Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 284: Huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng




“Thiên nữ tiền bối! Cô có biết cái mai rùa này không?”

“Tầng thứ nhất trong ‘Tù Thiên Thế’”, thiên nữ Tạo Hóa nói, trong giọng nói có chút kỳ quái: “Xem ra trái đất này không hề đơn giản. Thoạt nhìn chỉ là một thế giới nhỏ bé về võ đạo, vậy mà lại xuất hiện ‘Tù Thiên Thế’, đúng là thú vị thật”.

“Thiên nữ tiền bối! Rốt cuộc ‘Tù Thiên Thế’ là cái gì?”, Tô Minh nói với vẻ phấn khích.

Thứ mà có thể khiến thiên nữ Tạo Hóa có cái nhìn khác thì nhất định là chí bảo.

“Tù Thiên Thế là một phương pháp luyện công về thế tu luyện”, thiên nữ Tạo Hóa nói.

“Chữ ‘Thế’ ở đây có nghĩa là gì?”, Tô Minh hỏi với vẻ khó hiểu.

“Kiếm tu có kiếm thế; quyền giả có quyền thế; vương giả có khí chất thiên tử, có hoàng thế; những kẻ ám sát luyện tập ẩn thân, có sát thủ thế”.

Cuối cùng Tô Minh cũng hơi hiểu một chút.

‘Thế’ ở đây chỉ là một loại phù phiếm nhưng nó lại có tồn tại.

Nó thường tồn tại ở những người không luyện võ trong giới thế tục. Có những người có thân phận cao quý, thời gian về lâu về dài thì trên người sẽ toát ra khí tức uy nghiêm. Khí tức này chính là ‘Thế’.

“Mặc dù ‘Thế’ không phải là võ kỹ, không phải là thần thông, không phải là mật kỹ nhưng nếu như vận dụng một cách thích hợp thì nó sẽ mang lại cho anh niềm vui bất ngờ đấy. Nói ngay cuốn ‘đại hoang vu quyền’ mà tôi cho anh, nếu như anh có thể thêm ‘Thế’ trong ‘Tù Thiên Thế’ vào đó thì uy lực trong ‘đại hoang vu quyền’ sẽ tăng gấp bội”.

“Gì cơ?”, Tô Minh chấn động.

‘Thế’ thật sự kinh khủng vậy sao?

“Tù Thiên Thế nếu đặt ở thần vực thì cũng được coi là thứ trong truyền thuyết. Có biết bao những người bất tử vượt qua được cầu Thần Nguyên và đang kiếm tìm ‘Tù Thiên Thế’ nhưng đều không được. Thật không ngờ anh lại là người có cơ duyên và có được nó. Chàng trai! Bổn cung có chút tò mò về huyết mạch và thân phận của anh đấy. Ha ha, một người may mắn như này đúng là không đơn giản, không đơn giản!”

Thấy thiên nữ Tạo Hóa nói như vậy thì Tô Minh lại muốn tu luyện ‘Tù Thiên Thế” ngay bây giờ.

Dường như thiên nữ Tạo Hóa đoán được Tô Minh đang nghĩ gì nên nói với giọng đả kích: “Chàng trai! Hiện giờ thực lực của anh yếu quá nên không tu luyện được ‘Tù Thiên Thế” đâu, kể cả là tầng thứ nhất”.

“Vậy à?”, Tô Minh có chút thất vọng.

Sau đó, dường như thiên nữ Tạo Hóa lại chìm vào giấc ngủ mà không có động tĩnh gì.

“Ông lão! Tôi tạm thời không rời Thủ Hộ Sơn nữa, tôi định ở đây tu luyện một thời gian”, Tô Minh đi ra khỏi kho báu vật của nhà họ Thẩm, nói với Ninh Triều Thiên.

Lý do rất đơn giản!

Thứ nhất, vì có được chút thu hoạch ở trận chiến với Mộ Dung Yêu. Những thu hoạch này nếu như Tô Minh không thể lĩnh ngộ và sửa sang ngay lập tức thì nó sẽ biến mất.

Thứ hai, anh có được rất nhiều thu hoạch ở dưới độ sâu ngàn mét của Tây Lâm Sát trận, cộng với báu vật ở Huyền Thanh Tông và nhà họ Thẩm, hiện giờ mình thu hoạch được quá nhiều nhưng không có thời gian biến chúng thành thực lực, thiếu kiểu bế quan.

“Được”, Ninh Triều Thiên gật đầu nói: “Vậy thì ta đi kiếm chút rượu uống!”

Và rồi Tô Minh đã bế quan ở trong kho báu vật nhà họ Thẩm.

