Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 281: Đây chính là một cơn ác mộng




Thậm chí, ngay cả dao cũng không đặc biệt sắc bén như vậy.

Nhưng.

Kiếm ở trong tay, toàn bộ nhà họ Thẩm, không, phải là toàn bộ Thủ Hộ Sơn đều chấn động!!!

Nhất là đám tu luyện kiếm đạo ở Thủ Hộ Sơn, lúc này dường như hít thở không thông.

Thanh kiếm màu tìm trong tay Mộ Dung Yêu, quá khủng bố...

Khủng bố đến mức chỉ cần nhìn thấy liền muốn quỳ xuống.

Khủng bố đến mức khiến cho lòng người như bị xé rách.

Khủng bố đến mức hết thảy không gian ở giới Thủ Hộ Sơn chấn động đến nỗi ngưng trệ!

"Là cậu ép tôi", Mộ Dung Yêu tự lẩm bẩm, không bị bức tới cực điểm, cô ta đâu phải trả cái giá không nhỏ cho việc vận dụng chân khí?

"Truyền... Chân khí trong truyền thuyết?", có người run rẩy quỳ xuống.

Vũ khí chia thành linh khí, vương khí, sau đó mới là chân khí.

Trong thiên hạ, ngay cả vương khí cũng không có, cho dù là bán bộ vương khí, cũng chỉ có thể có một hoặc hai cái.

Chứ đừng nói đến chân khí!

Một thanh chân khí, lại... lại có thể xuất hiện ngay trước mắt như vậy?

Quá mức dọa người.

Lúc này sắc mặt Mộ Dung Yêu trắng bệch.

Tiêu hao rất lớn.

Thực lực của cô ta, lại không đủ để sử dụng chân khí!!!

Nhưng vẫn cưỡng ép dùng.

Chân khí trong tay.

Cô ta không tin không đánh bại Tô Minh

Không tin.

Tô Minh, có gan thì tiếp tục chiến đấu!

Mộ Dung Yêu là người được định sẵn để đi trên con đường Nữ Đế.

Nếu như một người có võ công cấp thấp, nhỏ tuổi hơn mình, mà cô ta lại không thể đánh bại được, thì có mặt mũi gì đi lên con đường Nữ Đế?

Mộ Dung Yêu quá kiêu ngạo.

Kiêu ngạo đến mức tuyệt đối không cho phép bản thân mình thất bại.

Tuyệt đối không.

"Thanh kiếm này của tôi hạ xuống, cậu nhất định sẽ chết, nhất định!", Mộ Dung Yêu từ trên cao nhìn xuống, nhìn chằm chằm Tô Minh, thanh kiếm màu tím trong tay nhắm thẳng vào Tô Minh, cô ta quát lên một tiếng: "Chịu thua!!! Tôi muốn cậu chịu thua!!!"

Giọng nói của Mộ Dung Yêu vô cùng đáng sợ, uy hiếp toàn bộ Thủ Hộ Sơn.

Âm thanh chấn động, bao trùm lên không gian.

Toàn bộ Thủ Hộ Sơn lúc này yên tĩnh không một tiếng động.

Mọi âm thanh đều là màu tím.

"Haizzz...", Ninh Triều Thiên thở dài, ông ấy biết, Tô Minh thua rồi, khi Mộ Dung Yêu lấy ra một thanh chân khí, kết quả đã được quyết định.

Có chút đáng tiếc.

Lúc đầu, Tô Minh có thể thắng được.

"Cuối cùng cũng thắng rồi", Thẩm Hạc Quang hít một hơi thật sâu lại thở ra một hơi dài.

Tuy là Mộ Dung Yêu chiến thắng không hề dễ dàng, nhưng chỉ cần thắng, nhà họ Thẩm không bị diệt tộc, đã là tốt lắm rồi.

Cũng may là Mộ Dung Yêu xuất thủ, nếu không..., chỉ dựa vào thực lực Tô Minh vừa mới thể hiện, còn có thuộc tính bất tử quỷ dị kia, nếu tự mình ra tay chắc chắn không phải là đối thủ của Tô Minh.

Vô cùng may mắn.

"Cô cho là thắng được tôi?", đúng lúc này, điều mọi người không thể ngờ tới chính là Tô Minh vậy mà không trực tiếp chịu thua, ngược lại còn mỉm cười, hơi nhíu mày.

"Không thì sao?", giọng nói của Mộ Dung Yêu hơi lạnh đi một chút.

Thế nào đây, cô ta đã đem chân khí ra rồi.

Còn không nhận thua.

"Kiếm trong tay tôi, là chân khí", Mộ Dung Yêu quát lên: "Không cần giãy giụa nữa!!!"

"Chân khí? Chân khí rất mạnh sao?", khóe miệng Tô Minh nhếch lên một tia khinh thường.

Vừa dứt lời.

