Ông không thể bất cứ lúc nào cũng ở bên cạnh bảo vệ cho Tô Minh được, nhưng thằng nhãi con Tô Minh này vẫn rất giỏi đi gây chuyện, nếu như không doạ dẫm một chút, Tô Minh giết đứa trẻ thì đứa già cũng sẽ đến tìm trả thù, nếu giết đứa già thì cũng sẽ có đứa già hơn đến, Tô Minh có thiên tài hơn nữa cũng khó mà tránh được nguy hiểm, cũng rất có khả năng phải chết sớm.
Cho nên, ông phải ra tay một lần, nói cho tất cả mọi người trên cái địa cầu này biết, chỉ cần là lớp già hơn thì mẹ kiếp phải biết điều chút, dám ỷ lớn ăn hiếp nhỏ thì ông đây diệt cả gia tộc nhà các người.
Chỉ có thể nói, nhà họ Thẩm gặp xui, cực kỳ xúi quẩy mà thôi.
Đương nhiên, Ninh Triều Thiên càng hiểu rõ, loại thế lực đỉnh cấp như nhà họ Thẩm rất quan tâm đến sĩ diện và bảo vệ người nhà, bây giờ, Thẩm Dật chết trong tay Tô Minh, dù có muốn cho qua thì cũng không được nữa rồi.
Không diệt sạch nhà họ Thẩm, nhà họ Thẩm sẽ bám riết lấy Tô Minh, tìm mọi biện pháp để giết chết anh.
Thẩm Mộc như có lời muốn nói lại thôi, cuối cùng, cực kỳ cẩn thận, run rẩy, trong tay xuất hiện một lá bùa truyền âm…
Ông ta vừa nhìn trộm Ninh Triều Thiên sợ bị phát hiện, vừa chuẩn bị xé lá bùa truyền âm.
Ông ta phải truyền tin tức về cho nhà họ Thẩm.
Nếu như ông lão mù không rõ lai lịch lại kinh khủng đến mức khó mà hình dung được này nhất định muốn đến nhà họ Thẩm một chuyến thì việc ông ta có thể làm là thông báo về cho nhà họ Thẩm.
Để nhà họ Thẩm chuẩn bị sẵn sàng.
“Muốn truyền tin tức về à? Ông có thể làm việc đó một cách quang minh chính đại, lén lút vụng trộm như thế làm cái gì?”, Ninh Triều Thiên cất lời.
Sắc mặt Thẩm Mộc càng trắng bệch.
Cả người lạnh băng cứng ngắc.
Ông già mù này, thực sự… thực sự là bị mù sao?
Thế nào mà cảm thấy cái gì cũng nhìn thấy hết vậy?
Đáng sợ quá đi.
“Tiền… tiền… tiền bối không nói đùa chứ?”, Thẩm Mộc cực kỳ cẩn thận hỏi, đường đường một trưởng lão đời trước của nhà họ Thẩm, một kẻ mạnh tiếng tăm lừng lẫy của Thượng giới, lúc này, lại run rẩy lẩy bẩy, đến giọng nói cũng cà lăm, cảnh tượng này nếu để nhiều tu giả võ đạo của Thượng giới trông thấy chắc sẽ hoá đá hết.
Ninh Triều Thiên không thèm để ý nữa.
Thẩm Mộc do dự mất mấy phút, cuối cùng, vẫn cảm thấy ông già trước mắt không phải đang nói đùa.
Ông ta hít sâu một hơi, xé rách lá bùa truyền âm.
Truyền tin tức.
Lúc này.
Thượng giới, nhà họ Thẩm một trong những gia tộc hộ thần.
Bên trong sảnh chính của nhà họ Thẩm.
Đã tụ tập không ít người.
Có gia chủ nhà họ Thẩm, cũng chính là bố của Thẩm Dật, Thẩm Hạc Quang, có Đại trưởng lão đương nhiệm Thẩm Dục, Nhị trưởng lão Thẩm Lê, Tam trưởng lão Thẩm Hoành, còn có mẹ của Thẩm Dật, cũng chính là Lý Tiên Chi phu nhân của Thẩm Hạc Quang.
Ngoài ra còn có một người phụ nữ!!!
Một người phụ nữ đang ngồi đó uống trà.
Một người phụ nữ trẻ tuổi.
Một người phụ nữ trẻ tuổi như vậy đến làm khách mà lại có đủ tư cách để khiến những người có địa vị cao của nhà họ Thẩm gần như đều có mặt tiếp đón.
Sự coi trọng này tương đối cao.
