Truyện Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 453




Buổi tối, Khách sạn Thế kỷ.

Trong sảnh khách trên tầng 3. Thẩm Thành tựa vào sô pha, trợ lý đứng ở một bên nói: “Anh Thẩm, bữa tối còn một tiếng đồng hồ nữa sẽ bắt đầu, anh nên nghỉ ngơi trước, tôi đi tiếp đãi khách.”

Thẩm Thành khẽ ừ một tiếng.

Thẩm Thị có hàng trăm công ty dược phẩm trên toàn thế giới.

Sau lưng tập đoàn kinh doanh khổng lồ, những chuyện tử nhỏ đến lớn, hiện giờ toàn bộ đè lên người anh ta.

Vốn định bồi dưỡng Thẩm Thanh Vi, chia sẻ công việc cùng anh ta.

Thế nhưng đứa em gái này cứ đầu đâm vào tình cảm trai gái. Làm sao có thể thay anh ta gánh vác công việc của dòng họ?

Tiếng gõ cửa vang lên, và anh ta đáp một tiếng: “Mời vào.”

Một nhân viên phục vụ đẩy cửa vào và đặt khay trên xe đẩy lên bàn: “Anh Thẩm, đây là rượu vang đỏ mà anh gọi.”

“Ừ”

Bãi đậu xe ở tầng một của khách sạn.

Một chiếc xe thương hiệu kín đáo, Huyền Cần đang tựa vào lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc này, điện thoại di động trong tay vang lên.

Kéo qua phím trả lời, không đợi cô ta mở miệng, đầu tiên nói: “Cô Hải, tất cả đều được sắp xếp thỏa đáng, ông Thẩm ở phòng nghỉ số 302 tầng ba, lúc cô đi lên hết sức cần thận camera.”

Huyền Cần lập tức ngồi thẳng người, bàn tay nắm chặt điện thoại di động, cơ thể đang khẽ run rầy.

Giờ phút này cuối cùng cũng đến chưa?

Cô ta có vẻ hơi lo lắng.

Về bản thân mình không sợ trời không sợ đất, không ngờ tới cũng sẽ có lúc lo lắng do dự.

“Cô Hải, cô Hải, cô có nghe không?”

Trong loa lại truyền đến thanh âm, suy nghĩ hoảng hốt của Huyền Cẩn tan biến.

“Ò, ð, tôi đang ở đây, anh cứ nói đi.”

“Bữa tiệc bắt đầu sau một tiếng nữa, tôi đã điều chỉnh lượng thuốc để không quá mạnh, cô phải nắm bắt thời gian.”

“Được, tôi biết rồi, đúng rồi, anh ta sẽ không nhận ra tôi, phải không?”

“Cô yên tâm, tôi không chỉ ở bên trong thêm thuốc kích tình, còn tiêm thêm thuốc mê, thần trí của anh ta sẽ mơ mơ màng trong một thời gian ngắn, hơn nữa bên trong đèn rất tối, nhất định sẽ không nhận ra cô.”

“Được rồi, tôi hiểu rồi. “

Trong sảnh khách. Đam Mỹ Sắc

Đó là một cảm giác chưa từng có trước đây.

“Cạch!”

Tay nắm cửa vặn xuống, cửa phòng bị đẩy ra một khe hở, một thân hình mảnh khảnh từ khe hở đi vào.

Thẩm Thành cũng không phát hiện, tuy rằng ngày thường bình tĩnh cơ trí, nhưng bây giờ thật sự có chút không chịu nổi hai loại dược tính hoạt động trong cơ thể.

Anh ta bị người ta đánh thuốc.

Bây giờ anh ta rất muốn có một người phụ nữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.