Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 275: Đánh tới cửa




Mặt khác, Thẩm U cũng khá may mắn, dưới tình trạng thiếu thốn tài nguyên như ở tầng Trái Đất mà 47 tuổi đã tìm được di tích cổ 2 lần, chiếm được một loạt con bài chưa lật. Hơn nữa, những con bài ấy mạnh như nào, ngay cả Thẩm Hạc Quang cũng không rõ.

Vài ngày trước, Thẩm U lại một mình đi ra ngoài rèn luyện.

Hôm nay, Thẩm Hạc Quang có linh cảm, khó khăn nhà họ Thẩm gặp phải, có Thẩm U thì có lẽ sẽ giúp được một chút.

"Sắp rồi, đã nhận được tin tức của Thẩm U, hắn đang trên đường về, chắc sắp đến rồi", Thẩm Thanh Hài trầm giọng kính cẩn đáp.

Đúng lúc này.

Bỗng dưng.

Giữa đám mây mù cao hơn 10 cây số trên vách Thủ Hộ Sơn, một đám mây chợt nhúc nhích.

Ba bóng người bỗng xuất hiện.

Đó là Thẩm Mộc, Ninh Triều Thiên và Tô Minh.

Khoảnh khắc ấy, rất nhiều người đều như có cảm ứng, vô số ánh mắt đổ dồn về phía ba người.

Sau đó, trên mặt họ bỗng lộ ra vẻ quái dị.

Bởi vì Tô Minh là Tôn giả hậu kỳ, với tuổi ấy mà đã có cảnh giới đó thì đúng là thiên tài, ở Thủ Hộ Sơn cũng khá nổi trội. Thế nhưng, tuyệt đối không thể khiến người ta chú ý và kiêng kị, càng không thể giết chết cao thủ bán bộ Đoạt Mệnh và mạnh hơn Thẩm Dật có vô số con bài tẩy cùng sức chiến đấu biến thái!

Vì vậy, gần như toàn bộ ánh mắt đều nhanh chóng đổ dồn lên người Ninh Triều Thiên. Nhưng họ cảm giác kiểu gì cũng chỉ thấy ông ấy là một người bình thường.

Chuyện này... thật là kỳ lạ.

"Tiền bối, đó... đó... đó chính là nhà họ Thẩm", Thẩm Mộc run rẩy cúi đầu chỉ vào nhà họ Thẩm cách đỉnh núi khoảng 4 5 cây số.

"Ừ, cảm ơn đã dẫn đường", Ninh Triều Thiên gật đầu đáp.

Lời nói hết sức khách sáo.

Thẩm Mộc không hiểu sao chợt thấy sợ hãi đến ngạt thở.

Quả nhiên ngay sau đó, Ninh Triều Thiên bỗng nhấn một cái về phía Thẩm Mộc.

Một lóng tay ấy khiến Thẩm Mộc không thể nhúc nhích dù là mảy may.

Giống như bị trói chặt.

Đứng hình lại.

Thẩm Mộc vô cùng hoảng sợ nhìn chằm chằm vào ngón tay đang không ngừng phóng đại nhấn về phía mình.

Phụt.

Dưới ánh mắt khó hiểu của vô số tu giả võ đạo trên Thủ Hộ Sơn, ngón tay ấy khẽ nhấn vào giữa mày Thẩm Mộc.

Sau đó, Thẩm Mộc lập tức vỡ thành vô số mảnh nhỏ màu đỏ.

"Có công dẫn đường nên ban ông chết một cách nhẹ nhàng", Ninh Triều Thiên như vừa làm một chuyện gì đó hết sức râu ria.

Tại nhà họ Thẩm.

Sân luyện võ chợt trở nên lạnh căm căm.

Có nhiều người trong nhà họ Thẩm sợ tới mức suýt nữa xụi lơ xuống đất!

Đó... Đó là Thái Thái Thái thượng trưởng lão đấy!

Người mạnh thứ hai trong nhà họ Thẩm đó!

Thực lực của Thẩm Mộc xấp xỉ với Thẩm Hạc Quang - gia chủ nhà họ Thẩm và mạnh hơn hẳn Đại trưởng lão Thẩm Thanh Hài. Vậy mà cứ thế đã chết?

Không hề có một chút sức chống cự nào đã bị ông già ngậm tẩu thuốc, hai mắt trống không giết chết ngay tức thì?

Thẩm Hạc Quang cũng hít sâu một hơi.

Vừa hoảng sợ vừa chấn động!

Không tài nào tin tưởng nổi!

Ít nhất Thẩm Hạc Quang biết mình không thể... không thể giết chết Thẩm Mộc một cách nhẹ nhàng như vậy!

Ông già có hai hốc mắt trống không này, rốt... rốt cuộc là ai?

"Mẹ kiếp!", Thẩm Hạc Quang rủa nhỏ một tiếng.