Người phụ nữ trẻ tuổi mặc một bộ đồ màu đỏ, khăn lụa quàng hờ trên vai, đôi mắt đẹp như bảo thạch khảm trên khuôn mặt quốc sắc thiên hương với làn da trắng mịn nõn nà, đôi mày ngà thanh thoát, bờ môi đỏ hồng.
Ngũ quan tinh tế cực kỳ, gần như không thể bới móc được xíu xiu khuyết điểm nào, mà thứ khiến người khác phải cảm thán sự thiên vị của thượng đế dành cho cô ta hơn nữa là ngũ quan tinh tế đến hoàn mỹ này lại kết hợp vừa khéo với gương mặt trắng nõn, thanh khiết.
Vẻ đẹp của người phụ nữ là kiểu vẻ đẹp không vướng chút bụi trần, đứng từ xa nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy tự ti.
Sau dung nhan tuyệt đẹp đầy vẻ thần tiên này là thứ càng khó mà có được, càng khiến người ta rung động chính là trường năng lượng toả ra quanh người cô ta, một loại trường năng lượng đầy vẻ bá đạo và chấn động thị giác chỉ thuộc về Nữ hoàng.
Rõ ràng, cô ta là hậu bối, lúc này tất cả những trưởng bối của nhà họ Thẩm cũng có mặt, vậy mà khi cô ta ngồi đó lại ngập vẻ cao quý, như thể tất cả đám người Thẩm Hạc Quang đều là thần tử của mình.
Người phụ nữ tên là Mộ Dung Yêu.
Là một yêu nghiệt vô song có thể đàn áp tất cả thế hệ thanh niên của thời đại này.
Cũng là vợ chưa cưới của Thẩm Dật, đây cũng là mối hôn sự giữa nhà họ Thẩm và nhà Mộ Dung đặt ra từ nhiều năm trước.
Hôm nay, Mộ Dung Yêu tới làm khách là điều mà nhà họ Thẩm chưa từng ngờ tới, đây cũng là lần đầu tiên Mộ Dung Yêu tới thăm hỏi nhà họ Thẩm, chỉ đáng tiếc là Thẩm Dật không có nhà.
Lý Tiên Chi nhìn Mộ Dung Yêu, càng nhìn càng hài lòng, mặc dù cô con dâu chuẩn này ưu tú quá mức, sợ là con trai bà ta khó lòng áp chế được.
Nhưng ở một phương diện khác, con dâu chuẩn càng ưu tú càng tốt, không phải sao?
Không giống với Lý Tiên Chi, đám người Thẩm Hạc Quang lại âm thầm thở dài trong lòng, bọn họ càng lý trí hơn, cứ luôn cảm thấy Mộ Dung Yêu quá mức yêu nghiệt, có chút vượt qua phạm vi khả năng chịu đựng được của bọn họ, loại mức độ yêu nghiệt này đã không phải là mức mà Thẩm Dật có thể trấn áp hay điều khiển được, mà nói không chừng cả nhà họ Thẩm cũng không thể khống chế được.
“Yêu Nhi hôm nay đến đây, là muốn tới gặp Dật Nhi sao? Không may là Dật Nhi lại không ở nhà, hay là truyền tin cho nó để nó về nhé?”, Lý Tiên Chi cất lời, mỉm cười nói, kiểu mẹ chồng chuẩn nhìn con dâu chuẩn, nhìn thế nào cũng thấy ưng cái bụng, không nói đến cái khác, chỉ nói dung mạo thôi, đến bà ta là một người phụ nữ nhìn mà còn giật mình, quả thực là quá đẹp, đẹp vô song.
“Quả thực là đến tìm Thẩm Dật có chút việc”, Mộ Dung Yêu đặt chén trà xuống, nói, vẻ vô cùng đúng mực, thái độ cũng rất hoà nhã, nhưng mà phải nói thế nào nhỉ, có chút lạnh nhạt, mang đến cảm giác xa cách cho người đối diện. Đọc nhanh & update liên tục tại trang VietWriter
“Vậy để cô truyền tin cho Dật Nhi”.
“Không cần, cô Lý, Thẩm Dật không ở đây cũng không sao, cháu nói chuyện với cô Lý và chú Thẩm là được”.
Hiện nay kinh phí mua truyện hơi cao nên anh/chị nào có dư thì ủng hộ donate VietWriter bằng MoMo qua link này nhé:
https://nhantien.momo.vn/vietwriter
Thông tin ngân hàng:https://anotepad.com/notes/giwk8pja
Còn không thì ủng hộ bằng cách đọc ở web mình tăng view là ok rồi, cám ơn các bạn ạ.