Truyện Đỉnh Cấp Tông Sư - Tô Minh

Chương 273: Nâng cao tốc độ ra đòn




“Hử? Đột phá rồi ư?”, đột nhiên, Ninh Triều Thiên kinh ngạc nhìn Tô Minh, ông ấy biết, Tô Minh trong khoảng thời gian này đã có cuộc gặp gỡ bất ngờ nào đó. Bằng không cả cảnh giới cũng như sức mạnh không thể nào có thể tiến bộ nhanh như vậy được, cũng không có khả năng đã sở hữu năng lực hồi phục vết thương và sức sống đáng kinh ngạc. Tuy biết là vậy, song được tận mắt chứng kiến, vẫn thấy rất sốc.

Không ngờ Tô Minh lại đột phá rồi?

Cảnh giới Tôn giả trung kỳ?

Quan trọng là, xem ra, khí tức vẫn tiếp tục tăng lên, lẽ nào vẫn muốn đột phá tiếp sao?

Ninh Triều Thiên khẽ nhíu mày, ông ấy lo lắng Tô Minh đột phá nhanh quá sẽ ảnh hưởng tới nền tảng cơ bản và tương lai của anh, vì dù sao ăn tham dễ chết nghẹn. Ông ấy muốn can ngăn, thế nhưng lời vừa tới bên miệng lại thôi, lặng người, bởi lẽ sau khi cảm nhận kỹ, ông ấy lại phát hiện, khí tức trong người Tô Minh rất đầy và ổn định.

Chứ không phải là đột phá một cách cưỡng ép.

Mà hoàn toàn là do đã đạt đến ngưỡng để đột phá.

“Bí mật trên người thằng nhãi này đúng là khiến người ta phải đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác”, Ninh Triều Thiên lẩm bẩm một câu, trong đôi hốc mắt già nua của ông ấy không giấu được sự mong đợi và niềm tự hào.

Lại nửa giờ đồng hồ nữa trôi qua.

Quả nhiên, Tô Minh lại đột phá.

Cảnh giới Tôn giả hậu kỳ!

Thẩm Mộc dẫn đường phía trước, nhưng lúc này khoé miệng không khỏi giật giật mấy cái.

Ông ta đã từng gặp qua quá nhiều thiên tài rồi, nhưng nếu mang họ ra so sánh với Tô Minh, thì thật chẳng đáng là gì.

Thẩm Mộc thật sự cảm thấy hoảng sợ.

Ông ta được tận mắt chứng kiến, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, Tô Minh đã liên tục đột phát từ cảnh giới Tôn giả sơ kỳ lên tới hậu kỳ, khốn khiếp ngay cả ăn cơm uống nước cũng không thể nhanh tới như vậy.

Càng đáng sợ hơn là, khả năng chiếu đấu vượt cấp của Tô Minh vô cùng đáng gờm.

Ông ta thậm chí còn hoài nghi, không biết Tô Minh với cảnh giới Tôn giả hậu kỳ có phải sức chiến đấu sẽ vượt qua cả mình hay không?

“Tại sao hạ giới lại có thứ trâu bò như vậy chứ?”, tâm trạng Thẩm Mộc trùng xuống, thế giới quan của ông ta sớm đã sụp đổ, trên thực tế, trong suy nghĩ gia tộc hộ thần ở thượng giới luôn cho rằng hạ giới dù có luyện võ đạo thì cũng chỉ là thứ hạ đẳng, hạng tép riu...

“Cảnh giới Tôn giả hậu kỳ rồi”, Tô Minh cuối cùng cũng mở mắt, có chút hưng phấn.

Cảnh giới được thăng cấp, cho nên mọi mặt cũng được nâng cao theo.

Ví dụ như sức mạnh thuần, hiện tại không cần dùng tới kho tàng huyết mạch, sức mạnh thuần của anh cũng đã đạt tới khoảng 400 nghìn cân, nếu sử dụng cả kho tàng huyết mạch, sẽ đạt tới 2 triệu cân, một con số đáng kinh ngạc, võ đạo ở cảnh giới hóa thần trung kỳ cũng chưa chắc đã có sức mạnh thuần đạt tới 2 triệu cân.

“Không được kiêu ngạo”, hít một hơi, Tô Minh vội đè sự đắc ý trong lòng xuống, kế đó, lại tiếp tục tu luyện.