Tâm thần của Tô Minh khẽ động, đá Nội Giáp liền xuất hiện trong tay anh.

Chân khí tràn vào đá Nội Giáp.

Trong phút chốc, Tô Minh chỉ cảm thấy một tầng áo giáp cực kỳ cực kỳ chắc chắn, sáp nhập vào chính mình.

Sức mạnh cơ thể của bản thân lập tức tăng lên hơn mười lần.

Có thể miễn cưỡng dùng Ma La Kiếm, không phải sai?

"Hahaha...", trên trời, Mộ Dung Yêu tức giận cười, nhìn chằm chặp Tô Minh: "Tô Minh, cậu hỏi tất cả người Thủ Hộ Sơn xem chân khí có mạnh không?!!!"

Không chỉ mạnh?

Ở vị trí võ cấp thấp, chân khí chính là binh khí thần thoại.

Cầm chân khí trong tay, liền có thể bất bại.

Đây không phải chuyện đùa.

Lẽ nào, Tô Minh còn có thể xuất ra binh khí mạnh hơn chân khí? Nực cười!

Đúng lúc này.

Đột nhiên.

Trên cổ tay Tô Minh, vòng tay kia lập tức rạo rực trên người anh, rồi biến thành kiếm!

Thanh kiếm màu đỏ thẫm.

Hai Chữ Ma La được khắc trên chuôi kiếm vô cùng rõ ràng.

Mũi kiếm trông không sắc bén, nhưng lại tràn ngập khí tức nặng nề không thể tưởng tượng được.

Thanh kiếm có chút gì đó kiềm nén, là chấn động khắp thiên hạ, thậm chí còn kiềm nén đến tận hư không.

"Tôi thấy, thanh kiếm của tôi mạnh hơn", Tô Minh lên tiếng.

Vừa dứt lời, lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Ma La Kiếm.

Vừa nhìn thấy, toàn bộ Thủ Hộ Sơn, hơn một nửa là người tu luyện võ đạo, sắc mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch, bọn họ chỉ cảm thấy tâm trí mình như bị hút vào một thế giới đỏ thẫm giống Tu La.

Tâm tình có loại cảm giác muốn tan vỡ.

Thậm chí có một số ít người, thực lực không đủ mạnh, sau khi nhìn về Ma La Kiếm, tâm trí lọt vào vực sâu vô thẳm, không thoát ra được, ngây ngây dại dại như một kẻ ngốc.

Trong khi Tô Minh nói, vừa nắm chặt Ma La Kiếm.

Cái nắm chặt này.

Thiên địa biến sắc.

Thủ Hộ Sơn từ trên xuống dưới, điên cuồng chấn động, dường như tiếng than khóc, từ sâu thẳm của Thủ Hộ Sơn dâng lên trời cao.

Không khí xung quanh Thủ Hộ Sơn, trong phút chốc biến thành màu đỏ thẫm.

Ngay cả hư không phiêu đãng lúc này cũng ngưng trệ, không dám tới gần thượng giới của Thủ Hộ Sơn.

Ngoài ra, khi nhìn kỹ lại, thời điểm Tô Minh cầm thanh Ma La Kiếm, có một luồng sáng mờ nhạt, màu đỏ thẫm, nhưng vô cùng bí ẩn và xuyên thấu linh hồn, biến thành một làn khói uốn lượn trên mũi kiếm, khiến mọi người sợ hãi.

Sắc mặt Tô Minh tái nhợt, mạnh mẽ cắn chặt răng, chỉ có tự mình Ma La Kiếm mới có thể biết Ma La Kiếm này mạnh đến mức nào?!!!

Lục phủ ngũ tạng của và tứ chi của anh dường như muốn hóa thành mảnh vụn.

Cũng chính nhờ kho tàng huyết mạch cùng đá Nội Giáp, miễn cưỡng làm cho anh kiên trì hơn một chút.

"Cái này... Cái này... Làm sao có thể?", giữa không trung, suýt chút nữa rơi từ giữa không trung xuống vì quá mức khiếp sợ, thanh kiếm chân khí màu tím trong tay cô ta lúc này đang run rẩy sợ hãi, thậm chí nếu không phải Mộ Dung Yêu dùng hết toàn lực để khống chế, e rằng nó đã trực tiếp rơi xuống.

Quả thực giống như là một con chuột nhắt gặp một con mèo. Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter

Mộ Dung Yêu hoàn toàn không dám tưởng tượng thanh kiếm đỏ thẫm trong thay Tô Minh, đến... Đến... Đến rốt cuộc là bảo bối cấp bậc nào?

Cô ta chỉ biết là, thanh kiếm kia của đối phương vượt qua cả chân khí.

Đầu óc Mộ Dung Yêu rối loạn.

Luôn cảm thấy đây chính là một cơn ác mộng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.