Tuấn.

Từ khu biệt thự bộ đi ra.

Cô trong người như là đang ở trong mộng, Lâm Minh Kiều lại suy nghĩ thực tế hơn cô: “Theo tớ thấy lần đầu tiên mua nhà đã đụng phải loại chuyện tốt như thế này, cậu nói xem có phải là Hoắc Anh Tuấn ngấm ngầm hay không…“

“Làm sao có thể, anh ta bây giờ cùng cùng với Ninh Nhạc Tuyền tình cảm đang nóng như lửa, làm gì nhớ tới tớ, chắc là cũng muốn đem tớ mang về giam lại. Khương Tuyết Nhu bỉu môi.

“Đúng vậy, có thể là ông trời già nhìn cậu quá đáng thương, thôi được rồi, chúng ta đi mua một chút đồ đi, buổi tối cùng cậu đi ra ngoài ăn mừng một trận chúc mừng cậu mua được nhà giá rẻ.”

Chương 462

Lâm Minh Kiều nắm lấy bả vai cô một cái.

Khương Tuyết Nhu không nói gì, vừa vặn, rất lâu rồi không đi buông thả, đi ra ngoài vui chơi nhảy nhót một chút cũng tốt.

Buổi tối chín giờ.

Hai người cùng nhau đi vào quầy rượu.

Đã rất lâu không có cảm thụ qua loại không khí này, Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy muốn trở lại cuộc sống tự do ung dung trước khi kết hôn.

Chẳng qua là mới vừa uống không bao lâu, một tên mặc áo sơ mi bông, một đàn ông trẻ tuổi tướng mạo lưu manh đi tới.

“Minh Kiều, thật là trùng hợp ha, không nghĩ tới chúng ta lại đụng phải nhau. Người đàn ông cười hì hì đi đến vuốt lên trên mặt của Lâm Minh Kiều Sắc mặt Lâm Minh Kiều liền biến sắc, đẩy tay anh ta ra: “Nhạc Trạch Đàm, tôi đã nói qua tôi đối với anh không có cảm giác gì cả, làm phiền anh đừng táy máy tay chân”

Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, không nghĩ tới người này chính là Nhạc Trạch Đàm, cũng chính là anh trai của Nhạc Hạ Thu.

“Đừng nói như vậy chứ, chờ cô thấy được bản lãnh thật sự trên giường của tôi, nói không chừng cô sẽ đối với tôi nhớ nhung không thôi.”Nhạc Trạch Đàm trơ tráo không cười tiếp tục táy máy tay chân: “Có thể trở thành đàn bà của Nhạc thiếu gia tôi, đã là vinh hạnh”

“Nhạc Trạch Đàm, nếu như anh còn như vậy, đừng trách tôi thông báo cho chị anh, hoặc là báo cảnh sát.”Khương Tuyết Nhu đem Lâm Minh Kiều kéo ra sau lưng.

“Đồ xấu xí, cô là cái thứ gì”Nhạc Trạch Đàm nhìn chòng chọc vào cô mấy giây, bỗng nhiên cười: “Oh, cô chính là vợ của Hoắc Anh Tuấn, không trách phách lối như vậy Khương Tuyết Nhu không vui nhíu chặc chân mày, Lâm Minh Kiều từ sau lưng đưa cổ ra nói: “Đúng, Tuyết Nhu nhà chúng tôi chính là vợ của cậu cả Hoắc, tôi là bạn tốt của cô ấy, anh chọc cô ấy chính là đang đối đầu với Cậu cả Hoắc.”

Nhạc Trạch Đàm nghe ha ha cười lên: “Nếu như là Hoắc Anh Tuấn, tôi thật đúng là biết sợ, nhưng mà cũng chỉ là vợ cậu ta mà thôi, tôi nói thật, tối hôm nay coi như tôi gây khó dễ với vợ cậu ta, thì cậu ta nhiều nhất cũng chỉ đánh tôi mấy quyền cũng sẽ không làm được gì tôi nữa đầu, cô có tin hay không” Khương Tuyết Nhu nghe dáng vẻ cuồng vọng của anh ta, trong lòng dần dần u uất. Nhưng không thể không thừa nhận lời mà Nhạc Trạch Đàm nói có thể là thật.

Anh ta là anh ruột của Nhạc Hạ Thu, chỉ sợ cũng coi như là chọc ông trời, Hoắc Anh Tuấn cũng sẽ không làm khó anh ta.

Nhạc Trạch Đàm ánh mắt không chút kiêng kỵ trên dưới quan sát cô: “Chặc chặc, vẻ bề ngoài khó nhìn như vậy, ngay cả phân nửa sắc đẹp của em gái tôi cũng không bằng, nếu không phải cô có vận khí tốt, người như cô kia nào có tư cách gả cho Hoắc Anh Tuấn.”

“Anh nói đủ chưa?Lâm Minh Kiều nghe không nổi nữa, tức giận vỗ bàn: “Em gái anh chắc cũng là loại người như anh, có loại anh như thế này, tôi thấy nhiều nhất cũng chính là một Bạch Liên Hoa mà thôi.”

“Tiện nhân, tối nay nếu như tôi không xử lý cô, tôi cũng không mang họ Nhạc” Nhạc Trạch Đàm dử tợn đưa tay ra hướng về phía Lâm Minh Kiều bắt lấy bả vai cô, một bàn tay xinh đẹp bỗng nhiên nắm lấy cổ tay anh ta.

“Ai, tự tìm cái chết… Lúc Nhạc Trạch Đàm vừa quay đầu lại, thấy Nhạc Tiêu Nhi gương mặt đẹp lạnh lùng như băng sương, bỗng nhiên cứng đờ.

“Tôi nhớ đã nói qua với cậu, bảo cậu chớ dây dưa với vị Lâm tiểu thư này nữa rồi mà” Nhạc Tiêu Nhi lạnh lùng nhìn anh ta.

Nhạc Trạch Đàm đáy mắt thoáng qua vẻ sợ hãi, nhưng rất nhanh chợt lóe rồi biến mất: “Nhạc Tiêu Nhi, loại người như cô, chuyện của tôi không mượn cô xen vào.”