“Thẩm Mộc lão già chết tiệt đó luôn kèn cựa mình lúc còn ở sân võ Huyền Thanh Tông, còn nói, tốc độ ra đòn của mình vẫn rất chậm”, Tô Minh vẫn luôn ghi nhớ điều này. Trong lúc giao chiến, đặc biệt là giao chiến cùng với những người trên cơ, sẽ luôn học hỏi lĩnh hội được nhiều điều.

Nhận rõ khuyết điểm của bản thân, cộng với sự nâng cao và cải thiện, mới có thể tiến bộ tốt hơn.

“Không sai. Mình vẫn luôn không chú ý tới tốc độ ra đòn”, Tô Minh khẽ gật đầu, hiện tại sức mạnh của anh đã thuộc hạng đáng gờm, kiếm ý và kiếm pháp cũng không tồi, thậm chí, đến cả khả năng khống chế sức mạnh cũng rất tốt, chỉ có điều tốc độ ra đòn, quả thực vẫn chưa được tập trung tăng cường.

“Làm thế nào mới có thể nâng cao tốc độ ra đòn?”, Tô Minh thầm nghĩ, nhưng suy nghĩ một hồi lâu, cũng không thể nghĩ ra điều gì, thứ anh có thể nghĩ tới cũng chỉ là tập luyện mà thôi.

Song, chỉ dựa vào việc tập luyện, sẽ phải tốn rất nhiều thời gian, mới có thể tiến bộ được!

“Ông già, tôi nên làm gì để nâng cao tốc độ ra đòn của mình?”, sau một hồi suy nghĩ, Tô Minh cuối cùng quyết định quay ra hỏi Ninh Triều Thiên.

“Không phải con đã lĩnh ngộ được quy luật không gian rồi sao?”, Ninh Triều Thiên tuỳ ý nói: “Quy luật không gian rất hữu dụng đấy”.

Nói xong, Ninh Triều Thiên không nói gì thêm, cầm vò rượu bên hông, tu ừng ực.

“Đúng rồi!”, ánh mắt Tô Minh sáng lên.

Tại sao lại quên quy luật không gian này chứ?

Nói về tốc độ, không bao giờ tránh được không gian...

Lực cản, sự ma sát, khe hở của không gian, luôn là những thứ cản trở tốc độ.

Đứng từ góc độ không gian để giải quyết vấn đề tốc độ, quả đúng là rất thích hợp.

Tô Minh chợt hiểu ra.

“Quy luật không gian của mình có thể tác động lên kiếm mang, quyền ấn, khiến kiếm mang và quyền ấn thay đổi cực nhanh, thậm chí có thể dùng được cả với thân pháp của mình, giúp tốc độ thân pháp cũng được tăng lên rất nhiều. Như vậy nói không chừng cũng có thể để quy luật không gian tác động lên cổ tay! Đáng lẽ mình phải nghĩ ra sớm hơn mới phải!”

Tiếp theo đó, Tô Minh bắt đầu điều khiến quy luật không gian, cố ý hướng nó tới cổ tay của mình.

Điểm mấu chốt của tốc độ ra đòn thực chất là nằm ở việc vận dụng cổ tay, nhất là khi dùng kiếm pháp.

Đồng thời, kiếm quyết không ngừng rung động ở cổ tay.

Vừa bắt đầu nên còn rất khó điều khiển, bởi khi để quy luật không gian tác động lên cổ tay, cổ tay phù hợp kiếm pháp mà tạo ra nhịp chuyển lật và rung động kỳ lạ, và điều này dẫn tới kiếm mang bị biến dạng khi đánh ra...

Thế nhưng, Tô Minh không hề nản lòng, vẫn tiếp tục kiên trì.

Sau hai tiếng, anh cảm thấy có chút hứng khởi, lúc này, anh miễn cưỡng cũng đã có thể làm được.

Như vậy cũng đã được coi có nền tảng cơ bản.

Trước kia, Tô Minh thi triển một kiếm, từ lúc cổ tay rung chuyển, tới khi thi triển kiếm quyết, rồi đánh ra được kiếm mang, cần phải dùng tới một nhịp thở.

Thế nhưng bây giờ, cả quá trình này đã được rút ngắn xuống chỉ còn bằng một phần năm nhịp thở.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.