Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 369: Thi triển ba môn thần thông




Sức mạnh như muốn nuốt trọn cả trời đất.

Trên không trung cũng không ngừng biến đổi, cảm giác như bầu trời sắp sập xuống. Cảnh tượng lúc này vô cùng rợn người.

“Chuyện này….”, tất cả mọi người có mặt ở đây đều điên cuồng bỏ chạy rồi nấp vào hư không. Họ đều vô cùng khiếp sợ, cảm giác tính mạng không còn nằm trong tay mình nữa.

Cũng may là Mạnh Lăng không có suy nghĩ đó, nếu không thì đám người này đã không chạy nổi rồi. Chỉ bởi vì, Mạnh Lăng huy động sức mạnh nuốt trọn đó để khóa chặt kiếm quang của Tô Minh mà thôi, chứ không nhằm vào những người khác, vì vậy họ mới may mắn như thế.

“Thần thông?”, Lâm Chân Võ lẩm bẩm, sắc mặt trịnh trọng, thậm chí sầm lại.

Thần thông và mật pháp là hai chiêu thức vô cùng mạnh ở thời cổ đại xa xưa.

Hai chiêu này được ví như có thể vờn mây bắt trăng, hái sao lướt biển, uy lực đạt đến mức tư duy của con người khó lòng tưởng tượng nổi.

Nhưng cả hai cái này đều vô cùng hiếm gặp.

Thần thông và mật pháp cũng được xếp thứ mấy trong tầng võ trung.

Mạnh Lăng không những có thần thông mà còn tu luyện được đến mức thành thục như này, đúng là đáng sợ.

Nếu như nói, chiêu ‘Nhất kiếm đoạn mệnh cửu trùng sơn’ của Mạnh Lăng trươc đó khiến ông ta cảm thấy bị uy hiếp, vậy thì ‘Thái u thôn thiên’ cho ông ta cảm giác không phải là bị uy hiếp mà là đòn nguy hiểm chí mạng.

Lâm Chân Võ ở cảnh giới Chân Vương mà có cảm nhận như này, vậy không biết người khác sẽ thế nào?

Ví dụ như Tống Kình Thương luôn tự nhận mình là Thái tử yêu nghiệt mọi thời đại nhưng lúc này sắc mặt cũng tái nhợt. Hiện giờ hắn ta mới biết mình và yêu nghiệt Mạnh Lăng cách biệt quá lớn.

Hắn ta dám chắc, Mạnh Lăng muốn giết chết mình trong tích tắc cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Tô Minh! Có được không đấy? Vậy mà đã bỏ cuộc rồi sao? Kém cỏi quá?”, công chúa nhỏ Cổ Kim lẩm bẩm, nhìn về phía Tô Minh có chút sốt sắng thì thấy dường như Tô Minh không biết gì cả, vẫn với vẻ ung dung. Dường như Tô Minh không hề cảm nhận được sức uy hiếp của ‘Thái u thôn thiên’ hoặc là anh không thèm để ý?

“Mạnh Lăng khá lắm! Đúng là yêu nghiệt”, bà Ngụy cảm thán.

“Tất nhiên rồi!”, Hoàng Linh Viện đứng ở bên cạnh đột nhiên ngẩng đầu lên, vô cùng kích động, dường như ‘Thái u thôn thiên’ là do cô ta triển khai ra.

Trong chớp mắt, hố nuốt trọn của Mạnh Lăng chạm với kiếm của Tô Minh.

Kiếm quang của Tô Minh vẫn âm thầm lặng lẽ, vẫn với kiểu không lộ khí tức mà theo kiểu yên tĩnh chờ đợi.

Nhưng dưới sức ép của hố nuốt trọn kia, dường như thanh kiếm sắp biến thành hư vô.

Chỉ có điều…

Lúc mà tất cả mọi người đều cảm thấy kiếm quang của Tô Minh sắp bị hố nuốt trọn thì đột nhiên…

“Rầm!”, âm thanh chói tai vang lên.

Không chỉ vậy, vô số ánh sáng màu đỏ tím giữa đất trời đều lập tức biến mất.

Sức nuốt trọn khủng khiếp cũng chấm dứt tại đây.

Trên không trung, hố nuốt trọn cực đại, phiêu bồng đột nhiên dừng lại không xoay tròn nữa. Nó dừng lại khiến khí tức sục sôi ban nãy cũng dừng lại đột ngột.

Hố nuốt trọn đó dần dần chia làm đôi dưới ánh mắt mong đợi, run rẩy như sắp nổ tung của mọi người.

Không ngờ hố đó đã bị kiếm quang của Tô Minh cắt như cắt quả dưa hấu.

Chuyện này…

Ngoài Tô Minh thì tất cả mọi người đều không thể ngờ tới, họ cảm giác như mình gặp phải ác quỷ.

“Không! Tuyệt đối không thể nào!”, Mạnh Lăng run rẩy, cảm xúc hỗn loạn, phụt ngụm máu tươi, chiến thể đều yếu dần, dường như không còn hy vọng gì nữa.

Con ngươi của Mạnh Lăng đều là màu máu, tim hắn sắp biến thành những mảnh vỡ vụn.

“30 triệu kg sức mạnh thuần túy là trò đùa sao?”, Tô Minh ở cách đó một đoạn xa vẫn đang như đi dạo, lẩm bẩm nói với vẻ chán ngắt.

30 triệu kg sức mạnh thuần túy gần như có thể quét sạch tất cả tu giả võ đạo dưới cảnh giới Chân Vương rồi. Huống hồ còn có thêm kiếm ý cấp bậc nhập linh hậu kỳ.

“Thái u hư lưu độ!”

“Thái u tứ phương ấn!”

Một giây sau, trong lúc tất cả mọi người đều chìm đắm trong vẻ chấn động và khó tin thì Mạnh Lăng hét rống lên, âm thanh khàn khàn nhưng vang vọng, cảm giác như con mãnh thủ bị ép đến vực thẳm của cái chết.

Mạnh Lăng đã triển khai hai môn thần thông còn lại trong ba đại thần thông của Thái U Tông.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn triển khai hết toàn bộ cả ba bộ môn thần thông sau khi học được.

Nhất thời, mưa gió kéo đến.

Trên bầu trời chỉ còn lại hư không, những dòng hư không vô tận sục sôi lưu động như sóng thần, từng dòng di chuyển như con rồng.

‘Con rồng’ hư không lưu động vô cùng lớn!

Từng hàng từng hàng như bao trùm đất trời!

Nếu ví nó như con rồng thì lúc này có đến hàng chục hàng trăm con rồng đang lưu động, từ trên không trung lao rầm xuống, thế giới như đang đứng trước ngày tận thế.

Sức mạnh hư không như xé tan khí tức của vạn vật.

Dường như Linh Võ Thành cũng không trụ nổi, bên dưới đất bắt đầu xuất hiện những vết nứt lớn, từng ngọn núi lớn mắc ma phun trào bắt đầu nổi lên.

Cả đất trời như chìm trong khí tức bị hủy diệt.

Đây chính là uy lực khủng khiếp của ‘Thái u hư lưu độ’, có khả năng hủy diệt đất trời.

Dưới khí tức hủy diệt đất trời còn có một phong ấn lớn từ trên trời xuống.

Phong ấn hình vuông dài hàng ngàn mét, rộng ngàn mét.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.