“Tôi không quan tâm, để mặc cho cậu ở bên ngoài làm xằng làm bậy tới bây giờ, những năm nay cậu đã ném đi mặt mũi của nhà họ Nhạc chúng ta biết bao nhiêu Nhạc Tiêu Nhi lực đạo trên tay tăng thêm.

“Ai u, đau đau đau.” Nhạc Trạch Đàm nhe răng toét miệng đau cúi người xuống, nhưng làm sao cũng không giấy ra khỏi tay cô: “Cô buông tôi ra, Nhạc Tiêu Nhi, cô căn bản không có tư cách nói tôi, nhà họ Nhạc bây giờ bị Hoắc Anh Tuấn ép đến mức này, hết thảy các thứ này đều là do cô làm hại, cô còn có tư cách gì nói tôi.”

Nhạc Tiêu Nhi chân mày vặn chặt.

Nhạc Trạch Đàm thấy vậy đắc ý cười: “Tôi xin khuyên cô một câu, tốt nhất đem Nhạc thị nhanh chóng giao vào trong tay tôi, Cậu cả mới có thể bỏ qua cho cô, chẳng lẽ cô muốn Nhạc thị đi theo cô cùng bị chôn theo cô hay sao.”

Chương 463

“Im miệng, Nhạc thị nếu như giao vào tay thứ người như cậu sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy diệt. Nhạc Tiêu Nhi chợt nằm vai của anh ta vật xuống, mọi người đều ghé mắt nhìn, Nhạc Trạch Đàm bị vật ngã nằm sõng soài trên mặt đất.

Khương Tuyết Nhu cùng với Lâm Minh Kiều đều sợ ngây người, Lâm Minh Kiều dẫn đầu dẫn đầu vỗ tay: “Uy vũ ngạo mạn, đẹp trai hai thước tám”

Nhạc Trạch Đàm đối mặt với chỉ chỉ chỗ chõ lời châm biếm của những người chung quanh, tức giận lửa giận bốc ba mét: “Nhạc Tiêu Nhi, cô chờ đó cho tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô.”

Nói xong anh ta bò dậy, che ngực lảo đảo nghiêng ngã vọt ra khỏi cửa quầy rượu.

“Cám ơn cô.Khương Tuyết Nhu rót hai ly rượu chát, một ly hướng Nhạc Tiêu Nhi đưa tới.

Nếu như lúc trước đối với Nhạc Tiêu Nhi có chút hảo cảm, vậy thì tối nay thật là bội phục.

“Không cần khách khí, tôi cũng là vừa vặn đi ngang qua bên này, nghe được quản lý quầy rượu nói cậu ta lại đang đùa giỡn một cô gái, cho nên mới tới.”

Nhạc Tiêu Nhi bưng rượu lên ly uống một hớp.

“Chị gái, thật ngầu”Lâm Minh Kiều giơ ngón tay cái lên: “Cô nếu như là đàn ông, tôi tuyệt đối sẽ theo đuổi cô.”

“Thôi được rồi, đàn bà quá ngầu thì không được xem là chuyện tốt”Nhạc Tiêu Nhi tự giễu cười cười: “Người nên nói xin lỗi là tôi…”

“Anh ta cũng không phải là anh em ruột của cô, có cái gì mà phải nói xin lỗi.”Khương Tuyết Nhu kéo cái ghế tới “Ngồi chơi với nhau một chút.”

Nhạc Tiêu Nhi cau mày do dự mấy giây: “Thôi đi, chúng ta không phải người cùng một thế giới, nếu như Hoắc Anh Tuấn biết…

“Tôi với anh ấy đã tách ra rồi.” Khương Tuyết Nhu cắt đứt lời cô: “Tôi đã dọn ra khỏi biệt thự rồi, tôi không muốn làm kẻ ngu nữa.”

Nhạc Tiêu Nhi ngớ ngẩn, hiển nhiên không ngờ tới Khương Tuyết Nhu sẽ đau lòng như vậy liền nói: “Cô không sao chứ?”

“Đau ngắn không bằng đau dài.” Khương Tuyết Nhu miễn cưỡng cười một tiếng: “Thật ra thì tôi đã sớm biết sự tồn tại của Nhạc Hạ Thu rồi, chẳng qua là tôi cho là không cái gọi là không tranh hơn một người chết, dẫu sao người chết thì hết, nhưng nếu như ngay cả một thế thân của người chết cũng không tranh hơn, thì thật không cần thiết.”

“Chính là vậy, đàn ông ngoài kia nhiều biết bao, cần gì phải treo chết ở một cây”Lâm Minh Kiều vô cùng đồng ý: “Cậu cả Hoắc là có tiền, có tiền thì ai không có, ai lại không biết kiếm.”

“Có đạo lý. Nhạc Tiêu Nhi trong mắt đen nhánh thoáng qua một nụ cười: “Đã như vậy, vậy tối nay chơi với nhau một chút.”

Ba người phụ nữ tuổi tác xấp xỉ nhau, hơn nữa uống một chút rượu, rất nhanh liền trở nên thân hơn.

Uống nhiều rồi, ba người lên trên sân khấu điên cuồng khiêu vũ.

Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy cho tới bây giờ chưa từng được buông thả như vậy.

Khoảng thời gian từ trước tới nay, cuộc sống của cô luôn là vây quanh Hoắc Anh Tuấn, thật ra thì mỗi ngày trải qua không có tự do, cũng kiềm chế.

Bây giờ kết giao được bạn mới, có lẽ là cuộc sống mới bắt đầu.

Chẳng qua là khách hàng có thể tới quầy rượu này không giàu thì sang, một vị trong đó có một lượng người hâm mộ khổng lồ ghi hình video phát lên trên mạng: quầy rượu Bính Địch, đụng phải ba vị báu vật nhân gian, thật con mẹ nó không uổng công Các cô em này quả thật đẹp, hơn nữa còn rất đặc sắc, một cô em xinh đẹp giống như lai, một người khác có khí chất mỹ nhân cổ điển, đứng ở giữa mặt tuy có thẹo, hơi đáng tiếc, nhưng vóc người thật mẹ nó không tệ.

