Truyện Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 659




Chương 659

Lúc này, một đường sắc bén xuất hiện, lưỡi dao sắc nhọn xuyên phá hư không, bay thẳng tới phía tay phải của anh.

Âm thanh lưỡi đao đâm vào cơ thể kèm theo tiếng rên rỉ vang lên. Tay phải của Nam Kiên vì đau đớn dữ dội nên cũng từ từ buông xuống.

Máu tươi chảy dài trên hai cánh tay hòa cùng một nơi với nước mưa trên mặt đất. Trong nháy mắt, cả một mảng lớn bị nhuộm đỏ.

Tay trái tự bản thân anh ta làm cho bị thương, còn tay phải…

Anh ta từ từ ngước mặt lên, ánh mắt va phải con ngươi lạnh lùng của người đang đứng trên bậc thềm.

“Lạc, Lạc Hà.”

Sắc mặt Lạc Hà vô cùng khó coi, ý hận nồng đậm trong hốc mắt như muốn tràn ra ngoài, gần như muốn cắn nuốt toàn bộ hình ảnh phản chiếu của anh ta trong đôi mắt này.

Cô ấy đứng trên bậc thềm vài giây nữa rồi chậm rãi bước xuống.

Mưa rơi trên khuôn mặt lạnh lẽo của cô ấy khiến ngũ quan của cô càng thêm lạnh lẽo, cứng rắn hơn.

Vừa nãy, nếu như không nhờ cô ấy kịp thời ra tay, anh ta đã phế cánh tay của mình ngay lập tức rồi.

Tên đàn ông này quả nhiên rất ác độc. Ác độc với cô ấy, cũng ác độc như vậy với cả chính mình.

“Anh cho rằng như vậy có thể phủ nhận tất cả sao? Không hề, ân oán của chúng ta vĩnh viễn cũng không thể nào giải được. Trừ khi, anh đi tìm cái chết.”

Nam Kiên ngẩng đầu nhìn cô ấy, nở ra một nụ cười thảm: “Được thôi, chết thì chết. Nếu như em hận anh như vậy, hãy để anh chết trong tay em, anh sẽ vui vẻ chịu đựng.”

Lạc Hà cười lạnh lùng: “Chết thì có gì đáng sợ? Cùng lắm cũng chỉ là đầu rơi xuống đất thôi. Đau khổ thật sự chính là sống không bằng chết. Tôi chịu nhiều năm như vậy rồi, hôm nay cũng nên để cho anh cảm nhận thử. Nam Kiên, anh nghe đây cho tôi. Tôi không muốn cánh tay của anh. Tôi muốn cả đời này anh sống trong sự áy náy và sám hối với tôi.”

Nam Kiên chuyển động cánh tay với ý định nắm lấy tay cô ấy.

Lúc này, từng đợt đau nhức như tê liệt ập đến. Vì do hành động của mình nên tốc độ của máu chảy nhanh hơn. Anh ta giơ tay mình lên liên tục mấy lần, kết quả cũng không thể nắm được cô ấy.

Hoá ra, bọn họ không hề có duyên với nhau. Dù cách nhau chưa tới một mét cũng không thể sánh bước cùng nhau, không thể bắt lấy nhau.

“Lạc Hà…”

Do mất máu quá nhiều, cơ thể của anh ta lung lay như sắp đổ, đầu óc càng trở nên mơ màng, trời đất quay cuồng.

Thật sự anh ta muốn đem cánh tay của bản thân trả lại cho cô ấy. Chỉ có như vậy anh ta mới có thể không cần băn khoăn mà đến gần cô ấy, chăm sóc cô ấy.

Bọn họ đã lãng phí rất nhiều năm tháng, quãng đời còn lại không nhiều lắm. Anh ta thầm nghĩ muốn dừng lại bên cạnh cô ấy, lặng yên cùng cô ấy trôi qua hết thời gian còn lại.

Tại sao yêu cầu đơn giản như vậy mà ông trời cũng không đáp ứng cho anh ta là sao?

Nhìn người đàn ông ngã xuống vũng máu, toàn thân Lạc Hà trở nên run rẩy.

Ánh mắt dừng ở hai cánh tay đang chảy máu không ngừng, trong lòng trở nên trống rỗng.

Cuối cùng, cô ấy cũng không đành lòng, không đành lòng để anh ta tự phế đi cánh tay của mình. Vậy nên, cái phi tiêu cô ấy ném trong chớp mắt kia gần như là bản năng.

Nếu Lạc Hà không đả thương cảnh tay phải của anh ta, bắt anh ta buông tay thì sợ là hôm nay, cánh tay trái của anh ta đã bị phế ngay trong tức khắc rồi.

Người đàn ông này ác độc đến mức khiến cho cô ấy sợ hãi.

Nam Kiên, Nam Kiên, không hổ là cái tên khiến người thường nghe đã sợ đến mất mật. Thủ đoạn của anh ta khiến cho trong lòng cô ấy sinh ra sợ hãi.

“Lạc Hà, không thể để cậu ta nằm dưới cơn mưa gió này được. Một dao vừa nãy cậu ta tự đâm rõ ràng bị thương ngay động mạch chủ. Nếu không kịp thời cầm máu thì sẽ chết mất.”

Lạc Hà từ trong cơn sợ hãi dần tỉnh táo lên, vội vàng dùng cơ thể mình để đỡ Nam Kiên.

Nhưng vết thương của cô ấy chưa lành, làm sao có thể đỡ mà không động tới anh ta được?

Bà Lạc quát khẽ với hai tên vệ sĩ đứng bên trái: “Mấy người còn sợ gì nữa, tranh thủ thời gian giúp đỡ lẹ đi chứ.”

“…”

Chung cư Thịnh Cảnh.

Trong thư phòng.

Dương Tâm ngồi trên ghế sô pha muốn ê mông, hé mắt nhìn Tiểu Ca đứng trước mặt, hỏi: “Anh nói xung đột lần này có người cố ý gây ra à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.