Trán Hổ Vân lấm tấm mồ hôi, vừa rồi cô ta thuận theo lửa trại nhảy một điệu, hiện tại cả người có chút nóng nực.
Cô ta đến bên một chiếc bàn bày đầy quả tiên, rượu tiên còn có thịt thú ngồi xuống.
Gác một chân lên ghế đẩu, một tay thì bưng vò rượu, tay còn lại thì cầm quả tiên ăn từng ngụm lớn.
Thực sự không quá để tâm tới hình tượng.
“Cô chủ, hi hi, trước khi cậu chủ (chồng tương lai của Hổ Vân) xuất hiện, tôi còn tưởng rằng sau này cô sẽ kết hôn với con hổ Huyết Vu Hổ ngu ngốc kia, nhưng lo lắng một trận uổng công, chẳng ngờ…”, một cô hầu gái bên cạnh Hổ Vân với vẻ ngoài không tệ, dáng người cô ta không cao, làn da hơi tái, có chút mập mạp cũng cầm lên một quả tiên, vừa ăn vừa ngượng ngùng cùng kỳ vọng dõi mắt về phía một ngôi nhà được xây dựng bằng gỗ Thiên Tùng nằm xa ngoài quảng trường đang hoan lạc kia.
Nơi đó, chính là gian phòng của cậu chủ, tối nay cậu ta cũng tới tộc Nghịch Huyết Ma Hổ.
Chỉ là loại người cao quý như cậu chủ chắc chắn không quen với cảnh tượng chè chén say sưa của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ, bởi vậy cũng không thấy tham gia cùng.
Không ai trách cứ cậu chủ không hòa đồng, cũng không dám trách móc, ngược lại còn kính phục cậu ta vì còn đang khắc khổ tu luyện võ đạo.
Rõ ràng cậu chủ mới hơn chín triệu năm tuổi đã đạt tới cảnh giới Tiên Vương tầng hai, trong toàn bộ nền văn minh Trạch, là yêu nghiệt của thế hệ thanh niên đỉnh cấp nhất.
Vậy mà còn chịu khó như vậy, nắm bắt từng giây từng phút để tu luyện, thực sự khiến người khác phải nể phục.
Bản thân đã tài năng hơn người khác vô số lần, còn nỗ lực hơn người khác gấp nhiều lần!
“Cô nhỏ này, hầu gái cũng được gả theo về nhà chồng, có phải hiện tại cô đang rất vui mừng hay không?”, Hổ Vân khịt mũi, nhìn thấu mọi chuyện.
Khuôn mặt của cô hầu gái kia lập tức đỏ bừng.
“Cô tưởng rằng tôi là đứa ngốc sao? Cái thứ rác rưởi thấp hèn từ nền văn minh cấp một như Huyết Vu Hổ cũng xứng mơ tưởng tới tôi???”, Hổ Vân hừ lạnh một tiếng: “Được rồi, đừng nhắc tới Huyết Vu Hổ nữa, nghĩ tới thứ ti tiện ghê tởm đó liền buồn nôn”.
“Ha ha ha, cô chủ, cô cũng có cảm giác đó sao! Chúng tôi cũng cảm thấy như vậy”, những người trẻ tuổi khác của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ ngồi cùng bàn, cả nam và nữ đều nặng nề gật đầu tán đồng:
“Lúc đó khi tứ trưởng lão, còn có ngũ trưởng lão dẫn hắn ta về, trong lòng tôi đã cảm thấy không thoải mái rồi, đúng, huyết mạch đang chảy xuôi trong người Huyết Vu Hổ là huyết mạch của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ chúng ta, hơn nữa, nồng độ trong máu cũng không thấp, nhưng đôi khi, không thể chỉ nhìn vào huyết mạch, đúng chứ? Thành tựu võ đạo trong tương lai liên quan đến rất nhiều thứ!”
“Chúng ta là nền văn minh cấp hai, làm sao có thể để loại sâu bọ của nền văn minh cấp một trộn lẫn vào? Mấu chốt là tên Huyết Vu Hổ đó còn có một điểm là không tự mình biết mình, đúng là tức cười, hắn còn thực sự nghĩ rằng bản thân còn đang cùng cô chủ yêu thương nhau, yêu tới sống đi chết lại, ha ha ha…”
“Đúng vậy, đúng vậy, đúng vậy….”, càng ngày càng nhiều người hùa theo.