Chết tiệt, tôi thế nào lại cảm giác vị đứng giữa kia có chút giống như vợ của đại thiếu.

Trên lầu lanh mắt, nói như vậy hình như là có vẻ giống giống Cái gì mà giống như, rõ ràng chính là người đó đây Vợ Cậu cả khiêu vũ thật hấp dẫn (sexy), rốt cuộc mới hiểu ra tại sao Cậu cả lại bị mê đảo Rất nhanh, tin tức vợ Cậu cả Hoắc khiêu vũ ở Bính Địch không tới nửa giờ liền trở thành tựa đề hot nhất trên mạng, cơ hồ khán giả cả nước cũng đang vây xem. Trong biệt thự bờ biển.

Chương 464

Hoắc Anh Tuấn mới vừa tắm xong từ trong phòng tắm đi ra, liền thấy Ninh Nhạc Tuyền bưng sữa bò lỵ đi lên: “Cậu cả, tôi giúp anh sấy tóc.

Chẳng qua là tay mới vừa đụng phải, Hoắc Anh Tuấn liền tránh ra: “Không cần.”

Anh đem sữa bò uống xong, nhàn nhạt nói: “Cô đi xuống đi, có chuyện tôi tự nhiên sẽ kêu ngươi.”

“Nhưng mà…” Ninh Nhạc Tuyền che lại đáy mắt đích không cam lòng: “Bây giờ trạng thái của anh không thích hợp ở một mình, tôi có thể dựng một giường nhỏ ở bên cạnh….

“Không cần.”Hoắc Anh Tuấn cau cau mày lại, nói thẳng: “Đây phòng của tôi với vợ tôi, tôi không thích người đàn bà khác ở trong này quá lâu.”

“Xin lỗi, là tôi suy nghĩ không chu toàn” Ninh Nhạc Tuyền hốt hoảng gật đầu một cái, từ phòng ngủ đi ra lúc, cô ta mới cắn cắn môi, mặc dù mặt của mình với Nhạc Hạ Thu rất giống nhau, nhưng mà có thể Hoắc Anh Tuấn cứ thế đối với cô ta không có nửa điểm hứng thú.

Không sao, dù sao mục đích chủ yếu của cô bây giờ đã hoàn thành hơn phân nửa.

Cô ta liếc ly sữa bò kia một cái, khỏe miệng dâng lên vẻ đắc ý.

Chờ sau khi Ninh Nhạc Tuyền rời đi, Hoắc Anh Tuấn ngồi vào trên giường mở ra tin nhắn của Khương Tuyết Nhu, không có một tin tức, vòng bạn bè của cô cũng không có động tĩnh.

Cái người phụ nữ đáng chết này, không phải là chỉ tranh cãi mấy câu sao, phải bỏ nhà ra đi còn không quan tâm đến anh.

Nói là cả đời sẽ chăm sóc mình, bây giờ lại bỏ mình ở nhà một mình, cô thật nhẫn tâm?

Ngực bỗng nhiên bực bội khó chịu dâng lên.

Anh không dám suy nghĩ lung tung nữa, vội vàng mở điện thoại di động lên, sau khi thấy tin tức hot trên mạng vợ của Cậu cả Hoắc ở quầy rượu Bính Địch gương mặt tuấn tú trở nên cứng đờ, anh nhấn vào vào.

Trong ánh sáng chói lóa trong quán rượu, Khương Tuyết Nhu bên trái kéo Lâm Minh Kiều, bên phải kéo Nhạc Tiêu Nhi, ba người phụ nữ điên cuồng khiêu vũ, vạt áo sơ mi của cô còn cột cả lên, lộ ra phần eo vô hấp dẫn, thật là giống như một tiểu yêu tinh vậy.

Anh thiếu chút nữa bị chọc cho tức chết.

Người phụ nữ này cứ không an phận như vậy khiến cho người khác không ngớt lo lắng, mới đi ra ngoài một ngày lại chạy đến quầy rượu cùng người khác khiêu vũ, còn làm cho mọi người đều thấy.

Thật là muốn đem cô nhốt ở nhà không cho phép cô lại đi ra ngoài quyến rũ người.

Anh lập tức cho gọi điện video cho cô, kết quả hình như đối phương đã tắt máy, gọi điện thoại cũng không gọi được, rất rõ ràng cố ý làm vậy.

Đáng chết.

Anh tức giận muốn tăng huyết áp.

Đột nhiên, điện thoại di động reo, Nhạc Trạch Đàm gọi điện thoại tới: “Cậu cả, lần này anh nhất định phải giúp tôi, Nhạc Tiêu Nhi người đàn bà này phản rồi, cô ta lại còn trước mặt ánh mắt nhìn trừng trừng của nhiều người mà đánh tôi, ai da, tôi đau chết mất.” Hoắc Anh Tuấn đáy mắt thoáng qua một tia chán ghét, cố nén hỏi: “Cô ta ở nơi nào đánh anh.”

“Quầy rượu.”Nhạc Trạch Đàm tức giận nói: “Tôi căn bản không chọc cô ta, nhưng cô ta lại mắng Nhạc Hạ Thu là đứa con gái không ra gì, tôi giận, lúc này mới cùng cô ta làm rùm beng, cô ta đánh liền tôi.”

Hoắc Anh Tuấn nhăn mặt, cái Nhạc Tiêu Nhi này thật là không biết sống chết.

Nhạc Trạch Đàm bỗng nhiên hạ thấp giọng nói: “Có chuyện… Tôi không biết có nên nói hay không, tối nay vợ của anh cũng cùng cô ta ở chung một chỗ, dù sao tôi nhìn thấy Nhạc Tiêu Nhi thật là đang lấy lòng cô ấy.…….

“Được rồi, tôi biết, gửi địa chỉ quầy rượu cho tôi, tôi tới.”

Hoắc Anh Tuấn trong lòng cười nhạt, Nhạc Tiêu Nhi từ bên mình không lấy được lợi ích, liền chạy đi đút lót Khương Tuyết Nhu rất bình thường, chẳng qua là cô ta dụng tâm mà đi lợi dụng người phụ nữ của mình, anh sẽ không để cho cô ta sống tốt hơn.

Anh thay đổi quần áo nhanh chóng xuống lầu.