Sau đó, ông ta quát đám người nhà họ Thẩm bị dọa đến hoang mang rối loạn trên sân luyện võ: "Hoảng cái gì mà hoảng? Chẳng phải còn có trận pháp bảo hộ à? Nó là do lão tổ nhà họ Thẩm để lại, có nó thì chúng ta vẫn sẽ an toàn". Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter

Thẩm Hạc Quang vừa nhắc tới trận pháp bảo hộ, nhiều người nhà họ Thẩm cũng bình tĩnh lại.

Đúng là như thế, trận pháp bảo hộ cực kỳ mạnh.

Đó là do lão tổ thành lập nhà họ Thẩm để lại, không thể nào bị phá hủy được.

Chỉ cần người nhà họ Thẩm không bước ra khỏi trận pháp thì vẫn an toàn.

Nhưng ngay lúc này.

Bỗng nhiên.

Ninh Triều Thiên dạo bước trên không, rồi đánh ra một chưởng.

"Ầm..."

Đó là một dấu tay màu xám trông rất bình thường.

Không chút khí thế.

Cũng chẳng to lớn, tốc độ cũng chậm.

Nhưng một chưởng nhìn sao cũng thấy yếu xìu ấy.

Khi nó vừa đánh vào trận pháp bảo hộ của nhà họ Thẩm.

Tiếp theo...

Một cảnh tưởng chói mắt khiến mười mấy gia tộc trên Thủ Hộ Sơn và vô số tu giả võ đạo có chết cũng không dám tin chợt xuất hiện!

Trận... trận pháp bảo vệ của nhà họ Thẩm vậy mà lại bị đập tan, vỡ thành từng mảnh nhỏ.

"Không thể nào!", Thẩm Hạc Quang run lẩy bẩy, suýt nữa thì ngã bệt xuống đất.

Có khoảng mấy chục đệ tử nhà họ Thẩm trên sân luyện võ trực tiếp ngất xỉu.

Bị dọa đến ngất xỉu!

Ngay cả Tô Minh cũng giật giật khóe miệng, không nhịn được lẩm bẩm: "Thực lực của ông già này đáng sợ thật!"

Mạnh một cách biến thái. Người như vậy mà lại bằng lòng tìm một góc ở Huyền Linh Sơn xây một gian nhà lá, ở ẩn...

Đúng là khiến cho người ta khó hiểu mà.

"Nhóc con, đi thôi, theo ông già này vào nhà họ Thẩm", Ninh Triều Thiên rít một ngụm thuốc lá, nói.

Ông ấy vừa nói vừa dẫn theo Tô Minh hiện lên trên sân luyện võ của nhà họ Thẩm.

"Tiền... tiền... tiền bối...", Thẩm Hạc Quang run bần bật, kính cẩn thưa.

Nào dám lộ ra một tí teo căm thù nào!

Thẩm Hạc Quang có thể khẳng định, ông già hai hốc mắt trống không này hoàn toàn có thể giết sạch toàn bộ nhà họ Thẩm một cách dễ dàng!

Thẩm Hạc Quang bị Ninh Triều Thiên nhìn chằm chằm vào mà ngay cả can đảm ra tay đánh trả cũng không có.

Chênh lệch quá lớn.

Thẩm Hạc Quang hết sức tuyệt vọng!

Chưa chờ Ninh Triều Thiên mở miệng, Tô Minh đã lên tiếng trước: "Ông già, để tôi chơi trước một chút, được không?"

Anh sợ ông già dứt khoát chưởng một cái san bằng nhà họ Thẩm.

Vậy thì quá phí.

Nhà họ Thẩm nhiều cao thủ quá trời!

Có thể dùng làm đá mài dao cho anh đó!

Không đánh một trận thì thật sự rất đáng tiếc.

Huống chi, thù của mình thì phải tự mình báo mới vui.

Nếu không có thực lực ấy cũng thôi, nhưng giờ rõ ràng mình cũng có khả năng ấy.

Ninh Triều Thiên gật đầu.

Ông ấy đứng sang bên cạnh, vừa uống rượu vừa hút thuốc xem trò hay.

Tô Minh quay sang nhìn Thẩm Hạc Quang, nói thẳng: "Tôi tên Tô Minh, Thẩm Dật là do tôi giết. Nhà họ Thẩm ông có thể cử ra bất cứ người nào để đấu tay đôi với tôi!"

Câu ấy vừa nói ra.

Chưa nói đến đám người Thẩm Hạc Quang, ngay cả người của gia tộc bảo hộ khác cũng trợn mắt há hốc mồm.

Cứ cho rằng mình nghe nhầm.

Đấu tay đôi?

Tô Minh chỉ là một Tôn giả hậu kỳ mà đòi đấu tay đối với bất cứ ai trong nhà họ Thẩm?

Lẽ nào là Thẩm Hạc Quang - gia chủ nhà họ Thẩm đứng ra, thanh niên kia cũng chịu đấu?

Đùa gì thế!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.