Có rất nhiều điều đang chờ đợi Tô Minh đi khám phá, tìm hiểu và củng cố thêm, ví dụ như việc kiểm soát sức mạnh, lĩnh ngộ thêm về quy luật không gian, lĩnh ngộ về phong ý cảnh và vân ý cảnh thật sự của ‘tuyệt mệnh phong vân’- chiêu thứ nhất trong ‘Thiên Vẫn Kiếm’ và cả cách tu luyện trong ‘đại hoang vu quyền’.

Thời gian dần trôi.

Thủ Hộ Sơn lại khôi phục lại vẻ yên bình, ít nhất nhìn bề ngoài cũng thấy yên bình.

Một tháng sau, Tô Minh vẫn bế quan.

Một ngày nọ, có một người phụ nữ trung niên đột nhiên xuất hiện ở Thủ Hộ Sơn, xuất hiện ở võ trường của nhà họ Thẩm.

“Vượt qua hư không lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được khí tức bừng tỉnh của huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng. Không tồi đâu”, người phụ nữ trung niên lẩm bẩm, toàn thân toát lên vẻ cao quý. Trên trán bà ta còn có ký hiệu ngọn lửa màu cam nhạt.

Người phụ nữ trung niên mặc chiếc váy dài màu đỏ cam, đường nét trên mặt hài hòa. Có thể nhìn ra hồi trẻ bà ta rất đẹp.

“Lạ thật! Người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng sao lại sinh ra ở nơi võ đạo thấp như này? Nồng độ linh khí ở đây quá thấp”, người phụ nữ trung niên lẩm bẩm nói: “Trên ngọn núi này cũng có một số tu giả võ đạo nhưng kẻ mạnh nhất cũng chỉ ở cảnh giới hóa thần thôi, đúng là…”.

Bà ta không biết nên dùng từ gì để diễn tả sự yếu thế ở đây nữa.

Bà ta ở tộc Nam Ly Phượng Hoàng, mặc dù chỉ là tộc yếu hơn trong hai tộc Phượng Hoàng nhưng kể cả là vậy thì những người mới sinh ra chưa lâu mà có huyết mạch phượng hoàng thì khởi điểm cũng qua cảnh giới hóa thần rồi.

Có thể nói, bất cứ ai trong tộc Nam Ly Phượng Hoàng mà đến đây thì cũng dễ dàng hủy diệt cái nơi võ đạo thấp này.

Nhưng nơi này lại sinh ra một người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng.

Tại sao lại gọi là Thái Hư Yêu Hoàng? Là người trong tộc Phượng Hoàng nồng độ huyết mạch đạt đến tổ cấp, hơn nữa trong huyết mạch còn chứa chân hỏa phượng hoàng.

Ở tộc Nam Ly Phượng Hoàng, phải 100 ngàn năm chưa từng xuất hiện huyết mạch này, Thái Hư Yêu Hoàng rất hiếm nên nó đã trở thành một huyền thoại.

“Thật là kỳ lạ”, người phụ nữ trung niên lại lẩm bẩm, sau đó trong ánh mắt chỉ còn lại kích động và nhiệt huyết. Những điều quái dị và khó nghĩ ra thì đều không quan trọng nữa.

Quan trọng là bà ta phải kéo người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng quay về núi Nam Ly Hỏa.

Tộc Nam Ly Phượng Hoàng có khả năng khôi phục lại vinh quang vô địch rồi!

Chỉ có tộc Phượng Hoàng mới hiểu được một người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng nghĩa là thế nào?

Sau đó ánh mắt bà ta nhìn về vị trí đặt kho báu vật của nhà họ Thẩm, trên mặt toát lên vẻ chán ghét: “Không ngờ người có huyết mạch Thái Hư Yêu Hoàng lại ở cùng một kẻ rác rưởi, yếu ớt đến mức khiến người ta chán ghét”.

Bà ta cảm thấy bị sỉ nhục, nó len lỏi vào xương tủy khiến bà ta khó chịu. Đừng nói là Thái Hư Yêu Hoàng mà ngay cả người bình thường trong tộc Phượng Hoàng cũng sẽ không ở cùng một kẻ bình thường như kia, đó là biểu hiện của sự sa đọa.

Bởi vì hiện giờ Diệp Mộ Cẩn đang ngủ say trong nhẫn không gian của Tô Minh nên người phụ nữ trung niên kia cảm nhận được khí tức của Diệp Mộ Cẩn và khí tức của Tô Minh ở cùng nhau.

Cũng đúng lúc này, Tô Minh tỉnh lại trong lúc bế quan tu luyện.

Anh từ từ mở mắt ra…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.