“Cậu cả, anh muốn đi đâu?”Ninh Nhạc Tuyền vội hỏi.

“Đi ra ngoài một chuyến”Hoắc Anh Tuấn cầm chìa khóa xe lên đi vào bãi để xe.

Sau khi lên xe, phát hiện Ninh Nhạc Tuyền ngồi vào chỗ ngồi kế bên người lái, anh nhíu chặc chân mày ra lệnh: “Xuống xe.

“Không được, bệnh tình này của anh không ổn định, tôi phải đi theo.Ninh Nhạc Tuyền cười khổ: “Anh cũng không hy vọng ở trước mặt công chúng phát bệnh chứ.”

Chương 465

Hoắc Anh Tuấn băn khoăn một chút, cuối cùng yên lặng cho xe chạy.

Rất nhanh đã tới quầy rượu, ở cửa chính Nhạc Trạch Đàm chờ đã lâu lập tức che vết thương ở eo đi tới: “Cậu cả, bọn họ còn ở bên trong khiêu vũ.”

Mới vừa nói xong, ba người phụ nữ kề vai sát cánh nhau từ bên trong đi ra, cũng không biết đã uống bao nhiều rượu, đi bộ cũng lảo đảo lắc lư, gò má đỏ bừng.

“Không uống đã, chúng ta đi uống tiếp thôi, tôi còn có thể làm thêm ba trận” Lâm Minh Kiều giơ tay rất high: “Tối nay không say không về “

“Đi ăn tôm hùm trước, rồi uống chút bia” Nhạc Tiêu Nhi gật đầu.

Khương Tuyết Nhu phụ họa: “Lại đi tới biệt thự của tôi uống tới khi trời sáng”

“Thật tốt, quá thoải mái rồi, đàn ông đều là cứt chó, để cho bọn họ cút đi.”

“Cứt chó, cút.”

Gương mặt của Hoắc Anh Tuấn cũng triệt triệt để để tối sầm xuống.

Rất tốt, lại ngấm ngầm mắng anh là cứt chó.

Anh sãi bước đi tới đem Khương Tuyết Nhu kéo ra ngoài: “Cùng anh trở về”

Vốn là anh sợ mình tổn thương cô, muốn cho cô ở bên ngoài nghỉ ngơi một thời gian, nhưng bây giờ anh hiển nhiên không làm được.

“Ai, anh làm gì.”Khương Tuyết Nhu mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, sau khi thấy rõ ràng mặt anh, trong đầu thoáng qua hình ảnh Ninh Nhạc Tuyền nằm ở trên người anh đấm bóp, đột nhiên cảm giác cổ họng như muốn ói một trận, cô ói ra toàn bộ rượu đã uống vào ói ra một nửa lên trên quần áo anh, một nửa ói trên đất.

“Khương Tuyết Nhu.” Hoắc Anh Tuấn mỗi một chữ cũng cần răng nghiến lợi, thật là hận không thể lột da cô ra.

“Cậu cả.” Ninh Nhạc Tuyền vội vàng xông lại lau chùi vết dơ bẩn trên người anh.

Lâm Minh Kiều thấy một màn này, tức giận xông lên cầm túi đập vào đầu Ninh Nhạc Tuyền: “Cái con tiện nhân, đời trước không có đàn ông hay sao, người ta đến chỗ nào đều muốn đi theo, có xấu hổ hay không hả.”

Ninh Nhạc Tuyền bị đập liền gào khóc kêu lên.

Khương Tuyết Nhu nhìn rất sung sướng, làm bộ đi lên hỗ trợ: “Minh Kiều, đừng như vậy…”

Ngoài miệng vừa nói, dưới chân lại móc một cái, nôn mửa vào người Ninh Nhạc Tuyền đang bị té xuống đất, cô còn nhân tiện đạp lên mấy đạp, Ninh Nhạc Tuyền đau khóc bắt lấy ống quần của Hoắc Anh Tuấn: “Cậu cả, cứu “Đủ rồi.”

Hoắc Anh Tuấn đem Ninh Nhạc Tuyền lôi lên kéo ra phía sau, trợn mắt trợn mắt nhìn hai người phụ nữ: “Lâm Minh Kiều, tôi thấy cô thật là không có tư chất, Khương Tuyết Nhu, em nhìn em một chút xem em uống ra hình dáng giống như gì rồi, người không ra người, quỷ không ra quỷ, anh đã nói em cách xa Nhạc Tiêu Nhi một chút, em còn cùng cô ta uống rượu với nhau, em là đem lời tôi như gió thổi bên tại sao.” Khương Tuyết Nhu gãi gãi lỗ tai, vô lại mười phần nói: “Anh nói tôi cái gì, tôi nghe không hiểu.”

Lâm Minh Kiều phì cười cười: “Tuyết Nhu, cậu có chỗ không biết, chúng ta tư chất quá thấp, không có cách nào cùng bọn họ nói chuyện được.”

“Nói đúng.”

Khương Tuyết Nhu vô cùng đồng ý: “Chúng ta đi.”

Người phụ nữ này thật là xem mình như là không khí vậy, khiến cho cả người Hoắc Anh Tuấn rất bực bội.

“Đứng lại, em là vợ anh, anh ra lệnh em bây giờ cùng anh trở về” Hoắc Anh Tuấn lần nữa níu cổ tay cô lại, ánh mắt âm u đầy cảnh cáo: “Đừng vi phạm giới hạn của anh nữa!”

Chương 466: Bức xúc trào dâng

“Giới hạn cuối cùng, giới hạn cuối cùng của anh là cái gì?” Khương Tuyết Nhu lại thấy Nhạc Trạch Đàm đứng sau lưng anh, cười nhạo một tiếng: “Anh mang anh ta tới làm gì, vì anh ta mà trút giận?”

Nhạc Trạch Đàm lập tức đau đớn hừ đứng lên: “Hoắc thiếu phu nhân, cô thật nên cách xa Nhạc Tiếu Nhi ra một chút đi, cô ta đến gần cô là có mục đích”

“Nhạc Trạch Đàm, tôi thật hối hận mới vừa rồi đối với cậu thủ hạ lưu tình” Nhạc Tiêu Nhi xinh đẹp con ngươi rét lạnh nhìn một cái.

