100000 năm này, Tô Minh đã là yêu nghiệt tuyệt thế, là yêu nghiệt vạn cổ có một, có thể tiến bộ, có thể trưởng thành nhưng chắc chắn Mộng Li Khinh Đàn cũng thế. Tô Minh trưởng thành, lẽ nào cô ta lại chững lại sao?
Mộng Li Khinh Đàn chưa nói gì thì lúc này giọng nói của Tống Xạ Sơn đột nhiên vang lên: “Mộng Li Khinh Đàn! Đợi khi nào trận chiến diễn ra ở nền văn minh cấp hai, đến lúc đó cô với cậu ta nhất định sẽ có cơ hội giao đấu. Còn bây giờ thì thôi đi”, Tống Xạ Sơn đã lên tiếng.
Mộng Li Khinh Đàn định lên tiếng đồng ý rồi. Bởi vì dù sao thì cô ta vẫn là học viên của học viện Hỗn Độn.
Dù sao thì cũng phải nể mặt những tiền bối ở đây.
Nhưng đúng lúc này, Tô Minh lại nói: “Tống tiền bối! Và cả Quân Tốc Tốc nữa! Tôi xin nhận lòng tốt của hai người. Nhưng tôi vẫn rất tò mò rốt cuộc Cửu minh chủ có thực lực như nào? Mộng Li Khinh Đàn đúng không? Tôi chấp nhận khiêu chiến của cô. Nhưng tôi có một điều kiện”.
Lời nói vừa dứt thì ngay cả Tống Xạ Sơn đang ngồi khoanh chân tu luyện trong linh trận Hỗn Độn cũng suýt ngất đi.
Chuyện này…
Ông ta biết là sẽ như vậy mà!
Tô Minh đúng là tu giả võ đạo bá đạo nhất mà ông ta từng gặp. Tuổi còn trẻ mà làm cái gì cũng bá đạo?
Đúng là bất lực!
Quân Tốc Tốc như muốn bật khóc, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Đúng là không biết nghĩ tới lòng tốt của người khác”.
Còn những học viên ở các viện của học viện Hỗn Độn đều sợ đến nỗi ngất đi.
Hồ Linh Dư thì cười lạnh một tiếng, hận nỗi không thể cười ngoác mồm ra. Đúng là hiếm thấy, đúng là hống hách quá chừng!
“Điều kiện gì?”, giọng nói của Mộng Li Khinh Đàn lạnh lùng. Cô ta vốn là người như thế, kể cả lúc dễ tính cũng vậy. Nhưng hôm nay thật sự bị Tô Minh chọc tức, lúc này lửa giận đã ngút trời.
Chắc là không ai có thể cản nổi.
Cô ta muốn đấu với Tô Minh một trận.
Cô ta muốn nói cho Tô Minh biết, núi cao còn có núi cao hơn!
Không dạy cho Tô Minh một bài học thì cô ta cảm thấy không yên.
Vì vậy, cô ta quyết định, kể cả Tô Minh đưa ra điều kiện gì hà khắc thì cô ta vẫn đồng ý. Kể cả phải phong ấn cảnh giới của mình hoặc Tô Minh ra bao nhiêu chiêu…
“Điều kiện là, cô muốn khiêu chiến tôi, ba tháng là được, chứ ai mà đợi được 100000 năm? Tôi không có nhiều thời gian như thế đâu. 100000 năm sau, tôi sợ là tôi nhìn một cái là cô sẽ hóa thành hư vô mất”, Tô Minh nói rất thật lòng.
Trong lòng Tô Minh thầm tính toán, trong vòng 100000 năm anh sẽ bước vào nền văn minh cấp chín để tìm thiên nữ Tạo Hóa.
Trong 100000 năm, nếu như không rời khỏi học viện Hỗn Độn thì anh thà chết còn hơn.
Cái tên Mộng Li Khinh Đàn rất hay, nhưng đầu óc lại không nhanh nhạy lắm.