“Trong học viện thì Tống tiền bối là…”, Tô Minh hỏi.
“Ngoài viện trưởng ra thì trong tầng lớp quản lý cấp cao của học viện còn có mấy lão quái vật gần như đã sắp qua đời, sau đó nữa là phó viện trưởng. Có ba vị phó viện trưởng, ta là một trong số đó. Nói ra thì tôi còn phải cảm ơn cậu và tiền bối thiên nữ Tạo Hóa”, Tống Xạ Sơn nghiêm túc nói.
Địa vị rất cao.
Chuyện mà Tô Minh không biết là dù cho Tống Xạ Sơn là một trong số ba phó viện trưởng nhưng ông ta vẫn là người mạnh nhất trong số đó.
Trên thực tế, trước đây ông ta không phải là phó viện trưởng.
Sở dĩ ông ta đột ngột trở thành phó viện trưởng là vì trước đây, lúc ông ta đến thế giới Đại Thiên để dẫn dắt Tư Đồ Phụng thì đã gặp được Tô Minh, sau đó thì có được tin tức của thiên nữ Tạo Hóa.
Thế là đã lập được công.
Công lao rất lớn.
Công lao trong học viện Hỗn Độn chia làm chín cấp, công lao cấp chín là lớn nhất. Từ trước đến nay, đã hơn mấy mươi tỷ năm rồi, Tống Xạ Sơn là người đầu tiên lập được công lao cấp chín.
Cũng chính vì như vậy nên mới có được phần thưởng cực kỳ lớn, có được truyền thừa cả đời và một phần giác ngộ của một lão quái vật siêu cấp mới vừa qua đời không bao lâu.
Thực lực không chỉ gia tăng gấp một trăm lần không thôi đâu.
Sau đó, ông ta tự khắc cũng được tôn lên làm phó viện trưởng, còn là người có thực lực mạnh nhất trong số ba phó viện trưởng nữa.
“Đi nào, tôi dắt cậu đến nội vụ các lấy một bộ đồ của đệ tử chân viện!”, Tống Xạ Sơn nói. Đường đường là phó viện trưởng mà không ngờ lại muốn đưa một học viên mới đến nội vụ các lấy quần áo của học viên mới, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì…
Kinh thiên động địa!
Nhưng chính vào lúc đó.
“Sư phụ, cuối cùng thì người cũng đã về!”. Một bóng người hớt hải chạy đến, tốc độ rất nhanh, là một cô gái. Cô ta trông rất tinh nghịch, khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu, đặc biệt là làn da, trắng trẻo, chẳng khác gì da em bé, đôi mắt to lanh lẹ đầy vẻ gấp gáp và vui mừng, có lẽ vì quá nôn nóng mà trán cũng lấm tấm mồ hôi.
Cô ta mặc một chiếc váy dài màu tím, tay cầm kiếm hồ điệp, khí tức không mạnh lắm nhưng cảnh giới lại khá cao, vẫn chưa đến ba vạn tuổi mà đã là Đại Đế trung vị cấp bốn thì đã mạnh lắm rồi.
Trong nền văn minh Xương thì chắc chắn là một thiên tài hiếm có.
Ngoài ra, Tô Minh còn có thể nhận ra dường như cô gái này có thể chất đặc biệt, vừa mới được đánh thức, vì vậy cảnh giới không được ổn định.
“Sao thế? Hớt ha hớt hải…”, Tống Xạ Sơn hỏi, sau đó thì giới thiệu với Tô Minh: “Đây là đệ tử của ta, tên Quân Tốc Tốc!”. Sau đó ông ta giới thiệu với Quân Tốc Tốc: “Đây là Tô Minh!”
Quân Tốc Tốc liếc nhìn Tô Minh từ trên xuống dưới với vẻ tò mò.
Người có thể khiến kẻ cao ngạo lạnh lùng như sư phụ đích thân giới thiệu thì nhất định không đơn giản.
Giờ nhìn đúng thật là không đơn giản.
“Vẫn chưa đến ba mươi tuổi mà đã là Đại Đế hạ vị chín chuyển rồi sao?”, Quân Tốc Tốc ngây ra, thậm chí còn hơi há mồm.
Khoa trương quá rồi đấy!
“Rốt cuộc có chuyện gì, mau nói đi!”, Tống Xạ Sơn chau mày, Quân Tốc Tốc cái gì cũng tốt, chỉ có khuyết điểm là quá nôn nóng, hớt ha hớt hải, tính cách nóng vội như thế thì rất khó có thành tựu trong võ đạo.