Nhạc Trạch Đàm bị dọa sợ lập tức trốn phía sau Hoắc Anh Tuấn: “Cậu cả Hoắc, anh nhìn cô ta càng điên cuồng, ngay trước mặt anh liền dám uy hiếp tôi”.

“Nhạc Tiêu Nhi, xem bộ dáng này thì tôi nghĩ tôi đối với cô còn quá nhân từ” Hoắc Anh Tuấn mặt lạnh như sương: “Tôi cảnh cáo cô, nếu như tôi lại nhìn thấy cô đến gần vợ tôi, cái chức tổng giám đốc Nhạc thị này của cô cũng không có cần thiết tồn tại nữa đâu.”

Nhạc Tiêu Nhi khuôn mặt xinh đẹp trắng nhợt cắn môi, Khương Tuyết Nhu nắm chặt lấy tay cô, ngẩng đầu nhìn Hoắc Anh Tuấn: “Cô ấy không cần đến gần tôi, từ nay về sau tôi đến gần cô ấy, tôi là cho cả Kinh Đô này biết cô ấy là bạn tốt của tôi.”

Hoắc Anh Tuấn hoàn toàn tức giận: “Khương Tuyết Nhu, em là để cho anh phải nhắc nhở em bao nhiêu lần nữa, người đàn bà này quỷ kế đa đoan, lòng dạ sâu xa, xảo quyệt cay độc, em còn cùng cô ta chơi với nhau sao, em là óc heo sao”

“Đúng, tôi chính là óc heo mới có thể yêu anh”.

Khương Tuyết Nhu không thể nhịn được nữa cười nhạt: “Rốt cuộc là ai quỷ kế đa đoan, lòng dạ sâu xa trong lòng không có một chút suy nghĩ sao, Nhạc Tiếu Nhi không lừa gạt tôi cái gì, nhưng tôi biết chồng tôi giữ lại một người đàn bà có tướng mạo tương tự bạn gái trước ở bên người cả ngày lẫn đêm chiếu cố đều chăm sóc, đây chính là anh luôn miệng nói yêu sao, thật chán ghét”

Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra, gương mặt tuấn tú lướt qua một tia kinh ngạc ngắn ngủi và chật vật, nhưng chỉ sau một cái chớp mắt, anh nhìn về phía Nhạc Tiêu Nhi, ánh mắt uy nghiêm: “Cô nói với cô ấy?”

Nhạc Tiêu Nhi không nói, Khương Tuyết Nhu ngăn ở trước mặt cô: “Anh dùng tập đoàn Nhạc thị để uy hiếp cô ấy, cô ấy dám nói sao, muốn trách chỉ trách ban đầu anh yêu Nhạc Hạ Thu quá nhiều, Kinh Đô quá nhiều người biết, còn nữa, anh trong mộng cũng gọi tên Nhạc Hạ Thu, chẳng qua là tôi chưa nói ra mà thôi, thậm chí Ánh Hạ là anh cũng dùng tên của Nhạc Hạ Thu, tôi đã sớm biết rồi, anh vì cô ta mà chế tạo sân chơi để cầu hôn, đến bây giờ vẫn còn là mỗi thứ năm vào lúc chín giờ hai mươi phút hàng tuần đều pháo bông ý nghĩa anh yêu em, anh thật là tốt, anh nói xem tôi có phải là con heo hay không?”

“Không phải vậy, những chuyện kia đều đã qua…“

Hoắc Anh Tuấn có chút không biết làm sao giải thích.

Anh cho tới bây giờ cũng không biết mình trong mộng kêu tên Nhạc Hạ Thu lúc nào, anh làm sao một chút cũng không nghĩ ra. Anh đưa tay đến nắm lấy tay của Khương Tuyết Nhu, lại bị cô hung hãn hất ra. Đối diện với người phụ nữ trong mắt lóe lên căm ghét, thất vọng, tức giận cùng phức tạp giao thoa với nhau.

“Tôi cũng cho là mọi chuyện đã qua, nhưng mà thời điểm anh giữ lại Ninh Nhạc Tuyền ở bên cạnh đã để cho tôi biết tôi vĩnh viễn cũng không sánh bằng một người chết, thậm chí ngay cả thế thân cũng không sánh bằng Khương Tuyết Nhu thân thể run rẩy chỉ Ninh Nhạc Tuyền: “Mỗi ngày thừa dịp tôi không có ở đây, anh rốt cuộc đã cùng cô ta ở trên giường của chúng ta làm qua bao nhiêu chuyện chán ghét, nhà không phòng trống sao, anh cứ như bụng đói vậy cái gì cũng quơ hay sao”

“Thiếu phu nhân, cô đang nói gì vậy” Ninh Nhạc Tuyền ủy khuất lên tiếng: “Cậu cả trong lòng chỉ có cô thôi.”

“Cô im miệng đi, trong những trà xanh tôi đã từng gặp cô là đệ nhất, đứng nhất không người đứng thứ hai, dự được tất cả đàn ông vây quanh cô, làm cho mọi chuyện tôi làm đều là sai”Khương Tuyết Nhu hít một hơi thật sâu: “Nhưng mà không sao, nếu như cô muốn người đàn ông này thì đem đi đi, tôi không cần nữa”

“Em không cần anh như vậy, em là đang để ý ai”

Hoắc Anh Tuấn hung hãn nắm lấy bả vai cô, chỉ cảm thấy cả người đau muốn nghẹt thở vậy: “Anh với Ninh Nhạc Tuyền cho tới bây giờ chưa trải qua chuyện gì cả, anh giữ lại cô ấy… Chỉ là bởi vì… Bởi vì cô ấy là em họ của Nhạc Hạ Thu, đối với cô ấy hơi chăm sóc một chút, anh không thích cô ấy”

“Oh, hơi chăm sóc một chút mà chăm sóc lên tận giường” Khương Tuyết Nhu châm biếm.

“Anh không có”Hoắc Anh Tuấn rống lên: “Sao em cứ như vậy? Sao em không tin anh?”

“Không tin, bởi vì anh không xứng đáng.”

Khương Tuyết Nhu lắc đầu một cái, có mấy lời muốn nói ra khỏi miệng ngược lại bình tĩnh xuống: “Hoắc Anh Tuấn, anh không mệt mỏi sao, phải bảo vệ em họ của bạn gái trước, phải bảo vệ anh trai của bạn gái trước, anh ghét Nhạc Tiêu Nhi chèn ép Nhạc thị cũng là có liên quan tới bạn gái trước, tương lai còn có cái gì nữa?”

Chương 467: Ly dị đi

“Tuyết Nhu, không nên nói nữa, chúng ta trở về” Kiều Minh nói. Cô càng bình tĩnh, Hoắc Anh Tuấn lại càng hốt hoảng.

Nhưng mà Khương Tuyết Nhu không nhúc nhích, thậm chí miệng còn nở ra một nụ cười đùa cợt: “Bởi vì bạn gái trước của anh, tôi không thể cùng Nhạc Tiếu Nhi làm bạn, anh như vậy không bỏ được cô ta, dứt khoát cưới Ninh Nhạc Tuyền đi, tôi có thể cùng anh ly dị”

“Em nói đủ chưa, người bây giờ anh yêu chính là em” Hoắc Anh Tuấn nhức đầu, thật không biết phải nói bao nhiêu lần cô mới có thể tin.

“Đúng, anh yêu tôi, nhưng khẳng định một điều là tôi không thể so được với Nhạc Hạ Thu”

Khương Tuyết Nhu khổ sở thở dài: “Hôm nay có Ninh Nhạc Tuyền giống Nhạc Hạ Thu, ngày mai nói không chừng còn có người càng giống với Nhạc Hạ Thu hơn, tôi là một người tùy thời có thể bị đổi đi, cảm tình như vậy tôi không muốn tiếp tục, xin lỗi, anh có bệnh, có lẽ tôi không nên nói những thứ này, nhưng bệnh của anh tôi không thể giúp anh chữa trị, anh tự bảo trọng mình”

“Không phải vậy, Tuyết Nhu em là độc nhất vô nhị, không có ai có thể thay thế, không được đi.”

Hoắc Anh Tuấn dùng sức ôm lấy cô, giống như một đứa trẻ sắp mất đi món đồ mình yêu mến vậy, hốt hoảng.

Anh đã nếm hết cô độc cùng tình thân lạnh nhạt, chỉ có cô một mực ở bên cạnh chăm sóc mình, nếu như cô rời đi, anh nên dựa vào cái gì để chống đỡ nữa.

“Chớ nói nữa, tôi đối với anh mà nói không có nặng tình như vậy đâu, dẫu sao người anh em của anh có thể đối với tôi rống to gọi nhỏ, anh tự mình cũng tùy thời có thể tùy chỗ đem tôi giam lại, thậm chí kết bạn đều phải được sự đồng ý của anh… Thôi đi”

Khương Tuyết Nhu dùng sức thoát khỏi tay anh, nhưng mà Hoắc Anh Tuấn cố chấp không chịu buông.

“Không được đi, anh không thể không có em, anh sẽ để cho Ninh Nhạc Tuyền rời đi, được không, chúng ta trở lại giống như trước vậy” Hoắc Anh Tuấn sợ hãi, anh chưa từng nghĩ sẽ cùng Khương Tuyết Nhu đi đến nước này.

Chẳng qua là một cãi vả chút xíu nho nhỏ, tại sao phải tách nhau ra.

“Cậu cả Hoắc, buông tay đi”. Nhạc Tiêu Nhi đi lên dùng sức kéo Khương Tuyết Nhu ra ngoài.

“Nhạc Tiêu Nhi, là cô có đúng hay không” Hoắc Anh Tuấn căm ghét dữ tợn trợn mắt nhìn cô: “Cô hận tôi đối phó với Nhạc thị, liền muốn dùng loại thủ đoạn này tới báo thù tôi”

“Cậu cả Hoắc, anh suy nghĩ nhiều rồi, bây giờ Tuyết Nhu là bạn tôi, đứng ở lập trường bạn bè, tôi thấy là các người đối với cô ấy. không công bằng” Nhạc Tiếu Nhi nói xong cũng kéo Khương Tuyết Nhu đi.

Lâm Minh Kiều lập tức đi theo.

Sau khi ba người lên xe mui trần rời đi.

Hoắc Anh Tuấn nhìn bóng xe đi xa, tim nơi nào đó tựa như bị móc sạch vậy, anh thất hồn lạc phách nghĩ đuổi theo đi, đầu đột nhiên một trận đau nhức ập tới, hôn mê bất tỉnh.

Trong tiệm ăn khuya.

Lâm Minh Kiều lại gọi rượu, ba người gọi chút thức ăn đêm.

Rõ ràng đã nói rõ, có thể đối mặt dây dưa với Hoắc Anh Tuấn, Khương Tuyết Nhu lại rất khó chịu một ly một ly rượu uống xuống bụng: Tiêu Nhi, có thể hỏi cô một chuyện không, Hoắc Anh Tuấn ba người bọn họ tại sao phải ghét cô như vậy, thật ra thì mặc dù tôi nói chuyện với cô không lâu, nhưng cô cũng là người không tệ” .

“Đúng vậy, không kiểu cách không làm bộ, rất hiếm thấy” Lâm Minh Kiều gật đầu phụ họa.

Nhạc Tiếu Nhi cũng có mấy phần mờ mịt cùng khổ sở: “Có thể cũng có có liên quan đến Nhạc Hạ Thu, khi đó mẹ tôi mang tôi trở về nhà họ Nhạc, tất cả mọi người đều nói mẹ tôi là người thứ ba, tôi bị liên lụy nên nhiều người khác cũng rất ghét tôi, thời điểm trung học cấp ba tôi với Quý Tử Uyên có lui tới, nhưng mà không bao lâu anh ấy cũng rất không ưa tôi và đã chia tay tôi, bọn họ ba người cho là tôi khi dễ Nhạc Hạ Thu, thậm chí đoạt đi quyền thừa kế công ty cùng tình thương của bố thuộc về bọn họ, tôi có thể đi tới hôm nay cho tới bây giờ đều là dựa vào cố gắng cùng thực lực của mình”.

Lâm Minh Kiều chắt lưỡi: “Chết tiệt, theo tôi thấy cái người Nhạc Hạ Thu này cũng là một Bạch Liên Hoa, Hoắc Anh Tuấn lại thích loại đàn bà này”

Khương Tuyết Nhu nghe cũng cảm thấy thật bất ngờ.

Cô cho là người phụ nữ để cho Hoắc Anh Tuấn quyến luyến không quên hẳn rất đơn thuần rất tốt đẹp.

Không biết sao phải, cô lại nghĩ tới Lục Thanh Minh và Khương Kiều Nhân.

Được rồi, có thể làm cho một người đàn ông yêu sâu đậm một người phụ nữ cho tới bây giờ phải là không đơn giản.

Nhạc Tiêu Nhi trầm mặc một chút nói: “Nếu như Nhạc Hạ Thu còn sống, Tuyết Nhu cô tuyệt đối không phải đối thủ của cô ta”

Khương Tuyết Nhu yên lặng nhấp một hớp rượu.

Chương 468: Đuổi đi

Cô cảm giác được, cô ta đã chết mình cũng không phải là đối thủ, còn sống thì càng không cần phải nói.

Trong bệnh viện.

Hoắc Anh Tuấn tỉnh lại lần nữa.

Trên tay treo bình nước muối.

Anh trừng mắt nhìn, nghe được âm thanh của Tổng Dung Đức từ phòng cách vách truyền tới.

“Tôi đã sớm nói cái người Khương Tuyết Nhu này không phải là một người đàng hoàng, lão Hoắc bệnh thành như vậy, cô ta còn | lại đưa giấy ly dị tới, căn bản không vì lão Hoắc mà lo nghĩ qua”

“Cậu nhỏ giọng một chút, lão Hoắc tỉnh lại nghe được thì làm thế nào.”

“Tôi nói sai rồi sao, cô ta chính là không biết đủ, lão Hoắc cái gì cũng cho cô ta, vẫn còn muốn cùng một người chết so sánh”

“Cậu cả, anh tỉnh rồi” Một bên Ninh Nhạc Tuyền thấy anh mở mắt ra, kinh ngạc vui mừng kêu một tiếng.

Âm thanh cách vách ngừng một lát, một lát sau, Tống Dung Đức cùng Quý Tử Uyên đi tới, hai người thần sắc cũng không được tự nhiên.

“Đem giấy ly dị tới cho tôi nhìn một chút” Hoắc Anh Tuấn đưa tay. Tống Dung Đức do dự đưa tới, Hoắc Anh Tuấn đại khái nhìn một cái, phía trên viết Khương Tuyết Nhu cái gì cũng không muốn, chỉ cần bên trai chịu ký tên, cô đồng ý tay không ra đi.

Ngón tay anh bỗng nhiên nắm chặt, trực tiếp đem đơn đề nghị ly dị xé.

Sắc mặt mọi người khác nhau, Ninh Nhạc Tuyền an ủi: “Cậu cả, anh yên tâm, thiếu phu nhân chẳng qua là đang nhất thời bực bội mà thôi, tỉnh táo lại cô ấy nhất định sẽ hối hận.”

“Cô đi đi” Hoắc Anh Tuấn nghe được giọng nói của cô ta, liền nhức đầu một trận.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Nhạc Tuyền cứng đờ, Tống Dung Đức tức giận nói: “Lão Hoắc, cậu đang nói gì, sau khi cậu hôn mê Khương Tuyết Nhu căn bản là không có để ý tới cậu, là Ninh Nhạc Tuyền đưa cậu tới bệnh viện.”

“Cho nên sao, tôi hắn phải cưới cô ấy làm vợ?” Hoắc Anh Tuấn nâng lên ánh mắt lạnh lùng: “Cậu thích vì cô ấy mà bất bình giùm như vậy, sao cậu không tự mình cưới cô ấy đi”

Tống Dung Đức nhất thời á khẩu.

Ninh Nhạc Tuyền rơi lệ, mắt đỏ lên nói: “Cậu Tống, các người đừng cãi nhau nữa, thật ra thì tôi cũng rất áy náy, nếu không phải vì tôi hai vợ chồng Cậu cả cũng sẽ không trở nên như vậy, tôi sẽ trở về bệnh viện”

Hoắc Anh Tuấn mím chặt môi mỏng, từ đầu đến cuối không nói một lời.

Ninh Nhạc Tuyền, tôi đưa cô đi” Tống Dung Đức thở dài, xoay người đuổi theo. Quý Tử Uyên xoa xoa huyệt thái dương: “Cậu muốn làm gì?”

“Tôi sẽ không để cho Khương Tuyết Nhu rời khỏi tôi, tôi đã rất rõ ràng, người tôi yêu là cô ấy”

Hoắc Anh Tuấn nghĩ đến trước khi hôn mê cũng cảm thấy rất phiền não: “Là tôi sai rồi, có lẽ…

Tôi không nên giữ lại Ninh Nhạc Tuyền, nhưng tôi không nghĩ tới cô ấy sẽ nghĩ là tôi muốn như vậy, sẽ không chịu nổi khi tôi cùng Ninh Nhạc Tuyền lên giường, đầu óc cô ấy rốt cuộc đang nghĩ như thế nào”.

“Có thể là do Nhạc Tiếu Nhi nói gạt cô ấy” Quý Tử Uyên nhíu chặt lông mày.

“Cái người Nhạc Tiếu Nhi này…

“ Hoắc Anh Tuấn nắm chặt quả đấm: “Tôi sẽ không thủ hạ lưu tình nữa, truyền lệnh xuống, tôi muốn nhà họ Nhạc phá sản trong vòng một tháng”

“Tôi không đồng ý, nếu như Khương Tuyết Nhu biết, cậu với cô ấy ngăn cách sẽ sâu hơn” Quý Tử Uyên khuyên: “Nhà họ Nhạc bây giờ đã là nó hết đà, dù sao cũng chống đỡ không được bao lâu nữa”

“Được rồi” Hoắc Anh Tuấn xoa huyệt Thái dương lại là đau một trận: “Cậu kinh nghiệm nhiều, cậu nói xem tôi nên làm sao mới có thể đưa cô ấy về”

“Chờ một chút, gửi cho cậu mấy thông tin bí mật”

Quý Tử Uyên dùng điện thoại di động chuyển cho anh mấy bản văn kiện. Hoắc Anh Tuấn nghiêm túc nghiên cứu hồi lâu. Thẳng đến tối dì Tân đem cơm tới.

Chương 469: Lại lần nữa làm tổn thương người mình yêu

Hoắc Anh Tuấn thấy trên trán bà vải thưa được quấn quanh, tâm trạng phức tạp: “Dì ở tại nhà nghỉ ngơi đi, tôi bảo Ngôn Minh Hạo tìm một trong chừng…” .

“Không cần, cái bộ dáng này của Cậu cả tôi không quá yên tâm” Môi dì Tần giật giật, muốn nói lại thôi.

Hoắc Anh Tuấn cho là bà sợ, thanh âm đè thấp: “Xin lỗi…”

“Tôi ngã không quan trọng, ngược lại là thiếu phu nhân bị hiểu lầm” Dì Tân nói: “Ngày đó các người tranh cãi quá dữ, tôi cũng không kịp giải thích, thật ra thì thiếu phu nhân không phải cố ý đánh Ninh Nhạc Tuyền, là sau khi cô ấy trở lại thấy cậu và Ninh Nhạc Tuyền nằm ở trên một cái giường, nói thật, nếu đổi lại là tôi thì có thể tôi cũng sẽ hiểu lầm”

“Cái gì?”Hoắc Anh Tuấn thông suốt ngẩng đầu, ánh mắt âm u: “Ninh Nhạc Tuyền tại sao ở trên giường của tôi”

Dì Tân bất đắc dĩ nói: “Ngày đó cậu phát bệnh, là Ninh Nhạc Tuyền chạy tới, cậu một mực nắm tay cô ấy, sau đó cô ấy đem cậu đưa lên giường, cậu ngay cả tay cũng không buông, Cậu cả…

Cậu có phải nghĩ cô ấy là Nhạc Hạ Thu tiểu thư hay không”

“… Tôi không có” Hoắc Anh Tuấn rất phiền não, anh lúc ấy giữ người sao, anh làm sao hoàn toàn không có ấn tượng.

Dì Tần não nề: “Đêm hôm đó vốn là tôi muốn ngăn thiếu phu nhân lên lầu, nhưng mà sau khi cô ấy xông tới, hoàn toàn hiểu lầm, cậu còn đem cô ấy nhốt vào trong hầm rượu, tôi đoán là cô ấy cũng sợ hãi”

“Tôi… Tôi đem cô ấy nhốt vào trong hầm rượu?” Hoắc Anh Tuấn chấn động một cái, không phải nói chẳng qua là ồn ào mà thôi. sao.

“Đúng vậy, thiếu phu nhân đêm hôm đó kêu cứu thật làm cho đầu người khác lòng, cô ấy nói nhà họ Hoắc đem cô nhốt vào trong hầm trú ẩn, cậu lại cũng nhốt cô ấy.”

Hoắc Anh Tuấn nghe ngực càng phát ra đau đớn khó nhịn.

Nhìn kết quả anh đã làm chút gì một chút.

Đầu anh lại lần nữa đau đau.

Dì Tân bị sợ vội vàng cầm gối bỏ vào sau lưng anh.

Nhưng mà anh đau dù làm thế nào cũng không ngủ được.

Buổi sáng ở khách sạn.

Khương Tuyết Nhu đi vào cao ốc tập đoàn Hồng Nhân.

Ngôn Minh Hạo đã chờ đã lâu: “Thiếu phu nhân, đây là cô lần trước bảo ta làm kiểm tra DNA của Diệp tiên sinh và Diệp minh Ngọc, đã có kết quả”

Khương Tuyết Nhu hơi kinh ngạc, cô cùng Hoắc Anh Tuấn cãi lộn với nhau, không nghĩ tới Ngôn Minh Hạo còn sẽ xuất hiện giúp cô: “Cám ơn cậu.”

Cô nhận lấy văn kiện, bổ sung: “Đây là một lần cuối cùng tôi làm phiền toái, sau này cậu đừng gọi tôi là thiếu phu nhân, tôi không phải.”

“Cô và Cậu cả một ngày không ly dị, chính là chủ nhân của tôi” Ngôn Minh Hạo nhíu mày lại, mặt lộ lo âu: “Thật ra thì Cậu cả trong lòng thật rất quan tâm cô, khuya ngày hôm trước ở cửa quán rượu sau khi cô rời đi, Cậu cả liền kích thích quá độ hôn mê bất tỉnh, thẳng đến hôm qua mới tỉnh dậy, bây giờ tình trạng cũng không tốt, đêm qua cũng…“

“Cậu hắn là đi tìm Ninh Nhạc Tuyền đi, hoặc là bảo anh ấy đi đến phần mộ của bạn gái trước, mà không phải là tìm tôi”

Không đề cập tới những thứ kia thì khá tốt, nhắc tới thì cả khuôn mặt Khương Tuyết Nhu cũng lạnh. Hoắc Anh Tuấn đều nói rất nhiều người bên người anh quan tâm mình, không có cô, anh sẽ tan vỡ sẽ phát bệnh.

Cô tin.

Thậm chí vì anh ủy khuất bị cả thế giới và người nhà họ Hoắc hận.

Nhưng thứ cô nhận được cái gì, là làm nhục, là lừa dối.

“Cậu cả không thích Ninh Nhạc Tuyền…“

“Ngôn Minh Hạo, đừng nói nữa, tôi cũng không phải cơ quan từ thiện.”

Khương Tuyết Nhu không chút do dự cắt đứt lời cậu ta, đáy mắt đầy chán ghét cùng bộc lộ lời nói.

Ngôn Minh Hạo cứng họng, cho đến khi Khương Tuyết Nhu đi vào trong thang máy lầu, cậu ta mới cười khổ thở dài, sớm biết ban đầu cậu nên khuyên nhủ thiếu gia không nên giữ lại Ninh Nhạc Tuyền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.